BUÔNG TRÔI
Bài Thơ Ra Mắt Chợt quên đời, sống với mơ
Chợt quên người, mon men bờ Hư-Vô
Buông trôi ở giửa dòng chờ
Để cho sóng cuốn tới bờ Tiêu-Dao
Giật mình , -" Đây ở chốn nào "
Nàng Thơ cười nụ -" Lối Vào Thiên Thu " quãng nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2007 07:13:12 bởi Quãng Nhẫn >
Hoang Lạnh Câu thơ đi hoang không biết lối về Đành rớt lạc bên lề đời miên dại Hú gọi bốn bề tênh hênh lạnh tái Run rẩy nhịp vần lén nép phía chờ nhau Câu thơ đi hoang ở lại bờ đau Như ta vậy Lạc lỏng giữa đầm lầy.. ..Của dòng đời lau lách Ngỏ ngách Cõi về Mờ mịt khói sương Vẫn biết cỏi trần tạm bợ vô thường Lối nẻo nào xuôi về nơi tịnh lặng Ta bấu víu cả bốn bề trống vắng Như câu thơ lén nép phía chờ nhau.... Quãng Nhẫn r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2007 00:08:45 bởi Huyền Băng >
Khát Gọi Nửa đời phiêu du Nửa đời nội vắng Vời gọi tìm nhau Như tiếng sói tru trăng Vạt góc trời chiều Gối quì cắn cỏ Ngửa mặt ngậm vành Ai đó.. ...Có về chăng Quãng Nhẫn
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Bài Thơ Ra Mắt
Chợt quên đời, sống với mơ
Chợt quên người, mon men bờ Hư-Vô
Buông trôi ở giửa dòng chờ
Để cho sóng cuốn tới bờ Tiêu-Dao
Giật mình , -" Đây ở chốn nào "
Nàng Thơ cười nụ -" Lối Vào Thiên Thu "
quãng nhẫn
Đã mơ rồi, phóng theo mơ Ngày đêm quanh quẩn bến bờ ái ân Đưa chân vào chốn tình trần Mặc đời dâu bể xoay vần... ngại chi Bên EM... đâu cũng tiên trì THIÊN THU hay chẳng, cần gì... cứ yêu! Phục Linh
Đưa chân vào chốn tình trần Mặc đời dâu bể xoăy vần ngại chi Đã từng ngao ngán tình si Đã từng xơ xác chia ly mấy lần Giờ đây nhẹ nhỏm bước chân Phất phơ tóc bạc mấy phần...tiêu dao Xuân về tý tởn Mai , Đào Hạ sang tắm mộng giữa ao nắng trời Chớm thu theo lá rong chơi Tàn đông vọc tuyết giữa lơi khơi buồn... Rất cảm ơn sự quan tâm của Bạn Phục Linh. Và cũng rất bội phục Bạn khi đã hạ cố đến thăm "Nội Hoang" của Quãng Nhẫn
Quãng Nhẫn
ĐÊM Cũng có khi Đêm Là một phần đời lý tưởng Chúng mình không thấy được mặt nhau Nên vợi bớt Nổi đau Quãng Nhẫn 08.09.07
THU SAY
Ta chạm vào cơn say
Thu nằm phơi xác lá
Nốc cho cạn đọa đày
Cho mềm môi tàn tạ
Về vén tà trăng lõa
Lộ dấu vết nguyên trinh
Ta một đời sỏi đá
Không nhận biết ra mình
Ta chạm vào cơn say
Chân chiêu tràn mộng mị
Thu - hay Đời đó nhỉ
Lá hay lòng ta bay...
Quãng Nhẫn 08.09.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2007 13:54:09 bởi Quãng Nhẫn >
Đây Mới Là Thơ Thẩn Giật mình ở giữa cơn mê Hình như lá rụng xuống lề câu thơ Tỉnh giấc vàng úa một bờ Sương đêm chấm lững...lên tờ trăng Thu Quãng Nhẫn
KHUẤT LẤP Đời hư ảo Qua câu thơ trở thành sự thật Ta trú núp sau bờ ngôn từ khuất lấp Tránh những chói chang xuyên suốt thấu qua mình Chở che dại khờ bằng lời ngỏ khôn ranh Đời khấp khểnh chông chênh Ta san lấp bằng cung vần nhịp điệu Và những khi chợt lòng mềm yếu Ta viết câu thơ mãnh liệt Vững như một tường thành Rồi một mai Em sẻ xa Anh Chắc có lẻ nổi đau Không thể nào tả xiết Sẻ cào xé tâm can trong phút giây tiển biệt Biết có câu thơ nào Khuất lấp lạnh buồn không? Quãng Nhẫn 09.09.07
Trang Đời Lưỡi bút thôi không cày xới nửa Trang giấy bây giờ đâu còn ứa những cơn đau Bàn phím lách cách Gỏ nhịp đêm thâu Thơ bây giờ Cũng chớm hình hài vi tính Trang giấy Bên bàn quá thời câm nín Trắng phau như một trang đời Vò vỏ chờ một vết xước để lên ngôi. Quãng Nhẫn
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
THU SAY
Ta chạm vào cơn say
Thu nằm phơi xác lá
Nốc cho cạn đọa đày
Cho mềm môi tàn tạ
Về vén tà trăng lõa
Lộ dấu vết nguyên trinh
Ta một đời sỏi đá
Không nhận biết ra mình
Ta chạm vào cơn say
Chân chiêu tràn mộng mị
Thu - hay Đời đó nhỉ
Lá hay lòng ta bay...
Quãng Nhẫn 08.09.07
Thân chào Quãng Nhẫn!
Hobac cảm ơn Quãng Nhẫn đã ghé chơi, và để lại những ý thơ hay họa cùng Hobac, thay những lời chúc tốt đẹp tới Quãng Nhẫn, Hobac xin có đôi ý thơ vụng họa cùng bài Thu Say rất hay của Quãng Nhẫn.
Thu Ngã Ngây
Ta phơi hồn trinh nguyên
Đòi trăng về thề nguyện
Chờ đêm qua tiếc luyến
Hoang dại một xuân thì
Ta phơi hồn độc mộc
Tìm vàng lá điểm mầu
Lạc lõng bến cô lâu
Sương phủ lạnh cô sầu
Ta phơi hồn cay đắng
Thả vào thu bay bay
Rượu trời tan vỡ đổ
Ướt hồn ta ngã ngây...
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2007 15:54:54 bởi hobac >
quote:
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Anh khao khát mình là ngọn sóng
Nhè nhẹ ru bông lục bình trôi
Tim tím khói sương , bập bềnh ảo ảo
Bến bờ nào em đến...Lục Bình ơi !
Chúc vui
Quãng Nhẫn
RU XIN THIẾT THA
Nếu anh là cơn sóng
Xin về ru lại lòng
Của em đời biển động
Tình có cũng như không
Để chơi vơi dần biến
Theo từng áng mây mù
Cho một lần buông tiếng
Thương người vừa vào thu
Lục Bình Trôi
Lục Bình Trôi xin mến chào Quãng Nhẫn:
LBT xin mến chúc QN một ngày bình an và hồn thơ luôn đầy và đẹp mãi, LBT rất cám ơn và rất hân hạnh đã được QN ghé thăm, và xin cho LBT xin lưu lại bài thơ nhỏ này, xin phúc đáp :)
Mến:
Lục Bình Trôi
Dòng Sông Ở Giữa Chúng Mình Có một dòng sông ở giữa chúng mình Bắt nguồn từ những vụn vặt đời thường không ngờ tới Dòng sông không bến đợi Mãi miết đẩy hai bờ ra xa Anh như con chim bói cá Ngu ngơ tìm mố chân cầu Giật mình trong chiều bóng ngã Bàng hòang nước chảy về đâu Có một dòng sông ở giữa chúng mình Dòng sông chảy ngược Lòng sông chảy không phải bằng con nước Bằng những nổi đau Sóng dậy Bạc đầu Em như bờ lau Trổ cờ trong mùa trái gió Cuồn cuộn đó Lắng trầm cũng đó Vẫn còn khát cháy đại dương Có một dòng sông ở giữa chúng mình Bốn mùa gió chướng Đôi bờ lận đận tìm nhau Đôi bờ quay mặt ngỏanh đầu... Quãng Nhẫn
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Đây Mới Là Thơ Thẩn
Giật mình ở giữa cơn mê
Hình như lá rụng xuống lề câu thơ
Tỉnh giấc vàng úa một bờ
Sương đêm chấm lững...lên tờ trăng Thu
THU SAY
Ta chạm vào cơn say
Thu nằm phơi xác lá
Nốc cho cạn đọa đày
Cho mềm môi tàn tạ
Về vén tà trăng lõa
Lộ dấu vết nguyên trinh
Ta một đời sỏi đá
Không nhận biết ra mình
Ta chạm vào cơn say
Chân chiêu tràn mộng mị
Thu - hay Đời đó nhỉ
Lá hay lòng ta bay...
Quãng Nhẫn
Trăng Mùa Thu Ai kia đứng đợi lá tàn Mùa thu trước ngõ muộn màng tình ai? Vàng rơi cánh mộng u hoài Sương thu đã nặng bên ngoài hay chưa? Trăng mùa này... hơi bơ vơ Người si vớt lấy làm thơ đãi sầu Khi tình thu chợt nghe đau Tương tư người thả xuống cầu rồi thôi... Buồn thì ra ngắm mây trôi Có thu lơi lả giữa đời còn say Đừng ôm thu ở trong tay Mà theo thương nhớ mà bay theo vàng Đêm về ngủ dưới trăng hoang Thèm ru vào cõi mơ màng rất xưa Trăng mùa này... hơi bơ vơ Người si đừng mãi làm thơ đãi sầu Đăng Từ Xin chào Quãng Nhẫn! Ghé vào trang thơ của bạn, đọc được vài dòng cảm súc rất thật, nên Từ cũng vụng nhặt vài câu... để cùng bạn và cùng thu...
...Em như bờ lau Trổ cờ trong mùa trái gió...
Câu thơ hay quá huynh ạ!
Sỏi
Ta thấy ta hình hài hạt sỏi
Lóc cóc ngày đêm uống nước sông
Lăn lốc một chiều vo tròn lại
Giữa dòng nằm ngửa mắt nhìn trăng
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 09:13:59 bởi hobac >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: