Tình Mãi Còn Vương !!!
Thanks, Cạn Nguồn & Hoàng Nguyên đã ghé qua, và để lại lời chúc an lành
Ru Hời Lạc Giữa Hoang Liêu
Ru hời suốt mấy mùa xa
Lời êm biết có băng qua núi rừng
Hay ngưng giữa thác lưng chừng
Cho người mong đợi chờ từng giấc đêm
Ta chiêm bao đã thôi êm
Mộng mơ vụt tắt ngồi bên gió buồn
Ngõ hồn lạc giữa tuyết cuồng
Mù sương trắng phủ nẻo đường tìm nhau
Ru hời biết đã về đâu
Mà nghe vách núi vọng đau chiều chiều
Bên rừng thông giữa hoang liêu
Mùa sang giá gợi thêm nhiều nhớ nhung
Nhịp sầu đàn lỡ bao cung
Để ru hời đứt quãng từng mùa đi
Một chiều nào ngắm mây về
Lỗi ta lỡ để lời thề gió bay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2011 15:20:11 bởi Cạn Nguồn >
Ru Chờ Ai Đây ? Thôi thì chẳng trách riêng ai
Cũng không trách Gió miệt mài ... bỏ quên
Đường đời ắc phải chông chênh
Cầu tre thì phải gập ghềnh khó đi
Ru hời như cánh chim di
Thời gian như nước ngựa phi qua đời
Buồn vui năm tháng đầy vơi
Mấy ai hiểu được ru hời ... lòng ta
Mượn thơ, mượn gió, mượn hoa
Kết lời tri kỷ, mượt mà ... thả trôi
Mai ai dừng bước bên đồi
Hẳn nhìn Hoa Tím bồi hồi ... ý thơ
Ru hời về lại ... trong mơ
Người xưa đã khuất, ru chờ ai đây ?
Đường tơ chưa phút sum vầy
Dòng thơ thiên cổ ... theo mây lưu đày
jacaranda
Chà thơ Ja vẫn mượt và dịu như xưa ha. Năm mới chúc Ja vui nhiều nhé !
Trích đoạn: Thu Hiền
Chà thơ Ja vẫn mượt và dịu như xưa ha. Năm mới chúc Ja vui nhiều nhé !
Tình Hoài Hư Vô Em vẫn đó,lắng trong lời của sóng
Ôm bờ hoang, ru giấc mộng canh tàn
Lời sầu nào, anh vẫn đang ...
Gieo trong đêm lạnh, bàng hoàng câu kinh
Em vẫn đó, bên lặng thinh đêm vắng
Ngồi nghe Mây, phủ tang trắng đời nhau
Ngồi nghe tiếng lá lao xao
Nghe thời gian gõ đinh vào con Tim
Bên mái ngói, rong rêu tìm ...ký ức
Chạnh ngày xưa, đêm ray rức ... mùa Đông
Tuyết sa trên ngọn gió hồng
Đôi Môi giá lạnh, hôn nồng chưa trao
Tay vội vả, xếp tình vào ngăn tủ
Lời thơ sầu, Em ru ngủ tình ta
Khi nào mộng nở ra Hoa
Tầm Xuân Tím ngát ... Ta là của nhau
Ôi tha thiết, vọng niềm đau muôn chữ
Khói hư tình, hòa ngôn ngữ đêm nay
Vẫn em với trắng canh dài
Vá sầu lên áo tình hoài hư vô
jacaranda
Tuyết Trắng... Tình Vương
Nghe tiếng thở ... nhành Lan ... vừa chao động
Khi gió mùa, đưa giấc mộng lay sang
Lấn chen kẽ lá nhẹ nhàng
Vọng đưa từng khúc, mơ hoang đêm trường
Ngày đã vội, lẫn mình nhường đêm tới
Ánh nắng vàng, cũng khuất vội sau lưng
Để cho bóng nguyệt ngập ngừng
Nghiêng soi dáng nhỏ, nửa vừng lẻ loi
Nơi đất khách, giữa khung trời cô quạnh
Hạt lệ lòng, xua đi mảnh tình vương ?
Không đâu ... còn mãi hoài thương
Dấu hài cuồng vọng, vịnh nương mắt sầu
Con tim nhói, hai giang đầu chia cách
Anh đất người, Em tại mảnh Bolsa
Buồn nào hơn cảnh lìa xa
Quặn đau, nhung nhớ, Cho ta... Cho nàng
Vương đọng mãi, khi đông quàng gía lạnh
Bông Tuyết nhòa, để hồn chạnh nhớ em
Đêm nay đã là bao đêm
Anh thời thao thức, nhớ em vô vàng...
Nghe Lời Tình Anh Sông đôi lúc, trôi lang thang miền nhớ
Và chở Anh về cái thuở ... ngày xưa
Tay nào giữ Nắng đong đưa ?
Môi nào giữ lấy ... nụ chưa trao mình ?
Em như cánh hoa lục bình trên sóng
Trôi miệt mài, mang theo bóng hình ai
Yêu trong thầm lặng ưu hoài
Nhớ trong ngây dại, hỏi ai hiểu lòng
Người yêu dấu, trong hư không vắng lặng
Dõi nhìn em, từng đêm trắng canh thâu
Bolsa đếm gót em sầu
Kinh ngân nga vọng, mái lầu nghiêng sương
Xa vui đón, những niềm thương anh tặng
Chép vào Tim, cho sâu lắng ... người ơi !
Khi nào lệ nhỏ chơi vơi
Tựa vào "Thơ" sẽ ... nghe lời "Tình anh"
Tim vui đón, cái chân thành ... hư ảo
Xếp nghi ngờ, cho giông bão cuồng vây
Người ơi ! nỗi nhớ dâng đầy
Nói sao cho hết đêm này ... người ơi !
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2012 12:21:44 bởi Huyền Băng >
Hương Tháng Giêng Tháng Giêng thơm nếp bánh phồng
Thơm hương Cha, Mẹ, Con mong lì xì
Tháng Giêng ngừng cánh Chim di
Ta về bên gối từ bi khấn nguyền
Tháng Giêng Lữ Khách sầu miên
Hỏi Rừng trụi Lá, đâu miền quê tôi ?
Dặm ngàn cách trở xa xôi
Tháng Giêng nghe mặn trên môi … thăng trầm
Quê người Tết đến lạnh căm
Tuyết ung dung phủ, trắng tầm nhìn … Xuân
Trà thơm hương chợt bâng khuâng
Nhớ quê, nhớ lắm … vạn lần trong Ta
jacaranda
Anh Mãi Nhớ ...
Anh mãi nhớ ... những chiều "kỉ niệm"
"Sánh vai nhau"... ta đếm bước thầm
Một lời trao gởi trong tâm
Thương hoài em nhé nghìn năm vĩnh hằn
Đông tuyết đổ trắng ngần phố nhỏ
Gió lạnh lùng bên ngõ thoảng qua
Tình trong khóe mắt đôi ta
Hòa câu mộng thắm "tình xa" ... vẫn chờ
Ai đệm khúc phím tơ gởi mộng
Quyện khoảng trời vang vọng niềm thương
Ngân nga từng tiếng du dương
Chạnh lòng lưu luyến ... vấn vương đêm về
Kia chiếc lá bên đường tơi tả
Bởi gió đông vội vã thổi nhanh
Trắng ngần hạt tuyết long lanh
Tim anh vẫn giữ tình em trọn đời
Dù xa thẳm khung trời ngăn lối
Như một lời không đổi không thay
Đợi chờ tay nắm bàn tay
Bên em mãi mãi đắm say chữ tình ...!!!
... Khúc Xuân Đêm nghiêng xuống, cho mình hội ngộ
Và cho anh ... thố lộ tình anh
Xưa còn thoang thoảng vây quanh
Rừng còn mang đến cây_cành "Khúc Xuân"
Đưa sắc Tím, lâng lâng đồi mộng
Anh lấp đầy khoảng trống hư vô
Rộn ràng Tim bé ngây ngô
Môi tham lam đẩy sóng xô ...bờ chiều
Ai định nghĩa, những điều tan vỡ ?
Người xa người ... than thở về đâu ?
Xuân xanh ai tẩm giọt sầu ?
