BUÔNG TRÔI
Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 132 bài trong đề mục
Quãng Nhẫn 26.05.2009 01:54:16 (permalink)
0
CUỘC MÂY
 
Thì thôi anh bày lại cuộc Mây
Về treo gió và treo mình dưới hát
Nghe khúc môi trời lợt lợt
Xẻ phanh một ngày nắng đỏ
Cho trùng trùng rụng về độ nọ
Ngày em cũng là môi trời
Tiên cả một rừng cho lá
Tiên cả cho anh
Và tiên cả cho rơi
.
Thì thôi anh bày lại cuộc rơi
Về rơi xuống vết loang màu lên cũ
Ngày nắm tay em mà xốn xang buốt nhớ
Nhớ cả tóc xòa uống gió ở kề bên
Về rơi xuống hạt nguyên lành cho vỡ
Cho thênh thang ngọt buốt cả mắt mềm
.
Thì thôi anh bày cuộc không em
Không có dặt dìu du dương trầm phiến mộng
Dẫu vẫn biết Huế không còn lồng lộng
Áo thật thà thấm dại cả cơn mưa
.
Thì thôi anh sẽ bày  một cuộc chưa
Chưa có gặp và cũng  chưa là Đà Lạt
Màu dã quì không đơm đầy giếng khát
Hẹn thu về uống lá để Mây say
.
Nếu còn nhớ xin ghé ngày chung cuộc
Thắp cho nhau một thoáng môi trầm
Là anh đó Hương Giang mùa trắng nước
Gợn thành hình sóng lẻ vỗ bờ câm
  
25.05.06

#91
    Quãng Nhẫn 28.05.2009 04:05:31 (permalink)
    0
    PHÁC THẢO CUỐI CÙNG và TIẾT TẤU CHUNG CUỘC


         

      
    PHÁC THẢO CUỐI CÙNG
         
    Qua trái thì qua trái

    Thì cũng trời màu ướt
    Qua phải thì qua phải
    Thì cũng đất gam chìm
    Không như thế giới của người mù
    Cái đích đến không xa hơn đầu gậy
    (Xin đừng treo quả trứng, hay thắt một cái dây)
    .
    Bài học thoát thân của con chuồn chuồn ớt : là bay
    Là đôi cách lụa.
    Lại lụa
    Tay lái lụa
    Hôm qua nghĩa trang thành phố hỏa thiêu 3 xác chết
    Cộng tuổi cả 3 chưa đầy  sáu chục
    (Phải vay thêm đâu mấy năm nữa để mình dự buổi đốt xác của chính mình
    Sẽ có một lần thơm phức- sẽ có một lần hôi inh)

       
    Lại lụa

    Mềm như lụa
    Ngày mai sẽ có một người thắt cổ
    Bằng cái cà-vạt lụa
    Để thông qua chỉ số chứng khoán, họ đặt tên miền cho một cuộc về

    (Cũng có thể là: http://www.ve.com/   đọc là vê vê vê chấm về chấm com)
    .

    Tìm cái màu ướt của trời
    Tìm cái gam chìm của đất
    (Thì lên và xuống)
    Phác thảo cuối cùng cho mắt:
    .
    Mềm.
      
     
    27.05.09
        
      
     
    TIẾT TẤU CHUNG CUỘC
     



    Không thể trả lại cho ngày hôm qua
    Cái giai điệu lỡ nghe vì một lần rất thích
    Không thể hoàn lại cho ngày hôm kia
    Cái  tông màu nhìn cả bằng hai mắt
    (loại trừ cú  đá lông nheo, vì có thể trả lại bằng  sự trừng trừng hay hiu hắt)
    Không thể hoàn trả
    Nhưng có thể vay thêm được rất nhiều
    Những tiết tấu của những ngày chưa kịp tới
    Những tempo chứa chưa  đầy con chip  đói  (bio)
    Nhịp điệu cha cha cha
    Nhịp điệu xa xa xa
    KB...MB...GB... Fix và Mega....
    Upload
    Đáo hạn  cho bài hát
    (em không cần vội nhưng mà ta rất vội)
    Đáo hạn cho một đường link
    http://www.vntraitim/
    (Đọc là vê vê vê  chấm vi en trái tim)
    .
    Vẫn là cái triết lý về con chuồn chuồn ớt
    Và đôi cánh lụa
    Lại lụa
    Tay lái lụa
    Thắt nơ cho con đường lao vào những nụ hôn: ngả ba ngả bảy
    (Hôm qua có một đám cưới ở nhà thờ, người ta hát thánh ca rất hay)

    Mềm như lụa
    Nhưng không thể thay thế được bông gòn
    Vì không có chức năng thấm
    Mà thấm thì bền hơn là tấp
    .
    Tiết tấu cuối cùng cho mắt:
    .
    Vắt.


    27.05.09
    (Viết trong những ngày có nhiều mất mát lớn)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2009 04:07:20 bởi Quãng Nhẫn >
    #92
      Quãng Nhẫn 02.06.2009 06:09:42 (permalink)
      0
      XIN MỘT MÙA MÂY CŨ
         
          
      Chỉ còn lại đây một ngày trăng
      Một vài nhúm gió đã loang bầm
      Một om trà mạn khô rốc đáy
      Một mái hiên buồn dưới nắng thâm
      .
      Chỉ còn lại đây bốn mùa câm
      Cỏ cây hoa lá cũng hoang trầm
      Em đi từ độ còn chưa nát
      Để đến bây giờ vụn trăm năm
      .
      Muốn tước mình ra muôn sợi mỏng
      Buộc chặt nỗi nhớ thả trôi sông
      Cho mắt môi ấy đừng về nữa
      Bờ tóc xưa thôi re riết tuôn dòng
      .
      Muốn nhen muôn trùng thành ngọn lửa
      Đốt bóng hình em để tìm quên
      Muốn khô khắt mình như cỏ úa
      Đừng quay quắt khát  ánh mắt mềm
      .
      Em ơi, em hỡi là em hỡi
      Em đến làm chi thế gian này
      Để anh hoang thú tìm tru gọi
      Một lần thôi em hãy về đây.
         

      Một lần thôi, nắm lại bàn tay
      Một lần thôi đắm dưới màu Mây

      .
      Anh muốn làm một tên xỏ lá
      Xỏ cả nhân gian trả thù em
      Em nói quay về sao chẳng thấy
      Mỏi mòn anh cầu được lần quên
      .
      Ước chi trời đất chỉ là mây
      Bốn phương tám hướng cứ giăng đầy
      Sau cơn thiếp ngủ giật mình nhớ
      Để  chạm vào đâu cũng đầy tay
      .
      Em hứa một lần sẽ về thăm
      Chỉ một lần trong cả trăm năm
      Nếu được một  lần xin nhắm mắt
      Thanh thản về nơi giun dế nằm
      .
      Sao em biền biệt chẳng hồi âm
      Anh như đá cuội chốn lăn trầm
      Ba vạn sáu ngàn ngày thừa thải
      Trần gian là hố thẳm lạnh căm
      .
      Có khi giật mình nghe ngọn gió
      Cứ ngỡ chân  người vọng  trong khuya
      Ba muơi năm chẳn lòng để ngõ
      Vẫn chờ đây một bước chân về
      .
      Xin được một lần thôi em ơi!
      Một lần quá đủ với anh rồi
      Thì không nắm tay nhìn cũng được
      Chỉ một lần thôi, một lần thôi!
      .
      Không  được nhìn thì nghe vậy thôi
      Chỉ cần giọng nói cất lên lời
      Với anh đã đủ ngàn âm vọng
      Đã đủ cung thanh sưởi ấm đời
      .
      Không nghe giọng nói thì tin nhắn
      Qua người hay qua một bức thư
      Đôi lời ngắn ngủi là em vẫn
      Bình an từ dạo ấy đến giờ.
      .
      Chỉ còn lại đây một ngày trăng
      Một đau một đớn một quại quằn
      Om trà đã cạn bao mùa đắng
      Ôm một lời yêu ngỡ chiếu chăn
      .
      Chỉ còn lại đây tháng với năm
      Môi khô tóc bạc mắt cỗi cằn
      Ngơ ngẩn sáng chiều hong mảnh nhớ
      Nếp nếp ưu tư lớp lớp  nhăn
      .
      Hay  chỉ một lần thôi em nhé
      Chỉ hứa thêm một lần nữa thôi
      Đến ngày anh rủ tàn dâu bể
      Một nén nhang buồn. Thắp vậy thôi
       

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 06:11:28 bởi Quãng Nhẫn >
      #93
        Quãng Nhẫn 27.06.2009 16:29:41 (permalink)
        0
        LỜI LỬA TRẠI
          

        Và em hát lời xanh kia của biển
        Khua sóng về cũng chỉ là giấc mơ
        Em đã ném một nhành cây vào lửa
        Một nhành cây héo úa tự bao giờ
         
        Và em hát lời bao la của biển
        Khơi tro tàn nhen lại nét ngày xưa
        Cho trống vắng bùng lên ngọn lửa
        Em thấy lòng đã ấm lại hay chưa
         
        Và em hát lời trong veo của biển
        Cho thật thà nối lại những vòng tay
        Cho trảng cát không dài đêm đơn lẻ
        Cho bầu trời xanh vắt một màu mây
         
        Và em hát lời ngọc ngà của biển
        Cho nuột nà gối mộng ngủ giấc êm
        Mặc ai đó như dã tràng xe cát
        Rất  hiền hòa  anh như sóng  ru  em
          
        2
        Cũng có khi ta nằm nghe biển hát
        Lời thì thầm vụng dại của ngày xưa
        Cũng có khi vùi mình trong trảng cát
        Ngắm Dã tràng xuôi ngược lấp đầy chưa
         
        Em lại kể chuyện tình thuyền và biển
        Chuyện ngàn năm  muôn thuở đất trời yêu
        Còn hai đứa hai đầu điểm hẹn
        Để sóng ngu ngơ vỗ khát triều chiều
        .
        Rồi sẽ đến cánh buồm kia đỏ thắm
        Muộn phiền chi chớ trách biển dối lừa
        Biển vẫn vậy cứ thật thà mòi mặn
        Dẫu đất trời có lúc nắng lúc mưa
         
        Khóc đi em cho sa mềm cát mịn
        Thấm chờ nhau trăn trở sống với bờ
        Cho gió xoắy bão giông và câm nín
        Chỉ còn là mây gió với trăng thơ
         
        Em lại hát lời thì thầm của biển
        Để mênh mong đậu xuống cánh vai mềm
        Em lại có bốn mùa là điểm hẹn
        Triệu người quen đâu chỉ một dòng tên
         
         


         
         

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2009 16:32:13 bởi Quãng Nhẫn >
        #94
          ThanhThanhKhiet 27.06.2009 17:30:42 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Quãng Nhẫn

          XIN MỘT MÙA MÂY CŨ
             
              
          Chỉ còn lại đây một ngày trăng
          Một vài nhúm gió đã loang bầm
          Một om trà mạn khô rốc đáy
          Một mái hiên buồn dưới nắng thâm
          .
          Chỉ còn lại đây bốn mùa câm
          Cỏ cây hoa lá cũng hoang trầm
          Em đi từ độ còn chưa nát
          Để đến bây giờ vụn trăm năm
          .
          Muốn tước mình ra muôn sợi mỏng
          Buộc chặt nỗi nhớ thả trôi sông
          Cho mắt môi ấy đừng về nữa
          Bờ tóc xưa thôi re riết tuôn dòng
          .
          Muốn nhen muôn trùng thành ngọn lửa
          Đốt bóng hình em để tìm quên
          Muốn khô khắt mình như cỏ úa
          Đừng quay quắt khát  ánh mắt mềm
          .
          Em ơi, em hỡi là em hỡi
          Em đến làm chi thế gian này
          Để anh hoang thú tìm tru gọi
          Một lần thôi em hãy về đây.
             

          Một lần thôi, nắm lại bàn tay
          Một lần thôi đắm dưới màu Mây

          .
          Anh muốn làm một tên xỏ lá
          Xỏ cả nhân gian trả thù em
          Em nói quay về sao chẳng thấy
          Mỏi mòn anh cầu được lần quên
          .
          Ước chi trời đất chỉ là mây
          Bốn phương tám hướng cứ giăng đầy
          Sau cơn thiếp ngủ giật mình nhớ
          Để  chạm vào đâu cũng đầy tay
          .
          Em hứa một lần sẽ về thăm
          Chỉ một lần trong cả trăm năm
          Nếu được một  lần xin nhắm mắt
          Thanh thản về nơi giun dế nằm
          .
          Sao em biền biệt chẳng hồi âm
          Anh như đá cuội chốn lăn trầm
          Ba vạn sáu ngàn ngày thừa thải
          Trần gian là hố thẳm lạnh căm
          .
          Có khi giật mình nghe ngọn gió
          Cứ ngỡ chân  người vọng  trong khuya
          Ba muơi năm chẳn lòng để ngõ
          Vẫn chờ đây một bước chân về
          .
          Xin được một lần thôi em ơi!
          Một lần quá đủ với anh rồi
          Thì không nắm tay nhìn cũng được
          Chỉ một lần thôi, một lần thôi!
          .
          Không  được nhìn thì nghe vậy thôi
          Chỉ cần giọng nói cất lên lời
          Với anh đã đủ ngàn âm vọng
          Đã đủ cung thanh sưởi ấm đời
          .
          Không nghe giọng nói thì tin nhắn
          Qua người hay qua một bức thư
          Đôi lời ngắn ngủi là em vẫn
          Bình an từ dạo ấy đến giờ.
          .
          Chỉ còn lại đây một ngày trăng
          Một đau một đớn một quại quằn
          Om trà đã cạn bao mùa đắng
          Ôm một lời yêu ngỡ chiếu chăn
          .
          Chỉ còn lại đây tháng với năm
          Môi khô tóc bạc mắt cỗi cằn
          Ngơ ngẩn sáng chiều hong mảnh nhớ
          Nếp nếp ưu tư lớp lớp  nhăn
          .
          Hay  chỉ một lần thôi em nhé
          Chỉ hứa thêm một lần nữa thôi
          Đến ngày anh rủ tàn dâu bể
          Một nén nhang buồn. Thắp vậy thôi
           


           
          Xin chào huynh ! bài thơ hay quá , để được mang bài này về trang nhà thỉnh thoảng đọc. TTK xin gián bài tâm sự của mình , mong huynh đón nhận.Chúc huynh vui
           
          Mùa hạ
           
          Gió mát chiều mùa hạ
          Cho cánh diều tung bay
          Chiều nay trời xanh quá
          Không có cả bóng mây
           
          Hạ xưa em còn nhớ
          Cầm phượng hồng trên tay
          Lập loè như đốm lửa
          Nóng bừng lên trong tay
           
          Em nhìn anh lúng túng
          Cành phượng hồng che môi
          Bàn tay anh thật vụng
          Nhặt cánh phượng đi rồi …
           
          Mãi sau anh dặn lời
          Mai ngày rồi xa xôi
          Hãy nhớ mùa nắng hạ
          Hai đứa mình …rong chơi
           
          Ngỡ ngàng em tự hỏi
          Sao lòng mình chơi vơi
          Khẽ mỉm cười đáp lại
          Em chỉ nhớ…  phượng thôi
           
          Mùa hạ ấy lâu rồi
          Nhưng bầu trời xanh mãi
          Mùa hạ ấy lâu rồi
          Cánh phượng hồng còn mãi
           
          T.T.K.27.6.2009
           

           
           

          #95
            Quãng Nhẫn 27.06.2009 17:48:45 (permalink)
            0

            Trích đoạn: ThanhThanhKhiet


            Trích đoạn: Quãng Nhẫn



            Xin chào huynh ! bài thơ hay quá , để được mang bài này về trang nhà thỉnh thoảng đọc. TTK xin gián bài tâm sự của mình , mong huynh đón nhận.Chúc huynh vui
             
            Mùa hạ
             
            Gió mát chiều mùa hạ
            Cho cánh diều tung bay
            Chiều nay trời xanh quá
            Không có cả bóng mây
             
            Hạ xưa em còn nhớ
            Cầm phượng hồng trên tay
            Lập loè như đốm lửa
            Nóng bừng lên trong tay
             
            Em nhìn anh lúng túng
            Cành phượng hồng che môi
            Bàn tay anh thật vụng
            Nhặt cánh phượng đi rồi …
             
            Mãi sau anh dặn lời
            Mai ngày rồi xa xôi
            Hãy nhớ mùa nắng hạ
            Hai đứa mình …rong chơi
             
            Ngỡ ngàng em tự hỏi
            Sao lòng mình chơi vơi
            Khẽ mỉm cười đáp lại
            Em chỉ nhớ…  phượng thôi
             
            Mùa hạ ấy lâu rồi
            Nhưng bầu trời xanh mãi
            Mùa hạ ấy lâu rồi
            Cánh phượng hồng còn mãi
             
            T.T.K.27.6.2009
             

             Đệ! Cái bài ngũ ngôn về Em Mùa Hạ này của chú, hay lắm, chu chỉnh ngôn  từ, đằm thắm và gợi cảm về ngữ điệu. Không cầu kỳ trong cách dùng từ và hình tượng, nhưng có nhiều đột phá trong một phong cách diễn cảm trên một đề tài rất cũ. Vì vậy có sức lôi cuốn về cái mới, mà vẫn da diết gợi về một miền cổ độ xa xăm.
            Huynh vẫn theo dõi thường xuyên bài của Đệ đó.
            (Chẳng giấu gì đệ, Huynh cũng có chút danh vọng trong thi đàn của VN, nhất là nỗi tiếng về nghiền thơ, và là một Người Đọc rất khắt khe...hì hì....nên những góp ý cho đệ là xuất phát từ sự chân thành và mến mộ thi tài của đệ)
            Thân
             

            #96
              Quãng Nhẫn 28.06.2009 00:30:32 (permalink)
              0
              CÂY NẤM TRÁI MÙA
              Hãy vớt dùm tôi câu thơ chết đuối
              Khi một lần ngang qua biển nhà em
              Đỡ dậy dùm tôi  bút cùn đã mỏi
              Tháng năm dài viết về mái tóc êm
              .
              Em vắt cạn nỗi buồn nên thơ không còn hơi thở
              Muốn viết đôi câu  mà tắt ngộp giữa nụ cười
              Nhạt nhẻo vô hồn khi chẳng còn nỗi nhớ
              Em giết thơ rồi vì mặn mà quá em ơi!
              .
              Vô cớ làm sao tôi trở thành vô dụng
              Nửa muốn hà hơi cứu lại mấy vần thơ
              Nửa muốn bên em dạt dào tưới mộng
              Níu hướng bên nào cũng thấy quá bơ vơ
              .
              Trả lại cho tôi chun chút buồn thôi
              Để viết câu thơ về ngày xưa cũ
              Cái ngày xưa chưa thành quá khứ
              Gánh  trên đời cho đến thủơ gặp em
              .
              Chun chút buồn thôi đôi môi hàm tiếu
              Xoa xoả lưng eo đừng vắt vưởng qua tôi
              Nâm nẫm ngang vai trời ơi tôi đã hiểu
              Cây Nấm trái mùa  che kín mặt trời
                  
              Cây Nấm trái mùa giết chết thơ tôi
              #97
                ThanhThanhKhiet 29.06.2009 15:37:03 (permalink)
                0

                Quãng Nhẫn
                Em vắt cạn nỗi buồn nên thơ không còn hơi thở
                Muốn viết đôi câu mà tắt ngộp giữa nụ cười
                Nhạt nhẻo vô hồn khi chẳng còn nỗi nhớ
                Em giết thơ rồi vì mặn mà quá em ơi!
                Quãng Nhẫn _ TN
                .

                 
                Thơ dù chết hồn còn nguyên cớ
                Giữa mặn mòi chuyển hoá mầm non
                Hồn nhập thơ mang  đầy nỗi nhớ
                Chờ Hằng Nga tìm thủa trăng tròn
                 
                T.T.K.29.6.2009

                 
                Chào huynh  !  Đệ  mạo muội hoạ mấy câu của huynh. TTK xin được huynh chỉ giáo.Chúc huyng vui và an hoà
                 
                 

                #98
                  Quãng Nhẫn 30.06.2009 01:29:08 (permalink)
                  0
                  UỐNG DÒNG MÔI EM KHÁT
                   
                  Anh đã  uống  từ dòng môi em khát
                  Phóng sinh cho một cuộc tù đày
                  Và chiều nay mắt em chợt tạnh
                  Mái nhớ xòa khi nhổ bỏ trâm mây

                         
                  Đã bao đêm ôm thơ nằm tình tự

                  Bàn tay mê vỗ gối rụng xuân thì
                  Sợi nào Em , sợi nào chưa kịp nhớ
                  Có sợi nào mai đó hẹn trên mi

                      
                  Rót đi em giọt ngất buồn hêu hếu

                  Mình cạn nhau cho tận đáy chia ly
                  Rối mai đó còn chút gì ứa nhểu
                  Đừng trách ai ráo ướt để so bì

                       
                  Anh đã uống từ dòng môi em khát

                  Một hồng hoang một đại hải uyên nhu
                  Vẫn chưa  biết hết lỏm ngày đậm nhạt  
                  Quờ quạng tay lật vết giữa nom mù

                       
                  Mưng mưng ngậy trong màu mắt tạnh

                  Xóa chi nhau bóng cũng sẽ tan mau
                  Còn giữ được phút giây nào cứ giữ
                  Mai đó rồi, tan đó biết khi nào
                     
                  Mai đó rồi, tan đó biết tìm đâu
                   

                          
                    
                  TN-Quảng Nhẫn
                  23.06.09

                  #99
                    Quãng Nhẫn 30.06.2009 01:32:25 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: ThanhThanhKhiet


                    Quãng Nhẫn
                    Em vắt cạn nỗi buồn nên thơ không còn hơi thở
                    Muốn viết đôi câu mà tắt ngộp giữa nụ cười
                    Nhạt nhẻo vô hồn khi chẳng còn nỗi nhớ
                    Em giết thơ rồi vì mặn mà quá em ơi!
                    Quãng Nhẫn _ TN
                    .


                    Thơ dù chết hồn còn nguyên cớ
                    Giữa mặn mòi chuyển hoá mầm non
                    Hồn nhập thơ mang  đầy nỗi nhớ
                    Chờ Hằng Nga tìm thủa trăng tròn
                     
                    T.T.K.29.6.2009

                     
                    Chào huynh  !  Đệ  mạo muội hoạ mấy câu của huynh. TTK xin được huynh chỉ giáo.Chúc huyng vui và an hoà
                     


                    cảm ơn Đệ đã vào họa thơ. Đệ đã nhón được khổ thơ chủ lực từ bài của Huynh ra họa, hì hì...đệ cũng không phải tay vừa ha?
                    Huynh đã đọc thư trong hộp thư, đã hiểu. Nhưng cứ vậy nhé!!!!
                    #100
                      Tứ Trụ 30.06.2009 01:49:20 (permalink)
                      0
                      Trích đoạn: Quãng Nhẫn

                      CỬA SỔ NHÀ HƯỚNG PHỐ
                       
                      người đàn bà mở toang đón gió
                      người đàn ông khép chặt tránh tiếng ồn
                      bà cụ khép hờ ngắm luống hoa đầu ngõ
                      cô gái vén rèm ngồi bên ô cửa
                      soi gương tỉa lông mày
                      và có một ô chẳng mở bao giờ
                      .
                      của sổ nhà năm tầng hướng phố
                      giống nhau từng mi li
                      cũng giống nhau buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều, buổi tối
                      giống hướng mặt trời chiếu rọi
                      giống hướng trăng soi
                      cũng một luồng gió thổi
                      cũng dưới bóng nhà thờ. Chuông rơi
                      nhưng khép mở ra năm ngã đời người.
                      .
                      cũng như anh và tôi
                      cũng như tôi và em
                      có thể cùng cảnh ngộ
                      cùng một nơi Trú Ngụ
                      nhưng đâu cùng mở cửa
                      về một hướng thân quen
                      .
                      anh có thể đạp ý tưởng của tôi xuống dưới bùn đen
                      và tôi có thể ném ý tưởng của anh vào sọt rác
                      (mặc dầu có thể làm khác)
                      nhưng không thể có một qui luật nào trói buộc
                      hướng con đường tìm chân lý cho trái tim
                      không thể có một khuôn vàng thước ngọc
                      để cân đo đong đếm cõi Yên Bình
                      .
                      (và cánh của Em
                      là cánh cửa của người Đàn Bà
                      hay của người Đàn Ông
                      hay cánh cửa không mở bao giờ, dù là bình minh
                      là hoàng hôn hay buổi tối

                      tôi như con đường hướng phố
                      mệt mỏi
                      là con đường chờ đợi
                      một cánh cửa mở ra hướng mình
                      dù từ một ô cửa lặng im)

                      13.05.09




                      Bài này hay quá Huynh cho TuTru Ké đôi lời nhé Thanks


                      Thấy

                      Lục căn thoát ý quá tuyệt vời
                      Dẫn giải cuộc đời chỉ thế thôi
                      Cửa mở nhìn ra lòng khép kín
                      Con đường hướng đến vẫn xa xôi
                      Năm căn dẫu giống nhau như đúc
                      Khác chỗ định lòng, gió bảo khơi
                      Thức tỉnh tìm yên nơi chốn nghĩ
                      Đêm về vẫn sáng ánh trăng soi
                      Mytutru_30.6.2009



                      #101
                        Quãng Nhẫn 09.07.2009 04:15:13 (permalink)
                        0
                        NGÀY MAI CÓ ĐÀN BÒ RA GẶM - trường ca

                        1- NGỰC CỎ



                        Một cuộc picnic thế thôi em

                        Coi như lướt dạo giữa tơ mềm

                        Ngực anh đã trải vòm cỏ nhạt

                        Cọc găm đóng trại cứ tự nhiên

                        .

                        Ừa, em cứ đốt lửa vui đêm

                        Cứ hát cứ hò tay nối liền

                        Cứ để tàn tro kia ấy lại

                        Anh đủ ấm rồi cho bình yên

                        .

                        Thì em cứ dạo ngực cỏ êm

                        Để tim anh rộn dưới chân quen

                        Và tóc cứ xõa trên vai lạ

                        Bóng em nghiêng đã đẫm dịu hiền

                        .

                        Chớ ngại ngùng chi anh đớn đau

                        Đừng lo vạt cỏ dẫm nát nhàu

                        Anh đã úa rồi từ dạo trước

                        Úa thêm chút nữa có sao đâu

                        .

                        Ừ hứ, thôi em cứ về đi

                        Phân vân ái ngại để làm gì

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm

                        Anh lại vui rồi chẳng hề chi

                        .

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm

                        Có bước bê non trên ngực anh

                        Tươi ngọt, dịu dâng miền nhiếp dẫn

                        Bên nhành cỏ úa ngủ yên lành

                        .

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm

                        Anh lại nguyên sơ tựa cánh đồng

                        Rồi bữa em nghe hương cỏ nội

                        Là anh đã hóa với mênh mông.

                        2- CỎ HOANG

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm
                        Cánh đồng xưa là cánh đồng nay
                        Lứa cỏ cũ lụi tàn trong mùa trước
                        Lại non tơ nuốt nuột mùa này
                        .
                        Ồ, là vậy biết làm sao được
                        Khi muôn trùng cứ nối trùng mây
                        Vô cùng anh là miền thảo dã
                        Chốn hoa sơ sương khói lụy bầy
                        .
                        Đôi bận ngỡ quá giang với gió
                        Cận kề em một thoáng lưng trời
                        Gió cũng phụ và em cũng phụ
                        Rồi bụi bờ lá lại khô rơi

                        .

                        Bầy sáo xưa chắc lại về thôi

                        Lon nhỏn lum vàng nhảy tìm mồi

                        Gốc cỏ biếng buồn chiều tư lự

                        Vạc tiếng bê non trong nắng trôi

                        .

                        Lỡ nghiêng về đôi chút đầy vơi

                        Ơ này em! sao lại nửa vời

                        Đã biêng biếc, tiếc chi mắt biếc

                        Để mai re rít nhớ khôn nguôi

                        .

                        Lại trải mình dưới ánh mặt trời

                        Khát cơn mưa xối về tình tự

                        Đọt non tơ tìm nguồn kết nụ

                        Trổ tươi xanh lên đóa môi cười

                        .

                        Trổ tươi xanh lên dấu chân người

                        Sẽ thảng thốt mai đàn bò ra gặm

                        Sẽ hoảng hốt một ngày nhạt nắng

                        Rơi tên mình trên vạt buông xuôi

                        .

                        Ờ này em lỡ mai qua đó

                        Thấy ngực trần cỏ úa mất rồi

                        Xin hãy đọc đôi lời thơ ấy

                        Như mật truyền chú nguyện sinh sôi...

                        3-CỎ VÔ DANH

                        Anh chỉ là ngọn cỏ vô danh
                        Một ráng chiều oải màu nhạt thếch
                        Một ngảo gió ngày chưa sảy sạch
                        Hạt trăng đêm sàng lọt thưa rơi

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm
                        Phía an nhiên dáng núi khum ngồi
                        Vẫn vô danh bao lần miết gọi
                        Đến tận cùng cạn kiệt tàn hơi

                        Đồng vắng lặng gió về rối rắm
                        Không thấy mình, thấy nhớ về em
                        Ngày mai có đàn bò ra gặm
                        Ngọn cỏ nào em sẽ đặt tên

                        Không vươn được nên lá nên cành
                        Để tựa nhau nên núi nên rừng
                        Anh vẫn vậy vô danh cỏ dại
                        Dấu chân nào dẫm nát rưng rưng



                        Ngày mai đó có bầy sáo sậu

                        Đậu lưng trâu, nghé ọ đồng bên

                        Và phía ấy thơm nồng rơm rạ

                        Nẫy hạt mừng em nhớ hay quên



                        Ngày mai đó có bầy chèo bẻo

                        Rúc bật gốc cỏ úa bên này

                        Cùng giun dế đau nhành cỏ héo

                        Có sẽ chia gió vụn trong tay



                        Ngày mai đó khi thành lụn bại

                        Lỡ có chìm dưới lũ mênh mông

                        Nếu gặp nơi đáy cùng nước bạc

                        Nhớ nhau không có một cánh đồng



                        Chưa đặt tên hình hài cỏ dại

                        Ngảo gió dơ, trăng lọt sàng rồi

                        Ngày mai có đàn bò ra gặm

                        Gọi tên mình trong vọng tưởng sinh sôi





                        ......
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 04:19:26 bởi Quãng Nhẫn >
                        #102
                          Quãng Nhẫn 09.07.2009 04:21:13 (permalink)
                          0

                          Thức tỉnh tìm yên nơi chốn nghĩ
                          Đêm về vẫn sáng ánh trăng soi
                          Mytutru_30.6.2009

                          ____________
                          Chỉ cần hai câu này là đủ thấm nhau rồi
                          rất cảm ơn!
                          TN
                          #103
                            ThanhThanhKhiet 10.07.2009 08:25:36 (permalink)
                            0
                            Huynh ơi ! đệ xin chỉ giáo.
                             
                            Bài ca cao nguyên
                            ***


                            Cao nguyên phố núi chiều hôm ấy
                            Bóng tối trùm loang  phủ ngập trời
                            Hoang mang gõ cửa người xứ lạ
                            Vội vã bên trong chủ đón mời
                             
                            2
                             
                            Khách quý vô tình đã đến chơi
                            Như sao lạc bước giữa mây trời
                            Dưa cà cá mặn đem đãi khách
                            Rượu lạt trà khan thật quý rồi
                             
                            3
                             
                            Đất đỏ ba gian như cũng mến
                            Vương đầy những vết giống màu son
                            Nước giếng sâu lòng trong hơn suối
                            Mang lên rửa sạch vệt luôn còn
                             
                            4
                             
                            Khóm trúc mùa đông xanh sắclá
                            Nghiêng che cỏ mướt thật bình an
                            Chủ khách dưới thềm bên chén rượu
                            Nâng ly chuyện kể mặc thời gian…
                             
                            5
                             
                            Sương giăng sáng  sớm trời còn lạnh
                            Ngủ nướng đôi chim đậu mãi cành
                            Bên vườn lắm trái na đã lớn
                            Hé mắt xuân thì dưới tán xanh
                             
                            6
                             
                            Cà phê chin đỏ gánh cong cành
                            Như người vất vả giữa ngày sinh
                            Đứng sát ôm nhau che gió lạnh
                            Thực vật mà sao thật hữu tình
                             
                            7
                             
                            Cảnh sắc cao nguyên như tranh vẽ
                            Thiên nhiên ái đãi thả gió ngàn
                            Nghĩa nặng rừng hoang luôn ấp ủ
                            Nguyên sơ đất đỏ chút mơ màng
                            8
                             
                            Tâm giao ngót nghét một tuần trăng
                            Tri kỷ tri âm người với đất
                            Ngày đi vãn cảnh chân vui bước
                            Tối đến bên nhau đợi chị Hằng
                             
                            9
                             
                            Dạo khắp buôn làng AkôDhong
                            Cồng chiêng náo nhiệt rót vào lòng
                            Hồn thiêng lắng đọng trong tiếng nhạc
                            Bổng vút lên cao tận tầng không
                             
                            11
                             
                            Ngắm mãi con sông Sêrêpôk
                            Dòng trong quặn chảy qua bao thác
                            Hai bờ cỏ dại mở hương hoa
                            Mạnh mẽ nhu hoà như đất mẹ
                             
                            12
                             
                            Thả bước rừng thiêng YokĐôn
                            Lưng voi Ngất ngưởng vào vùng cấm
                            Nghe bầy thú dữ gầm vang vọng
                            Bóng vía bay lên thoáng hết hồn
                             
                            12
                             
                            Nhớ mãi hồ Đăkml thơ mộng
                            Êm nghe thủ thỉ tiếng sử thi
                            Độc mộc nhìn sâu nơi đáy nước
                            Như còn đọng lại khúc tình si
                             
                            13
                             
                            Bao đời đất đỏ trong huyền bí
                            Sát cánh tâm giao ta mãi đi
                            Ru hồn bến mộng nơi trần thế
                            Bồng lai cảnh lạ chẳng thể bì
                             
                            14
                             
                            Hồn thơ vút bổng giữa ngàn sao
                            Đất đỏ lưu tình người viễn xứ
                            Tao nhân mặc khách vui thi tứ
                            Mộng gió mơ trăng mãi ngọt ng ào
                             
                            15
                             
                            Đất níu chân người từ độ ấy
                            Hoa đồng cỏ nội đã  mê say
                            Đi xa gửi nhớ về nơi đấy
                            Một chút gì đâu đến rắc đầy…
                            ……………
                            T.T.K.8.7.2009
                            ………

                            #104
                              Quãng Nhẫn 11.07.2009 23:58:36 (permalink)
                              0
                              ĐỘN MỘT PHÁT
                              Độn một phát thấy lật hào Qui Muội*
                              Lại lơng tơng hoang phí một cú buồn
                              Bước ra ngõ vấp vào mình chân trái
                              Cô láng giềng toen toét miệng cười rơn
                              .
                              Này em nhỏ chớ mừng vui quá vội
                              Đời còn dài dành cười lại hôm sau
                              Dẫu có bước trăm ngàn lần chân phải
                              Vấp một lần trái khoáy đủ bạc đầu
                              .
                              Chẳng thiết tha hướng về em nào đó
                              Ta chơi gian bấm lại quẻ cho mình
                              Đen ..đen đỏ, đen đen, đen đen đỏ
                              Giá như đời hết thảy quẻ Đồng Nhân*

                              Lên xe bus thấy bốn bề toàn gái
                              Trời mùa hè nhộn lõa xốn tia nhìn
                              Không phải Hàm* ẻ quách vô ngồi lại
                              Nhảy tàu chiều ngồi sướng cuộc rung rinh
                              .
                              Ta lại về trước ngõ của nhà mình
                              Dẫu chẳng có ai chờ sau khung của
                              Thì lại độn cho mình thêm phát nữa
                              Biết đâu Hằng* về từ phía mông mênh
                              ___________

                              * Các quẻ trong Bốc Dịch:
                              - Quẻ Qui Muội tượng của tình cảm là sự hướng về, quay về với sự dịu dàng, êm ngọt...
                              - Quẻ Đồng Nhân là sự giao thoa hòa thuận, thông cảm và cùng chí nguyện
                              - Quẻ Hàm là tượng của trai gái rung cảm với nhau: Tình yêu
                              - Quẻ Hằng là tượng của hôn nhân, sự miên viễn trong tình yêu, sự vững bền thủy chung
                              #105
                                Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 132 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9