BUÔNG TRÔI
Thay đổi trang: << < 789 | Trang 9 của 9 trang, bài viết từ 121 đến 132 trên tổng số 132 bài trong đề mục
ThanhThanhKhiet 26.10.2010 11:35:00 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Quãng Nhẫn

Tìm đâu ?

Tìm đâu hương mật ngọt
Giữa bộn bề bon chen
Mưa thu rơi từng giọt
Một nỗi buồn không tên !

Thanh Thanh Khiết
25.10.2010

.

đệ vẫn bình an chứ


Dòng đời

Đệ vẫn bình an mặc gió đùa
Buồn vui sen kẽ lúc ngọt chua
Thời gian tý tách rơi từng giọt
Phó mặc dòng đời chẳng được … thua

Thanh Thanh Khiết
26.10.2010

Cám ơn Huynh đã ghé thăm đệ . Chúc H vui khoẻ . Trang thơ TTK lưôn chào đón H
Hàn Nhân 26.10.2010 11:39:12 (permalink)
0
Anh giờ đây, trái tim lạnh giá băng
Cũng như em đã khóa chặt cửa tình
Dù vẫn biết mỗi bình minh thức dậy
Ánh nắng làm tan những giọt sương trĩu cành
 
Trái tim băng biết bao giờ sẽ lành
Những vết thương đợi mùa đông se lại
Người và ta.. qua lâu thời vụng dại
Nuối tiếc xa xăm, quá khứ chẳng yên bình
 Mỗi lần sắt se, mỗi lần thoáng bóng hìnhHay bài hát, ngày xưa người đã tặngTa cô đơn khâu trái tim lành lặnĐể qua mùa đông.. không nhức nhối làm đau..
#122
    Quãng Nhẫn 27.10.2010 06:30:57 (permalink)
    0


    Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

    quote:

    Trích đoạn: Quãng Nhẫn

    Tìm đâu ?

    Tìm đâu hương mật ngọt
    Giữa bộn bề bon chen
    Mưa thu rơi từng giọt
    Một nỗi buồn không tên !

    Thanh Thanh Khiết
    25.10.2010

    .

    đệ vẫn bình an chứ


    Dòng đời

    Đệ vẫn bình an mặc gió đùa
    Buồn vui sen kẽ lúc ngọt chua
    Thời gian tý tách rơi từng giọt
    Phó mặc dòng đời chẳng được … thua

    Thanh Thanh Khiết
    26.10.2010

    Cám ơn Huynh đã ghé thăm đệ . Chúc H vui khoẻ . Trang thơ TTK lưôn chào đón H

    ______
    Ồ vậy là an vị rồi...
    Đa tạ ghé thăm ta
    #123
      Quãng Nhẫn 27.10.2010 06:32:43 (permalink)
      0


      Trích đoạn: Hàn Nhân

      Anh giờ đây, trái tim lạnh giá băng
      Cũng như em đã khóa chặt cửa tình
      Dù vẫn biết mỗi bình minh thức dậy
      Ánh nắng làm tan những giọt sương trĩu cành
       Trái tim băng biết bao giờ sẽ lànhNhững vết thương đợi mùa đông se lạiNgười và ta.. qua lâu thời vụng dạiNuối tiếc xa xăm, quá khứ chẳng yên bình Mỗi lần sắt se, mỗi lần thoáng bóng hìnhHay bài hát, ngày xưa người đã tặngTa cô đơn khâu trái tim lành lặnĐể qua mùa đông.. không nhức nhối làm đau..

      _______________
      Người và ta.. qua lâu thời vụng dại
      Nuối tiếc xa xăm, quá khứ chẳng yên bình
      Vâng đúng vậy ạ
      Đa tạ ghé thăm
      #124
        Quãng Nhẫn 27.10.2010 06:34:15 (permalink)
        0
        MÙA CẠN NẮNG

        ngày cạn nắng và anh cạn nắng
        như đi qua hết tận vàng rồi
        mắt như lá rụng nhìn buông dại
        dại giữa mùa qua lỡ non tươi

        biển vắng gió và anh vắng gió
        võng chân trời chờ rạn hoàng hôn
        mắt như sóng quẫy nhìn như vỡ
        vỡ một ngày vui chưa kịp buồn

        cớ sao tóc ấy và môi ấy
        cho anh đắm mãi phía ngày xưa
        con thuyền chưa cũ sông nước cũ
        cũ cả bến mơ cát lạnh lùa

        mai có nắng anh không cần nắng
        bởi đi qua hết tận mùa rồi
        lá lại xanh nhưng mắt đã úa
        xanh một lần, úa một lần thôi

        biển gọi gió anh không cần nữa
        thuyền đã neo bãi đã đủ bồi
        lồng lộng ấy để tìm bến đổ
        sóng tóc xưa đủ mãi xa khơi

        mòi mặn ấy anh cũng đủ rồi
        đủ bốn mùa say khướt trên môi
        cho dù rất cũ nhưng rất ấm
        cho dù hoang vắng cũng là nơi

        ngày cạn nắng là ngày anh vắng
        vắng cả xa xôi vắng cận kề
        sẽ không là biển không là núi
        ước được cỏ mềm níu chân đê

        lỡ như có nhớ em còn nhớ
        xin một lần ướm lại tóc mây
        để anh là gió lần nữa gió
        cài đóa tương tư lên mái gầy

        lỡ như có nhớ em còn nhớ
        nhớ mùa cạn nắng vẫy bàn tay...

        27.10.10
        Quảng Nhẫn
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:36:03 bởi Quãng Nhẫn >
        #125
          Hàn Nhân 27.10.2010 09:27:12 (permalink)
          0
           

          Người dường như đã ko còn nhớ
          Bóng hình ta một thủa đã yêu người
          Người dường như quên mất nụ cườiNhư Nhật Nguyệt nối hai miền vời vợi Người dường như đã ko còn yêuTrăm ly cafe mỗi sáng ta trao gửiVạn cánh hoa trong từng lời nhắn nhủMãi yêu ta, bên ta suốt cuộc đời Ta và người hai nẻo cuối con đườngVẫn nhớ về nhau trong từng khoảnh khắcVẫn thổn thức trong tim khi kỷ niệm xưa òa vỡTa và người.. hai nửa mãi một lần yêu!!!
          #126
            ThanhThanhKhiet 27.10.2010 11:16:54 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Quãng Nhẫn

            MÙA CẠN NẮNG/b]


            ...............................
            lỡ như có nhớ em còn nhớ
            xin một lần ướm lại tóc mây
            để anh là gió lần nữa gió
            cài đóa tương tư lên mái gầy
            ...

            27.10.10
            Quảng Nhẫn


            Mái tóc đen màu đen trở lại
            Gió về chải nhẹ gió chơi vơi
            Xoá cả thời gian xoá màu mắt rụng
            Hoa tương tư nở muộn giữa lưng trời !

            Thanh Thanh Khiết
            27.10.2010

            Chúc H vui .
            Quãng Nhẫn 27.10.2010 19:08:54 (permalink)
            0
            UYÊN NHIÊN

            Nằm nghe gió là nằm nghe lá
            Gió thanh thanh nên lá rất hiền
            Nằm nghe nắng là nằm nghe thở
            Nắng long lanh em như thể kề bên

            Khung cửa mở là tình cởi mở
            Cởi xiêm y tình lộ nét đào nguyên
            Ta mở cửa cho tràn chiều hớ hợ
            Xóa vết người rước nắng rụng rêm rêm

            Nằm nghe gió là nằm nghe em
            Nghe em thở, nghe chính mình trần trụi
            Nghe thâm cung tóa tênh về lụi hụi
            Môi cuộn chìm sâu bí sử uyên nhiên

            Nằm nghe xuống là nằm nghe lên
            Nghe thắc thỏm dấu buồn xiêu khua cội
            Ta phủ phục ôm hoang trần thú tội
            Có một lần lỡ bước đến non tiên

            (Có một lần bứt nút vạch u huyền)

            Nằm nghe nắng là nằm nghe núm
            Nghe vân vê, vân vít núi bên trời
            Vắt mây trắng cho hoàng hôn trắng
            Cho thênh thang no nút kiệt buông lơi

            Nằm nghe em là nằm nghe đời
            Nghe tưởng niệm rêu màu vầng sương khói
            Nghe phong linh phe phất miền hú gọi
            Nghiêng ngọ về phiêu hóa nhánh tinh khôi


            27.10.10
            quảng nhẫn
            BĂNG NGUYỆT 28.10.2010 12:51:14 (permalink)
            0

            BẤU VAI THƠ.

            Trong năm thước đất quá giang
            Mong ra lá mục đôi đàng phù sinh
            ________________

            Câu thơ hay quá Nữ Sĩ ạ!
            (bữa nay thời hiện đại, nên âm phần có vẻ rộng hơn nhể, không phải là 3 thước mà xí phần đến 5 thước lận, hơi bị ham...hà hà...)

             
            Hihihi huynh, 3 thước còn cạn, 1 chút gió mạnh sẽ thổi tung, 5 thước cho mau thành lá hihihihi
             
             
            Thoát tục
             
            Cõi âm ty chẳng bao giờ chật chỗ
            Trăm vạn linh hồn trong một nhúm thô sơ
            Có lỡ dẫm nhau cũng hóa hững hờ
            Vì đã rõ sự hơn thua không ý nghĩa.
             
            Năm hay ba tấc đất thì cũng thế...
            Tạ ơn trời có chỗ để dung nương
            Thú hàng đêm được hứng những giọt sương
            Qúa giang gió lên cung thường..
            ...cùng hằng nga đối ẩm....
            .....
             
             
            Cảm ơn huynh đã đưa bài thơ đến nhiều ng đọc nha. Hôm nào bn mời cafe hén
             
             
             
            Quãng Nhẫn 30.10.2010 16:26:00 (permalink)
            0
            NÍU XƯA LỤC BÁT ĐÔI CÂU

            1
            rút mây đan cái ngảo chiều
            hứng thu nhốt rọ khỏi rêu rao vàng
            bệt ngồi vạt chớm mùa sang
            nhìn con én dại cuối ngàn lạc bay

            2
            chẻ tiếng chuông chuốt thành ngày
            trang kinh xé xếp thành bầy chim di
            thả trôi sông sóng rầm rì
            bọt rêu vỗ vả tìm về bến tơ

            3
            đành thôi đập vỡ cuộc chờ
            khẩy tìm cái hạt bất ngờ trong nhau
            bạn ơi nhẹ mũi dao sau
            máu hồng không nhuộm bạc đầu thành xanh

            4
            đừng em chặt nhánh đốn cành
            thương anh cắn cỏ ngậm vành ngày xưa
            có bao nhiêu ấy cho vừa
            bao nhiêu cho đủ cuộc đùa nhân gian

            5
            rồi đây gặp lại cuối ngàn
            gió nào nâng cánh tìm đàn về nơi
            một mai gặp lại nụ cười
            có còn thấy được vết người nữa chăng

            6
            đất này đã tỷ tỷ năm
            trăng này đã vạn vạn rằm đó thôi
            sá gì một độ rong chơi
            mà lo tròn khuyết mặt đời vặn vuông

            7
            thưa rằng có ít tuổi buồn
            anh đem chuộc lại thuở tuồn tuột nhau
            biết đâu còn cái mo cau
            ướm che được phía đã nhàu nhàu rêu

            8
            hoang hoang gác vễnh lên chiều
            vén vài sợi nắng đủ tiêu diêu ngày
            tẩm ngầm nếm lát mây cay
            nhấp cơn gió mặn nếm say nẻo già

            9
            đãi đằng mấy ngụm tình xa
            lật trăm năm lạ tìm tà huy quen
            hình như mộng đã lên đèn
            soi ta ngồi ghép mảnh bền vỡ xưa

            10
            tuổi buồn còn đó. Xin thưa!
            mắt anh thất bát trên mùa hạ rong
            hình như có ngọn đòng đòng
            dậy thì trên vạt mòng mòng tháng năm

            11
            dằm trăng xốn con mắt rằm
            thu này chột kén nên tằm oải tơ
            nong xưa giờ kết lọn chờ
            vuông thưa dệt mối che hờ hửng nhau

            12
            nhiễu điều thôi hẹn ngày sau
            giá gương còn đợi mùa dâu chưa trồng
            bến nào cũng một dòng sông
            đã thân diếp dại cải ngồng mà chi

            13
            luồn luồng nhạn cũ thiên di
            trả em hải lượng nhu mì lại xưa
            bao nhiêu an tịnh mới vừa
            bấy nhiêu đọa lạc còn chưa về nguồn

            14
            phừng phừng mấy độ tìm cơn
            ẩm ương một cánh chuồn chuồn lưng mây
            chén thù đáy chữ uổng say
            thương bao hớp tạc lên ngày viễn vông

            15
            nắm xôi đổi mảnh tơ hồng
            ước bè gỗ cũ trên dòng xưa mê
            chân chiêu hớp ngụm xàng xê
            ngẩng mặt chửi đổng cái đề huề em

            16
            giật mình khuôn thớt cũ mèm
            rạn bong từng nét lạ quen mặt người
            thôi đành chôn xuống nụ cười
            tái sinh thành những vạt lời vô ngôn

            17
            tìm nhau dớn dác chợp chờn
            người vương cội gió kẽ luồn đỉnh mây
            gõ từng chắc lép tuổi gầy
            hạt tam thế mộng còn dày vò đêm

            18
            lạc vào nơi vũng thuyền quyên
            xót lần chiêm gụ gáy miền cườm giăng
            tàn hương cỏ rạc đồng trăng
            thắp le lói bước đếm lăn tăn chiều

            18
            bẻ nhầm sợi nắng trớ trêu
            gãy ngày nhớ cháy rám điều đã quên
            phải chăng thuở ấy có em
            nên giờ sương khói phủ trên nuột nà

            19
            trần thân tìm mảnh thật thà
            khoác che rối rắm khỏi chà xát nhau
            ngẩng nhìn trái thị trên đầu
            mà thương bếp lạnh còn đau lửa tàn

            20
            đành rằng đó cuộc trần gian
            nhưng chưa dựng nổi trai đàn tịnh không
            lêu bêu vài độ bòng bong
            mai đây mốt nọ tìm dòng buông xuôi....



            ....
            (Còn nữa)
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 16:27:04 bởi Quãng Nhẫn >
            Quãng Nhẫn 06.11.2010 13:38:51 (permalink)
            0
            CÓ CÒN NHAU

            em đâu cần thế
            anh phải thế
            cứ phải trầm mình trong câu thơ
            em đâu cần vỡ
            anh phải vỡ
            vì những khôn xưa đã dại khờ

            em đâu cần lửa
            anh cần lửa
            để đốt chính mình thành tàn tro
            em đâu cần bụi
            anh cần bụi
            phủ nét vô tư chưa kịp mờ

            em đâu cần uống
            anh phải uống
            uống tìm tri kỷ trong đáy ly
            với em đã đủ
            anh chưa đủ
            chưa đủ đỉnh cao để gối quì

            em rất ghét khói
            anh thích khói
            khói tựa như đời lãng đãng bay
            em muốn vuốt ve
            anh không vậy
            đốt thuốc trầm ngâm mới hết ngày

            em đâu cần đến
            anh phải đến
            đến giữa chợ đời tìm dáng quen
            với anh
            mắt ấy và môi ấy
            chỉ để đong đưa bữa muốn hiền

            em thì cần nhớ
            anh không nhớ
            nhớ để làm chi, đời tìm quên
            giữa trăm vạn điều nhân thế ấy
            có được điều gì đáng gọi tên

            rồi bữa không em, anh ở lại
            đắng mấy vần thơ với tàn tro
            thì anh có lửa và có khói
            có một đáy chai một bóng hờ

            chợ đời anh đến có gì đâu
            nhúm lời vu vơ toét nhạt màu
            đôi ba mẹt lạ, bao mắt rỗng
            giật mình anh hỏi:
            em ở đâu?
            ngập ngừng anh hỏi
            có còn nhau?

            06.11.10
            Quảng Nhẫn
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 13:39:52 bởi Quãng Nhẫn >
            BĂNG NGUYỆT 24.06.2018 20:54:23 (permalink)
            0

            chợ đời anh đến có gì đâu 
            nhúm lời vu vơ toét nhạt màu 
            đôi ba mẹt lạ, bao mắt rỗng 
            giật mình anh hỏi: 
            em ở đâu? 
            ngập ngừng anh hỏi 
            có còn nhau? 

            06.11.10 
            Quảng Nhẫn

             
            TÌM NHAU BIẾT TÌM ĐÂU?!
             
            Lội qua những đêm sâu
            (có lúc chừng như ngạt thở)
            Úp mở,,, những con chữ lưng chừng,
            Em ở đâu?! Anh ở đâu?!
            trong câu thơ dài miên viễn,
            có còn nhau ... 
            Có còn nhau ?!
            hỏi để nghe niềm đau vang thành tiếng
            Chuyện..
            của quá khứ rồi.
            Thôi!
            Nuối tiếc thêm một chút,
            Luyến lưu thêm một chút,
            Yêu nhau hơn một chút,
            Cũng rồi sẽ đi qua,
            Cũng rồi sẽ chia xa
            Ngoái lại..
            nhìn bóng nhau khuất dần
            Chợ đời,,, lẩng khẩn lần khâng..
            Đưa nhau nửa đoạn đường trần rồi xa
            Buông trôi,,
            từ đó thế là..
            Lội qua bóng tối để mà tìm nhau..
            Em ở đâu..?! Anh ở đâu ?!
            Một mình... lội qua những đêm sâu ...
             
            24.6.18


            Thay đổi trang: << < 789 | Trang 9 của 9 trang, bài viết từ 121 đến 132 trên tổng số 132 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9