Tình Mãi Còn Vương !!!
Vâng... Còn vương theo bước đam mê
Dù bao lệ đắng theo về năm canh
Tình ta ... sợi chỉ mỏng manh
Vẫn còn hạt nhớ ... cho anh đêm này Thơ em dòng nhựa cuồng say
Gọi người góc bể, chân Mây ... có tường ?
Hỏi chi "Tình Mãi Còn Vương "?
Vâng, con Tim ấy ... sẽ vương suốt đời jacaranda
Ta Đợi Em Gần Hết Nửa Đời Ta ca hát cho qua ngày đoạn tháng Hết năm rồi đời đã ngắn đi thêm Đã bao lâu? thời gian vẫn lặng nhìn Có một kẻ quên mình còn ước vọng Ta đợi em như buồm mong gió lộng Nên neo hoài neo mãi bến sông sâu Em vẫn yêu? hay nối khác nhịp cầu? Hay còn có lý do ta chằng biết? Dòng đời đã trôi đi không nuối tiếc mà em còn biện biệt bóng chim xa Một lúc nào em nhớ lại tình ta Nếu không đến cũng xin lần báo mộng Ta vẫn tạo niềm vui còn để sống Để đêm đêm ca khúc nhạc đợi chờ Nhưng phai dần hình ành của người mơ Sẽ có lúc hương xưa thành sương khói Nắng sắp tắt chiều đi trong mệt mỏi Phố đợi chờ đêm, chẳng nói nên lời Ta chờ em, đời mất hết ngày vui Kỷ niệm đẹp, chôn vùi trong ngõ vắng
Đêm Suy Tư... Bỗng nhiên ta lại cúi đầu
Thẹn thùng giữa lúc, Tóc màu sương pha
Miệng thì ... ấp úng, ấp a ...
Thả hồn ngượng ngịu theo tà dương trôi Thơ thì đôi đã nên đôi
Người thơ sao lại vẫn ngồi đếm canh
Đêm này bên lá thư xanh
Đọc câu anh hỏi :"tình dành cho ai" ? Em như người tỉnh cơn say
Suy tư chiếm lấy hồn này anh ơi
Chỉ là giấc mộng viễn khơi
Hỏi người thơ có ...cả đời chờ không ? Buồn em chợt bỗng mênh mông
Thân như chiếc Lá giữa dòng ... về đâu ?
Chìm dần dưới trận mưa ngâu ?
Chôn thân giữa cõi ...tình sầu thiên thu
jacaranda
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 08:24:50 bởi jacaranda >
Thiên thu một khúc tình sầu Thiên thu một khúc tình sầu Ta em ngồi giữa hai đầu nỗi đau Dòng thơ lạc giữa đêm thâu Vận từ rơi đáy vực sâu mất rồi Đêm đêm thức với sao trời Tìm trong vũ trụ dáng người năm xưa Hạ buồn gọi gió đêm mưa Góc lòng xiêu dột cho vừa nhớ thương Ve sầu khóc buổi chiều sương Nơ duyên không đặng sầu vương cõi lòng Chúng mình phận sống cô phòng Hai phương trời cách một dòng sông Ngân Đường đời mấy nẻo phong vân Tìm nhau từ độ dấu chân chưa mòn Giờ em môi hẳn nhạt son Tuổi trời ta cũng chẳng còn bao lâu Thiên thu một khúc tình sầu Ta em ngồi ở hai đầu sông Ngân r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2011 18:29:16 bởi Huyền Băng >
Xin Yêu Trong Giấc Mộng Thường Xin quên hết, những lần dang dở
Chỉ còn nhau, một thuở ... ta vương
Để như Chim hót sau vườn
Tự tình bên cánh Hoa đương ... xuân thì
Xin quên hết, những gì trắc trở
Những đoạn buồn, anh lỡ vương mang
Chỉ đôi ta dưới Trăng vàng
Thả hồn bên tiếng Tiêu, Đàn ... véo von
Đừng như sóng, vỗ mòn bia đá
Đừng như Mưa, khóc cả mùa Đông
Để em tan nát cõi lòng
Để anh nhớ đến ... tình không quay về
Xin như Nắng, đam mê gọi Gió
Đưa nhau tìm, lối ngõ yêu thương
Xin yêu trong giấc mộng thường
Cuối đời Môi vẫn còn vương ... nụ cười
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2011 18:27:38 bởi Huyền Băng >
Đưa Nhau Vào Mơ Xin gọi tên trong giấc mộng thường Để đừng lạc giữa những đêm sương Dòng thơ vẫn ấm lời âu yếm Níu kéo nhau qua nỗi đoạn trường Đưa nhau vào những giấc chiêm bao Nơi cỏ xanh vương vị ngọt ngào Nơi bướm muôn màu, hoa vạn sắc Thả hồn theo lối mộng bay cao Xin đừng mang chuyện tình dang dở Để giấc mơ buồn như gió đông Dẫu biết bên đời nhiều sóng động Xin dìu nhau khỏi nhưng long đong Thuyền mộng đưa nhau xa bến thực Khẽ khàng ta hát giữa sông trăng Dòng thơ hòa khúc đàn mơ tưởng Đưa mảnh tình thơ lên mấy tầng
Mây Tím Giăng Mơ ... Anh ma quái, dòng thơ phù phiếm
Ngang qua đời, Mây Tím giăng mơ
Cỏ, Hoa bỗng biết thẩn thờ
Chim muôn hót tiếng ngẩn ngơ ... lạ lùng
Câu anh viết, mông lung sương khói
Em dệt tình, bên cõi phù du
Ta đi giữa cõi Mây mù
Nào hay giấc mộng ... thiên thu ... chỉ mình
Môi anh hát, gọi tình xa cũ ?
Hay thì thầm, nhắn nhủ riêng em ?
Sao Tim rót mật êm đềm
Lời tha thiết vọng rơi mềm năm canh
Đêm ôm lấy, mộng lành ve vuốt
Sợ một ngày, giá buốt về quanh
Sợ mai ta chẳng còn anh
Mộng ta ai sẽ ... dỗ dành trong đêm
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 03:58:59 bởi Viet duong nhan >
Thơ Mơ lỡ Mờ Thơ, vẫn ngây thơ như... trẻ thơ Thẩn thơ nên thảo mấy dòng mơ Chớ nào ma quái hay phù phiếm Thật tội cho anh nghĩa "tội đồ" Em lỡ yêu thơ...thả mộng mơ Trăng mơ đâu có nghĩa trăng mờ Tại anh dở viết nên thơ đã Ý bỗng mập mờ như như giấc mơ Mây tím giăng mờ bao ý thơ Để em lạc giữa những nghi ngờ Thì thầm, nhắn nhủ lời anh đó Đã rõ như xong một ván cờ Đừng nghĩ vu vơ đừng thẫn thơ Vui lên em nhé bước vào mơ Chớ để lạc nhau trên lối mộng Ngẩn ngơ thờ thẫn giữa bơ vơ CN "lơ tơ mơ" ôn lại chữ i tờ
Thơ Sánh Mơ ... Bước nhẹ nhàng em qua phố đông
Chiều nay mây nhẹ, nắng bềnh bồng
Hương Xuân vừa khuất nơi đầu ngõ
Hè đã vờn quanh ... Phượng trổ bông
Tím một góc trời, mơ mộng ơi !
Để em chợt nhớ phương xa vời
Calgary chắc thôi tuyết đổ
Giăng sầu căn gác nhỏ chơi vơi ?
Cali Xuân vẫn chưa tròn lắm
Hè đã xôn xao ... dệt tơ lòng
Bolsa nắng gió cùng trăn trở
Bên trái Tim Hồng ... nhịp hư không
Trêu mộng tình xa ... Thơ sánh Mơ
Tội con Tim nhỏ bước khù khờ
Biết rằng lạc lối ... bên rừng ý
Vận chẳng hề nao "bởi hiểu thơ"
jacaranda Hahahaha ...buồn cười quá hà ... CN thiệt tình nha...
Lần Nào Em Đến Lần nào em đến trời cao gió nhẹ Gót chân hồng hồi hộp quãng đường quen Phố chưa đêm lóng lánh vạn hoa đèn Hoa tình ái nở bên lòng ta đó Ta ao ước sương thôi giắng đầu ngõ Nhắn nắng vàng xin nán lại nơi đây Cho ta còn chiêm ngượng má hây hây Và mái tóc ngây ngây hương nắng hạ Lối vào nhà khắc trên từng phiến đá Bản tình ca chan chứa vạn lời yêu Những bài thơ họa muôn nét mỹ miều Của đôi mắt xiêu đời bao cánh bướm Ta ngắt nụ Uất Kim Hương vừa chớm Tặng cho em thay lời nói yêu đầu Nơi góc vườn có đôi bóng chim Câu Chúng thỏ thẻ chuyện thiên đường hạ giới
Lần Nào Đó... Lần nào đó, Hoa xôn xao đầu ngõ
Đón em về, như đón gió xuân mơ
Lá trên cao, ngoan ngoãn búp non chờ
Khoe lộc biếc, rừng ngẩn ngơ ... Bướm Trắng
Lần nào đó, Em mang Anh chút Nắng
Sưởi lại hồn, trống vắng tự ngàn xưa
Hạ ấm nồng, vương lại những cơn mưa
Hoa Môi ướt, giọt sương đưa vào tối
Lần nào đó, Em theo Anh bước vội
Đá tương tư, tan thành sỏi bao giờ ?
Để lời tình thành suối chảy vào mơ
Ru nối tiếp, những vần thơ em dệt
Lần nào đó, mộng hoa đèn se kết
Thơ ngủ yên, Tim cũng hết mơ màng
Sẽ chẳng còn từ vận biết đi hoang
Bên chữ nghĩa ... Em ... thiên đàng đã tận
jacaranda
Sẽ Có Lần Sẽ có lần tim không còn háo hức Mắt cũng lòa vì đợi bóng người qua Thì đời còn là những hạt mưa sa Theo sức hút rơi trên đường quạnh vắng Ta sẽ lăn như chiếc xe mòn thắng xuống triền đồi thẳng theo nẻo xa xôi Một chuyến đi không mong đợi khứ hồi Trôi, trôi mãi theo dòng ra biển cả Sẽ có lần chờ em tim hóa đá Nhịp còn vang nhưng máu đã cạn dòng Ta sẽ buồn như trên đỉnh mùa đông Và ta khóc lệ tràn sông dĩ vãng Thân hóa kiếp làm mây trôi bãng lãng theo gió vô thường, tan loãng thành sương Một đêm nào ở giữa chốn muôn phương Ta sẽ rụng trên đường em sắp đến
... Chỉ Anh Ta viết bài thơ ... Cho riêng anh
Từ thương vận nhớ, Tim để dành
Mai kia vai sánh đường chung bước
Thỏ thẻ cùng ... Trăng, thêm long lanh
Ta hát lời yêu dấu ngọt ngào
Lời thương lí nhí ...nhẹ theo sau
Tan nhanh vào gió, anh nào biết
Ngỡ em lơ đãng cả chiêm bao
Tim đã từ lâu, mến yêu nhiều
Chỉ là ngại bóng ngã hắt hiu
Nên câu em viết ... hay bỏ lửng
Ngại khắc vào thêm ... một chữ "yêu"
Để rồi đêm vắng ... anh muộn phiền
Ngỡ đời vôi trắng buổi chợ phiên
Ngượng ngùng hai phía đều câm nín
Nào biết rằng "thơ" ... rất ngoan hiền
jacaranda
Ta Vẫn Yêu Em Theo dấu chân em ta đến đây Vườn nhà hoa thắm đượm hương say Xin gởi nhờ đây đôi bướm mộng Bao ngày lạc lỡ cuối chân mây Cùng với vần thơ rụng giữa đời Nhưng còn tươi thắm dẫu thơ rơi Gởi thêm chút gió xuân trong hạ Và chút tình thân ái tới người Ta biết em còn vọng lối xưa Sầu quanh gối mộng những đêm mưa Nên tình mình đã như làn gió Để tháng ngày buồn bên giấc mơ Ta vẫn còn yêu giữa mộng thường Vẫn còn ray rứt những đêm sương Em nào hay biết đêm trăng tỏ Có kẻ chờ em ở cuối đường Tình đã mờ như nắng cuối ngày Khói chiều hay lệ trở hương cay Đêm nay rượu đã không mang vị Vọng bóng em về giữa giấc say
Dắt Nhau ... Ta đón nhau vào mộng đan thơ
Trông đôi cánh Bướm khép ơ thờ
Mắt còn vương chút buồn dĩ vãng
Tim còn lạ lẫm với cơn mơ
Ta dắt nhau đi... cuối phương trời
Để nghe Gió kể chuyện chơi vơi
Nghe con Sông hát "Tình Yêu Biển"
Nghe Cá hò reo chuyện sóng khơi
Ta cứ đi hoài ... đi mãi thôi
Đừng nhìn vách đá trắng màu vôi
Hãy nghe chim hót bên sườn núi
Và ngắm rừng hoa Tím tinh khôi
Ta sẽ bên nhau, đến cuối đường
Mộng thường gói trọn chuyện yêu đương
Tóc pha sương tuyết hồn ta vẫn
Gói mộng vào thơ ... đêm đêm vương
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: