Một Thoáng Quê Hương
dangtt207cn0092 01.09.2007 00:11:39 (permalink)
0
MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG
 
                                       Trần Thanh Đáng.
                                    
                        Quê hương là những mái tranh, mái ngói.
                        Thấp thoáng sau lũy tre làng toả khói buổi chiều buông.
                        Là hàng cau trước nhà đưa bút viết lên mây.
                        Là vườn cây ăn trái bốn mùa thơm phức.
                        Là tiếng chim chào mào, chích choè, sáo sậu…
                        Là cánh bướm ngủ say bên bờ dậu mồng tơi.
 
                                    Quê hương là bóng cha đi mỡ những đường cày.
                                    Là đồng lúa xanh dậy thì con gái.
                                    Là ao làng trong mát ánh trăng soi.
                                    Là uốn khúc con đê, là dòng sông bên lở bên bồi.
                                    Là lời hứa hẹn vẫn neo:
                                               “Dù vật đổi sao dời nhưng người vẫn chờ, vẫn đợi”
 
                        Quê hương là cầu ao trong veo, lượn lờ con cá lội.
                        Sẩy miệng một lần là cá chẳng cắn câu .
                        Là nắng chang chang không mủ nón trên đầu.
                        Trần trùng trục, rình con chuồn, con bướm.
                        Quê hương là cánh diều mê mãi .
                        Vi vút chiều hè, vi vút chiều thu.
 
                                    Quê hương là miền đất trung du.
                                    Có cây cọ xoè ô che những mái đầu cắp sách.
                                    Là những đồi chè xanh cành, xanh búp.
                                    Là miền đất đá ong hun hút những giếng nước trong xanh.
                                    Là trùng điệp núi đồi, là tre nứa rừng sâu.
                                    Là lóc cóc mõ trâu chiều về giữa màu hoa sim tím.
 
                        Quê hương là trăm nghàn tiếng chim.
                        Chỉ nghe thôi, ta cũng tìm đến hoa thơm cỏ ngọt.
                        Ở nơi nào có âm vang tiếng hót.
                        Là nơi đó rung rinh sắc tươi và trái mọng trĩu cành.
           
                                    Quê hương là dải đất bên bờ biển xanh.
                                    Là bốn mùa nắng gió, mênh mông sóng vỗ.
                                    Là mọi thứ cằn khô, nhưng trái tim căng bườm lướt sóng.
                                    Cho con mực, con tôm… tung cánh vượt đại dương.
 
                       
                        Quê hương là hối hả những phố phường.
                        Là những cây cầu, những con đường vươn ra mọi ngã.
                        Là tiếng còi tàu, còi tầm giục giã.
                        Cho những bước chân rầm rập đi về những phía ấm no.
 
                                    Quê hương ơi! rau muống, rau ngò…
                                    Trái mướp, trái cà, con cua, con ốc…
                                    Tất cả nuôi ta nên hồn nên vóc.
                                    Lá cỏ ngọn rau hương đồng, hương đất.
                                    Đã cho ta dòng máu trong người.
                                    Mai sau, mai sau… dẫu ta đi cuối đất cùng trời.
                                    Dòng máu này vẫn chảy về con tim nóng hổi.
 
                                                                                    Tháng 08 năm 2000.
           
 
 
 
 
 
 
 
 
#1
    BĂNG NGUYỆT 14.10.2007 01:35:01 (permalink)
    0
    Chào mừng Đáng đến với trang thơ nha...Chúc vui và thơ đều tay nha....
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9