Nghìn thu khóe mắt, nhuộm màu xót xa
Đêm nghiêng xuống, thật thà mưa đổ
"Nhớ nhau hoài" ...ai khổ vì ai ?
Xuân về buồn ngất trên Vai
Thương người Lữ Thứ, gót hài Tuyết pha
Và đêm đã, nghiêng qua ... đêm trắng
Năm ngón sầu, lẳng lặng nhìn nhau
Ai pha cho Mực Tím màu
Để "Thơ" em khóc, ngọt ngào đêm nay ...
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2012 11:28:24 bởi Huyền Băng >
Tiếng Khóc Đêm Này ... Tôi Ngỡ Ai ! Tôi bước theo Trăng qua lối gầy
Nhọc nhằn hứng trọn ... giọt mưa mây
Người say đi nhé, tôi bật khóc
Vui thú gì đâu ? mỗi bước lầy
Tôi sống trên đời, bởi kiếp xưa
Nghiệt tôi gieo xuống ... quá dư thừa
Nay xin hoàn trả người nhân thế
Trả hết thân này, có đủ chưa ?
Từng bước người qua, lệ tôi tràn
... Đừng như con thú giữa rừng hoang
Lao trong đêm vắng, chân đạp gió
Vai trần tôi lạnh ... Tuyết chưa tan
Tôi bước theo Trăng, qua đêm dài
Hồn sầu quấn giữa ... lụa Liêu Trai
Xác thân từng mảnh nghe đau buốt
Tiếng khóc đêm này ... tôi ngỡ ai !
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2012 11:27:05 bởi Huyền Băng >
Đêm Hôm Qua Đêm qua ngồi viết "Nhật Ký Lòng"
Hoa đời đã trổ hết mùa Bông
Còn chi đâu nữa mà thương tiếc
Một chút niềm riêng ... gửi hư không
Này anh, ta đã thôi cùng bước
Những nhớ và thương có là gì
Thôi xin như Nắng, Mưa và Gió
Mùa đến, mùa đi ... luyến mà chi
jacaranda
Bạc Như Vôi Dường như ai đã ... hiểu tình em
Nên trong câu viết nghĩa êm đềm
Dù không gian vẫn là chia cách
Mỗi gió xuân về, lay nhớ thêm
Ta lén nhìn anh ... qua câu thơ
Thầm nghe Tim vỡ giữa ngàn mơ
Mặt ta úp xuống bàn tay lạnh
Sầu dâng che kín lệ hoen mờ
Nào em dám trách công sinh_dưỡng ?
Chỉ khóc vì duyên lỡ đôi đường ...
Làm thân Chim Sáo nơi lầu cấm
Em khổ vì Tim vẫn còn vương
Mẹ đã dày công ... em hiểu rồi
Nhưng nào Mẹ biết giữa xa xôi
Con yêu của Mẹ nơi lầu cấm
Sống giữa tình yêu "bạc như vôi"
jacaranda
Thổn Thức Niềm Xưa Ta bật dậy, ngó quanh ... trời đất tối
Tay đan tay, sao chỉ mỗi bên rừng
Muôn cây thấp, mộ xen từng kẽ lối
Đêm lạnh hồn ...ai đắp vội đất nâu
Ta lê gót, chân đạp sầu ... muôn Lá
Xạc xào ơi ! tiếng giòn giã thanh âm
Có nghe chăng, muôn tiếng Mộ thì thầm
Cây khóc Lá, ai khóc người vong phụ ...
Đời chẳng lẽ, chỉ phù du phút ấy ?
Môi chưa hôn, tim run rẫy ... tội đồ
Ba tấc đất, vùi tâm linh đau khổ
Lệ trào dâng, hay Mưa đổ ... tình ơi !
Không ai cướp, sao mất đời son trẻ ?
Ngón tình sầu, ai dạy vẽ niềm đau ?
Nghe hơi sương, dăm tóc sợi bạc màu
Từng đêm hát, ru ước ao ... phiền muộn
Ơ ầu ơ, dưới chân cầu nước cuốn
Nước chảy về nguồn, nước cuộn hoa trôi ...
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2012 11:24:52 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: