Tình Mãi Còn Vương !!!
Gió Cát
Ta đi mãi trên đường trơ bóng nắng
Lối hoang tàn trưa vẳng tiếng sơ khai
Hàng cây khô khát nước đã bao ngày
Thân bám bụi cành gầy xua bão cát
Nơi ta đến xuân quên về gió mát
Khiến con tim quên mất vị ngọt ngào
Đã chết dần theo ngày tháng xanh xao
Đến một buổi ta hóa thân sỏi đá
Gặp lại nhau một chiều mưa lả tả
Em, đàn bà...Ta đã kiếp hoang vu
Ôi trái tim, xưa trong cõi ngục tù
Chợt sống lại... rồi như... đèn dầu cạn
Hãy giam đi, con tim quên ánh sáng
Quên thu vàng, hạ trắng, lá xuân xanh
Ta cũng quên tiếng thưa thốt "Em, Anh"
Quên vóc dáng, em xưa còn trinh nữ
Hỡi đôi mắt từng thay lời tình tứ
Và môi xưa chán chứa những nụ cười
Mất rồi sao, mất cả những ngày vui
Đành thôi...
Ta trở lại với kiếp đời gió bụi
Đôi Hồn Nơi Đáy Vực vòng tay lạ ... xóa màu "em" trinh trắng
Để anh sầu, sầu đắng tiếng yêu xưa
Luyến tiếc chi ? ngày ấy chẳng chịu thưa
Chừ "em" đã ..."anh" cũng vừa "thổn thức"
Gặp lại nhau, đôi hồn nơi đáy vực
Mắt nhuốm buồn ... nỗi uất ức tang thương
Giận tim mình, sao cứ mãi còn vương
Hờn ngang trái ...em ghét luôn "Bà Nguyệt"
Tóc thề xưa ... phai dần theo hương tuyết
"Con Tim sầu" "Trăng khuyết" ... khác gì đâu ?
Mắt long lanh ... chan chứa những niềm sầu
Anh hiểu được, chắc thôi câu hờn oán ...
Dòng đời trôi, ta lạc nhau ngày tháng
Biết làm sao ? ai cản được chuyện đời
Thôi giấu buồn vào những áng thơ rơi
Cho khuây khỏa... niềm chơi vơi em vậy
Đến một ngày, Tim em ngưng máu chảy
Anh có về ... rung khảy điệu Đàn xưa ?
Hay tiễn bằng "Gió, Bụi" mịt trời Mưa
Bên giá lạnh ... niềm riêng em canh cánh
jacaranda R "Gặp lại nhau một chiều mưa lả tả
Em, đàn bà...Ta đã kiếp hoang vu" CN ạ, đọc hai câu này, làm ja cứ luôn nghĩ đến 1 đoạn của bài hát ...
"Em trong vòng tay lạ
Em thành đàn bà ... cho anh xót xa ..."
CN ui ... bảo trọng, và luôn vui với cuộc sống nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2011 04:11:35 bởi Viet duong nhan >
Ai Cứu Rỗi ? Cây thập giá, nghìn năm còn đứng sửng
Sao không đem cứu rỗi những cuộc đời
Để vong hồn tràn lấp cả biển khơi
Niềm tin chỉ ... để nhìn chơi ...à thế !
Chuông cứ vọng, mõ liên hồi khóc kể
Chuyện thế nhân, dâu bể phải đáp đền ?
Tôi rùng mình trong cái lạnh ... hồn rên
Tsunami xác lềnh bềnh trôi nổi
Ai chưa đọc những hồi kinh xám hối ?
Ai chưa tin vay trả mỗi kiếp đời ?
Đừng giảng nữa ... tôi chán lời khơi khơi
Thiên tai giáng, thế nhân cùng gánh tội
Chúa với Phật ... bận chuyện gì mà vội
Bỏ thế gian thành bóng tối ... buồn dâng
Đã bao lần, tôi bỗng thấy chùn chân
Tâm trống rỗng ...đời vô thường ... có phải ?
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 21:41:09 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: jacaranda
Đôi Hồn Nơi Đáy Vực
vòng tay lạ ... xóa màu "em" trinh trắng
Để anh sầu, sầu đắng tiếng yêu xưa
Luyến tiếc chi ? ngày ấy chẳng chịu thưa
Chừ "em" đã ..."anh" cũng vừa "thổn thức"
Gặp lại nhau, đôi hồn nơi đáy vực
Mắt nhuốm buồn ... nỗi uất ức tang thương
Giận tim mình, sao cứ mãi còn vương
Hờn ngang trái ...em ghét luôn "Bà Nguyệt"
Tóc thề xưa ... phai dần theo hương tuyết
"Con Tim sầu" "Trăng khuyết" ... khác gì đâu ?
Mắt long lanh ... chan chứa những niềm sầu
Anh hiểu được, chắc thôi câu hờn oán ...
Dòng đời trôi, ta lạc nhau ngày tháng
Biết làm sao ? ai cản được chuyện đời
Thôi giấu buồn vào những áng thơ rơi
Cho khuây khỏa... niềm chơi vơi em vậy
Đến một ngày, Tim em ngưng máu chảy
Anh có về ... rung khảy điệu Đàn xưa ?
Hay tiễn bằng "Gió, Bụi" mịt trời Mưa
Bên giá lạnh ... niềm riêng em canh cánh
jacaranda
Khúc Nhạc Buồn
Mấy mươi năm vẫn một khúc nhạc buồn
Ta hát mãi nhớ cuồng si thuở ấy
Kỷ niệm, đêm theo cung đàn trổi dậy
Thoáng mặn nồng máy động giữa môi khô
Lệ chia ly trong đôi mắt thẫn thờ
Còn vương mãi cho nhớ thương đọng vũng
Ta trôi mãi theo dòng đời hờ hững
Bỗng một lần dừng bước trú cơn mưa
Nghe đâu đây văng vẳng khúc nhạc xưa
Nửa ray rứt nửa khơi nguồn nỗi nhớ
Gặp làm chi cho đôi lòng bỡ ngỡ
Lặng nhìn em mái tóc trở sang thu
Con tim ta cũng khô máu lòa mù
Ngoài kỷ niệm, còn gì cho nhau nữa
Gặp làm gì khi tình xưa khép cửa
Nói chi đây, cho đỡ khóc nghẹn ngào
Em xưa giờ vóc dáng đã xanh xao
Ta hôm nay lao đao thân nắng xế
Mấy mươi năm phải tình ta quá trễ?
Hay bắt đầu cho một kiếp mai sau?
Hay bắt đầu thêm một kiếp thương đau? Thx Ja. CN vẫn vui như trẻ thơ (bị giựt kẹo ). Mấy hôm nay tụi thuế dở chứng xém chút nó dở luôn office của CN rùi. May muh CN nhỏ nhưng có võ. Chúc Ja và gia đình cuối tuần an vui.
Em Chưa Hề Hối Hận Còn lại đây ...những bài thơ thân ái
Viết cho nhau để thấy lại niềm vui
Ta cùng quên những cay đắng ngậm ngùi
Đừng để khúc nhạc buồn làm vương vấn
Tuy dang dỡ ... em chưa hề hối hận
Tựa vai người, chỉ mấy bận ...rồi xa
Nhưng mà sao vẫn thấy nó đậm đà
Như mới chỉ vừa hôm qua ... rất rõ
Khát khao xưa, hôm nay vẫn còn đó
Ta chỉ là ... chẳng còn nhỏ nữa thôi
Gặp lại rồi, "Thơ" "Vận" kết thành đôi
Cho tình khúc hết "mồ côi" ... năm tháng
Thơ em ghi, "Tím" mây trời bãng lãng
Còn thơ anh "Xanh" biếc quãng đồi Thông
Đôi tâm hồn bay giữa cõi mênh mông
Quên những lúc ...đời mình không như ý
jacaranda Hihihi ... vui như trẻ thơ, thì ja ko có lo ... nhưng bị giựt kẹo thì ... hơi lo á
Chao Động ... Có những khi Tim mình chao động
Buồn thế gian, nỗi khổ quanh mình
Và lệ nhỏ xuống đời lẻ bóng
Đêm sẻ chia bằng tiếng lặng thinh
Có những khi cuộc đời câm nín
Ngỡ hư vô thám thính cội lòng
Chợt hiểu ra ... vẫn là một bóng
Ta với mình, Tim với mùa Đông ...
Ôi ! Giấc mơ đã vàng ... hồn xưa đã nát ?
Nên, bóng đêm vội tràn ... nhuộm lấy hồn hoang
Có những khi ta ngồi đếm lại
Kỷ niệm sầu ray rức đôi vai
Trên bước chân một thời hoang dại
Là đoạn đời sầu ... ôm giữa lòng tay
jacaranda
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2011 23:34:36 bởi jacaranda >
Trích đoạn: jacaranda
Em Chưa Hề Hối Hận
Còn lại đây ...những bài thơ thân ái
Viết cho nhau để thấy lại niềm vui
Ta cùng quên những cay đắng ngậm ngùi
Đừng để khúc nhạc buồn làm vương vấn
Tuy dang dỡ ... em chưa hề hối hận
Tựa vai người, chỉ mấy bận ...rồi xa
Nhưng mà sao vẫn thấy nó đậm đà
Như mới chỉ vừa hôm qua ... rất rõ
Khát khao xưa, hôm nay vẫn còn đó
Ta chỉ là ... chẳng còn nhỏ nữa thôi
Gặp lại rồi, "Thơ" "Vận" kết thành đôi
Cho tình khúc hết "mồ côi" ... năm tháng
Thơ em ghi, "Tím" mây trời bãng lãng
Còn thơ anh "Xanh" biếc quãng đồi Thông
Đôi tâm hồn bay giữa cõi mênh mông
Quên những lúc ...đời mình không như ý
jacaranda
áng Thơ Xưa
Ta thấy nét sầu em trong đáy mắt
Và nỗi buồn tím ngắt những hoàng hôn
Dâng dâng lên tràn lấp cả tâm hồn
Như thác đổ trên dòng sông tâm sự
Hai chúng ta chung nỗi sầu viễn xứ
Một phận người, bị quên lãng từ lâu
Một kiếp ta, lỡ trọn trái thương đau
Mượn con chữ sẻ chia nguồn hy vọng
Nếu một ngày ta tắt đi sự sống
Và ra đi như một giấc mộng buồn
Xin em đừng để mưa lệ sầu vương
Nhạt nhòa hết lối đường lên tiên cảnh
Xin hãy nhớ ta vẫn luôn bên cạnh
Ru từng đêm bằng những áng thơ xưa
Ta theo em vào trong những giấc mơ
Và sưởi ấm những đêm về trăng lạnh
Áng thơ xưa, xin hãy mang bên cạnh
Kỷ niệm vui duy nhất để cho em CN không ngờ lần này bị "giây bí" quấn chặt như vậy!
Anh Đã Thấy ... Anh nhìn thấy hết bao niềm tư lự
Tận đáy sầu, những tâm sự riêng mang ...
Nên hồn em thoáng chốc bỗng nhẹ nhàng
Như "Thu" trút võ vàng bên xác Lá
Niềm riêng em ... anh dường như biết cả
Nguyện làm sông để em thả muộn sầu
Bên đời thường luôn vướng những lo âu
Còn hư ảo ... lại tâm đầu ...tương ý
Em thường nói ... "Đạo" trên đời thâm thúy
Có Phật trời, ma quỷ cũng tứ phương
Đêm nay quỳ ... em nguyện Đấng tình thương
Anh đa thọ, để em còn nhõng nhẽo (hahaha)
Không cần khen ... em khấn sao mà khéo
Bởi "Thơ anh" quá mềm dẻo ... nuông chìu
Dù cuộc đời đen bạc với chữ "yêu"
Nhưng vẫn thấy ngọt những chiều nhung nhớ
Không còn anh, con Tim em sẽ vỡ
"Thơ" rạc rời ... từ vận lỡ tang thương
jacaranda
Còn Đây Lời Cảm Ơn Chân Thành
Anh vẫn còn mối tình mơ bất diệt
Để mộng lên biêng biếc mỗi đêm về
Thả tâm hồn thơ lạc giữa đam mê
Mai thức dậy còn nghe đời hưng phấn
Anh còn đây trên tay vài giọt nắng
Soi đời mình ngắn ngủi những mùa xuân
Một hôm nào đã mỏi bước phong vân
Đem thắp sáng những sầu đêm trân tráo
Anh vẫn còn có em người mộng ảo
Đã âm thầm trau trút áng thơ vui
Cho lòng anh vơi bớt nỗi ngậm ngùi
Những lúc tuyết mãi rơi hoài không tạnh
Cảm ơn em lấp đi đời cô quạnh
Cảm ơn đời đem ta cạnh bên nhau
Cảm ơn đêm khơi lại giấc mơ đầu
Để cơn mộng muôn đời trong giấc mộng
Ơn Nhau Thì anh cứ để ... muôn đời mộng
Em nguyện ru hời, êm như sông
Bên kia hư ảo là lẽ sống
Sầu anh em nhốt ... giữa hư không
Chẳng biết mai nầy, sẽ ra sao
Chỉ cần giây phút được bên nhau
Xin "Thơ" luyến ấm vào đêm nhớ
Đừng để tình mình ... phai, tan mau
Nhớ giấc khi xưa ... em trở sầu
Anh nào tiếc nuối vạn vần câu
"Thơ" xanh như chiếc hôn tình ái
Dắt mộng về theo ... trên Môi nhau
Hư chỉ là hư, ta biết thôi
Ơn nhau cao ngất ...đến xa xôi
Sao như gần lắm, khi "Thơ" động
Gá mộng hồn trao ... chữ thành đôi
jacaranda
Đêm
Đêm có mưa buồn tí tách rơi
Có đôi mắt trũng vọng xa vời
Có dòng sông nhỏ trên chiếc lá
Mơ bước giang hồ nên mãi trôi
Đêm viết bài thơ kể chuyện lòng
Đưa hồn thăm lại kiếp long đong
Bỗng trên giấy trắng nhòa thương nhớ
Sầu những năm xưa xấp xấp chồng
Đêm có bao giờ thương mến anh
Nên trăng vờ chiếu sáng qua mành
Buồn nên mây thoáng qua đầu núi
Trôi mãi ngàn năm mộng chẳng lành
Đêm chở ngậm ngùi qua cánh cửa
Để phòng khuya ngập gió đìu hiu
Anh mơ một giấc nào em đến
Neo chiếc thuyền tình trên bến yêu
Cho ja thiếu nợ thêm mấy bửa nữa nha CN, choáng quá ... không ngồi lâu nổi ... so sorry
Đêm Của Tôi ... Đêm của tôi thường ...mơ quẩn quanh
Có vần thơ nhẹ suốt năm canh
Nhỏ to, thanh thoát ... rồi ngân vọng
Tan cả vào sương sớm long lanh
Đêm của tôi là ... những chuyện xưa
Anh_Tôi, hai đứa, chuyện nắng mưa
Trăm thương nghìn nhớ, Tim khép kín
Để mặc dòng đời theo gió đưa ...
Đêm đến, đêm đi ... rồi đêm tàn
Chỉ mình tôi với giấc mơ hoang
Hồn theo hờ hững bên cạnh xác
Tôi với yêu hoài mãi trái ngang
Đêm chẳng thương em, chẳng mến anh
Nên mình thao thức trắng năm canh
Tô sầu lên kín ... từng trang giấy
Ngồi đợi hồi âm, canh nối canh
jacaranda
Đêm Vẫy Vùng
Ta đếm canh dài đợi giấc mơ
Nghe mưa dĩ vãng vọng đôi bờ
Tuổi nào háo hức vào yêu vội
Cạn chén âu lo khóc đợi chờ
Bẻ ngón tay nghe đời lách cách
Vọng vang từ những ước mơ xưa
Tự thuở tương tư hình với bóng
Ngày vui dù chỉ thoáng hương thừa
Ta vẫn vẫy vùng trong bóng tối
Trở trăn như lúc mới xa nhà
Hồn còn phi xứ tìm đâu lại
Để giấc chiêm bao biết nhạt nhòa
Em vẫn giấu sầu sâu vực thẳm
Ta nằm gối ác mộng đêm thâu
Bao giờ cánh cửa thiên đường mở?
Mình lại cùng nhau giải nỗi sầu
Vội Yêu ... Anh đếm canh dài ... em đếm mơ
Tình mình vội vã đến ngu ngơ
Trong đôi nét chữ ai còn đó
Đã khiến hồn em ... chốc dại khờ
Năm ngón tay sầu ... mơ vuốt Trăng
Mới hay tình lạnh như khối băng
Đêm tan theo khúc đàn thương nhớ
Tự hỏi lòng mình ... anh biết chăng ?
Thật giả bây giờ ... tan vào nhau
Thương đau quấn quít lấy ngọt ngào
Em như cứ lún vào thương nhớ
Tâm tư chẳng tịnh ... Tim lao xao
Vội vã yêu người ... vội vã xa
Thiên đàng chưa đến âu cũng là
Duyên tơ trời điểm, tên em vắng
Đành thôi một kiếp ... nhớ người ta
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: