Chút Nắng Mùa Đông
Có chút nắng đang rơi buồn bã
Cố đem về hơi ấm cho đông
Cố hong khô bao giọt lệ lòng
Cho thổn thức ngủ vùi quên lãng
Dẫu nhẹ nhàng nhưng mà cũng ráng
Cho người vui đừng chán mùa đông
Dẫu lạnh căm nhưng ánh cũng hồng
Len nhè nhẹ chút thôi rồi tắt
Dẫu con tim đang buồn se sắc
Chút nắng vàng đem rắc theo đông
Cũng cảm ơn trời đã nhủ lòng
Ban chút nắng về theo hương lạnh
Nhìn nắng rơi mà hồn thơ chạnh
Khối u hoài canh cánh nơi tim
Tình mãi vương nên cứ đi tìm
Khi đông giá... chỉ xin chút nắng
jacaranda
Nắng Đông
Nắng chợt đến rồi đi lặng lẽ
Khiến tình ai buồn tẻ trăm năm
Trong đêm từng giọt lệ âm thầm
Khiến gối chăn hờn vì ướt đẫm
Dẫu là một chút...tình hong ấm
Còn hơn buồn lạnh mãi muà đông
Nhen tí tin yêu đốt lưả hồng
Cho con tim ấm nồng bừng cháy
Nắng hỡi xin hãy dừng lại đấy
Cho tình tôi tìm thấy niềm vui
Dẫu chút thôi cũng đỡ ngậm ngùi
Kẻo mi ướt, mắt sầu, môi lạnh...
Đông về trong căn phòng cô quạnh
Người tình xa nên mãi vương lòng
Nhìn đâu cũng cảm thấy mênh mông
Hoang vắng quá...ngoài - trong trống trãi...
Sương Anh
Phượng Tím khoẻ hôn, cuối năm nên bận quá hà, hôm nay ráng thức dậy sớm vào thăm PT đó, thấy "chung tình" hôn...Nhớ giữ sức khoẻ nha, muà này tụi mình dễ bị nhiễm theo thời tiết lắm đó...