TỪ HOANG VU TA ĐẾN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 9 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 129 bài trong đề mục
HuyenKhong 09.09.2007 20:34:12 (permalink)
0
 
Thu nhớ nhà
 
Chim mang chiều xuống đêm
Thu cứa nhẹ êm đềm
Chuông rơi tình vạn cổ
Quê cũ bóng dài thêm
 
Con sông ngàn năm chảy
Mang nặng nỗi buồn tênh
Về đâu hồn con nước
Quê xưa khói bồng bềnh
 
Trời mang thu vào lá
Ta chở nhớ vào quên
Chừ quê nhà mất hút
Sau lưng gió trở mình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2007 22:36:58 bởi HuyenKhong >
#46
    HuyenKhong 10.09.2007 02:44:17 (permalink)
    0

     
    LẬT TRANG ĐỜI
     
    Lật trang đời thấy mùa thu rất cũ
    Nẻo đường xa lá đã trải bạc màu
    Con sông nhỏ hai bờ chỉ một bến
    Bước qua rồi cũng chẳng biết về đâu?
     
    Lật trang đời thoảng mùi hương rất cũ
    Cánh đồng trơ rơm rạ cũng lên men
    Chim từng đàn hoang vu không chốn nghỉ
    Sải cánh chiều níu nắng chạy vào đêm
     
    Lật trang đời nghe âm ba câu hát
    Len lỏi theo mấy nhịp tế bào tim
    Vỡ hư vô bao nẻo đường hồ hải
    Nói rất nhiều hố thẳm vẫn lặng thinh!
     
    Lật trang đời vén tìm bức tranh cũ
    Những mảng màu loam lỗ dáng dung nhan
    Xác ký ức cháy bập bùng ngọn lửa
    Cháy điên cuồng chẳng cháy nỗi thời gian...
     
    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 12:00:40 bởi Huyền Băng >
    #47
      HuyenKhong 10.09.2007 21:41:17 (permalink)
      0
       
      GỞI VÀO THU NỖI NHỚ
       
      Nỗi buồn tôi giấu vào thu
      Làm cho chiếc lá tương tư úa vàng
      Từ ngày giọt nắng lang thang
      Em ơi thương nhớ sang ngang mất rồi
      Lòng thu thổn thức tiếng lời
      Hiên ngoài lá rụng chút vơi chút gầy
      Em về nhặt lá có hay
      Nỗi buồn tôi gởi mang đầy bên trong!
       
      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2007 02:27:07 bởi HuyenKhong >
      #48
        Phuc Linh 11.09.2007 00:36:09 (permalink)
        0

        Trích đoạn: HuyenKhong

         




        Thả thuyền...
        con nước cuốn trôi
        Thả thơ...
        gió thỏang cuộn lời ra khơi
        Thả tôi trên nhánh sông đời
        Trầy da
        tróc vảy
        tình ơi hỡi tình!
        Sáng tinh mơ
        nhặt bóng hình
        Rồi châm điếu thuốc
        đốt mình
        khói bay
        Nhả ra...
        từng ngụm cay cay
        Hít vào...
        trống vắng
        ngón tay bỗng vàng
        Gieo thơ...
         vần lỡ dở dang
        Về đâu mấy cánh hoa tàn...hỡi hoa!
        Ta... thân con nhộng mù lòa
        Quấn chăn làm kén chờ qua kiếp tằm...
         
        Phuc Linh
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 12:04:53 bởi Huyền Băng >
        #49
          NuocMatMuaThu 11.09.2007 01:20:29 (permalink)
          0
           
           
          Trích đoạn: HuyenKhong

          GỞI VÀO THU NỖI NHỚ
           
          Nỗi buồn tôi giấu vào thu
          Làm cho chiếc lá tương tư úa vàng
          Từ ngày giọt nắng lang thang
          Em ơi thương nhớ sang ngang mất rồi
          Lòng thu thổn thức tiếng lời
          Hiên ngoài lá rụng chút vơi chút gầy
          Em về nhặt lá có hay
          Nỗi buồn tôi gởi mang đầy bên trong!
           
           
           

           
           
          MAN MÁC HỒN AI
           
          Sầu ai để chạnh cả lòng
          Bỏ buồn chiếc lá theo dòng nước trôi
          Tìm đâu ra một bến đời
          Dừng chân nghĩ tạm khi trời mưa giông???
           
          Nhớ anh nắng chẳng còn hồng
          Mắt em lệ cũng lưng tròng nào hay
          Phải trời chiều lá thu bay
          Mà sao nặng trĩu nơi này hồn em???
           
          Một mình thức lặng trong đêm
          Đi tìm kỷ niệm êm đềm vừa qua
          Nghe sầu nhuộm tiếng thu ca
          Vàng hanh nỗi nhớ dâng mà chợt cao???
           
          Ngửa tay ra hứng vì sao
          Mới vừa rớt xuống rơi vào không gian
          Nhặt xin một chiếc lá vàng
          Về mang ghép lại tình Chàng cùng em
           
          NuocMatMuaThu
           
           
          NMMT xin mến chào Huyền Không khỏe và bình an
           
          Huyền Không ơi....Cho Thu được xin phép vào nhà HK gõ cửa chút xíu nga, và xin lưu lại đôi dòng thăm hỏi cùng với bài thơ mộc mạc và đơn sơ này xin mến lưu vào trang thơ Huyền Không để làm kỷ niệm, và Thu xin mến chúc HK một cuộc sống bình an, vạn sự luôn được tốt đẹp như ý, và hồn thơ luôn đầy và đẹp mãi để Thu còn được thêm nhiều dịp may mắn, xin ghé vào đón đọc và thuởng thức :)
           
          Thân ái
           
          NuocMatMuaThu
           
           
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2007 02:57:10 bởi NuocMatMuaThu >
          #50
            Quãng Nhẫn 11.09.2007 04:24:56 (permalink)
            0

            Trích đoạn: HuyenKhong

             
            Thu nhớ nhà
             
            Chim mang chiều xuống đêm
            Thu cứa nhẹ êm đềm
            Chuông rơi tình vạn cổ
            Quê cũ bóng dài thêm
             
            Con sông ngàn năm chảy
            Mang nặng nỗi buồn tênh
            Về đâu hồn con nước
            Quê xưa khói bồng bềnh
             
            Trời mang thu vào lá
            Ta chở nhớ vào quên
            Chừ quê nhà mất hút
            Sau lưng gió trở mình...!




            ..Trời mang thu vào lá
            Ta chở nhớ vào quên
            Lênh đênh trên bến lạ
            Ta khát dòng sông quen
             
            Chim mang chiều xuống đêm
            Chuông gỏ hồn lữ thứ
            Lạc buồn về bến củ
            Ngát một làn hương sen
             
            Trong thăm thảm buồn tênh
            Có một dòng sông chảy
            Quê Hương ơi ! là vậy
            Giữa lòng ta bồng bềnh...
             
            Tôi cũng nhớ QUÊ lắm !

            Quãng Nhẫn
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2007 04:30:04 bởi Quãng Nhẫn >
            #51
              HuyenKhong 11.09.2007 21:44:09 (permalink)
              0

               
              TRỞ VỀ...
               
              Tôi trở về thăm con đường rất cũ
              Để lắng nghe đất mẹ tiếng thì thầm
              Xôn xao gió và xôn xao cả nắng
              Soi tường rêu có thấy được trăm năm?
               
              Ôi! Dập dềnh trôi xác ma quá khứ
              Cuốn phăng tôi như lá rụng bên chiều
              Còn thân thế chảy tan vào hiện tại
              Tương lai nào sẽ cập bến cô liêu...?
               
              Chút ký ức ôm ấp màu áo cũ
              Nay gởi lại cho muôn thuở yêu thương
              Xin chào nhé miền hoang vu cố quận
              Tôi trở về để tiếp tục tha hương...!
               
              HuyenKhong vô cùng cảm ơn các Huynh Tỷ đã gõ cửa ghé thăm vươn thơ nho nhỏ của Huyenkhong. Đặc biệt hết lòng ngưỡng mộ Phuc Linh, NuocMatMuaThu, Quãng Nhẫn đã lưu lại ở trang thơ của HuyenKhong những bài thơ rất hay!
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2007 02:28:20 bởi HuyenKhong >
              #52
                HuyenKhong 12.09.2007 19:53:46 (permalink)
                0
                 
                 
                VÔ THƯỜNG
                 
                Chập chờn cánh bướm Trang Sinh
                Gối trần gian - đóa vong tình ngủ quên
                Đêm qua trăng ghé xuống hiên
                Gói mây vào áo, gói kinh vào lời
                Soi tâm chiếc bóng đầy vơi
                Lá vô thường rụng, kiếp người phù vân
                Mấy đời con sóng trầm luân
                Tri âm thiên địa vô cùng nước lên!
                #53
                  HuyenKhong 13.09.2007 02:18:53 (permalink)
                  0

                   
                  LẮP GHÉP ĐỜI
                   
                  Giấc mơ tôi có màu xanh của lá
                  Có cánh diều rong ruổi để quên về
                  Có con sông hai lần vui tắm gội
                  Câu hát ru theo gió dậy bốn bề
                   
                  Ta sống hoang vu một đời gió lặng
                  Chênh chếch lòng say men núi tình quê
                  Ta bước đi những bước chân ngần ngại
                  Vấp bên này hoa nắng đẩy bên tê
                   
                  Ta cúi xuống nhặt lên từng phiến lá
                  Lắp ghép đời - số phận có màu hoen
                  Tìm trong mắt - hốc hác miền ký ức
                  Chợt thấy lòng nỗi nhớ chưa đặt tên!
                   
                  HuyenKhong

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2007 05:01:51 bởi HuyenKhong >
                  #54
                    Phuc Linh 13.09.2007 02:43:55 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: HuyenKhong

                     
                    VIẾNG CẢNH CHÙA HUYỀN KHÔNG

                    Nhẹ bước phiêu du đến cõi Huyền
                    Mắt tục ngây thơ ngắm cảnh Tiên
                    Chân bụi vô tâm, quên lỡ bước
                    Bên trời nhắc nhở một lời kinh
                     
                    Gió lùa mây trắng dạo qua hiên
                    Chim hát đồi xa động cõi thiền
                    Am cũ ngắm xem chiều đuổi nắng
                    Hoàng hôn đội bóng chạy loang đêm
                     
                    Rừng xanh muôn lá cứa thu mềm
                    Nỗi lòng ai cứa nhớ làm quên
                    Chuông chùa dậy sóng nhân gian động
                    Thoáng đọng trong ta chút thiện duyên!



                     
                     





                    Lột xác





                    Cửa thiền
                    thơ lạc vấn vương
                    Chiều buông...
                    gió vọng lời thương lá vàng
                    Có con dế mén đi hoang
                    Vén mây khẽ hỏi...
                    về hang lối nào...?
                    Kén...
                    ...Tơ...
                    ...thoảng giấc chiêm bao
                    Giật mình chợt tỉnh
                    chiến bào rách bươm...

                     
                    Phục Linh

                    #55
                      HuyenKhong 13.09.2007 05:30:45 (permalink)
                      0

                      quote:

                      Trích đoạn: HuyenKhong




                      VIẾNG CẢNH CHÙA HUYỀN KHÔNG

                      Nhẹ bước phiêu du đến cõi Huyền
                      Mắt tục ngây thơ ngắm cảnh Tiên
                      Chân bụi vô tâm, quên lỡ bước
                      Bên trời nhắc nhở một lời kinh

                      Gió lùa mây trắng dạo qua hiên
                      Chim hát đồi xa động cõi thiền
                      Am cũ ngắm xem chiều đuổi nắng
                      Hoàng hôn đội bóng chạy loang đêm

                      Rừng xanh muôn lá cứa thu mềm
                      Nỗi lòng ai cứa nhớ làm quên
                      Chuông chùa dậy sóng nhân gian động
                      Thoáng đọng trong ta chút thiện duyên!










                      Lột xác





                      Cửa thiền
                      thơ lạc vấn vương
                      Chiều buông...
                      gió vọng lời thương lá vàng
                      Có con dế mén đi hoang
                      Vén mây khẽ hỏi...
                      về hang lối nào...?
                      Kén...
                      ...Tơ...
                      ...thoảng giấc chiêm bao
                      Giật mình chợt tỉnh
                      chiến bào rách bươm...

                      Phục Linh


                      Ối giời ơi! Tưởng rằng đã quên cõi Huyền mắt Bụt, nào ngờ hôm nay Phục Linh lại nhắc đến. Làm mình lại nhớ đến cái cảnh bồng lai này nữa rùi!

                      BỒ ĐỀ NON XANH

                      Thuở xưa ai gánh đạo về
                      Qua đây rớt chút bồ đề non xanh
                      Chim kêu một thoáng treo cành
                      Huyền Không hứng giọt long lanh sương trời
                      Cỏ lau hoa nở trắng đối
                      Ngàn thông gió mượn tụng lời tâm kinh
                      Ai kia soi núi thấy mình
                      Tay buông thế sự trăm tình buông tay!

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 05:32:58 bởi HuyenKhong >
                      #56
                        Quãng Nhẫn 13.09.2007 07:26:15 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: HuyenKhong


                        quote:

                        Trích đoạn: HuyenKhong




                        VIẾNG CẢNH CHÙA HUYỀN KHÔNG

                        Nhẹ bước phiêu du đến cõi Huyền
                        Mắt tục ngây thơ ngắm cảnh Tiên
                        Chân bụi vô tâm, quên lỡ bước
                        Bên trời nhắc nhở một lời kinh

                        Gió lùa mây trắng dạo qua hiên
                        Chim hát đồi xa động cõi thiền
                        Am cũ ngắm xem chiều đuổi nắng
                        Hoàng hôn đội bóng chạy loang đêm

                        Rừng xanh muôn lá cứa thu mềm
                        Nỗi lòng ai cứa nhớ làm quên
                        Chuông chùa dậy sóng nhân gian động
                        Thoáng đọng trong ta chút thiện duyên!










                        Lột xác





                        Cửa thiền
                        thơ lạc vấn vương
                        Chiều buông...
                        gió vọng lời thương lá vàng
                        Có con dế mén đi hoang
                        Vén mây khẽ hỏi...
                        về hang lối nào...?
                        Kén...
                        ...Tơ...
                        ...thoảng giấc chiêm bao
                        Giật mình chợt tỉnh
                        chiến bào rách bươm...

                        Phục Linh


                        Ối giời ơi! Tưởng rằng đã quên cõi Huyền mắt Bụt, nào ngờ hôm nay Phục Linh lại nhắc đến. Làm mình lại nhớ đến cái cảnh bồng lai này nữa rùi!

                        BỒ ĐỀ NON XANH

                        Thuở xưa ai gánh đạo về
                        Qua đây rớt chút bồ đề non xanh
                        Chim kêu một thoáng treo cành
                        Huyền Không hứng giọt long lanh sương trời
                        Cỏ lau hoa nở trắng đối
                        Ngàn thông gió mượn tụng lời tâm kinh
                        Ai kia soi núi thấy mình
                        Tay buông thế sự trăm tình buông tay!




                        Trí Giả và Hiền Nhân

                        Ngỏ trúc sương len hồn trí giả
                        Cửa không mây níu áo hiền nhân
                        Gánh Đạo năm xưa gieo nụ duyên lành
                        Con dế đi hoang theo lá vàng về cội
                        Ngàn thông dang níu mây trời lại hỏi
                        Dòng Tâm Kinh kéo kén tự bao giờ
                        Trút chiến bào , kiếm báu khắc nên thơ
                        Soi vách đá quên tình đời huyển hoặc
                        Thả thỏng tay chảy vào dòng tỉnh thức
                        Hồn trí giả len vào trong ngỏ trúc
                        Áo hiền nhân vướng níu cửa Thiền
                         
                         
                        Hà hà.. nhập cả hai lại một mới là Vạn Pháp Qui Tôn chứ, thế mới gọi là Không Linh nhưng Phục Huyền.
                         
                        Thân mến và Ái mộ
                        Quãng Nhẫn 
                         
                         
                         
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 08:27:51 bởi Quãng Nhẫn >
                        #57
                          HuyenKhong 13.09.2007 20:08:12 (permalink)
                          0
                          quote:

                          Trí Giả và Hiền Nhân

                          Ngỏ trúc sương len hồn trí giả
                          Cửa không mây níu áo hiền nhân
                          Gánh Đạo năm xưa gieo nụ duyên lành
                          Con dế đi hoang theo lá vàng về cội
                          Ngàn thông dang níu mây trời lại hỏi
                          Dòng Tâm Kinh kéo kén tự bao giờ
                          Trút chiến bào , kiếm báu khắc nên thơ
                          Soi vách đá quên tình đời huyển hoặc
                          Thả thỏng tay chảy vào dòng tỉnh thức
                          Hồn trí giả len vào trong ngỏ trúc
                          Áo hiền nhân vướng níu cửa Thiền
                           
                           
                          Hà hà.. nhập cả hai lại một mới là Vạn Pháp Qui Tôn chứ, thế mới gọi là Không Linh nhưng Phục Huyền.
                           
                          Thân mến và Ái mộ
                          Quãng Nhẫn 







                          Không ngờ Quãng Nhẫn có đôi mắt quá tinh tường! "Cửa không mây níu áo hiền..." Chữ "nhân" bị lá trúc che ngang rùi mà vẫn thấy! Bội phục, bội phục!

                          PHONG TRÚC AM
                           
                          Ngõ trúc một mảnh tâm treo
                          Cửa không giọt nước trong veo về nguồn
                          Chùa quê thổn thức tiếng chuông
                          Thu nghe lá rụng vô thường! Bèn vui
                          Kinh sương mấy tiếng bồi hồi
                          Ai về bên núi ngôn lời lặng câm!
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 20:20:22 bởi HuyenKhong >
                          #58
                            hobac 13.09.2007 20:42:11 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: HuyenKhong





                            Thân chào mọi người! huynh HK cho đệ thả chút thiền nhé.

                            Ngõ Thiền

                            Bụi trần phẩy gót thi nhân
                            Lần theo lối vắng ngõ chân gập thiền
                            Sương len nắng phủ tịch miên
                            Trúc yên mái lặng giấc triền hư không
                            Vô ưu kinh nổi tâm trong
                            Bồn bề chợt rộn mênh mông chuông ngần

                            Hobac


                            #59
                              Phuc Linh 13.09.2007 22:57:05 (permalink)
                              0
                              Trí Giả và Hiền Nhân

                              Ngỏ trúc sương len hồn trí giả
                              Cửa không mây níu áo hiền nhân
                              Gánh Đạo năm xưa gieo nụ duyên lành
                              Con dế đi hoang theo lá vàng về cội
                              Ngàn thông dang níu mây trời lại hỏi
                              Dòng Tâm Kinh kéo kén tự bao giờ
                              Trút chiến bào , kiếm báu khắc nên thơ
                              Soi vách đá quên tình đời huyển hoặc
                              Thả thỏng tay chảy vào dòng tỉnh thức
                              Hồn trí giả len vào trong ngỏ trúc
                              Áo hiền nhân vướng níu cửa Thiền 
                               
                              Quảng Nhẫn
                               
                               
                              PHONG TRÚC AM
                               
                              Ngõ trúc một mảnh tâm treo
                              Cửa không giọt nước trong veo về nguồn
                              Chùa quê thổn thức tiếng chuông
                              Thu nghe lá rụng vô thường! Bèn vui
                              Kinh sương mấy tiếng bồi hồi
                              Ai về bên núi ngôn lời lặng câm!

                               
                              Huyền Không
                               
                               
                              Ngõ Thiền

                              Bụi trần phẩy gót thi nhân
                              Lần theo lối vắng ngõ chân gập thiền
                              Sương len nắng phủ tịch miên
                              Trúc yên mái lặng giấc triền hư không
                              Vô ưu kinh nổi tâm trong
                              Bồn bề chợt rộn mênh mông chuông ngần

                              Hobac



                               
                              Phục Linh xin gộp lại nhé
                               
                              Ngàn thông dang díu lợp che tầm
                              vách đá quyện mình chứng đạo tâm
                              Ngõ trúc sương len hồn trí giả
                              Cửa không mây níu áo hiền nhân
                              Nẻo hoang dế lạc kêo tìm cội
                              Lối đạo Huyền Không khách họa vần
                              Kiếm báu, chiến bào, công hãn mã
                              giậc mình... thức tỉnh... tiếng chuông ngân...
                               
                              Phục Linh


                               
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 9 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 129 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9