Tình Mãi Còn Vương !!!
Niềm Riêng (1) Chớp Mắt mà qua ... mấy mùa rồi
Vẫn là chờ đợi áng Mây trôi
Buồn trông theo Gió ... nhìn con Sáo
Thôi nhé tình em khép một đời
Anh ví nghìn Hoa Tím bên rừng
Là hồn em đó khóc rưng rưng
Là câu thơ ghép tình dang dở
Là nốt nhạc trầm ...quên hương xuân
Anh viết đời em trong bài thơ
Vô tình "người ấy" đọc ngẩn ngơ
Từng đêm nhiết mắng lời vô cớ
Em tủi niềm riêng ... khóc từng giờ
Đã mấy năm rồi ...chiếc lồng son
Vô tình giam giữ trái Tim non
Mẹ ơi ! gán ép là "lo lắng" ?
Nào biết rằng đâu ... giết đời con
Chớp Mắt Hè qua ... lại Hè sang
Dòng thơ Anh viết vẫn nhẹ nhàng
Gọi Em là đóa "Sầu Hoa Tím"
Đang nở giữa rừng Thu miên man
jacaranda
Tựa Thu ... Sương Thu mấy giọt treo nghiêng
Gọi hồn Thi Sĩ, vơi phiền trong ta
Đẹp thay khi ánh Dương tà
Tô lên chiều tím ... mượt mà heo may
Chớm Thu hơi lạnh chưa đầy
Mà sao vẫn ước, bàn tay ấm nồng
Nếu tình chẳng phải hư không
Xin cho tôi tựa ...vào trong Tim người ...
jacaranda
Còn Chút Hạ
Vẫn còn chút hạ màu tươi
Treo trên cành nắng lời mời tiếng tim
Xin em là những cánh chim
Hót vang buổi sáng muộn phiền vơi đi
Vẫn còn chút hạ tay ghì
Níu nhau mơ ước vần thi gọi hồn
Nếu tình là những nụ hôn
Xin cho tôi phút bồn chồn trong tim
Hồng Quế
Thấy hai câu thơ của cưng nho nhỏ mà dễ thương nên đi luôn hỏng đành nè cưng ơi!
Chết Sầu Bên Thơ Vẫn còn bóng Nắng đồi Sim
Cho ai khóc Hạ ... đi tìm hương xưa
Vẫn còn ray rức cơn Mưa
Cho ai thổn thức ... như chưa bao giờ
Ơi người ! thôi níu cơn mơ
Cứ buông tay để cho "Thơ" rơi sầu
Nếu tình là "Chữ" với "Câu"
Thiên thu tôi sẽ ... chết sầu bên "Thơ"
jacaranda
Chẳng Mong Bến Bờ ... Nghe còn nhoi nhói trong Tâm
Mộng xưa tan vỡ ... âm thầm niềm đau
Hạ còn sướt mướt hàng lau
Em còn mãi với ... ngọt ngào hương thơ
Buổi đầu trót dại vào mơ
Bây chừ Hạ đứng chơ vơ ... não lòng
Nếu tình êm ái như Sông
Thuyền em xuôi mãi ... chẳng mong bến bờ
jacaranda
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/AC3022C4AB4B41E19847AC52E7846996.jpg[/image]
BÓNG ĐÊM
Sao em hoài dệt giấc mơ
Khi tôi đã khuất bến bờ tử sinh
Đâu ai là kẻ bạc tình
Đâu ai cưỡng nổi hóa sinh cõi người .
Em yêu chỉ một lần thôi
Tôi lại bù đắp nửa vơi, nửa tàn
Tình còn chỉ mảnh khăn tang
Với bao giọt lệ trên hàng mi em
Cuộn hồn vào ngọn gió đêm
Mơn man môi mặn, đã mềm đau thương
Ngày nương hồn bướm bên đường
Theo em chia nửa đoạn trường đơn côi
Ta còn chỉ bấy nhiêu thôi
Hỏi em có đủ niệm lời Kinh yêu
Đủ em thêu giấc mộng chiều
Đủ vòng tay trắng ôm liều bóng đêm … ?
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2011 22:37:29 bởi Tóc nâu >
BÓNG ĐÊM
Sao em hoài dệt giấc mơ
Khi tôi đã khuất bến bờ tử sinh
Đâu ai là kẻ bạc tình
Đâu ai cưỡng nổi hóa sinh cõi người .
Em yêu chỉ một lần thôi
Tôi lại bù đắp nửa vơi, nửa tàn
Tình còn chỉ mảnh khăn tang
Với bao giọt lệ trên hàng mi em
Cuộn hồn vào ngọn gió đêm
Mơn man môi mặn, đã mềm đau thương
Ngày nương hồn bướm bên đường
Theo em chia nửa đoạn trường đơn côi
Ta còn chỉ bấy nhiêu thôi
Hỏi em có đủ niệm lời Kinh yêu
Đủ em thêu giấc mộng chiều
Đủ vòng tay trắng ôm liều bóng đêm … ?
Tóc nâu
r
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/AC3022C4AB4B41E19847AC52E7846996.jpg[/image]
Nỗi Đau Dịu Dàng
Người còn trong giấc mơ êm
Nên em vẫn mộng từng đêm ... ngọt ngào
Ai ngờ cánh Bướm nghiêng chao
Để hương đêm ấy khép vào... bể dâu
Yêu thương tan tác còn đâu
Thềm hoang chỉ bóng em sầu đơn côi
Anh nơi đâu ? mãi xa xôi
Để làn gió lạ, hôn Môi người tình ...
Thuở nào xưa ấy nguyên trinh
Mãi còn đắm đuối, cho mình nhớ nhau
Vòng tay trìu mến ai trao
Còn đây hương nhớ ...nỗi đau dịu dàng
Tìm anh trong bóng chiều hoang
Em đi lặng lẽ bên ngàn Lá thu
Đêm rừng thiêng gió vi vu
Khép vòng tay lạnh ... sương mù giăng giăng
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2011 09:19:52 bởi Huyền Băng >
Trăm Ngã Đa Đoan Anh cứ trách, cho hồn thư thả
Dấu tình sầu, trăm ngã đa đoan
Thứ tha, nghi ngại ... mất còn
Mới hay buổi ấy, tình son phai mờ
Ngoài ngôn ngữ, bài thơ nho nhỏ
Giấc mơ sầu, qua ngõ đêm Đông
Chuyện xưa khép chặc vào lòng
Anh ơi ! nào dám trông mong điều gì
Tình là nhớ, sầu bi da diết
Mất đi rồi, luyến tiếc khôn nguôi
Đâu rồi con phố ta vui
Tay đan, vai tựa ... ngược xuôi dòng đời
Em vẫn nhớ, nào lơi giây phút
Những đêm sầu, nghe khúc đàn xưa
Hỏi giờ ... Người đã ngủ chưa ?
Hay đang ngồi đếm, giọt Mưa bên thềm
Mưa tí tách, khơi thêm lòng chạnh
Tim rưng sầu, canh cánh thương mong
Anh ơi ! tình đã hư không
Xin buông tay để ... cho lòng thảnh thơi
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2011 09:17:31 bởi Huyền Băng >
... Người Xa Em nắn nót, vần "Anh" bao chuyến
Sao câu thơ, chợt biến ngậm ngùi
Mưa sầu nên Gió nào vui
Thuyền truân chuyên chở em xuôi dòng đời
Mưa trên phố, sao rơi ướt đẫm
Giữa lòng Tim, Thuyền đắm anh ơi
Vào yêu mấy độ chơi vơi ...
Bây chừ bước lỡ nửa đời còn đâu
Tình vẫn thắm, hay sầu chan chứa ?
Khi người buông, lời hứa đầu môi
Còn ai hiểu được tình tôi ?
Cho Tim sống lại, cho Môi thêm hồng
Người xa hỡi, nếu lòng ... chợt nhớ
Khép đời thường, anh trở về đây
Thả hồn lướt vận khói mây
Bên dòng mực Tím ... nét gầy gầy xưa
jacaranda
Say Thu ... Em như bóng, Thu chiều Mây ảo
Bước vào "Thơ", khoác áo tình nhân
Đa đoan, vướng cuộc tình trần
Hồn em nát giữa ái ân muộn phiền
Anh là Gió, bên miền xa thẳm
Lay Lá vàng, say đắm triền Thu
Chạnh lòng ... một phút tương tư
Rồi mai Gió sẽ "tạ từ" ... Gió quên
Để em phải, gọi tên "Dĩ Vãng"
Đêm đêm về, mơ dáng hư vô
Nhớ người ... biết đến nơi mô ?
Tìm trong cõi vắng ... nghe cô đơn tràn ...
Dù cứ phải, miên man đời nhớ
Thôi cũng đành ... Tim lỡ đi hoang
Thu ơi ! bên ánh Trăng vàng
Bên "Thơ" ta đợi ... cùng Chàng ... say Thu
jacaranda
Dốc Đời Rồi Sẽ Về Đâu ? An nhiên, tự tại … tấu đàn
Thiên thai người đến … Bướm vàng nhởn nhơ
Ta chờ ai giữa đường thơ ?
Còn ai đến nữa … bến bờ hư vô
Đàn ngân, Bướm lượn … Gió mơ
Cỏ bâng khuâng hát, hò lơ … cánh Hồng
Miên man hương tỏa trời không
Ta _ Người, muôn kiếp mộng lòng … chẳng chung
Rồi mai bên cõi muôn trùng
Đường thơ vẫn bóng tình chung … ta sầu
Dốc đời … rồi sẽ về đâu ?
Ưu phiền ta chuốc … đầy câu thơ tình …
jacaranda (Ngẫu hứng từ bài “An Nhiên” của chị HB )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 02:50:19 bởi jacaranda >
... Có Nhớ Ta Không ? Tay nâng nhẹ, cánh Lan Rừng hoang dại
Con Tim như ... đang ái ngại thẹn thùng
Dường như Anh, đã quá đổi bao dung
Nên mới nói ... "cám ơn Em" như vậy
Mộng phù du, tô hương thơ nồng cháy
Dắt đưa vào, bên thần thoại ... mơ Tiên
Mai lỡ Anh, thức dậy có thấy phiền
Cũng đừng mắng ... Nhỏ ơi ! Em quá lắm
Mà hãy dệt, những vần thơ nồng ấm
Buổi sớm mai, còn ướt đẩm sương đêm
Ý miên man, bên nét chữ dịu mềm
Gửi thương nhớ ... về miền Em xa vắng
Bolsa ơi ! sau những đêm thức trắng
Là suy tư, là trống vắng cõi lòng
Tự hỏi mình ... ai có nhớ ta không ?
Và có thức ... như ta từng ... đã thức ?
jacaranda R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2011 04:28:40 bởi Viet duong nhan >
... Tình Chưa Qua Ngõ Trách đi anh, lỡ sa chân vào mộng
Đếm canh tàn, ôm gió lộng ... hồn mơ
Trách đi anh, đời còn lắm hững hờ
Nghìn tội lỗi ... vì em ... người hư ảo
Đêm nay đây, dòng thơ anh giông bão
Xếp vận từ ... bằng phiền não trong Tim
Nói gì đây ? bên ngôn ngữ im lìm
Nghe nuối tiếc ... chìm sâu vào thinh lặng
Không biết mai ... có còn ai mến tặng
Dòng thơ tình, lời sâu lắng cho em ?
Không biết mai ... còn Trăng chiếu qua thềm
Soi bóng nhỏ, sầu nghiêng nghiêng khung cửa
Còn không anh ? hay chỉ là lời hứa
Khi mộng tàn ... thì hương lửa cũng phai
Còn không anh ? hay chỉ thoáng liêu trai
Rồi tan biến ... như Mây kia gặp Gió
Tình chưa qua ngõ ... vụt tàn
Đêm liêu trai mộng đi hoang phương nào ?
Chờ anh thắp lại ngàn sao
Trả về em chuỗi ngọt ngào ... đêm mơ ...
jacaranda
Hạ Đi ... Hạ đi có nhắn gì không ?
Để em lưu lại mấy dòng ... cho Tim
Hạ vừa bước êm đềm qua ngõ
Để Tim sầu vò võ nhớ mong
Hạ đi ... Thu bước vào lòng
Heo may vương nhẹ bên song thẩn thờ
Sao Hạ để bao người thương nhớ ?
Sao Hạ làm tan vỡ Tim em ?
Bằng Lăng mấy cánh rơi mềm ...
Ấy lời than thở êm đềm ... sầu ơi !
Đi đi nhé, cho vơi ...tiết Hạ
Cho Thu sầu ôm cả vần thơ
Ngắm từng cánh lá vàng mơ
Mà nghe thương cảm ...bơ vơ ... chợt về
jacaranda
Ngọc Lan ... Khi mưa gió, đem sầu tuôn lên phố
Cũng là khi "Thu" đương trổ Lá vàng
Rừng xưa vẫn đóa Ngọc Lan
Trắng trinh nguyên vẹn, mơ màng ...đêm đêm
Hoa vẫn trổ, bên êm êm gió gọi
Bên cây già, gốc cằn cổi ... cô đơn
Nào đâu cất tiếng dỗi hờn
Sao nghe trong dạ ... đã hờn trăm năm
Nơi đâu đó, tiếng thơ trầm sâu lắng
Để Hoa sầu, lẳng lặng ... tím hoàng hôn
Ngỡ rằng dĩ vãng đã chôn
Thơ ai bất chợt, gọi hồn ... về đau
Em bật khóc, nhưng nào ai đã biết
Muôn giọt sầu ...anh lại viết thành thơ
Trao gì giữa cõi chơ vơ ?
Vần thương đã nhói ... giữa mơ đêm này
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: