BUÔNG TRÔI
CỎ HOANG
Ngày mai có đàn bò ra gặm
Cánh đồng xưa là cánh đồng nay
Lứa cỏ cũ lụi tàn trong mùa trước
Lại non tơ nuốt nuột mùa này
.
Ồ, là vậy biết làm sao được
Khi muôn trùng cứ nối trùng mây
Vô cùng anh là miền thảo dã
Chốn hoa sơ sương khói lụy bầy
.
Đôi bận ngỡ quá giang với gió
Cận kề em một thoáng lưng trời
Gió cũng phụ và em cũng phụ
Rồi bụi bờ lá lại khô rơi
Thì đôi bận cũng quá giang với gió
Mà bay về nơi những cánh đồng khô
Nên cỏ xanh không thể tha hồ
Mà sinh trưởng mà điểm tô xuân sắc
Biết muôn trùng nối muôn trùng xa lắc
Cứ gọi mưa về là khắc sức hồi sinh...
....Bí....
Ghé chúc mừng sn QN huynh, lâu quá mất biệt hà.......... 1 tuổi mới chúc huynh dc nhiều thành công mỹ mãn hơn nha.
CHIỀU ĐỨNG GIÓ (Thơ)
chiều nay đứng gió ta đứng đó
đứng để biết mình thổi về đâu
bao nhiêu nắng đỏ bao xanh lá
chỉ một mình ta hình như nâu
chiều nay đứng gió ta lặng đó
đứng phía chờ nhau phía không nhau
có bầy châu chấu vờn trên cỏ
có một mình ta đứng nguyện cầu
chiều nay gió đứng ta lúng túng
thấy một bình yên rất vô duyên
chuông chùa rơi xuống hình như cũng
thiếu cả an nhiên thiếu ảo huyền
chiều nay gió đứng ta chưng hửng
biết trôi về đâu để có em
con đường chợt nhọn như tên bắn
cắm thẳng vào ta mấy vết quen
là ta đa cảm hay gió đứng
để chiều ngây dại nắng rưng rưng
cành buông tán lá hình như trỉu
nặng một ngày xưa đến vô cùng
chiều nay gió đứng ta như cũng
chững giữa tàn đau nhói nét yêu
hình như là thế từ em vậy
nghiêng đổ qua đây một xác chiều
29.08.10
Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:37:03 bởi Quãng Nhẫn >
Có giọt lệ rơi- chiều đứng gió
Bài thơ như nói hộ tiếng lòng
Xác chiều quấn lại quăng đâu đó.
Hồn chiều thê thiết giữa lạnh đông...
ĐÊM RẤT TÍM
đêm võng lộng rước em từ nỗi nhớ
kiệu em về say khướt chén vu qui
em rất ấm dù chẳng còn đây nữa
dù tận cùng đã cuối hướng chia ly
trầm nẫm đắp nụ cười em dạo ấy
gối lên lời lên tiếng nói chưa quên
anh chối từ một bàn tay chiều trước
đợi mơ về nắm lại ngón em mềm
rồi lại hái lá trăng non xuống bói
đến bao giờ tròn được phía chưa đau
trang đời nào em dừng thôi viết nháp
cho câu thơ lành lại thuở ban đầu
nụ đêm nẩy núm màu ngây tim tím
ngón gió thon nuôn nuốt vuốt hương tìm
em thẳm diệu giữa chân trời trắng phớ
nét giai nhân bừng dậy lửa hồi sinh
quây võng lộng rước em từ nỗi nhớ
kiệu khứ hồi gõ lại nốt xưa đau
mùi trăng xõa nơi em ngồi chải tóc
mái đêm cài miên dại một ngày sau
rồi lõa mộng trần vai lật hơi thở
chén thiên nhai quắn líu đỉnh môi mềm
lá ngậm sương hây màu say hơ hớ
quấn vào nhau song cửa vén trăng êm
em dữ dội giữa một ngày vũ trụ
nhưng rất hiền trong một tối kề bên
đem võng lộng rước em từ nỗi nhớ
kiệu em về ủ ấm giấc an nhiên
em bạo loạn giữa cuộc người dã thú
nhưng dịu dàng non dại lúc gần nhau
anh võng lộng rước em từ nỗi nhớ
gọi bốn mùa cho sương khói qua mau....
23.08.10
Quảng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:38:01 bởi Quãng Nhẫn >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
CỎ HOANG
Ngày mai có đàn bò ra gặm
Cánh đồng xưa là cánh đồng nay
Lứa cỏ cũ lụi tàn trong mùa trước
Lại non tơ nuốt nuột mùa này
.
Ồ, là vậy biết làm sao được
Khi muôn trùng cứ nối trùng mây
Vô cùng anh là miền thảo dã
Chốn hoa sơ sương khói lụy bầy
.
Đôi bận ngỡ quá giang với gió
Cận kề em một thoáng lưng trời
Gió cũng phụ và em cũng phụ
Rồi bụi bờ lá lại khô rơi
Thì đôi bận cũng quá giang với gió
Mà bay về nơi những cánh đồng khô
Nên cỏ xanh không thể tha hồ
Mà sinh trưởng mà điểm tô xuân sắc
Biết muôn trùng nối muôn trùng xa lắc
Cứ gọi mưa về là khắc sức hồi sinh...
....Bí....
Ghé chúc mừng sn QN huynh, lâu quá mất biệt hà.......... 1 tuổi mới chúc huynh dc nhiều thành công mỹ mãn hơn nha.
Cảm ơn lời chúc cực kỳ hiếm hoi đối vớ QN.
Hì hì...hiếm bao giờ cũng rất quí
Sẽ quay lại đều đều mà...
(Nhiều tay bút lạ quá heng)
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Có giọt lệ rơi- chiều đứng gió
Bài thơ như nói hộ tiếng lòng
Xác chiều quấn lại quăng đâu đó.
Hồn chiều thê thiết giữa lạnh đông...
Sư Tỷ của VNthuquán sao mà buồn dzậy?
Nghe nói có mấy cái offlin hay lắm, sao không thấy post lên cho bà con biết với
MÀU SÓNG
mùa hạ chột đeo nửa ngày gió mát
biển u u khoanh vũng nhận sóng chìm
trăng độ nọ về ngậm vành đáy cát
cày mắt đời lên vết rạn chân chim
mái tiêu sương nhuốm nhàu màu nắng bỏi
bẻ tia nhìn khều lại nhánh xa xăm
con còng gió ôm đầy càng bọt biển
ta ôm chiều vào chua chát tháng năm
cát vẽ lên ta màu trời dĩ vãng
ta họa vào mùa nét sóng phiêu du
bất chợt hải âu, chợt buồm, chợt đỏ
phía em thành siêu tưởng bức vô bờ
có mấy mặn mòi để thành ngọc bích
biển cũng dã tràng biển cũng mồ côi
trăm hướng gió oằn bãi bờ bến cụt
nắng chiều nay ngậm trắng bóng ta ngồi
mùa rách nát trằn lề ngày ái ố
khỏa mạn nào khỏi trể nải cuộc chơi
ta chợt thấy sóng như mình lọ mọ
khuấy màu đời vỗ phết hướng buông trôi
08.07.10
quảng nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:38:53 bởi Quãng Nhẫn >
Nghe nói có mấy cái offlin hay lắm, sao không thấy post lên cho bà con biết với
Dạ, bn vưà nhận DVD chièu hôm qua, đang tìm đưòng đưa lên cho mọi người xem đây nè.. anh QN cũng ráng chờ thêm 1 chút nha hih.
Bn là bn cũng là 1 ng bthuong` mà thui, sư tỷ gì anh nói thế tổn thọ bn tụi nghịp hihi. 1 ng bthuong` tất nhiên vui bùn cũng bthuong` như thiên hạ mà anh...
CHỢ LỤC BÁT
Đợi nhau giữa chốn chợ đông
Phiên tan mấy cuộc mà không thấy người
Mớm chiều nửa khoé nụ cười
Chinh còn mấy trự mua lời bình an
Đành thôi biệt phố lên ngàn
Quây mây trải gió quẩy làn trăng suông
Mình ta bày cuộc bán buôn
Mớ thương mớ nhớ mớ buồn mớ vui
Bó đau ngã giá ngậm ngùi
Ngảo mê ế độ nẻo đời phù du
Vốn dốc mua cuộc tù mù
Bỗng nhiên lời vạt lá thu rụng đầy
Hầu bao xõa vốc hụt tay
Thấy ta lẻng kẻng rơi ngày điêu ngoa
Cởi yêu xắn lội ao nhà
Mù khơi ấy vỗ tình xa tình gần
Chợ đời vén mé phân vân
Thì thôi em nhé lõa trần trụi đau
28.10.09
quảng nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:39:26 bởi Quãng Nhẫn >
CHỢ LỤC BÁT
Đợi nhau giữa chốn chợ đông
Phiên tan mấy cuộc mà không thấy người
Mớm chiều nửa khoé nụ cười
Chinh còn mấy trự mua lời bình an
Đành thôi biệt phố lên ngàn
Quây mây trải gió quẩy làn trăng suông
Mình ta bày cuộc bán buôn
Mớ thương mớ nhớ mớ buồn mớ vui
...
28.10.09 VỌNG VỀ PHIÊN CHỢ QUÊ HƯƠNG
Phiên buồn trầm khúc mưa ngâu
Bên cầu Tương ái dầu dầu ngóng trông
Câu thơ lục bát lắng lòng
Chợ chiều ai bán ai mong mua giùm
Cành lê xoè tán um tùm
Lập loè lửa lựu xinh xinh hợp vần
Câu thơ lục bát tương thân
Thi nhân hoà khúc xa gần cùng vui
Ai mua giùm hết thơ tui
Chợ phiên gánh nặng lòng ngùi nhớ xưa
Đò ơi vẳng tiếng gọi đưa
Máy chèo khua đẩy BÓNG chưa trở về
Câu thơ lục bát đợi về
Gieo vần hoà nhịp hương quê tình người
Khúc Niệm Từ
(Cháu về vấn an Quãng Nhẫn đại sư ông khoẻ ạ !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2010 20:15:28 bởi khucniemtu >
Trích đoạn: khucniemtu
CHỢ LỤC BÁT
Đợi nhau giữa chốn chợ đông
Phiên tan mấy cuộc mà không thấy người
Mớm chiều nửa khoé nụ cười
Chinh còn mấy trự mua lời bình an
Đành thôi biệt phố lên ngàn
Quây mây trải gió quẩy làn trăng suông
Mình ta bày cuộc bán buôn
Mớ thương mớ nhớ mớ buồn mớ vui
...
28.10.09
VỌNG VỀ PHIÊN CHỢ QUÊ HƯƠNG
Phiên buồn trầm khúc mưa ngâu
Bên cầu Tương ái dầu dầu ngóng trông
Câu thơ lục bát lắng lòng
Chợ chiều ai bán ai mong mua giùm
Cành lê xoè tán um tùm
Lập loè lửa lựu xinh xinh hợp vần
Câu thơ lục bát tương thân
Thi nhân hoà khúc xa gần cùng vui
Ai mua giùm hết thơ tui
Chợ phiên gánh nặng lòng ngùi nhớ xưa
Đò ơi vẳng tiếng gọi đưa
Máy chèo khua đẩy BÓNG chưa trở về
Câu thơ lục bát đợi về
Gieo vần hoà nhịp hương quê tình người
Khúc Niệm Từ
(Cháu về vấn an Quãng Nhẫn đại sư ông khoẻ ạ !)
Đa tạ, ta vẫn hằng an như mọi khi, chỉ là ngõ trúc xưa bây giờ chưa kịp rụng/ mà thu về đã chín phía nâu ta
chỉ là ngõ trúc xưa bây giờ chưa kịp rụng/ mà thu về đã chín phía nâu ta
BẤU VAI THƠ.
Hồn nằm trong cổ áo quan Nghe kinh cứu rỗi rền vang liên hồi Thức niệm hai chữ buông trôi Có siêu thoát chốn hồng tươi cũng buồn. Trần trụi một nỗi đau buồn Bóp qua nhồi lại vỡ thương tượng hình. Lỗ lời cũng đã là tình, Bán buôn chẳng được, dẹp mình cũng cam. Trong năm thước đất quá giang Mong ra lá mục đôi đàng phù sinh Đừng tụng niệm nữa thánh kinh, Bởi yêu còn muốn quặn mình hóa thân. Chầm chậm...chầm chậm..im dần....
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
chỉ là ngõ trúc xưa bây giờ chưa kịp rụng/ mà thu về đã chín phía nâu ta
BẤU VAI THƠ.
Trong năm thước đất quá giang
Mong ra lá mục đôi đàng phù sinh
________________
Câu thơ hay quá Nữ Sĩ ạ!
(bữa nay thời hiện đại, nên âm phần có vẻ rộng hơn nhể, không phải là 3 thước mà xí phần đến 5 thước lận, hơi bị ham...hà hà...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 03:11:30 bởi Quãng Nhẫn >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
chỉ là ngõ trúc xưa bây giờ chưa kịp rụng/ mà thu về đã chín phía nâu ta
BẤU VAI THƠ.
Hồn nằm trong cổ áo quan
Nghe kinh cứu rỗi rền vang liên hồi
Thức niệm hai chữ buông trôi
Có siêu thoát chốn hồng tươi cũng buồn.
Trần trụi một nỗi đau buồn
Bóp qua nhồi lại vỡ thương tượng hình.
Lỗ lời cũng đã là tình,
Bán buôn chẳng được, dẹp mình cũng cam.
Trong năm thước đất quá giang
Mong ra lá mục đôi đàng phù sinh
Đừng tụng niệm nữa thánh kinh,
Bởi yêu còn muốn quặn mình hóa thân.
Chầm chậm...chầm chậm..im dần....
Huynh xin bài thơ hoạ này của muội, đi khoe chổ khác..hà hà..chớ trách ta nhé
AN VỊ
ngày ra ngõ hướng nhầm phương ngũ quỉ
trời cũng rách như vỏ củ khoai hà
cơn gió lạ lật lá chiều đĩ thõa
nắng đành hanh rụng xéo bước điêu ngoa
ta đất xốp ngấm lời đau bỏng rộp
bao mưa mê không đủ thấm lớp dày
làm liếp cỏ phí cả mùa phơi ải
cắm rễ đời thì lỏng lẻo gốc cây
nơi ao quen phởn mấy nhành lú dại
phía hồ người lỡm nhú búp ranh khôn
khi tằn tiện mớ thừa đâu ai hỏi
lúc nghênh hoang chút thiếu mãi luôn đòi
thôi mắt mở dẫu minh đường nám khói
cứ trừng trừng đốt sinh khí nung sôi
biết chẳng thể tưới xanh dòng cằn cỗi
há lẽ nhìn mầm nụ sớm qua đời
chắp tay thỉnh cơn mơ làm bảo khí
lùi bàn chân nhường lại phía không người
tình đã ngộ lối mình thêm chật đất
sá chi làm một đốm sáng ma trơi
có ẻo lả thêm mấy mùa thủy tụ
cũng tà lơi đưa đãi thế mà thôi
có cuộn tròn nơi góc buồn ru rú
đâu vẹn toàn nét cạnh một vóc đời
thôi thì ước lá môn cho nước đổ
ước lục bình để nước dễ cuốn trôi
biết đâu đó trong dòng người tuôn huổn
đốt lồ ô nắm được ngước mắt cười
vẫn tiễn được em về nguồn đại cát
cho dù ta năm tháng mãi tam tai
rồi có lúc giữa tiêu sơ hoang mạc
nhánh vô ưu trổ ngược nét hoa cài
về trước ngõ cũng là phương lục hại
giới sắc nào thanh tẩy được đàn trai
nén tùy duyên khảy đôi dòng sương khói
trải ngang nhiên an rũ một giấc người
đền đài đó cũng ùn từ vôi vữa
đảy kinh kia ấm ớ viết nên lời
có quảy gánh chỉ thêm oằn tích trượng
sướng chi bằng vất vưởng bước khơi khơi
quả vị rè nết loang trầm chuông bỏi
ngộ bao nhiêu cho đủ một thì thời
ta cứ vẽ cho trọn màu khánh tiết
khéo khuất che nẻo đọa lối rong chơi
bốn phương đời thối lui là bát quái
cửa tử sinh đâu rạch rõi vuông tròn
khi đã ngộ có mình thêm chật đất
sẽ nhiên lành dưới một nấm cỏn con
rồi hoan hỉ hát bài ca giun dế
an vị mình nơi cụm cỏ đơn sơ
nhường em hết cả đất trời hạn định
ta tìm say ảo ảnh phía vô bờ.
26.10.10
quảng nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:40:22 bởi Quãng Nhẫn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: