BUÔNG TRÔI
Nhân dịp Xuân Kỷ Sửu, Quảng Nhẫn xin gửi đến BQL Thư Quán cùng Thi Hữu lời chúc mừng năm mới, cầu chúc Quí vị đặng an khang và thịnh vượng. Quãng Nhẫn _________________________________ THƠ VIẾT NGÀY CUỐI NĂM Muốn gọi Phù- du về đóng móng Khớp yên cương dồn nước với Thời-gian Lỡ vó kiệu không kịp ngày ướm mộng Cháy khát nguồn rối hết nhịp Quan - san Ừ thì Tết chẳng mai vàng, đào thắm Cũng xòe mê lúng búng bói xin xăm Thì vẫn đó mắt em mùa thượng thượng Trôi ngày xuân cho hạ hạ kết trăm năm Có lẻ đốt cội trầm nhen lửa bỏi Đánh quả tù mù thử ủ chút men yêu Chiên tàu hủ cho át mùi mắm nhút Ngớ ngẩn đôi khi ngáp được gió bên chiều Ừ thì Xuân cho tháng ngày thôi lỏng bỏng Chút hương hoa đánh lộn tráo với đời Xôi có hỏng khéo phủ màu gấc đỏ Ởm ờ vui thế cuộc vậy mà trôi Em bất tận dù cho năm tháng tận Sớm tiêu điều đã có bến mắt môi Em mãi mãi là khấc đời lận đận Khớp Phù du dồn vó mộng lên ngôi! 23.01.09
TỪ NGÀN NĂM DUYÊN ĐÃ KẾT EM RẰM Chuông vọng nứt chiều vẫn còn vướng nợ Vỗ lông bông không khép nổi bề ngày Gắng ghép vào đêm cho nhoè nét vỡ Rệu hoàng hôn màu rã ngậm chân mây
Em cứ ngỡ ta về từ cõi khác Lạc nơi đây ghé chịu bớt đọa đày Em cứ ngỡ ta cội tùng vóc hạc Nào ngờ đâu là một gã hoang say
Nào ngờ đâu ta trầm sa đọa lạc Phủ màu rêu để tạc dáng phong sương Cứ xoe tròn mắt trần em ngơ ngác Trước siêu siêu ta thuyết nghĩa vô thường
Đâu có phải ta về từ Đại Ngã
Để trừng quang khuất lấp mé nhu mì
Cũng chỉ là ngọn đèn heo hắt gió
Trước trùng trùng mạt vận thể thiên di
Đừng tô phết ố Đường Vàng, Mây Trắng
Kẻo u mờ che nẻo bước ăn năn
Không Hạ Huệ nên môi hồng má thắm
Cát Hằng Hà đo đọa kiếp trầm lăn
Chuông vọng nứt chiều, đêm còn lớp lớp
Còn chống chèo qua vực thẳm chiếu chăn
Cánh buồm còn căng gió mùa đọa lạc
Bởi ngàn năm duyên đã kết Em rằm.
10.03.09
Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 04:05:25 bởi Quãng Nhẫn >
Nát vết son môi
Mây chầm chậm ngậm lòng không bước nổi
Sợi gió tơ vương thổi vướng đường về
Chiều gục xuống chờ đêm loan nét vỡ
Vẳng âm ba chuông nứt cõi u mê
Em còn nghe cái siết vai trăn trở
Của người đi che khuất dấu biệt ly
Em còn nghe trong bàn tay nhịp thở
Siết mạnh bàn tay như đã nắm ghì
Ai có ngờ quay lưng sau cánh cửa
Chiều phủ đêm đen ướt áo phong trần
Đốt linh hồn thành tro bằng ngọn lửa
Ngượng ngùng sau một thế kỷ chưa vơi
Người gặp người màn sương mây che mắt
Tình gặp tình tình lảo đảo cuồng điên
Cho bao nhiêu trong những lần khoảnh khắc
Để ngàn năm ngồi trực với ưu phiền
Biên giới xanh tô lên màu hồng đậm
Ngỡ chừng như trời đất ở trong tim
Dắt nhau qua băng rừng sâu thăm thẳm
Con đường nào đêm dừng bước chân chim
Đêm trổi nhạc ngân nga bài tình khúc
Thả xót xa đi về phía đường mòn
Dòng nhạc ướt giấc mê tìm hạnh phúc
Thả hồn rơi lên trăng nát vết son.
Mỹ Trinh
Nát vết son môi
Mây chầm chậm ngậm lòng không bước nổi Ngậm lòng chầm chậm mây trôi
Sợi gió tơ vương thổi vướng đường về Tơ vương mấy sợi lẽ loi đường về
Chiều gục xuống chờ đêm loan nét vỡ Chiều gục lên nổi hoang mê Vẳng âm ba chuông nứt cõi u mê Nghe âm ba vọng bốn bề nhân gian
Em còn nghe cái siết vai trăn trở Còn nghe trong những nồng nàn
Của người đi che khuất dấu biệt ly Người đi khuất dấu ly tan thủa nào
Em còn nghe trong bàn tay nhịp thở Còn nghe hơi ấm ai trao
Siết mạnh bàn tay như đã nắm ghì Siết se nhịp thở ngọt ngào ghì tay
Ai có ngờ quay lưng sau cánh cửa Quay lưng sấp mặt ai hay
Chiều phủ đêm đen ướt áo phong trần Phong trần đêm phủ lên ngày buồn hiu
Đốt linh hồn thành tro bằng ngọn lửa Hồn hoang đốt cháy trong chiều
Ngượng ngùng sau một thế kỷ chưa vơi Phủ tro thế kỷ trớ trêu vô thường
Người gặp người màn sương mây che mắt Gặp mgười che khuất màn sương
Tình gặp tình tình lảo đảo cuồng điên Tình gặp tình đã như dường đảo điên
Cho bao nhiêu trong những lần khoảnh khắc Trút cho hết khóe dịu hiền
Để ngàn năm ngồi trực với ưu phiền Ngàn năm vẫn cứ ưu phiền vây quanh
Biên giới xanh tô lên màu hồng đậm Hồng hồng chớm úa ngày xanh
Ngỡ chừng như trời đất ở trong tim Ngỡ như vỡ giữa con tim đất trời
Dắt nhau qua băng rừng sâu thăm thẳm Băng rừng thăm thẳm xa xôi
Con đường nào đêm dừng bước chân chim Đường xưa in dấu chim trời hoang mang
Đêm trổi nhạc ngân nga bài tình khúc Tình khúc trổi giữa mây ngàn
Thả xót xa đi về phía đường mòn Xót xa gửi lại lối mòn ngày qua
Dòng nhạc ướt giấc mê tìm hạnh phúc Nốt mê thấm đẩm nuột nà
Thả hồn rơi lên trăng nát vết son. Vết son ngày ấy ngọc ngà nát tan
Mỹ Trinh Họa Lại Lục bát: TN-Quảng Nhẫn
BUÔNG TRÔI Buông trôi- mọi thứ buông trôi... Chân trời mơ ước xa xôi ngàn trùng. Còn đâu kết nối duyên chung Còn chăng hai chữ thường dùng- buông trôi. Buồn thay em mãi xa tôi Hoa thời héo rũ, cỏ thời sum sê... Tan rồi giây phút say mê Đọng tồn bao nỗi ê chề đắng cay!!! -sd- Xin được giao lưu cùng bạn.
Chờ người dưới mưa
Anh đã hẹn chiều nay anh đến
Để em buồn đứng đợi bên hiên
Anh đâu rồi mưa cứ triền miên
Em ngóng đợi nhìn mưa nhung nhớ !
Như Hằng
Lỗi hẹn, lần đầu anh lỗi hẹn
Mưa chiều, bất chợt cơn mưa chiều
Gió se se lạnh gió đìu hiu...
Em hãy nhìn xem anh đến rồi!!!
-sd-
Ta nhìn một ngưòi hẹn một người Họ đến tìm nhau dưới mưa rơi Bỗng dưng như thể trời đất ấm Mây gió và ta cũng mỉm cười. ____ Chúc Vui!
Thì ra bạn ở gần đây Trú mưa thì phải, tan mây lâu rồi Đến bên, ta- bạn cùng ngồi Mượn nước thay rượu ta mời- kết giao! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 10:41:33 bởi SĨ ĐOAN >
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 1
Hôm nao tôi nhớ hôm này
Ngày tôi nắm lấy bàn tay chính mình
Lắc lắc thật sự chân thành
Rằng nay mình phải tuyệt tình bang giao
.
Mai sau nữa, nhớ hôm nao
Tôi rất kính cẩn cúi chào chính tôi
Chào tôi da dẻ đồi mồi
Tóc phơ sợi bạc đứng ngồi trượng phu
.
Bây giờ chưa nhớ bây giờ
Nên đành tạm bợ ngu ngơ với Nàng
Bởi vì thậm tuyệt cao sang
Là nơi cái Nhớ giữa ngàn cái Quên.
12.03.06
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 2
thuannghia Xin đừng theo tôi ơi cô gái nhỏ
Tôi là tên bịp vừa mới hoàn lương
Hãy bước xa xa thêm vài bước nữa
Kẻo tôi đây lại nỗi chứng bất thường
.
Đừng nhìn tôi với đôi mắt ngấu nghiến
Bời tâm tôi rất dễ mọc răng nanh
Đừng đẩy đưa với tôi vài câu chuyện
Tôi là tôi không muốn chuyện đã đành
.
Thì cứ vậy mình đừng quen biết nhé
Em đường em, mặc tôi cứ loanh quanh
Em đi rồi , để tôi còn nuốt lệ
Nhìn dấu chân khao khát dáng khuynh thành
.
Đừng quay lại và mắt nhìn âu yếm
Tôi là tôi rất khó để chối từ
Với nuột nà, không thể nào dấu diếm
Tôi là tôi rất khó để vô tư
.
Thì cứ thế , cứ cất lời thóa mạ
Tôi thà rằng làm một kẻ ngu ngơ
Còn hơn cả suốt cuộc đời đày đọa
Trong trập trùng day dứt phía đợi chờ.
.
13.03.09
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 3
thuannghia
Tiếc chi một tý ngọt lành
Mà sao phải cứ đành hanh nỏ mồm
Tuy rằng có chút bờm xơm
Cũng vì hơn hớn cội nguồn khơi ra
Cun củn thế còn xẻ tà
Phổng phao trể trụt vòm ngà phây phây
.
Để anh an ủi bàn tay
Vì mắt nên khổ thân mày tay ơi
.
Biết rằng muôn sự ở đời
Nông sâu, chắc lép tùy lời đẩy đưa
.
Khôn khôn dại dại cò cưa
Anh vay đạo mạo rồi lùa sang Em.
13.03.09
THƠ NGÀY HỘI CHỨNG TRĂNG TRÒN 4
thuannghia
Anh bỏ vào cối xay ý tưởng một bụm trăng mới hứng được hồi đêm.
Cái hạt trắng là rằm
Cái hạt trắng là em
Cái hạt vẫn còn nguyên, đó là nỗi nhớ!
Cái lùng bùng như cám, như đầu mày vụn vỡ
Chính là Anh
Chính là Anh trộn mình vào cái máng xuân xanh...
.
Thơ đang mùa thổi vỗ.
13.03.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2009 15:11:13 bởi Quãng Nhẫn >