Dốc Tình ....!
Vẫn còn đó, dốc thơ tình cô lặng
Giữa canh sầu, nghe triểu nặng tâm cang
Ta và em, không chung lối địa đàng
Nên vận ngữ, cũng sầu chan lên mắt
Anh nghe đắng, đoạn thơ sầu chất ngất
Tràn lên bờ, thân ôm chặt bến mơ
Nhưng em ơi ... thơ lạc mất chơi vơ
Theo gió cuốn, những đợi chờ năm tháng
Rồi hương gió, cõng nắng vàng lên vội
Mang những sầu, chia từng lối thu qua
Ta lầm lủi, gom nhặt những xót xa
Mà .. Đong, Đếm , chút mặn mà vụt tắt
Còn không em, cái gọi là tất bất
Khi đêm về, nó lại rất đau thương
Nghe con tim, cứ từng phút đoạn trường
Hồn rướm lệ, ai như dường đã khóc ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2013 12:25:34 bởi ChanVu >