Tình Mãi Còn Vương !!!
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Đêm Trăng Nhớ Em
Anh vớt khẽ mảnh trăng vừa rơi xuống
Chợt quanh đây thoảng nhạt chút hương em
Mộng ngày qua như từng ánh trăng mềm
Rơi nhè nhẹ bên thềm vương sắc nhớ
Đêm lạnh sương rơi khói hòa hơi thở
Mây cô đơn muôn kiếp vẫn hoài trôi
Mảnh trăng côi nơi một góc xa xôi
Có còn nhớ soi tóc người năm cũ
Hồn dã thảo ôm trăng ru giấc ngủ
Gió hư vô lay động cõi mơ tình
Một ngày xưa em đến dáng xinh xinh
Mộng tim tím sáng lên đời thâm xạm
Kỷ niệm đó ngỡ đã vào quên lãng
Vẫn chập chờn về mỗi lúc trăng lên
Có phải em là tia sáng dịu êm
Vỗ về giấc đêm anh khi trăn trở
Một bông hoa xinh khuya nay bừng nở
Trên tay anh ru lại giấc muộn màng
Diệu Thường ... Đêm lại đến ... tình hoang mơn lá cỏ
Trăng dịu dàng mờ tỏ ánh du dương
Em nhớ anh ... bởi lẽ "yêu diệu thường"
Nên Thượng Đế xưa ban "Trai và Gái"
Có rừng sâu trời ban thêm suối chảy
Để dung hòa cho vạn vật tươi xanh
Có Chim muôn trời ban tiếp Lá, Cành
Có thương nhớ ... thì phải thêm ... mong đợi
Đôi lứa ta ... trách chi xa vời vợi
Tim anh buồn em xin gởi vần "Thơ"
Lời nhẹ nhàng, ý trong sáng hương mơ
Ru từng giấc ... những khi đêm trăn trở
Yêu là yêu ... nhớ nhung từng nhịp thở
Khi anh buồn, Tim em vỡ tan thương
Nên em luôn thấy nó rất diệu thường
Tâm có phải để ôm lòng trìu mến !!!
jacaranda
Hỏi Mây ... Hỏi em rằng... từ nơi nào em đến ?
Chạm hồn thơ, neo bến cạnh ... người ta
Rồi em bay về phương trời rất lạ
Để tôi buồn ôm cả một mùa Đông
Đợi tin em ... tôi sầu như ngọn sóng
Vỗ tràn bờ xô dạt bến cô liêu
Đem hoàng hôn tím phủ khắp màn chiều
Tôi cô độc lang thang từng góc phố
Tôi thảng thốt, chân lạc vào phố cổ
Chẳng thấy người ... chỉ mưa đổ buồn tênh
Lạc em rồi, tôi còn chỉ mình ên
Sầu lẻ bóng ... hoang vu hồn tê dại
Nhìn về phía Hà Thành buồn tê tái
Có em không ? dáng mềm mại như Mây
Đến bao giờ em tẩm lại hồn say
Như cái thuở cầm tay ... gò nét chữ
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Diệu Thường ...
Đêm lại đến ... tình hoang mơn lá cỏ
Trăng dịu dàng mờ tỏ ánh du dương
Em nhớ anh ... bởi lẽ "yêu diệu thường"
Nên Thượng Đế xưa ban "Trai và Gái"
Có rừng sâu trời ban thêm suối chảy
Để dung hòa cho vạn vật tươi xanh
Có Chim muôn trời ban tiếp Lá, Cành
Có thương nhớ ... thì phải thêm ... mong đợi
Đôi lứa ta ... trách chi xa vời vợi
Tim anh buồn em xin gởi vần "Thơ"
Lời nhẹ nhàng, ý trong sáng hương mơ
Ru từng giấc ... những khi đêm trăn trở
Yêu là yêu ... nhớ nhung từng nhịp thở
Khi anh buồn, Tim em vỡ tan thương
Nên em luôn thấy nó rất diệu thường
Tâm có phải để ôm lòng trìu mến !!!
jacaranda
Thêm Một Lần Yêu Thương
Đến với nhau qua bài thơ nho nhỏ
Khơi niềm yêu ngỡ mất tự năm nào
Tình chưa gần, nhưng lòng đã xôn xao
Dẫu đã biết chỉ trong miền hư vọng
Và trái tim thêm một lần dậy sóng
Để từng ngày, từng buổi nhớ vu vơ
Cả tuyết rơi cũng đem lại nguồn thơ
Hồn sỏi đá bỗng mơ đôi cánh nhỏ
Dù mong manh như sương trên ngọn cỏ
Dù đêm thâu đỏ mắt nhớ thương người
Đủ cho anh thấy lại những niềm vui
Trên nét chữ còn thơm mùi mực mới
Cho anh xin thêm những lần chờ đợi
Một ngày nào theo khát vọng ra khơi
Đến khoảng trời riêng nơi cuối góc đời
Để được biết tình yêu là vĩnh cửu
Mãi Mãi Cho Nhau ... Người nhớ ai ... qua vần thơ hi hữu ?
Để bao đêm vần vũ áng mây lòng
Em bên này ôm mãi bóng hư không
Đêm tan chảy ... thương niềm riêng chưa dứt
Ôi làm sao ... quên bao nhiêu tiềm thức
Giấc mơ đời rơi đáy vực hôm nao
Phố ảo hư ... nay tìm đến ngọt ngào
Tim bối rối ... phải ta yêu lần nữa ?
Lỡ đêm nào, tay dắt tay qua cửa
Xin bình yên ... thôi lần nữa thương đau
Trái Tim em bầm tím tự thuở nào
Bao vết cứa vì yêu mà rướm máu
Những bài thơ ... còn đây mùi thơm thảo
Giữ cho lòng đừng chao đảo nha anh !
Yêu muộn màng ... mơ sợ lắm tàn canh
Thơ vĩnh cửu Tim dành cho nhau mãi ...
jacaranda
Chào bạn! Đã lâu mới trở lại thăm bạn. Mến chúc bạn vui và hạnh phúc Trăng thanh Sóng nhẹ xanh ngời phản chiếu lên Trăng thanh rạng rỡ nét ngoan hiền Tơ vàng duyên dáng soi nhành liễu Sợi gấm yêu kiều tỏa góc hiên Cảnh vật đa màu khoe vạn lối Nền mây ngũ sắc trổ muôn miền Xe vần dệt chữ lưu tình tứ Gát bút ru hồn giấc điệp yên. 23.03.11
Trích đoạn: jacaranda
Mãi Mãi Cho Nhau ...
Người nhớ ai ... qua vần thơ hi hữu ?
Để bao đêm vần vũ áng mây lòng
Em bên này ôm mãi bóng hư không
Đêm tan chảy ... thương niềm riêng chưa dứt
Ôi làm sao ... quên bao nhiêu tiềm thức
Giấc mơ đời rơi đáy vực hôm nao
Phố ảo hư ... nay tìm đến ngọt ngào
Tim bối rối ... phải ta yêu lần nữa ?
Lỡ đêm nào, tay dắt tay qua cửa
Xin bình yên ... thôi lần nữa thương đau
Trái Tim em bầm tím tự thuở nào
Bao vết cứa vì yêu mà rướm máu
Những bài thơ ... còn đây mùi thơm thảo
Giữ cho lòng đừng chao đảo nha anh !
Yêu muộn màng ... mơ sợ lắm tàn canh
Thơ vĩnh cửu Tim dành cho nhau mãi ...
jacaranda
Lời Thơ Trên Dòng Sông Ảo
Những dòng thơ viết khi chiều sắp tắt
Chỉ là mơ là mộng chuỗi ngày vui
Như bông hoa tô điểm chút hương đời
Để từ giã sẽ không còn hối tiếc
Những ý tưởng vu vơ khi đã viết
Rất nhiều khi vô ý vướng thêm sầu
Và hiểu lầm lỡ mang đến cho nhau
Mong sẽ hết sau một lời xin lỗi
Thơ là ảo, nên tình thơ vô tội
Yêu trong thơ là mơ nét ngọt ngào
Để mỗi ngày khi tỉnh giấc chiêm bao
Những vị đắng đời trao không se sắt
Hãy giữ lại những bài thơ thơm ngát
Dù trái tim đã rữa nát từ lâu
Hãy nhớ nhau trong những lúc nguyện cầu
Thơ vẫn sống dù người thơ đã chết
Trích đoạn: Lạc Loài
Chào bạn! Đã lâu mới trở lại thăm bạn. Mến chúc bạn vui và hạnh phúc
Trăng thanh
Sóng nhẹ xanh ngời phản chiếu lên
Trăng thanh rạng rỡ nét ngoan hiền
Tơ vàng duyên dáng soi nhành liễu
Sợi gấm yêu kiều tỏa góc hiên
Cảnh vật đa màu khoe vạn lối
Nền mây ngũ sắc trổ muôn miền
Xe vần dệt chữ lưu tình tứ
Gát bút ru hồn giấc điệp yên.
23.03.11
Lạc Hồn ... Còn nhớ về thăm ... quý lắm rồi
Đời như cát bụi phù du thôi
Huống chi thơ chỉ là hư ảo
Phím ghép chân tình ... phím chẻ đôi
Như ánh Trăng kia ... sáng rồi mờ
Chạnh lòng Tim ngỏ mấy lời thơ
Ru thêm cung điệu nhờ mây gió
Lạc hồn chân đã bước vào mơ
jacaranda ja không biết họa thơ đường, xin thất lễ
Đành đáp lại bằng một bài thất ngôn nhé . Cám ơn đã còn nhớ đến ja, ghé lại thăm và tặng thơ ... chúc ngày an vui
Nếu Có Một Lần
Nếu có một lần trông thấy nhau
Phút giây nào đó thoảng qua cầu
Đủ cho kỷ niệm thơm hoa nắng
Hư thực len trong giấc mộng đầu
Nếu có lần nào vai sánh vai
Bên đèn tâm sự, vọng tương lai
Đôi ta hẳn sẽ vui như trẻ
Như nắng hạ vàng buổi sớm mai
Nếu có một lần môi chạm môi
Không gian chắc hẳn sẽ ngừng trôi
Chắp đôi cánh nhỏ ta bay mãi
Đến cõi an vui tận cuối trời
Nếu có một lần trong áng thơ
Có câu "thương nhớ" lẫn "trông chờ"
Là anh chợt tỉnh sau cơn mộng
Viết kể người thơ trong giấc mơ
Lời Thơ Trên Dòng Sông Ảo
Những dòng thơ viết khi chiều sắp tắt
Chỉ là mơ là mộng chuỗi ngày vui
Như bông hoa tô điểm chút hương đời
Để từ giã sẽ không còn hối tiếc
Những ý tưởng vu vơ khi đã viết
Rất nhiều khi vô ý vướng thêm sầu
Và hiểu lầm lỡ mang đến cho nhau
Mong sẽ hết sau một lời xin lỗi
Thơ là ảo, nên tình thơ vô tội
Yêu trong thơ là mơ nét ngọt ngào
Để mỗi ngày khi tỉnh giấc chiêm bao
Những vị đắng đời trao không se sắt
Hãy giữ lại những bài thơ thơm ngát
Dù trái tim đã rữa nát từ lâu
Hãy nhớ nhau trong những lúc nguyện cầu
Thơ vẫn sống dù người thơ đã chết
Cạn Nguồn Vớt Lấy Hư Vô ... Dòng sông ảo ... vô tình đưa tay vớt
Lời thơ buồn, ý hời hợt ... mây trôi
Còn niềm vui, hay từ đấy hết rồi ?
Sao Tim vẫn... lưu hoài từng ký ức
Đêm này đây, có một người thao thức
Khóc với Trời, than với Đất ... giận Mây
Sắp đặt chi cuộc hư ảo sum vầy
Rồi cướp lấy niềm vui ta vừa chớm
Ai vu vơ ... mà ta chờ hôm sớm
Ai hững hờ để ta ốm tương tư
Dòng vô ưu có qua lối nhân từ ?
Xin chở những niềm đau về lối khác
Em xin ghi những bài thơ thơm ngát
Vào Tim mình qua khúc nhạc đêm nay
Hát đi anh ... ru em hết đêm dài
Dòng sông ảo ... trôi qua đời hư mộng
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 21:31:53 bởi Viet duong nhan >
Mơ Giấc Hoang Đường
Anh hát ru em vào miền hư ảo
Một đêm nào ngồi dưới ánh trăng thanh
Vai anh đây còn thơm giấc mộng lành
Em hãy nép đêm sẽ không dài nữa
Ngủ đi em, ngủ yên đừng trăn trở
Mây là chăn, vai... gối, gió... lời ru
Muộn phiền xưa xin trả lại cho thu
Đừng e ngại kẻo giấc mơ vụt mất
Anh sẽ thả nụ hôn trên mi mắt
Để em mơ vào trong giấc hoang đường
Ta sẽ cùng đi vào cõi yêu thương
Cho đến lúc sương mai lay giấc ảo
Mơ đi em dạo trên đồi dã thảo
Lối hoa vàng, cỏ tím, gió đơm hương
Anh và em nơi ngưỡng cửa thiên đường
Cùng khấn nguyện không trở về thực tại
Đêm nay ngồi nhớ lại bóng hình ai
Sương ướt bờ vai mộng lòng thoáng lạnh CN ăn mì gói mà cứ thấy mỗi cọng mì là một dòng thơ.
Tính đặt tựa là "Thơ Mì Gói" nhưng nghe thấy kỳ kỳ
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Nếu Có Một Lần
Nếu có một lần trông thấy nhau
Phút giây nào đó thoảng qua cầu
Đủ cho kỷ niệm thơm hoa nắng
Hư thực len trong giấc mộng đầu
Nếu có lần nào vai sánh vai
Bên đèn tâm sự, vọng tương lai
Đôi ta hẳn sẽ vui như trẻ
Như nắng hạ vàng buổi sớm mai
Nếu có một lần môi chạm môi
Không gian chắc hẳn sẽ ngừng trôi
Chắp đôi cánh nhỏ ta bay mãi
Đến cõi an vui tận cuối trời
Nếu có một lần trong áng thơ
Có câu "thương nhớ" lẫn "trông chờ"
Là anh chợt tỉnh sau cơn mộng
Viết kể người thơ trong giấc mơ
... Tim Ngủ Yên Nếu có một lần ... Tim ngủ yên
Là em đã khép lại ưu phiền
Mơ ơi ! trả hết niềm thương nhớ
Ôm ấp hằng đêm ... ngỡ là duyên
Hãy thứ tha em ... kẻ tội đồ
Tranh bàn tay ấm giữa hư vô
Ngỡ mình là bóng ...mơ tìm đến
Chứ nào có phải ... em mưu mô
Hãy thứ tha em ... để tình sầu
Vùi theo nắm đất ướt mùa ngâu
Để em siêu thoát về nơi khác
Dù chỉ mình em ... với đêm thâu
Nếu có một lần ... như thế thôi
Tình em cũng sẽ chẳng đổi ngôi
Mong anh giữa chốn nào cũng vẫn
Vai sánh vai người ... đẹp lứa đôi
jacaranda
Rồi Cũng Qua Thôi
Tim dẫu quên yêu vẫn nhớ sầu
Mơ chi để mãi nhuốm thương đau
Rồi mai tình lỡ đường đơn bóng
Cung đoạn tơ chùng Mộng tìm đâu
Rồi cũng đi qua một kiếp người
Mộng mơ xưa sẽ hóa mây trôi
Còn chăng là những dòng thơ cũ
Mong giúp dương gian mấy nụ cười
Đời được bao ngày vui nữa đâu
Loanh quanh rồi nắng cũng qua đầu
Tình thơ ôm bóng sầu đơn chiếc
Một sớm nao vùi đáy huyệt sâu
Nếu một ngày nào xuân có tận
Và đêm dai dẳng đến khôn cùng
Anh xin xếp lại niềm u ẩn
Theo giấc mơ đời đến cõi không
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Mơ Giấc Hoang Đường
Anh hát ru em vào miền hư ảo
Một đêm nào ngồi dưới ánh trăng thanh
Vai anh đây còn thơm giấc mộng lành
Em hãy nép đêm sẽ không dài nữa
Ngủ đi em, ngủ yên đừng trăn trở
Mây là chăn, vai... gối, gió... lời ru
Muộn phiền xưa xin trả lại cho thu
Đừng e ngại kẻo giấc mơ vụt mất
Anh sẽ thả nụ hôn trên mi mắt
Để em mơ vào trong giấc hoang đường
Ta sẽ cùng đi vào cõi yêu thương
Cho đến lúc sương mai lay giấc ảo
Mơ đi em dạo trên đồi dã thảo
Lối hoa vàng, cỏ tím, gió đơm hương
Anh và em nơi ngưỡng cửa thiên đường
Cùng khấn nguyện không trở về thực tại
Đêm nay ngồi nhớ lại bóng hình ai
Sương ướt bờ vai mộng lòng thoáng lạnh
CN ăn mì gói mà cứ thấy mỗi cọng mì là một dòng thơ.
Tính đặt tựa là "Thơ Mì Gói" nhưng nghe thấy kỳ kỳ
Thiên Đường Không Có Em ... Anh hát em nghe "Khúc Hoang Đường"
Để ngàn gió lạ quyện hồn sương
Chưa mơ đã ấm làn dư ảo
Biết phải làm sao ... chẳng tình vương ?
Thôi khép đôi mi ... lắng dịu lòng
Cho hồn trôi dạt chốn hư không
Một lần như thể chưa đau xót
Xem chốn nhân gian có đủ hồng ?
Trong giấc hoang đường ... nghe Mắt cay
Nụ hôn chưa đến lệ rơi dài
Nỗi đau ngày cũ ... hay vừa mới
Mà con Tim nấc tiếng bi ai ...
Ngưỡng cửa "Thiên Đường" không có em
Nên đôi chân lã đến nhũng mềm
Hoa thương anh đã trao người khác
Còn đây lệ tím ... đổ từng đêm
jacaranda CN ui ... ăn mì gói, mà thơ dào dạt vậy ... chắc ja cũng tập thử ngày nào cũng an vui hết nha
Thiên Đường Cô Đơn
Nếu ở thiên đường vắng bóng em
Thì như phố nhỏ thiếu hoa đèn
Không gian chỉ một màu đen tối
Ngày sẽ quên về đêm mãi đêm
Gió chẳng buồn lay mây ngại bay
Vườn hoa cỏ dại lá thêm dày
Bướm vàng xơ xác thiu thiu ngủ
Mơ giấc nào đây, lối mộng gầy
Anh sẽ buồn như chiếc lá vàng
Thoát hồn khi ngọn gió đông sang
Thành ma cũng vẫn ma cô độc
Lây lất quanh đời giấc mộng hoang
Thiên đường ngày vắng bóng đôi ta
Trời có xanh không? nắng có ngà?
Hay chỉ cơn mưa về vội vã?
Sũng lòng hoa cỏ lúc mùa qua Ja khoan hãy thử, CN quên nói là dòng thơ mì gói sẽ ngoằn ngèo như dây Bí vậy.
Lệ Tím Tình Em ... Nhờ anh lau hạt sương đêm
Rơi trên bờ Mắt, Môi mềm hồn hoang
Nâng tay dắt tới địa đàng
Và rằng anh chỉ ... yêu nàng mà thôi
Nhờ anh tô lại nét Môi
Từ lâu đã nhạt bên đời phôi pha
Tình vui là của người ta
Tình em lệ tím ... giọt hòa cô liêu
Tóc xưa rối rắm bao chiều
Có anh vuốt lại thêm yêu cuộc đời
Sương đêm giờ cũng thôi rơi
Lệ xưa thôi tím rã rời thâu canh
jacaranda
Ja khoan hãy thử, CN quên nói là dòng thơ mì gói sẽ ngoằn ngèo như dây Bí vậy.
Trách ai ngăn cản ... muộn màng
Ngừng hong kịp để lỡ làng vận thơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: