Trích đoạn: NuocMatMuaThu
MỘT CHÚT SUY TƯ
Dòng đời lắm đổi nhiều thay
Nên hòai con tạo vẫn xoay thành vòng
Làm sao mang hết nhớ mong
Trăm năm kết lại nỗi lòng buồn đây???
Làm sao cho lá ngừng bay
Ru đêm huyền thọai nơi này mình ta
Cô đơn dưới mảnh trăng ngà
Đưa thuyền về lại bến xa với bờ????
Cho sầu không nhuộm hồn thơ???
Hạ vần ghép mãi bao lời đau thương
Và xin mưa chẳng còn tuôn
Đọng trong khóe mắt gieo buồn khắp nơi
Ngửa tay hứng giọt mưa rơi
Mà nghe nức nở cả trời thu sang...
NuocMatMuaThu
(Cám ơn NuocMatMuaThu đã ghé qua vườn thơ của mình)
TỪ HOANG VU TA ĐẾN
Người đến từ thiên thu cổ mộ
Ta hoang thai lòng đất lạnh lùng
Vầng thơ ướp lạnh giữa mông lung
Đợi mỏi mòn nhân gian sưởi nắng
Người đến như con sông chẳng chảy
Nâng niu hoài chiếc lá mùa thu
Nối thời gian bằng con tim lửa
Cháy rất nhiều trong mộ thái hư
Trên vai ta gánh hai màu nắng
Chẳng biết đâu nguồn cội lối về
Mắt đã mỏi quen màu áo cũ
Hát thì thầm cố quận lê thê...!
(HuyenKhong)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2007 03:45:51 bởi HuyenKhong >