Tình Mãi Còn Vương !!!
... Chờ Ai Bao giờ thôi hết đợi chờ Bao giờ nối được đôi bờ sông thương Thuyền tình chở mãi mù sương Nắng chưa lên đã lạc đường tìm nhau Đêm nào trong giấc ngủ sâu Nhìn em xa bến mà sầu giấc mơ Lầu xây trên sóng tình thơ Hôm nao bão nổi còn trơ nỗi buồn Quen nhau một buổi chiều buông Ái ân chưa trọn nên cuồng cuồng si Nhớ người nhớ cả dáng đi Chờ ai để cả xuân thì trôi qua Chiều kia hứng giọt mưa xa Chợt nghe thương nhớ vỡ òa trên tay Tìm nhau giữa lối mù mây Say đêm nay nữa rồi mai nhớ người CN chịu thua. Ja thông minh quá: Chỉ trồng tám cái răng thôi, Bốn trên bốn dưới hở môi vẫn đều CN chín cái hỏng đều. (năm trên bốn dưới) Mắc hơn không ít, vẫn tiêu nụ cười. Thơ con cóc hay quá chắc phải mua cái hòm để sẵn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2011 01:15:13 bởi Cạn Nguồn >
Bàng Hoàng Đêm Mơ ... Dường như sắc thắm đã tàn
Câu yêu thương biết bàng hoàng ... đêm mơ
Chiều nay đi lại đường thơ
Nghe Tim trĩu nặng, gót bơ vơ sầu
Bàn tay năm ngón lo âu
Xếp vần chăm chút ... mà câu chẳng đầy
Nên vàng Lá rụng trơ cây
Nên sương giá lạnh ... heo may chợt về
Đêm này ai bỏ cơn mê
Phù du một cõi ta về riêng ta
Hết rồi ... Trăng, Gió phù hoa
Người đem mơ mộng về xa phương nào ?
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 08:37:00 bởi Huyền Băng >
Vì Sao Em Buồn? Mộng mơ thả dưới tàn cây Hôm nào làn gió thổi bay đi rồi Còn trơ lại nỗi sầu đời Chiều qua cũng rụng theo hồi chuông xa Phố buồn nặng hạt mưa sa Giọt sầu hẳn ướt trên tà áo ai Nhớ thương đếm mấy canh dài Quên đêm nay để buồn mai trở về Tình như những cánh chim di Làm sao biết dấu chân đi phương nào Đêm nay nghe gió lao xao Gởi dòng thơ hỏi vì sao em buồn?
Đời Em ... Một Nửa Vần Thơ Biết trả lời sao ... nói làm sao ?
Tình là mộng mị giấc chiêm bao
Hai con Tim chẳng hề quen biết
Kề cận gì đâu ... sao nhớ nhau ?
Thơ chỉ là thơ ... nghĩa loanh quanh
Chút tình ai dệt ... Gió qua mành
Để khi đêm xuống hồn thao thức
Sương lắng mềm trong ... giọt long lanh
Biết trả lời sao ... khi sầu vây ?
Nửa đời qua vội chẳng tình say
Nửa còn ở lại ... mùa Thu chết
Phải ghép làm sao, giấc mộng này ?
Đời em ... một nửa vần "Thơ"
Ghép tình không trọn ... ghép mơ chẳng đầy
jacaranda
Bao Giờ Thôi Mộng Tình còn lưu lạc chốn xa xôi Cho mộng bao đêm chẳng đến nơi Giấc ngủ qua đêm ngày mỗi ngắn Trở trăn như nắng sắp qua đồi Ai trộn vần thơ với nỗi buồn Dấu ngày nắng hạ dưới thu sương Lời tình tự ghép trong bi khúc Để bước chân đi mấy đoạn trường Nếu đời em...một nửa vần thơ (1) Và nửa tim kia vẫn đợi chờ Ta xin ghép những dòng hoan nỉ Gởi đến bên người theo giấc mơ Bao giờ mây đứng trăng trôi Thì đêm thôi mộng ngày thôi đợi chờ (1) trích đoạn thơ của Jacaranda
Ngày Ấy Còn Xa Lắm Sẽ có ngày mộng không tìm đến nữa Giấc mơ tàn, mờ cửa ngõ chiêm bao Thì ta-em hai linh hồn nát rữa Cạnh dòng thơ nghĩa ý đã xanh xao Biết ngày ấy tình có như gió bão? Một lần qua, vương lại nỗi điêu tàn Hay âm thầm những đám mây tan Để hóa kiếp ta thành đôi bướm trắng Nhưng ngày ấy vần còn xa thăm thẳm Mộng còn đây còn đắm đuối tình thơ Xin nhớ đừng buồn những nỗi vu vơ Mà lỗi cả giấc mơ đang tìm đến Tình thơ đó vẫn neo thuyền trên bến Nhanh lên em, năm tháng chẳng đợi đâu Để mai sau khi nắng xế qua đầu Chẳng hối tiếc vì sao mình lỡ chuyến. Ja mến, Tựa đề là câu hỏi, nhưng 2 câu kết CN đã trả lời rồi mà Chắc tại tiếng VN của CN hơi tệ nên Ja hỏng hiểu Chúc vui
Mộng Lãng Du Ta vẫn từng đêm vẽ mộng vời Một ngày theo nắng gió ra khơi Cánh buồn căng ắp hồn mơ ước Phiêu lãng cùng em khắp mọi nơi Ta sẽ đi về nơi rất xa Có mây lơ lửng, có trăng ngà Một lều thơ nhỏ ngàn mơ ước Dệt lại trăm năm một giấc hoa Hãy cùng đi với nhau em nhé Trút bỏ ưu phiền cho bóng đêm Nhặt nắng hoang sơ mơ cổ tích Kiếp nào xưa đã nợ ba sinh CN sợ nhất là kiên nhẫn vì: Kiên nhẫn là mẹ thành công, thất bại cũng là mẹ thàng công. Suy ra kiên nhẫn là thất bại. Chúc vui
Đưa Người ... Về ... Xưa Ai đã đến, theo dòng thơ chảy
Mang tâm tình, sầu rải muôn nơi
Trăng đêm khóc, Nguyệt nghẹn lời
Hạ vương tiếc nuối ... Mưa rơi vào hồn
Bên phút cuối, nụ hôn chưa trọn
Hết đêm này, ai đón ... ai đưa ?
Hạ sầu trời cứ làm Mưa
Khóc than dương thế ... cho vừa lòng ai ?
Bên khóe Mắt, lệ dài ... còn nóng
Nét thơ người, cháy bỏng khôn nguôi
Chạnh lòng Trời đẩy Gió xuôi
Đưa anh ghé lại ... đưa người ... về ... xưa
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Đưa Người ... Về ... Xưa
Ai đã đến, theo dòng thơ chảy
Mang tâm tình, sầu rải muôn nơi
Trăng đêm khóc, Nguyệt nghẹn lời
Hạ vương tiếc nuối ... Mưa rơi vào hồn
Bên phút cuối, nụ hôn chưa trọn
Hết đêm này, ai đón ... ai đưa ?
Hạ sầu trời cứ làm Mưa
Khóc than dương thế ... cho vừa lòng ai ?
Bên khóe Mắt, lệ dài ... còn nóng
Nét thơ người, cháy bỏng khôn nguôi
Chạnh lòng Trời đẩy Gió xuôi
Đưa anh ghé lại ... đưa người ... về ... xưa
jacaranda
Trái Tim Đọa Đày I
Yêu em mấy độ trăng thừa
Trao nhau vị ngọt nữa mùa vội xa
Hồn anh vất vưỡng như ma
Yêu cuồng sống vội nàng ra xứ người
Đêm nay thức khóc hận đời
Tình như bọt biển tại lời dối gian
Đời tôi trăm đắng nghìn cay
Trời ơi sao nở đọa đày tim con?
"Nhớ Người" Nếu đã nhớ, xin mong nhiều hơn nữa
Nếu đã chờ ... xin như lửa thiêu Tim
Đừng như xưa cứ im lìm
Để đôi Bướm lạc ... không tìm được nhau
Sao phải nén, để ngọt ngào ... xa xót
Cứa vào Tim, khóc bèo bọt thân anh
Đêm đêm ôm giấc chẳng lành
Ru muôn tan vỡ ... ai đành lòng ai ?
Bao đêm trắng, nhìn khói bay ... Mây tỏa
Giọt men nồng, đâu làm thỏa si mê
Sao không tìm lại... lối về
Bên ai nối lại hẹn thề trăm năm ?
Em vương kiếp, thăng trầm từ khi "Gió"
Trêu ghẹo Mây, trao lời ngỏ mông lung
Đành thôi ... làm bạn muôn trùng
Đêm nghe khúc nhạc tình chung "nhớ người"
jacaranda R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 01:37:02 bởi Viet duong nhan >
Ai Buồn Hơn Ai ? Ôi câu nhớ, đang in mềm trên giấy
Như sợi tơ, cứ quấn lấy quanh Tim
Ngữ ngôn ơi hãy im lìm
Cho ta một phút ... đi tìm lại ta
Ừ thì nhớ, anh thật là rất nhớ
Bao yêu thương, như muốn vỡ tung trời
Để bao nhiêu hạt Mưa rơi
Thấm vào da thịt ... lã lơi giấc nồng
Em sẽ khắc, sâu vào trong nét mộng
Mắt, Môi anh ... tưới sự sống đời Em
Vạn ngôn nào rót êm đềm
Hơn tình Anh gửi vào đêm Trăng vàng
Dù biết đó, chỉ khúc đàn lỗi nhịp
Dù biết ta, cùng vương kiếp hư không
Từng thơ em viết cho lòng
Chắc anh đã hiểu đục trong cội nguồn
Anh ơi ! lệ xót đêm buông
Bên dòng tâm sự ... ai buồn hơn ai ?
jacaranda
Bước Chân Thương Nhớ Trăng nửa mảnh, đêm sầu treo lệch bóng Bên góc đời xa lạc cuối chân mây Cỏ ưu tư lặng nhớ giấc mơ đầy Thương gió núi bao ngày đi biệt dạng Hỏi mây trời có còn chờ đợi sáng? Hay mau quên từ thuở nắng thôi hồng Gió vô thường chắng biết giúp ta không? Thổi đi hết nỗi lòng đêm khắc khoải Ôi ta nhớ rõ từng lời ưu ái Buổi ta đi vọng mãi ở xung quanh Đêm nay thèm nghe lại tiếng "Em, Anh" Mà lỡ để năm canh sầu trở giấc Có cánh bướm tương tư nằm úp mặt Bên cội hoa chờ mãi một mùa xuân Mà mùa thu chợp mắt đã như gần Màu lá rụng hẳn vàng thương nhớ hạ Ta nhớ em ngày cũng đem nắng lạ Mưa càng buồn hạt trắng trở xanh xao Gió thương ai bên hóc núi kêu gào vọng trên phiến đá thâm màu kỷ niệm Sao nỗi nhớ khoác trên vai sắc tím Để con đường hiu hắt bước ta đi Ở phương xa trên những bước em về Hoàng hôn có đậm màu thương nhớ ấy?
Vì Ai Mà "Đêm Khóc" Anh nào biết, Bướm nghiêng mình run rẫy ...
Hoài niệm xưa, thơ tan chảy về đâu ?
Đêm trên Vai, muôn vạn nét thương sầu
Là nỗi nhớ ... Anh trao "Em" ngày ấy
Anh nào biết, rằng đây ... còn nồng cháy
Nên thản nhiên, chẳng ngó lại cuối đường
Tội Mây sầu, ôm từng mảnh vấn vương
Lang thang mãi ... để rồi thêm xa vắng
Kỳ lạ thay, có hai người thức trắng
Đếm canh khuya, cảm trống vắng riêng lòng
Giữa "Em" "Anh" ... là một khoảng trời không
Ai biết được ... vì ai mà "Đêm Khóc"
Trăng nghiêng nghiêng, bên góc trời cô độc
Hôm nay đây, rơi đáy cốc rượu sầu
Uống Trăng vào ... cho cả đất trời nâu
Cho vũ trụ, chìm vào sâu ... đêm tối
Không Trăng, Sao ... không Đóm, Đèn đưa lối
Cảm về nhau, bằng những nỗi thương mong
Xuyến xao ơi ! Anh trao gửi ý nồng
Để em thấy, cả trời Xuân ... Mai nở
Ngược thời gian, ồ đôi ta một thuở
Từng đón đưa ... và bỡ ngỡ ... lúc đầu
Rồi một ngày, anh lạc bước về đâu ?
Để đêm khóc, cho em lau dòng lệ
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: