Tình Mãi Còn Vương !!!
"Nợ" Dễ Thương Anh vẫn nợ em ... ta nợ nhau
Để vần thơ nhỏ mãi lao xao
Để trong câu hát vương niềm nhớ
Và tiếng Đàn anh ... vọng chiêm bao
Anh hãy nợ thêm ...nợ thật nhiều
Làn hơi Xuân ấm, Gió hiu hiu
Những lần hư ảo ... Môi chìm đắm
Như muốn cùng nhau nói vạn điều
Mỗi lần nợ thấy ... mỗi lần vương
Sông hư, Bến ảo ... ôi diệu thường
Nợ ta cứ thế mà chồng chất
Em thấy nợ mình sao dễ thương !
Anh chớ lo âu, chớ muộn phiền
Nợ nhiều bởi lẽ ... cũng lắm duyên
Đêm đêm ngồi đếm, khi nào đủ ...
Ngàn lẻ ... bao nhiêu ? bước xuống Thuyền
jacaranda
Trái Duyên
Tiền kiếp nào xưa ta nợ nhau
Trái duyên nên ván đóng sai cầu
Để ngàn năm nữa trong mơ ước
Một giấc nào sau, nối mộng đầu
Mấy vạn đêm trăng khuyết lại đầy
Mấy lần núi chuyển hướng theo mây
Tình ta vẫn mãi trong hư ảo
Vá áo tình hư uống mộng say
Ta đếm sao trời ru giấc ngủ
Em nằm mong đợi ánh sao rơi
Trăng nam soi bóng người phương bắc
Soi mãi mộng tình vơi vẫn vơi
Bắc nhịp cầu duyên trong áng thơ
Chênh chao ngôn tự nghĩa lu mờ
Bao giờ núi biển thôi cao thấp
Ngày ấy ta mình trọn ước mơ
Ngỡ Đã Trọn Mơ ... Em ngỡ trong thơ, trọn mơ rồi
Nào ngờ hụt hẫng nhuộm đơn côi
Tím sao chiều nhớ ... hoàng hôn tắt
Nhịp gõ bàn tay ... phím buồn ôi !
Lách cách em ru, nốt phím sầu
Đều đều nhỏ xuống ... trận mưa ngâu
Núi cao, biển thấp chênh chao thế
Tự thuở ngàn năm ... ai biết đâu
Em tự ru em ... nỗi buồn ta
Cỏ vàng muôn thuở chẳng ra hoa
Dương gian bỗng Tím sầu ai chất ?
Tràn lối em qua ... ngập lệ nhòa
Em tự ru em ... ký ức nào
Tiếng đàn anh dạo, mến thương trao
Lời ca đưa lối tình êm ái
Như Gió về ngang ... hôn núi cao
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 20:25:46 bởi Viet duong nhan >
Chung giấc mơ ... khác nỗi lòng
Em ướp bi sầu trên ngón tay
Phím buồn nhỏ giọt lệ mờ cay
Đêm nghe thơ vọng niềm dang dở
Ngào nghẹn nào dâng lấp cả ngày
Em đánh rơi sầu nơi cuối ngõ
Tình cờ ta nhặt buổi hôm nao
Nửa đêm lòng dậy cơn giông bão
Chất ngất buồn dâng nỗi sóng gào
Chung giấc mơ sao... khác nỗi lòng?
Chung mùa thu muộn khác mưa đông
Đêm ta mòn mỏi chờ trăng rụng
Em đếm sao trời mơ cõi không
Sao biết rằng ta không nhớ em
Những đêm lên vội phố quên đèn
Dòng thơ còn đó niềm yêu mến
Dù vẫn trong ta những muộn phiền
Ru Những Ngày Xưa ... Em tự ru mình ... qua nỗi đau
Tự băng bó lại vết thương nào
Nhưng sao Tim vẫn còn vụn vỡ
Tình mình đâu chỉ giấc chiêm bao
Anh có khi nào, lật từng trang ?
Tìm lại hương xưa lúc Nắng vàng
Đôi Tim vừa chớm theo mùa nhớ
Ta đã dìu nhau ... trong mơ hoang
Anh có khi nào, chiêm nghiệm không ?
Lời thơ ấy thật giấc mơ lòng
Trãi bao giông tố tình ta vẫn
Chưa tìm ra được khoảng trời trong
Nhưng chỉ cần anh, vẫn nhớ em
Gửi hương gió tận ... lên Môi mềm
Là khi em cảm niềm hạnh phúc
Thoảng về ru lại ... khoảng đời êm
jacaranda
Mơ Hạ
Hạ đến trong mơ tự lúc nào
Ru em tròn giấc xóa cơn đau
Ngủ đi em nhé mau vào mộng
Thăm lại ngày xưa của xuyến xao
Hạ cũng chiêm bao em biết không?
Trên cao mây tắm ánh dương hồng
Gió về thơm vị hương hoa mới
Rộn tiếng lao xao lúa giữa đồng
Nắng ghé bên thềm nắng trốn mưa?
Nhành cây chim hót khúc giao mùa
Tiễn xuân hoa thắm trên hàng dậu
Phượng vỹ nghiêng chờ mơ giấc trưa
Gió hẹn hò nhau, gió cũng vàng
Mưa chiều mưa trổi khúc hân hoan
Chiếc dù che mộng đôi tim nhỏ
Đan giấc mơ tình đón hạ sang
Hạ Mơ ... Ta tựa vào nhau ... Hạ rơi mềm
Gió vàng lơi lã, cánh Môi êm
Thơm như màu Nắng ... còn hương mới
Giấc buổi trưa nồng hơn giấc đêm
Cứ để Hạ mơ, giấc mơ xanh
Dù đêm đêm mộng em chẳng lành
Và anh ru nhé, dù hai đứa
Hai hướng cuộc đời ...lệ long lanh
Em chẳng còn chi, ngoài dòng thơ
Viết trong cô quạnh, bên thẩn thờ
Gửi sao cho tới ... phù du ấy
Ghép trọn vần câu thôi hư vô ?
Em sẽ hoài mơ ... Hạ đêm nay
Có anh trìu mến qua đêm dài
Nồng nàn theo tiếng đàn anh hát
Ru trái Tim buồn ... đêm thiên thai
jacaranda
Như Gió Bên Mành Em như Gió, bên mành qua thoáng
Như Cỏ đêm, ôm nõn nà sương
Chờ ai ... ai biết ... vấn vương
Chờ Người, người tận ... nơi phương trời nào ?
Thôi đêm đã, rơi vào huyệt tận
Thương má hồng, lận đận anh ơi !
Em về nơi chốn chơi vơi
Thơ anh hôn khẽ ... chân trời có em
Bao lưu luyến, vương rèm ...thêm nhớ
"Lục bát" sầu, như vỡ Tim em
Mong câu "Song Thất" êm đềm
Lau đôi dòng lệ, đang mềm trên Môi
jacaranda Cảm tác khi đọc bài "Mộng Mơ Hoang ...!" của tác giả chanvu
Ý Sầu Vương Vãi
Đàn lỗi còn vương cung tưởng niệm
Người xưa giờ đã khuất nơi đâu?
Nhang tình ta thắp vơi ngày tháng
Hương quyện vào sương lớn nỗi sầu
Hạ vẫn còn đây, ta vẫn đấy
Vẫn vần thơ nhớ trải cô phòng
Đêm đêm gối gió ru cơn ngủ
Thao thức treo sầu bên cửa song
Ta tìm nhau giữa cõi chiêm bao
Dù biết tim yêu mất thuở nào
Giông tố bao lần đôi bóng vạc
Đêm về khơi mãi giấc xanh xao
Ru mãi ngàn năm trong áng thơ
Ta, em đêm dõi mắt mong chờ
Bao ngàn sầu ý rơi vương vãi
Tri kỷ bao người trong giấc mơ?
Miễn Sao ... Mộng Chẳng Qua Cầu Ngược vào tâm sự đêm mơ
Nhặt về từng khắc bơ vơ riêng mình
Xâu đều vào chuỗi lặng thinh
Để đêm kinh vọng nhớ tình xót xa
Phù du đêm ấy kết Hoa
Trái hư vô ngọt la đà trĩu cây
Buông tay hồn lỡ theo Mây
Khói tan sương lạnh ... Tim đầy vết thương
Đêm này ... xưa ấy ta vương
Người xa mấy nẻo, tà dương khuất rồi
Bao nhiêu sầu đọng trong tôi
Bấy nhiêu niềm nhớ một thời ...bên anh
Ngại gì đêm thức trắng canh
Ngại gì giấc mộng chẳng lành đêm thâu
Miễn sao ... mộng chẳng qua cầu
Để em khỏi phải ôm sầu miên man !
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 06:11:46 bởi Viet duong nhan >
Mộng Vần Còn Đây
Mộng vẫn đấy vì sầu riêng vẫn đấy
Cũng như ta, em ôm mãi u hoài
Cũng như em, ta nhớ mãi hình ai
Nên ước vọng còn treo trong giấc ngủ
Những đêm lặng chờ nỗi buồn tự thú
Tiễn tàn xuân sương gió phủ quanh đây
Nối mơ nhau sao mộng vẫn hao gầy
Để mưa lệ đẫm tràn trên gối chiếc
Ta ru giấc giữa muôn ngàn nuối tiếc
Nên bao đêm mộng cũ biết rùng mình
Chưa lần nào gặt được giấc mơ xinh
Để dọn bước đưa em thăm chốn ảo
Sẽ một lúc bến mơ thôi gió bão
Cho chúng mình khoác lại áo ngây thơ
Thuyền yêu thương chắc vẫn chở mộng chờ
Bỏ sầu lại, ta em cùng phiêu lãng
... Mênh Mông Lối Sầu Vẫn là sầu ở thinh không
Thuyền neo yên tịnh mà lòng bão giông
Mơ còn thoang thoảng nụ Hồng
Sao vườn yêu lại ... mênh mông lối sầu ?
Đêm này em biết về đâu ?
Mộng còn nguyên đấy bên câu thơ Chàng
Đời như cơn Gió thoảng ngang
Em như chiếc Lá Thu tàn ... sắc phai
Anh ơi ! trên bước đường dài
Hoa thơm, cỏ lạ ... đêm ngày vướng chân
Mộng còn ướt vị bâng khuâng
Anh còn xa mãi, muôn lần phải không ?
Đời còn sầu mộng mênh mông
Em còn ngấn lệ ... giữa lòng con Tim
jacaranda
Ta Em Có Nỗi Sầu Riêng
Mộng đem dĩ vãng trở về
Từng đêm thao thức tràn trề niềm đau
Ta còn yêu nữa được sao?
Tình như cơn bão hôm nào qua đây
Chiều buồn sương ngỡ mù mây
Ta lên đồi cỏ nhớ ngày xa xưa
Bắt đầu từ một cơn mưa
Nếu không duyên gặp ai đưa người về
Yêu chi ràng buộc lời thề
Yêu chi để những đêm về trở trăn
Để rồi ước hẹn trăm năm
Như mây bay mãi xa xăm ngút ngàn
Trái tim lỡ nát một lần
Vá trăm mối cũng ngỡ ngàng duyên sau
Ta giờ chỉ biết thương đau
Dòng thơ viết mãi nỗi sầu đêm đêm
Em buồn nên giấc chưa êm
Ta buồn nên giấc chưa mềm mộng mơ
Đã thôi hết tuổi si khờ
Tình ta chắc lẽ đợi chờ kiếp sau Cạn Nguồn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2011 03:35:45 bởi Viet duong nhan >
Xếp Lại Niềm Đau Em ngồi xếp lại niềm đau
Tạ từ giấc mộng ngọt ngào hôm qua
Tay thon lướt phím lệ nhòa
Cung thương sao bỗng nhiên hòa đắng cay
Xếp làm sao áng Mây bay ?
Cho Mưa thôi khóc ưu hoài ... bơ vơ
Xếp tròn tuổi mộng tình thơ
Em thôi vất vả vào mơ tìm người
Soi gương điểm lại nụ cười
Mới hay Hoa rũ ... sắc tươi đã tàn
Thôi đành ngồi xếp từng trang
Thơ tình như lá thu vàng tiễn đưa
Này là bài viết ban trưa
Gửi em "ru giấc mộng vừa quen nhau"
Này là bài viết hôm sau
Câu đầu ngoặc kép 'Niềm đau giã từ ...'
Bởi em là cõi "Chân Như"
Trái Tim thánh thiện, nhân từ vị tha
Tôn vinh anh viết bài ca
Ru em vào mộng chan hòa tiếng yêu
Chưa vui trọn đã xế chiều
Bóng tình yên nghỉ bên đìu hiu trôi
Sầu riêng mấy nỗi Anh_Tôi ?
Để đêm lệ phải tràn Môi ... đắng lòng
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2011 03:39:17 bởi Viet duong nhan >
Phải Chăng Tình Mãi Còn Vương Mây buồn bỏ núi hoài bay Nẻo đời vô định nhớ quay góc rừng Ta đi tìm lại yêu thương Nên tim lạc giữa con đường tình thơ Hoàng hôn có giọt mưa mơ Rơi trên ngõ vắng như vừa khóc ai Tình xưa buồn giấc mơ phai Nửa đêm chợt tỉnh tưởng ngày mới lên Bình minh trộn nhớ vào quên Đã nghe thổn thức nợ duyên thuở nào Đêm đêm nghe gió xôn xao Ta nằm chờ bước em vào giấc mơ. Vô thường những tiếng ầu ơ Ta ru em mãi vẫn trơ nỗi buồn Phải chăng "tình mãi còn vương" Mà nghe trăn trở trên đường ảo hư Ngàn xa cách mấy dòng thơ Bao gần mà cả cơn mơ vắng người Ngày qua quên nhếch miệng cười Đêm về viết mãi bao lời thở than Ta em hai mảnh hồn hoang Nên tình còn mãi lang thang chưa về
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: