BUÔNG TRÔI
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 9 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 132 bài trong đề mục
onlyyou 12.09.2007 17:00:13 (permalink)
0
Trả nợ
 
Nợ đời vay trả trả vay
Kiếp người chịu lắm đọa đày
Hồng trần còn nhiều duyên nợ
Giọt tình như lá thu bay
 
Hãy sống sao cho thật đầy
Mỉm cười bước qua khổ ải
Mạnh mẽ trước mọi cuồng phong
Ngọt ngào xoa dịu bão lòng
Ấm êm mặn nồng tri kỷ
Phút giây nào cũng trân quý
Xin ai chớ vội buông trôi.
____________
 
ONLY
 
ONLYYOU đã mạn phép... mong xá tội!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 17:01:52 bởi onlyyou >
#16
    HuyenKhong 13.09.2007 00:50:55 (permalink)
    0

    Dòng Sông Ở Giữa Chúng Mình

    Có một dòng sông ở giữa chúng mình
    Bắt nguồn từ những vụn vặt đời thường không ngờ tới
    Dòng sông không bến đợi
    Mãi miết đẩy hai bờ ra xa
    Anh như con chim bói cá
    Ngu ngơ tìm mố chân cầu
    Giật mình trong chiều bóng ngã
    Bàng hòang nước chảy về đâu

    Có một dòng sông ở giữa chúng mình
    Dòng sông chảy ngược
    Lòng sông chảy không phải bằng con nước
    Bằng những nổi đau
    Sóng dậy
    Bạc đầu
    Em như bờ lau
    Trổ cờ trong mùa trái gió
    Cuồn cuộn đó
    Lắng trầm cũng đó
    Vẫn còn khát cháy đại dương

    Có một dòng sông ở giữa chúng mình
    Bốn mùa gió chướng
    Đôi bờ lận đận tìm nhau
    Đôi bờ quay mặt ngỏanh đầu...


    Quãng Nhẫn

     
    HAI CON SÔNG HAI SỐ PHẬN
     
    Người có có sông ngăn cánh
    Ta có "con sông tật nguyền"
    Con sông không biết chờ đợi
    Bỏ rơi tôi một chiếc thuyền
    Người có nỗi nhớ bên kia
    Ta bên này con nước đục
    Ký ức vàng võ một màu
    Mịt mờ lắm dấu phân chia!
     
    HuyenKhong
     
    Ghé vườn thơ của Quãng Nhẫn đã lâu, nay mới dám có đôi dòng kỷ niệm, có gì sai xót xin lượng thứ!
    #17
      Quãng Nhẫn 15.09.2007 01:39:01 (permalink)
      0
      VƯƠNG VẤN ĐÈO NGANG

               Mến tặng Ng.Minh

      Chạy dài như nổi nhớ
      Qua quá nhiều cách trở
      Nên mới gọi là Đèo - Ngang
      Lạc buớc chân về với Bà Huyện Thanh Quan
      Nghe tiếng quốc chiều tà gọi hồn đá vỡ
      Núi cúi khom mình như nặng nợ
      Gánh hai đầu oằn trỉu Giang sơn
       
      Đứng giữa đèo ngang
      Đầu mùa lá rụng
      Hoa nắng cài mái gió , mé biển chao nghiêng
      Lác đác nhà tranh , vẫn sông suối ảo huyền
      Câu hát tiều phu
      Còn loang chiều sim tím
      Sương khói cuối trời bịn rịn
      Bãng lãng cuốn chân mây
       
      Nhắp chén rượu sông Ròn
      Nhìn sóng tràn đá nhảy
      Chát đắng đầu môi nổi nhớ cố nhân
      Câu thơ viết về con đường xẻ dọc chiều trăng lặn
      Cách lòng nhau
      Thành vương vấn...Đèo- Ngang.
       
       
             Quãng Nhẫn
      Quảng Bình mùa thu 2007
       
       
      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 20:16:51 bởi Huyền Băng >
      #18
        NuocMatMuaThu 15.09.2007 02:48:01 (permalink)
        0
         
         
        Đời buồn như chiếc lá
        Chết trong chiều mưa bay
         



        Em còn bao nhiêu lá
        Giữa hồn đau rụng đầy
        Xin được cùng rủ úa
        Để nhuốm vàng chân mây
         
        Nắng dang chiều đan tay
        Vuốt lên hàng cây rối
        Gió cúi đầu tạ tội
        Nâng vòm trời lá bay
         
        Em , buồn như chiếc lá
        Đẩm trong làn mưa cay
        Anh, nhịp đời hối hả
        Ướp vào lòng cơn say
         
        Mưa như tình nhỏ lệ
        Chôn lá buồn vào tim
        Rồi một mai có thể
        Hé chồi yêu : chúng mình..
         
        Chỉ cảm hứng qua hai câu thơ " Chữ Ký " của Bạn, nên viết nên tứ thơ này không có ý gì khác , xin lượng thứ.

        Quãng Nhẫn
         
         


        NMMT xin mến chào Quãng Nhẫn khỏe và bình an
         
        Dạ, Thu rất hân hạnh và rất cám ơn Quãng Nhẫn đã ghé dừng chân thăm trang thơ Thu và đã lưu lại một bài thơ hay mến tặng, cho mãi tới hôm nay Thu mới có dịp đáp lễ lại, vì mấy tuần nay trở trời, nên Thu bị cảm, mong QN thông cảm cho mà hông buồn Thu nhé, đôi dòng Thu xin mến gởi và xin mến chúc Quãng Nhẫn một ngày/đêm bình an và hồn thơ luôn đẹp mãi với những ý từ, thêm lần nữa, Thu xin cám ơn thật nhiều, xin mến hẹn gặp lại
         
        Thân ái
         
        NuocMatMuaThu
        #19
          Quãng Nhẫn 16.09.2007 16:04:11 (permalink)
          0

          Trích đoạn: NuocMatMuaThu

           
           
          Đời buồn như chiếc lá
          Chết trong chiều mưa bay
           



          Em còn bao nhiêu lá
          Giữa hồn đau rụng đầy
          Xin được cùng rủ úa
          Để nhuốm vàng chân mây
           
          Nắng dang chiều đan tay
          Vuốt lên hàng cây rối
          Gió cúi đầu tạ tội
          Nâng vòm trời lá bay
           
          Em , buồn như chiếc lá
          Đẩm trong làn mưa cay
          Anh, nhịp đời hối hả
          Ướp vào lòng cơn say
           
          Mưa như tình nhỏ lệ
          Chôn lá buồn vào tim
          Rồi một mai có thể
          Hé chồi yêu : chúng mình..
           
          Chỉ cảm hứng qua hai câu thơ " Chữ Ký " của Bạn, nên viết nên tứ thơ này không có ý gì khác , xin lượng thứ.

          Quãng Nhẫn
           
           


          NMMT xin mến chào Quãng Nhẫn khỏe và bình an
           
          Dạ, Thu rất hân hạnh và rất cám ơn Quãng Nhẫn đã ghé dừng chân thăm trang thơ Thu và đã lưu lại một bài thơ hay mến tặng, cho mãi tới hôm nay Thu mới có dịp đáp lễ lại, vì mấy tuần nay trở trời, nên Thu bị cảm, mong QN thông cảm cho mà hông buồn Thu nhé, đôi dòng Thu xin mến gởi và xin mến chúc Quãng Nhẫn một ngày/đêm bình an và hồn thơ luôn đẹp mãi với những ý từ, thêm lần nữa, Thu xin cám ơn thật nhiều, xin mến hẹn gặp lại
           
          Thân ái
           
          NuocMatMuaThu


           
          Cảm ơn NMMT ghé thăm QN , và để lại một bài thơ thật Hay, thật Đẹp và cũng thật Buồn
          sẻ đến thăm bạn thường xuyên hơn , để được thấm thêm Nổi buồn Thiên Thu của bạn !
           
          Quãng Nhẫn
          #20
            Quãng Nhẫn 16.09.2007 16:32:46 (permalink)
            0
            Mùa Gặt

            Ở xa nghe tin mưa lũ
            Lòng cũng ngậm ngùi theo con nước
            Tóc Mẹ chẵng còn gì để bạc
            Trắng phau qua mấy độ tràn bờ
             
            Mẫu ruộng nhà
            Mùa gặt chỉ tòan rơm
            Mắt Cha căng rách đêm
            Nhìn nong thóc lép
            Con vện khoanh tròn nơi gỏc bếp
            Ăng ẳng sủa vào mưa
             
            Mùa thu họach
            Như mùa gặt nổi đau
            Nước mắt Mẹ ngược vào lòng nghẹn ứ
            Cộc đời như bờ vai áo gụ..
            ..bạc phai ,
            Ngó mà thương !
             
            Cha ra đứng cuối đường
            Nhìn ruộng lúa
            Dưới màn mưa xối xả
            Mưa như giục con nước tràn bờ hối hả
            Cuồn chảy vào đời Cha bao nổi lo toan
             
            Con nước ơi !
            Xin con nước đừng tràn
            Đời đã có quá nhiều điều để mất
            Mà lủ chúng con
            Còn có  bao lần miệt mài hái gặt
            Trên lưng còng của Cha
             
            Quãng Nhẫn
             
            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 20:20:59 bởi Huyền Băng >
            #21
              Quãng Nhẫn 20.09.2007 02:48:18 (permalink)
              0
              MỤC ĐỒNG CA
               
               
              1
              Duyên Khởi
               
              quảy giọt tâm trỉu oằn tích trượng
              rừng khói sương
              hóa độ một nhành khô
               
              tà lam
              phủi hạt bụi mờ
              nhặt hoa Kinh rụng
              bên bờ lá rơi
               
              thỏng tay đảy mộng
              trăng cười
              viết câu vô tự
              nói lời vô ngôn
              đồng hoang
              khuất lấp cội nguồn
              khô đầu cỏ nội
              cọng buồn thế gian
               
              chợt đâu về giữa ngút ngàn
              ai buông tiếng sáo
              vỡ tràn chân tâm
              ngẩng đầu
              trăng tỏ một vầng
              đường về
              soi gã mục đồng năm xưa
               
                
              2
              Ngu Ngơ
               
              vai trần
              gánh nặng bốn mùa
              bước ngàn dặm cỏ
              chân lùa gió hanh
              cuối non
              ngắm lá xanh cành
              đầu sông
              khua nước
              đổ gành thác reo
               
              băng ngàn
              lội suối
              trèo đèo
              mịt mù bóng nhạn
              hút heo lối về
              gối chùn muôn nẻo sơn khê
              mờ sương hạc nội
              bốn bề chênh vênh
               
              dấu in khuất lấp ngọn ngành
              quê hương diệu vợi
              nỡ đành mất chăng
              ngỏanh lưng
              chìm đắm trăm năm
              quay mặt
              thấy dấu
              in hằn nội hoang.
               
              (còn tiếp)
               
              Quãng Nhẫn
               
               
               
               
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 02:05:18 bởi Quãng Nhẫn >
              #22
                HuyenKhong 20.09.2007 05:18:21 (permalink)
                0

                MỤC ĐỒNG CA


                1

                quảy giọt tâm trỉu oằn tích trượng
                rừng khói sương
                hóa độ một nhành khô

                tà lam
                phủi hạt bụi mờ
                nhặt hoa Kinh rụng
                bên bờ lá rơi

                thỏng tay đảy mộng
                trăng cười
                viết câu vô tự
                nói lời vô ngôn
                đồng hoang
                khuất lấp cội nguồn
                khô đầu cỏ nội
                cọng buồn thế gian

                chợt đâu về giữa ngút ngàn
                ai buông tiếng sáo
                vỡ tràn chân tâm
                ngẩng đầu
                trăng tỏ một vầng
                đường về
                soi gã mục đồng năm xưa


                2

                vai trần
                gánh nặng bốn mùa
                bước ngàn dặm cỏ
                chân lùa gió hanh
                cuối non
                ngắm lá xanh cành
                đầu sông
                khua nước
                đổ gành thác reo

                băng ngàn
                lội suối
                trèo đèo
                mịt mù bóng nhạn
                hút heo lối về
                gối chùn muôn nẻo sơn khê
                mờ sương hạc nội
                bốn bề chênh vênh

                dấu in khuất lấp ngọn ngành
                quê hương diệu vợi
                nỡ đành mất chăng
                ngỏanh lưng
                chìm đắm trăm năm
                quay mặt
                thấy dấu
                in hằn nội hoang.

                (còn tiếp)

                Quãng Nhẫn


                 
                MỤC ĐỒNG CA
                 
                Vườn tâm then cửa quên cài
                Thả rong thân thế trên vai lữ hành
                Mục đồng dấn bước quẩn quanh
                Ngờ đâu cuối chợ trâu xanh viễn tình
                Ngôn lời chết đuối trang kinh
                Vong tâm như thể quên hình hài xưa
                Quê hương thân thế gió lùa
                Vầng trăng cố quận cũng vừa qua sông
                Hai bờ có cũng như không
                Trâu về gặp cỏ cánh đồng chân nguyên
                Mục đồng tấu khúc bình yên
                Vô thanh dậy tiếng vỡ miền khói sương!
                 
                Huế, mùa lá rụng 2007
                      HuyenKhong
                 
                Đôi dòng cảm tác có được sau khi đọc MỤC ĐỒNG CA của huynh, có gì mạo phạm xin lượng thứ!
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2007 05:23:11 bởi HuyenKhong >
                #23
                  Quãng Nhẫn 22.09.2007 11:02:50 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: HuyenKhong


                  MỤC ĐỒNG CA


                  1

                  quảy giọt tâm trỉu oằn tích trượng
                  rừng khói sương
                  hóa độ một nhành khô

                  tà lam
                  phủi hạt bụi mờ
                  nhặt hoa Kinh rụng
                  bên bờ lá rơi

                  thỏng tay đảy mộng
                  trăng cười
                  viết câu vô tự
                  nói lời vô ngôn
                  đồng hoang
                  khuất lấp cội nguồn
                  khô đầu cỏ nội
                  cọng buồn thế gian

                  chợt đâu về giữa ngút ngàn
                  ai buông tiếng sáo
                  vỡ tràn chân tâm
                  ngẩng đầu
                  trăng tỏ một vầng
                  đường về
                  soi gã mục đồng năm xưa


                  2

                  vai trần
                  gánh nặng bốn mùa
                  bước ngàn dặm cỏ
                  chân lùa gió hanh
                  cuối non
                  ngắm lá xanh cành
                  đầu sông
                  khua nước
                  đổ gành thác reo

                  băng ngàn
                  lội suối
                  trèo đèo
                  mịt mù bóng nhạn
                  hút heo lối về
                  gối chùn muôn nẻo sơn khê
                  mờ sương hạc nội
                  bốn bề chênh vênh

                  dấu in khuất lấp ngọn ngành
                  quê hương diệu vợi
                  nỡ đành mất chăng
                  ngỏanh lưng
                  chìm đắm trăm năm
                  quay mặt
                  thấy dấu
                  in hằn nội hoang.

                  (còn tiếp)

                  Quãng Nhẫn


                   
                  MỤC ĐỒNG CA
                   
                  Vườn tâm then cửa quên cài
                  Thả rong thân thế trên vai lữ hành
                  Mục đồng dấn bước quẩn quanh
                  Ngờ đâu cuối chợ trâu xanh viễn tình
                  Ngôn lời chết đuối trang kinh
                  Vong tâm như thể quên hình hài xưa
                  Quê hương thân thế gió lùa
                  Vầng trăng cố quận cũng vừa qua sông
                  Hai bờ có cũng như không
                  Trâu về gặp cỏ cánh đồng chân nguyên
                  Mục đồng tấu khúc bình yên
                  Vô thanh dậy tiếng vỡ miền khói sương!
                   
                  Huế, mùa lá rụng 2007
                        HuyenKhong
                   
                  Đôi dòng cảm tác có được sau khi đọc MỤC ĐỒNG CA của huynh, có gì mạo phạm xin lượng thứ!


                   
                  Cảm ơn Huyền Không huynh , QN đang hòan thiện Mục Đồng Ca , từ nguồn cảm hứng " Thập Mục Ngưu Đồ Tụng " rất mong mỏi sự góp ý của Huynh
                   
                  Quãng Nhẫn
                  #24
                    Quãng Nhẫn 03.10.2007 14:53:54 (permalink)
                    0
                    Cát Rời
                     
                    Ngữa tay xin hạt cát rời
                    Về xây lầu mộng giữa đời tịch liêu
                     
                    Khẩy khơi trong vạt nắng chiều
                    Lần tìm giọt nhớ tình yêu ngày nào
                     
                    Nghe trong lá rụng lao xao
                    Hình như có cả lời chào người xưa
                     
                    Đành rằng đăng đắng cơn mưa
                    Cớ  sao lại vỡ cả mùa heo may
                     
                    Biết là chưa kịp cầm tay
                    Sao như trắng hết tháng ngày vậy em ? 
                     
                    Quãng Nhẫn
                     
                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 20:14:41 bởi Huyền Băng >
                    #25
                      Hoa Băng Tuyết 05.10.2007 13:51:35 (permalink)
                      0

                      Cát Rời

                      Ngữa tay xin hạt cát rời
                      Về xây lầu mộng giữa đời tịch liêu

                      Khẩy khơi trong vạt nắng chiều
                      Lần tìm giọt nhớ tình yêu ngày nào

                      Nghe trong lá rụng lao xao
                      Hình như có cả lời chào người xưa

                      Đành rằng đăng đắng cơn mưa
                      Cớ sao lại vỡ cả mùa heo may

                      Biết là chưa kịp cầm tay
                      Sao như trắng hết tháng ngày vậy em ?

                      Quãng Nhẫn

                       
                       
                      Cho HoaBangTuyet ke một bài nhé
                       
                      Xin....
                       
                      Ngữa tay xin một bài thơ
                      Để gom thương nhớ mơ về người xa
                       
                      Cớ sao mắt lệ xót xa
                      Để chiều vương mãi khúc ca ưu sầu
                       
                      Nghe trong từng giọt mưa ngâu
                      Có ai lặng lẽ ôm sầu chơ  vơ
                       
                      Đành rằng tình chỉ là mơ
                      Những sao lòng vẫn vô bờ nhớ thương
                       
                      Biết rằng tình đẫm lệ vương
                      Vẫn mơ xây một thiên đường tình chung.
                       
                      HoaBangTuyet
                      05/10/2007
                       
                      #26
                        Quãng Nhẫn 07.10.2007 16:06:51 (permalink)
                        0
                        Chân thành cảm ơn HBT đã đến với trang thơ của QN, rất hân hạnh được đón tiếp một tâm hồn đầy xúc cảm mới lạ.
                         
                         
                        Tóc Rối
                         
                        Tóc nhuộm bốn mùa đau
                        Rối màu mặn lạt
                        Vai sờn gánh nặng
                        Gừng cay
                        Đêm mở trang thơ
                        Gió đâu về ru hát
                        Trăng lu
                        Khuất mắt
                        Lấp mày
                         
                        Em bước về
                        Đâu đó từ hư ảnh
                        Không nắm được bàn tay
                        Câu thơ bỏ ngỏ chiều trống vắng
                        Se sắt heo may
                        Có lẽ giọt mơ
                        Lăn xuống má đêm 
                        Nên góc lẽ cũng cuộn vào tròn trịa
                        Ừ thì vậy
                        Chúng mình vẫn thế
                        Có rơi bay
                        Như lá...
                        Cũng đậu xuống bên thềm
                         
                        Vàng vở thu trôi
                        Vậy đó chút cơ duyên
                        Vuốt ve đâu nhuộm lại màu tóc rối
                        Se se từng sợi
                        Xõa kín cả vòm quên...
                         
                         
                        Quãng Nhẫn
                         
                        #27
                          hobac 08.10.2007 21:05:59 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Quãng Nhẫn

                          Chân thành cảm ơn HBT đã đến với trang thơ của QN, rất hân hạnh được đón tiếp một tâm hồn đầy xúc cảm mới lạ.


                          Tóc Rối

                          Tóc nhuộm bốn mùa đau
                          Rối màu mặn lạt
                          Vai sờn gánh nặng
                          Gừng cay
                          Đêm mở trang thơ
                          Gió đâu về ru hát
                          Trăng lu
                          Khuất mắt
                          Lấp mày
                           
                          Em bước về
                          Đâu đó từ hư ảnh
                          Không nắm được bàn tay
                          Câu thơ bỏ ngỏ chiều trống vắng
                          Se sắt heo may
                          Có lẽ giọt mơ
                          Lăn xuống má đêm 
                          Nên góc lẽ cũng cuộn vào tròn trịa
                          Ừ thì vậy
                          Chúng mình vẫn thế
                          Có rơi bay
                          Như lá...
                          Cũng đậu xuống bên thềm
                           
                          Vàng vở thu trôi
                          Vậy đó chút cơ duyên
                          Vuốt ve đâu nhuộm lại màu tóc rối
                          Se se từng sợi
                          Xõa kín cả vòm quên...
                           
                           
                          Quãng Nhẫn



                          Mắt Luỵ Vàng


                          Anh nhìn xoáy vào đêm
                          Hỏi từng nỗi nhớ em

                          Trong mắt anh lẫn lộn
                          Trong mắt anh gập gềnh
                          Cuối cái nhìn có gì
                          Em ơi!
                          Kỷ niệm nhảy múa
                          Suy tưởng dạt trôi bờ luỵ
                          Anh thấy anh bị thoát khỏi cái nhìn em
                          Bàn tay với
                          Tiếng gọi rơi trả lại...
                          Tròn xoay... như mắt xoáy vào đêm

                          Đêm đổ vàng... em ạ!

                          Hobac
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 22:47:26 bởi hobac >
                          #28
                            Quãng Nhẫn 10.10.2007 07:10:28 (permalink)
                            0
                            Quê Tôi
                             
                            Mùa hạ
                            Gió lào táp
                            Rách cả vòm trời bụi bặm
                            Nắng cười
                            Nhe những đồi cát trắng phau
                            Cô láng giềng
                            Suốt 3 tháng trùm đầu
                            Chỉ gặp có đôi mắt...
                             
                            Quê tôi
                            Hạn hán
                            Gối đầu lên mưa lũ
                            Ruộng chưa kịp liền nứt nẻ
                            Dưới nước đã chìm sâu
                            Thằng bạn thủa thiếu thời 
                            Giờ gặp lại nhau
                            Thay cho câu chào
                            Chỉ lên trời
                            Văng một câu chửi tục
                            Hai bờ vai bắp thịt cuộn từng khúc
                            Toe toét cười :
                            Cuối năm tao cưới vợ
                            Mày nhớ về nghe !
                             
                            Giữa buổi chiều
                            Nước bạc về
                            Tràn lút chân đê
                            Ông trưởng họ
                            Vẫn áo dài khăn đóng
                            Chống mãng đến đình làng
                            Cúng lể Thần Hòang
                            Mặc cuồn cuộn nước trôi..
                             
                            Quê tôi !
                             
                            Quãng Nhẫn
                             
                            r
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 13:45:11 bởi Huyền Băng >
                            #29
                              hobac 11.10.2007 02:12:24 (permalink)
                              0
                              Chiều Phan Thiết Em


                              Cát trắng
                              bàn chân trần trắng
                              dẵm lên bỏng rát nắng ngày

                              Trảng dài phiêu bay
                              em, mẹ
                              như làn mây
                              như khói trắng
                              hư hao trôi
                              tím một trời

                              Tôi và Pôshanư
                              đứng trầm tư
                              Pôshanư khắc tình yêu ngàn thủa
                              Tôi nỗi nhớ chợt từ em

                              Trời xanh thế
                              yêu thương thế
                              mắt nâu hoang
                              vũ địa đàng

                              Tà váy trắng
                              khăn đầu trắng
                              trảng dài cũng trắng
                              em, mẹ
                              hư hao trôi
                              tím một tôi

                              Cát trắng
                              bàn chân trần trắng
                              dẵm lên bỏng rát nắng ngày


                              Hobac

                              Pôshanư:  là tên gọi cụm đền tháp Chăm tại Phú Hải, Phan Thiết
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 02:13:46 bởi hobac >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 9 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 132 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9