Không uống rượu sao thấy vị cay
Hương men ủ lâu ngày nồng dậy
Khiến đôi mắt chớp nhanh động đậy
Từng giọt rơi lăn...mắt lệ đầy...
Sương Anh Hãy uống cùng anh chút rượu vang! Để cho đôi má nhỏ thêm hồng... Để cho đôi mắt càng lóng lánh... Và để anh nhìn...thoả nhớ mong! Đang vui, sao mắt lệ lưng tròng? Em buồn...anh chắc phải lao đao Thôi nhé! Em yêu đừng hờn nữa, Bắt lỗi chi anh...nói đi nào...!!!
Tóc nâu.
Em Nào bắt Lỗi Em nào dám bắt lỗi anh đâu
Chút buồn rồi sẽ vội qua mau
Tại anh hẹn mà không thèm đến
Để em chờ mắt tủi mi sầu Mỗi giọt rượu là một giọt châu
Đỏ rượu vang màu trông đặc sánh
Như nỗi buồn trong em nặng gánh
Anh xa rồi...ai sánh buớc phố đêm Mưa Paris từng hạt lăn êm
Trên khuôn mặt...ướt mèm môi má
Làn sóng người bước chân vội vả
Hối hả trốn mưa, em chẳng đâu.. Có còn gì để nhớ về nhau ?
Người đã đi xa ...xa lắm rồi!!
Có còn ai nưã mà hờn dỗi
Cho mắt hằn sâu...sâu nỗi đau!! Sương Anh ***********************
Em Nào bắt Lỗi Em nào dám bắt lỗi anh đâu
Chút buồn rồi sẽ vội qua mau
Tại anh hẹn mà không thèm đến
Để em chờ mắt tủi mi sầu Mỗi giọt rượu là một giọt châu
Đỏ rượu vang màu trông đặc sánh
Như nỗi buồn trong em nặng gánh
Anh xa rồi...ai sánh buớc phố đêm Mưa Paris từng hạt lăn êm
Trên khuôn mặt...ướt mèm môi má
Làn sóng người bước chân vội vả
Hối hả trốn mưa, em chẳng đâu.. Có còn gì để nhớ về nhau ?
Người đã đi xa ...xa lắm rồi!!
Có còn ai nưã mà hờn dỗi
Cho mắt hằn sâu...sâu nỗi đau!! Sương Anh ********************
ĐÔI NGÃ Em không bắt lỗi... nhưng em giận. Phụng phịu mặt hồng...anh nhói đau. Giọt lệ ngân ngân...anh xa xót. Vuốt giận nghe em..., hãy gật đầu! Trễ hẹn chiều nay đâu có lâu Tại mưa..., xe kẹt..., em nóng lòng. Dỗi hờn... em mặc mưa thấm ướt! Lỡ bịnh..., anh buồn lo...biết không?! Nhích lại gần đây... để anh hong Đôi tay giá buốt, ngón guộc gầy. Uống chút đi em làn rượu nóng! Để sưỡi chút tình..., má hây hây. ...Còn nhớ chăng em kỷ niệm đầy? Một thời cùng thưởng giấc mơ hoa... Thế đấy! Giờ đây ta đôi ngã. Vẫn nghĩ về nhau tuy cách xa...!!! Tóc nâu. Nhớ Lại Thuở Nào Chẳng thèm buồn, thèm giận anh đâu
Bao lần căn dặn cứ quên mau
Giưã phố đông người tay đan dắt
Từng cặp...từng cặp...dìu bước nhau Chỉ riêng mình em đứng âu sầu
Góc đường người vắng chờ anh lâu
Nhưng bóng bặt tăm, anh chẳng thấy
Mắt buồn hạt lệ đọng mi sầu Giả vờ ríu rít nhắc ngày đầu
Một trời kỷ niệm...giấc mơ hoa
Ngày xưa thân ái...thời đi học
Hai đưá thường mơ...chung một nhà ...Giờ đây ta đã chia đôi ngã
Nhớ lại thuở nào như mới đây
Anh cứ hay quên nên trễ hẹn
Làm em trông ngóng...nước mắt đầy! Sương Anh VẪN NHỚ VỀ EM Nước mắt người yêu của tôi rơi Xót xa, chẳng nói được thành lời Ôm chầm lấy em và hôn khẽ Rèm mi khép nhẹ, hồn chơi vơi... Đừng dỗi nghe em, xin lỗi nhiều! Chỉ mười lăm phút... có là nhiêu. Tại em đến sớm rồi đổ lỗi Em hờn, em giận... mặt buồn thiu. Anh sẽ đền em một buổi chiều Dành riêng cho mỗi một em yêu Ăn kem, xem hát hay đi dạo... Tùy ở em thôi...anh thích chìu!!! ... Người yêu bé nhỏ của ngày xưa Nhớ em..., nhớ mãi... mỗi chiều mưa Em đi xa lắc... anh ở lại Cả một Đại dương... nhớ sao vừa!!! Tóc nâu.
Nhớ Lắm Ngày Xưa!
Dù anh muốn dẫn đi ăn kem
Xem hát, dạo chơi...cũng hổng thèm
Ai biểu để người ta đợi mãi
Một mình giưã phố đang lên đèn Nhớ thuở chúng mình đi dạo đêm
Bãi cát Nha trang rất mịn êm
Chân trần em thích đuà cùng nước
Đôi dấu chân ta in cát mềm Cùng nhau ta ngắm ánh trăng lên
Lung linh sóng nước huyền diệu quá!
Hàng dưà soi bóng bên ghềnh đá
Anh ơi...em nhớ chuyện ngày xưa... Tình ơi...nhớ lắm nói sao vưàl
Tay run môi lạnh khi trời mưa
Đại dương xa cách...lòng hồi tưởng
Giờ lẻ đôi rồi....ai đón đưa!!! Sương Anh
GỢI NHỚ
Biển cát, hồn quê vẫn ... ướm mơ
Bao năm vọng quốc đến ... thẩn thờ
Bao năm chia cách tình... nung mãi
Thế mà em bảo... ta thờ ơ!
Gợi nhớ chi em... lắm nỗi sầu
Tình mình ghi khắc mãi nghìn sau
Chia tay trăn trở, đời dong rủi
Vẫn yêu thấm thiết... đến bạc đầu.
Tay đã trong tay một thuở nào
Thề non, hẹn biển ...thuộc về nhau!
Đại dương... chia lối, người một ngả
Biết lấy gì đây... nối đắp vào?
Thôi nhé, em yêu của một đời
Về mà vui thú những cuộc chơi
Hãy đem thương nhớ chôn vào mộ
Suốt một kiếp này ... ta chơi vơi!
Tóc nâu.
ượn lời nam tử thả chơi, Sương Anh chớ có "rụng rời" con tim

, "...theo luôn"... thì chắc đắm chìm...

,ai cứu...ai vớt...ai tìm hai ta?!!!
QUÊN SAO ĐÀNH Một lần đủ nhớ đến ngàn sau
Làm sao có thể em quên mau
Anh hỡi! Chuyện mình từ thuở đó
Tâm trí in rồi đã đậm mầu Quên sao đành khi từng bên nhau
Một phút yêu thương để vạn sầu
Thề non hẹn biển rồi xa cách
Hai nưả tách rời tim nhói đau! Làm sao...để trở về ban đầu?
Anh đời phiêu lãng - Em chim câu
Mỗi người một hướng đời trôi mãi
Thương nhớ chỉ làm mỏi mắt sâu Hoa trôi nước cuốn dưới chân cầu
Lục bình chẳng biết tắp vào đâu?
Từ nay tình lỡ chôn tim mộ
Bên cầu ô thước đợi mưa Ngâu. Sương Anh
TÌNH CÔI
Đã bao con nước chảy qua cầu,
Đã bao mùa lá rụng vàng mau,
Và đã bao mùa sương tuyết trắng
Mỗi lần nhắc đến vẫn thấy đau!
Ngày ấy chia tay, nói những gì?
Em buồn lệ thấm ướt bờ mi...
Anh đau xót quá... đành câm lặng,
Quay mặt, dối lòng...lạnh lùng đi!
Mình đã cho nhau, cho rất nhiều
Tưởng tình thơ mộng chẳng cô liêu
Tưởng tình muôn thuở không trăn trở
Ai ngờ giá đắt... Ôi, tiếng yêu!!!
Đã vỡ cả rồi... đã vỡ đôi!
Làm sao hàn gắn một nửa rời?
Làm sao tương ngộ trong ngăn cách?
Ô Thước - Mưa phùn - Em và tôi!
Muốn nói yêu em cả một đời...
Nhưng tình dang dở chửa lên ngôi
Và ta phải tìm chôn... mộ tối
Thôi đành suốt kiếp kẻ tình côi!!!
Tóc nâu.
********************************
Nếu Vắng Thơ Trời ơi có lẽ tôi sẽ buồn chết
Nếu một ngày tôi không thể làm thơ
Bao nhiêu nhung nhớ mong đợi chờ
Đều đưa cả vào thơ nhờ cất giữ Nhũng mộng mơ thả đầy theo con chữ
Thơ có gì...? sao thiếu tôi hư hao?
Không có thơ, tôi sẽ như thế nào...?
Xin đừng hỏi, xem thôi và yên lặng Nơi này đây tôi xin góc yên vắng
Mở cưả lòng để thả những tâm tư
Người mến thương vào chia xẻ tình thư
Nhưng khe khẽ nha... thơ bay đền đó! Sương Anh YÊU VÔ BỜ
Nghe lời tâm sự giữa vườn thơ
Dừng chân thăm hỏi cớ thẩn thờ
Như than, như oán cùng văn ngữ?
Ra nàng sợ mất điệu âm mơ...!
Tâm tình giấu kín, chỉ gởi thơ.
Nàng đem thương nhớ chẳng lu mờ,
Viết lên trang Web cùng chia xẻ
Bạn bè hư ảo.. giữa thực - mơ.
Nàng khôn ngoan lắm, chẳng dại khờ.
Náo loạn vườn thơ với mộng mơ,
Nhưng luôn giữ nét nhu mì đó...
Hồn nhiên thơ thả... tựa như tơ!
Khách viếng vườn thơ... chớ ơ hờ!
Để lại chút tình vương với thơ...
Đôi câu, đôi chữ... tình thơ trải!
Nàng thơ kiều diễm yêu vô bờ....!
Tóc nâu
*******************************
Hái Trộm Đoá Thơ
Len lén vào vườn trộm đoá thơ
Chao ôi xinh quá thật không ngờ
Hơi thu phảng phất theo làn gió
Ngát dậy hương nồng mùi cỏ tơ
Bên giậu rào thưa thoáng bóng ai
Giật mình hốt hoảng đánh rơi hài
Thi nhân rẽ lá sang hoàn lại
Chớp mắt thẹn thùng ngại chẳng ra
Người đâu...cứ nhìn hoài người ta
Trên cành chim ghẹo hót say sưa
Dường như chế nhạo mắc cỡ quá!
Còn cười khúc khích... ghét ghê chưa?
Giờ biết có người đang đứng đợi
Dẫu đoá hoa thơ đẹp tuyệt vời
Chẳng dám sang nhà thơ hái trộm
Hàng rào liếc mắt đọc mà thôi...
Sương Anh
VƯỜN THƠ LẪN TÌNH THƠ
Vườn thơ ta vun xới mùa qua,
Nhặt sâu, đuổi bướm...mướt ngọc ngà.
Ta chăm, ta sóc... hoài công lắm,
Thế mà có kẻ dám hái hoa!
Hoa thơ kiều diễm của lòng ta,
Đã vào tay ai? Tức thật mà!
Sáng nay núp vội vào cành lá,
Bắt gặp Sương nàng... trộm đoá hoa.
Muốn tặng cho nàng cả vườn thơ.
Vừa chớm bước ra, tạo bất ngờ,
Nàng nhanh chân lắm... lùi bỏ trốn.
Rơi lại chiếc hài đẹp như thơ...
Đem trả hài thêu bên góc rào,
Trong nhà thấp thoáng bóng người qua.
Kéo chuông, gọi tiếng... nàng lẫn tránh!
Thôi thế trả hài... ta kiếu nha!
Nàng ơi! Cứ ghé hái trộm thơ!
Ta sẽ ra công chuốt vần... chờ.
Chờ ai ghé lại vườn thơ cũ...
Hái trọn vườn thơ lẫn tình thơ...
Tóc nâu
Tình Gừi Trong Hoa
Hôm nay được gặp lòng rung động
Đã thoả bao ngày nhớ mong xa
Nhưng sao khi gặp gỡ người ta
Lòng ngần ngại, ngập ngừng không dám
Rực rỡ vườn hoa ngàn sắc ánh
Thích mang về một đoá hồng xinh
Ai ngờ đâu...người ấy... đang nhìn
Lỡ tay hái biết làm sao tránh
Người ấy ơi...cho hái một cánh
Là vui rồi không dám nhiều đâu
Dâng cả vườn hoa đẹp đủ màu
Tình gửi trong hoa...người hiến tặng
Hoa một cánh giờ sao quá nặng
Bởi tình người ép để nằm trong
Bây giờ luống cuống sợ run lòng
Trả thì tiếc...nhận thì mang nợ
Sương Anh
ĐẸP Ý
Đâu có chi mà Nàng ngần ngại !
Đã hứa rồi , tặng cả vườn hoa.
Chỉ ra công chăm sóc thôi mà,
Chờ ai đó... gót hồng ghé lại...
Một cánh ư? - Cả vườn cứ hái !
Hồng của Ta lộng lẫy Nàng ơi.
Những cánh nhung mềm dịu tuyệt vời...
Hương thoang thoảng... nồng nàn say khướt.
Nhận đi Nàng... vì ai biết được,
Đến ngày mai sắc thắm còn dâng?!
Vì hoa xinh kiều diễm... vẫn tàn!
Và nên nhớ : Hoa Tình luôn thắm!
Hoa của Ta ướm tình sâu đậm.
Nhẹ như mây, như khói bềnh bồng...
Đi và đến giữa khoảng trời trong...
Đâu dám vướng nợ tình không nhận!
Nhận đi Nàng... hoa hồng một nhánh,
Chỉ đủ vừa đẹp ý Nàng thôi....
Tóc nâu
**********************************
Em Là Cuả Anh
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Gặp Anh tim xao xuyến bồi hồi
Vắng Anh lòng em buồn vô hạn
Bên Anh vui vẻ thấy yêu đời
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Anh đã cho em nét rạng ngời
Hái hoa bắt bướm trên đồi cỏ
Ta đuổi bắt nhau khúc khích cười
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Ngày ngày tay nắm dạo rong chơi
Sướng, vui, sầu, khổ ...cùng thông cảm
Em khóc...Anh buồn...chia xẻ lời
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Chúng ta là bạn cuả muôn người
Vườn thơ gieo hạt tình xanh tốt
Anh trồng, Em tưới...thơ xinh tươi
Em là cuả Anh đó Anh ơi
Hãy nhớ nha Anh đừng có lười
Đừng làm em giận buồn hờn dỗi
Biết không Anh hỡi...chàng Thơ ơi!
Sương Anh
TÌNH THƠ TRÊN CUNG MƠ
Đừng giận ta lâu nhé Nàng Thơ!
Đừng để cho ta mãi đợi chờ.
Vắng Em ta chừng như bỡ ngỡ
Lạc lỏng... Thơ hồn ở cõi mơ!
Ta đâu dám lười chi với Thơ.
Mỗi ngày ta vẫn...vướng thẩn thờ.
Loanh quanh giấy bút... cùng nhịp vận.
Rất sợ Nàng buồn..., ta chơ vơ.
Vẫn biết Nàng chỉ của riêng ta
Nàng Thơ kỳ diệu... - Mỗi chiều tà...
Song vai cùng ngắm hoàng hôn xuống...
Chờ trăng thức dậy..., ánh sao sa...
Nàng Thơ kiều mị của ta ơi!
Tay trong tay đó... suốt cuộc đời.
Lời trao, lời gởi... tình say đắm!
Ưu sầu, vui sướng... cùng xẻ đôi.
Ta yêu Em quá... hỡi Nàng Thơ!
Đôi vai mềm dịu... chốn nương nhờ!
Ta đây, Em đó... cùng chấp cánh...
Cùng ướp Tình Thơ trên cung mơ...
Tóc nâu
SAY GIẤC MƠ HOA Người đưa em vào giấc mơ hoa
Đam mê hồn thoát Nguyệt cung chờ
Hãy đến cùng em nâng chén ngọc
Say điệu mê hồn nơi cõi mơ... Tình ta bay bỗng...dậy hồn thơ
Vần yêu câu nhớ...giưã đôi bờ
Trăng vàng làm chứng tình tri kỷ
Vô bến vô biên...chẳng thờ ơ... Đừng buồn đừng sợ ...tình bơ vơ
Đôi chim ta vượt khắp non sông
Tìm đến mây ngàn bên suối mộng
Gọi lá hoa cùng thức hát ca Tưạ vai ta ngắm ánh trăng ngà
Thoáng bóng Hằng Nga dáng thướt tha
Say sưa vũ khúc trên cung quãng
Miên man chìm đắm...chỉ đôi ta! Một giấc mơ hoang... đêm ngọc ngà
Tình thơ ta đã thật lòng trao
Bao nhiêu ý đẹp tình ta đã...
Thơ toả hương nồng...ngát trời xa.... Sương Anh Tóc ơi... Sương đến bên rồi..., đang chờ " chàng " nói một...lời... i...u... em!
GIẤC MƠ TIÊN
Ơi này, người đẹp giấc mơ tiên!
Đài trang, cung cách thật diệu hiền.
Tay thon nâng chén... Nàng mời mọc.
Rượu ấm tình Thơ... Ta ngã nghiêng...
Hãy lại gần đây... vai tựa vai.
Nàng có biết không, đêm rất dài.
Trăng thanh nghiêng mắt... nhìn ta mãi.
Chị Hằng ghen giận... hạnh phúc ai!
Ta hãy cùng nghe tiếng suối reo,
Âm thanh trong vắt, chẳng bọt bèo.
Như đang ươm mát... tình Thơ trải..
Ta - Nàng, hiệp phối vần thơ treo...
Nàng Thơ yêu dấu hãy cùng ta,
Chung chén hôm nay để say ngà...
Gieo câu, vận ý... tình Thơ gửi!
Bay ngất trời cao... ngát hương hoa.
Hãy về cùng ta Nàng tiên Thơ,
Về nơi cung quãng của mộng hờ...
Nơi đó ấm êm và hạnh phúc.
Dành riêng đôi bóng của tình Thơ...
Tóc nâu
Mộng Liêu Trai
Vọng tiếng ai vang bên giấc ngọc
Mơ màng hồn ủ mộng liêu trai
Này người ơi...đang nhẹ gót hài
Đến bên cạnh...tràn đầy chan chưá
Duyên kỳ ngộ trời se đôi lưá
Vần nối liền tình kết ươm mơ
Từng cánh thơ nhẹ toả đường tơ
Mỗi thi tứ mặn mà hạnh phúc
Hãy nhìn kia...trăng sao cùng thức
Cùng với ta hoà khúc nhạc tình
Chuyện tình yêu thơm ngát hương trinh
Anh và Em...chúng mình hoà điệu...
Đêm thơ nhạc thật là huyền diệu
Có đàn tranh, sáo trúc...rung tơ
Có Thỏ Ngọc, Hằng Nga, Trăng mờ...
Suối róc rách...bên bờ tình tự
Nói chẳng hết nghiã YÊU - Một chữ
Nhưng lòng chất chưá vạn câu lời
Ngày tháng bên nhau ta có đôi
Hai đưá...một trời thơ lãng mạn
Sương Anh
Sương đây...Tóc đang ở đâu
Hãy vào đây nhé, gửi câu tâm tình
Này ơi... Tóc Nâu cuả mình
Có nghe " em " gọi ... ơi mình...vào ngay!
TÌNH THƠ LÃNG MẠN...
Tiếng sáo Tình ai reo vi vút...
Gọi hồn ta tỉnh giấc liêu trai.
Nàng Thơ ơi, trên bước đường dài...
Ta chung bóng... đẹp thời cung điệu.
Đã bao lần đêm về trải chiếu,
Giữa vườn thơ dưới ánh trăng mờ.
Nàng cùng ta thánh thót giọng tơ.
Ôi, hạnh phúc ai nào sánh được?!
Nàng Thơ ơi, duyên trời định trước.
Ta chỉ cần dõi bước theo nhau...
Từ hôm nay đến mãi nghìn sau.
Ta cùng sánh nhịp tình Thơ đẹp!
Thơ của ta đôi lần khép nép,
Thơ của Nàng réo rắc dịu êm...
Thế là ta hoà điệu chung niềm...
Bao ước nguyện Thơ tình vọng tưởng!
Nàng và ta không gì bận vướng.
Giữa đất trời rộng trải... riêng ta.
Giữa thiên nhiên vui thú ngật ngà...
Thật kỳ bí... Tình Thơ lãng mạn!
Tóc nâu
" Em " Sương vọng tiếng... gọi về, Tóc xin tất bật... ghé kề bên ai.
Hình như ai đó... bên ngoài... Nỗi cơn ghen tức..., ghen hoài đôi ta....
**********************
Trích đoạn: langtoi
GỬI EM! Yêu em anh nguyện mãi đợi chờ
Gửi theo cơn gió ngàn giấc mơ
Gửi theo trăm ngàn sự thương nhớ
Gửi về nơi ấy vạn nụ hôn GỞI TẶNG ANH
Em gởi tặng anh lời ru muộn
Mang chút tình êm ã lâng lâng
Một chút hương nồng thắm dịu dàng
Ru say giấc... một chiều cuối hạ.
Viết tặng anh bài thơ trên lá
Kể chuyện tình hai kẻ ngu ngơ
Thương nhau lắm... nên cứ thẩn thờ
Vì vạn dặm ngăn đời song bước.
Gởi tặng anh gió buồn thổi ngược
Vạn lời thương tim nhỏ ứ đầy
Trăm nỗi nhớ em cất lên mây
Và sau hết nụ hôn nồng cháy!
Gởi tặng anh lời yêu mãi mãi....
Tóc nâu
Trích đoạn: langtoi
CÒN THƯƠNG
Em vội quên lời yêu thương ngày đó
Còn lại gì khi nhung nhớ phôi pha
Dẫu vớt vát cũng không mong nhận lại
Bát nước đầy tràn xuống đất em ơi
Gửi cho anh dẫu muôn ngàn thương nhớ
Chẳng được gì chỉ nghe gió vu vơ
Nụ hôn gió cũng tan theo cơn mộng
Giông tố cuộc đời sao ngăn nổi em ơi
VẪN NHỚ Làm sao quên được hỡi anh ơi! Ngày xưa, ta hạnh phúc một thời ... Ươm bao mơ ước ngày chỉ thắm, Thế mà giông tố đã ngăn đôi . Biết rằng vớt vát chẳng được chi . Khi lời trao gởi lúc xuân thì, Trôi theo mây gió... đời dâu bể Niềm thương, nỗi nhớ ... luyến bờ mi . Nụ hôn xa cách vẫn run môi, Cứ mỗi độ thu vẫn bồi hồi ... Anh ơi! Tình vẫn còn luyến tiếc . Gối đầu, canh thức nhớ xa xôi ... Sẽ trả lại anh chữ nợ duyên, Để trôi nhẹ ... cánh gió của thuyền, Để cho bờ bến... bình yên đến . Sương khói tan cùng chữ thệ tuyên ... Tóc nâu
Sẽ trả lại anh chữ nợ duyên, Để trôi nhẹ ... cánh gió của thuyền, Để cho bờ bến... bình yên đến . Sương khói tan cùng chữ thệ tuyên ... (Thơ Tóc nâu) Đành sao người trả chữ nợ duyên Mấy ai chôn hết mọi nỗi niềm Chớ để yêu thương chìm dĩ vãng Sóng lòng đâu dễ dỗ ngủ yên
onlyyou.
Người đi giữ mãi chút tình riêng.
Phần em cay đắng dấu muộn phiền.
Tình câm nên cứ là nỗi khổ.
Đeo lòng dai dẳng... hoá truân chuyên.
Tóc nâu
Người trách hờn tôi quá hững hờ Hay vì duyên nợ chỉ với thơ Tôi nguyện dấn thân tìm nhung nhớ Hỏi người có rộng cửa đợi chờ? _____________
ONLY Tìm chi bồi đắp những nhớ thương? Tìm ai tâm sự , hiểu tận tường? May ta còn có tình thơ gửi, Cửa lòng rộng mở... thơ vấn vương. Tóc nâu
*********************
Sợi tóc
...................
Trách thầm câu chử ỡm ờ Để chồng giấy trắng thành thơ mất rồi ! Gío tung lòng cũng rối bời Vô tình lay động khoảng trời bình yên ......................
* con thuyền không bến *
.......
...Như con sóng vỗ mạn thuyền,
Như lời thánh thót chim Quyên! - Chạnh lòng.
Người ơi! Tình có còn không?
Sao mong manh quá, chỉ hồng không vương.
Vô thường vẫn mãi vô thường...
Thuyền không bến đổ - Vấn vương vẫn đầy...
Tóc nâu
Lá thư không gửi Lá thư viết mãi chưa xong Ngại thơ mang cả nỗi lòng mình theo Nỗi lòng “đem xé” đã nhiều Sợi thơ riêng lộ cái điều chẳng chung Một tâm…hai niệm…khôn cùng Bởi em chữ nghĩa tải không hết tình Đáp lòng bằng sự lặng thinh Biết người ta có hiểu mình hay không Phương trời người vẫn đợi trông Bài thơ viết mãi mà không thành lời Mắt kia như nói cả rồi Bài thơ không gửi, mong người hiểu cho!
con thuyền không bến.
CẦM LÒNG
Thơ người bỏ lững chấm câu...
Thư người không gửi để sầu thêm dâng.
Sao ai cứ mãi tần ngần.
Để giờ ta phải xa gần trách nhau!
Một ngày tóc sẽ ngã mầu,
Người ơi! Lúc ấy tình đầu mòn phai
Lặng thinh giữa chốn lạc loài.
Thơ người tha thiết, viết hoài không xong.
Em giờ cũng phải cầm lòng,
Ru tâm yên ngủ... bềnh bồng giấc mơ.
Sương giăng chắn lối... mịt mờ.
Giữa mơ, giữa tỉnh... cứ ngờ gần nhau!
Giật mình tỉnh mộng...! Sao đau...?
Hồn em rách nát..., tình màu khăn tang!
Tóc nâu
************************
Qua tới bờ bên kia Sông đã là dĩ vãng Đò ai vừa neo bến mới đó mà đã xưa…
*con thuyền không bến*
Đôi tay nắm sao vừa
Niềm vui cùng hạnh phúc
Để ta đừng ngã gục
Khi thời gian qua đi.
Níu kéo có được gì
Người đi buồn khắc khoải
Kẻ ở lòng tê tái
Ôi đời, lúc biệt ly!
Ngày xưa ấy xuân thì
Tình nồng sao đỏ mọng
Ngày nay tình lắng đọng
Nét buồn vương mắt sâu.
Thuyền xưa giờ nơi đâu?
Bến vẫn mãi đợi chờ...
Tóc nâu
NHẬN KHÔNG ANH
Trời thu bên ấy lạnh không anh.
Có thấy buồn không... lá lìa cành.
Mưa thu rĩ rã ngoài hiên vắng.
Anh có chạnh lòng... nhớ lá xanh?
Em ở nơi này lắm lá bay...
Nhớ quá đi thôi kỷ niệm đầy.
Nắng thu ùa vỡ... chừng như khóc.
Tiếc lá mong manh, mất từ đây.
Vẹn nguyên nỗi nhớ thuở xa xôi.
Ký ức ngày nao, thức dậy rồi...
Nhạt nhoà... bỗng chốc thay mầu sắc.
Vàng thắm mùa sang... em, hỡi ơi!
Trời thu bên ấy lạnh không anh?
Có nhớ về nhau... giấc mộng lành.
Em gom thu biếc hôn nồng ấm...
Gửi về bên ấy...! Nhận không anh?
Tóc nâu