Tình Mãi Còn Vương !!!
Tình Xuân Xuân đã đến chờ người nơi cũ Vẫn ngọt ngào nhắn nhủ yêu thương Hiểu rằng tình mãi còn vương Nghe lòng yên giấc mộng thường trăm năm Ai đi giữa thăng trầm duyên nợ Đến bây giờ dang dở vì đâu Cuộc đời bãi bể nương dâu Ngược xuôi đã chẳng tròn câu hẹn thề Đêm thanh vắng tứ bề gió lộng Bút đề thơ … lời tống biệt sầu Khi nào trời đất gặp nhau Cho ngàn năm cũ nguyên màu thời gian Như có lúc nồng nàn ân ái Gọi tên người khắc khoải nhớ nhung Giờ đây thành chuyện “đã từng” Tay nâng cung phím rưng rưng giọt tình Xin ngày tháng yên bình người nhé Và cuộc đời thoáng nhẹ như mây Còn duyên lưu luyến về đây Trăm ngàn cung bậc đắm say xuân hồng ONLY jacaranda hỡi... người đi đi mãi ngàn xa chờ người ta vẫn thiết tha đợi chờ
Thoáng Xuân Vương trong nắng, chút hồng của gió Mộng chiều xuân đâu đó ... ngàn khơi Ơi người tri kỷ xa vời Mến thương đôi nét mực rơi thành dòng Ta thắp nến, chuyện lòng dâu bể Thấm vào thơ chút lệ canh tàn Ảo hư mở ngõ trời hoang Ta mời xuân đến ...dạo đàn rưng rưng Cành khua lá, bâng khuâng ...nụ chớm Tay hái trà sương sớm còn ngây Mời người tri kỷ chung này Hương còn thoang thoảng sum vầy ... đề thơ Ta xin phép ...giả vờ ...phai dấu Cất vào tim ta thấu lòng ta Để chiều khi ánh dương tà Gởi hồn theo những cánh hoa về nguồn Người đã đến, cho buồn tan chảy Lời chúc xuân thân ái cho nhau Cảm ơn làn gió ngọt ngào Mang xuân tới cửa len vào tâm tư . jacaranda *Lion Ta đi ta cũng lại về Tình còn vương đó ...đam mê dạt dào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2019 04:44:06 bởi Ct.Ly >
Lời Xuân Nghe nức nở những lời xưa cũ Cùng giấc khuya trăn trở nghẹn ngào Xa người xa đã từ lâu Gọi mùa xuân đến giọt sầu còn vương Này xin chúc cát tường như ý Ngày mỗi ngày hỉ sự hanh thông Một miền nước nhược non bồng Đẹp như tranh vẽ mênh mông hải hà Cho đi hết cũng là duyên nợ Bởi vì ta còn nhớ thương nhau Sóng lòng cuồn cuộn dạt dào Đề thơ minh chứng tình trao gửi tình Câu đã viết như hình với bóng Mỗi ngôn từ còn đọng nỗi niềm Người đi như để tìm quên Hẹn thề xưa đó còn nguyên nơi này Rồi ta cứ mộng say tìm mộng Bước qua vùng gió lộng đại ngàn Lại mùa xuân nữa vừa sang Hỡi người… thương nhớ ngút ngàn … vì đâu ONLY jacaranda... Lời này hỏi gió cùng mây Làm sao bôi xóa những ngày dấu yêu
Nhớ Xưa Có Người
Hợp tan như gió mây trời Xuân đi, xuân lại ...ấm đời thế nhân. Xòe tay đếm, bao lần xa vắng ? Bấy nhiêu lần nghe nắng nhạt phai Mây đưa gió đẩy u hoài Sương rơi ướt đẫm bờ vai hôm nào Chiều nhẹ xuống đêm vào sâu lắng Là khi tâm tư nặng niềm riêng Mơ về xua giấc ưu phiền Lời thơ nức nở là duyên ...xa rồi Trăng cũng thức bên đồi ngày ấy Soi vào tim Trăng thấy sầu dâng Tràn lên trang giấy trắng ngần Bài thơ băng tuyết ái ân lỡ làng Ơi người hỡi ! Mai vàng đã nở Lá xanh màu cây thở hồn xuân Líu lo chim hót giữa rừng Bình minh nắng đọng reo mừng ...sương tan Ta ngồi xuống mở trang nhật ký Ướp men nồng nghìn ý ...say sưa Để rồi đêm vắng chiều mưa Lật trang nhật ký ...nhớ xưa có người . Jacaranda *Lion Tâm tư khắc khoải bao điều Trang thơ tím cũng ít nhiều vấn vương
Lạc Hồn Xuân Mong manh lụa mỏng vai trần thế Một chút mơ hoang cõi thiên đường ... Tim rã nát, vụn về tay cố giữ Níu gì đây ? những thứ chẳng về mình Hồn trinh nữ lặng thinh đêm chùng xuống Trắng tinh mùa sương tuyết lạnh lùng rơi Ta nhấc chén, có lời ...cây rừng úa Khóa xuân sầu, gió lụa thả bờ vai Con Thỏ trắng, ngủ ngày ...đêm tỉnh giấc Mắt mơ màng ...lất phất hạt yêu đương ... Cõi nào đây ? chân như không tồn tại Rượu lưng bầu, hồn tê tái ...xuân qua Phút giao thoa hóa nhạt nhòa trống vắng Thân mệt nhoài, miệng đắng nụ cười đêm Rượu vơi ...tan giấc mơ trần thế Chôn cất niềm riêng giữa núi rừng Khất nợ duyên xuôi đời dâu bể Tàn xuân ai biết ...kể chuyện ai ... Jacaranda Feb 24/2019
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2019 14:26:31 bởi jacaranda >
Nồng nàn Ta còn đây với băn khoăn Người ơi có nhớ những lần thiết tha Nào ai đã nói lời từ tạ Cho người nghe xót dạ đau lòng Lối nào tím ngát sầu đông Mênh mang giữa chốn huyền không ảo mờ Lần tay chuốt dây tơ cung phím Hồn phiêu phiêu ứng nghiệm ca từ Lắng tâm thiền định chân như Gặp lần sau cuối cũng vừa ba thu Người một thuở còn dư âm đó Cớ vì đâu mộng vỡ tình tan Bờ xa tuyết phủ lan tràn Trắng màu ly biệt giữa ngang trái đời Đành quên hết những lời mây gió Tháng ngày như hoa nở hoa tàn Đối gương nhìn lại dung nhan Chăn đơn gối chiếc vô vàn xót xa Xin người nhé… dẫu là đã cũ Vẫn còn thương còn nhớ nồng nàn Bài thơ đọc hết từng trang Bồi hồi xao xuyến mơ màng bóng ai ONLY jacaranda ngày hôm qua đã cũ ta tìm nhau chút thôi vẫn nồng nàn thương nhớ ta còn nhau bên đời
Nhớ Về Nhau Bài song thất, trong đêm huyền ảo Lời miên man sầu não chân thành Có hồn lục bát vây quanh Nuôi câu say đắm ... để dành cho nhau Cây chợt thức, cho màu xanh lá Người chợt về cho đá nở hoa Thơ tình hòa quyện thiết tha Mây cười trong gió ... chim ca giữa rừng Tay lướt phím, mùa xuân qua ngõ Nụ chồi thơm đâu đó trao duyên Ngoài khơi sóng đẩy đưa thuyền Đừng quên ai hỡi phút thiêng liêng nầy Dù ta biết, rồi đây có lúc Gió mây tan giây phút chợt buồn Nhưng lòng vẫn nhớ nhau luôn Để trang thơ cũ nở muôn sắc màu Ta ngồi xuống, cùng thao thức đọc Từng lời ghi bằng óc bằng tim Tìm trong giây phút im lìm Bóng hình xưa cũ những đêm ...nhớ về ... Jacaranda (*Lion Ừ thì qua ngày mới Những bài thơ sang trang Xin khép vào kí ức Cho sầu đừng miên man )
Vấn vương Một bước sang ngang ngàn dặm nhớ Bao lần nhìn lại ngỡ rằng quên Cũng là chữ phận và duyên Gặp nhau chi để bến - thuyền phân ly Ngày đưa tiễn còn nghe vụn vỡ Từ trong tim nức nở nghẹn ngào Thương này biết gửi về đâu Biển nào đong hết nỗi sầu tương tư Lời thơ nhắc tình xưa nghĩa cũ Hẹn thề nào muôn thuở còn ghi Đêm từng đêm lệ tràn mi Choàng tay lạnh lẽo tứ bề chơi vơi Ta còn muốn đưa người sang bến Và cùng nghe ước nguyện thiên di Trời mưa giữa buổi phân kỳ Ngoảnh ra người đã bước đi mất rồi Chờ năm tháng cho vơi thương nhớ Nhưng dường như lại nhớ thương hơn Đường xa khuất nẻo tà dương Một miền ký ức còn vương vấn hoài ONLY jacaranda Xin cho ngày thêm nắng Đêm lại về thiết tha Những bồi hồi xa vắng Đưa bước người thăng hoa
Chỉ là Phút Cho Mình Trăn Trở Thơ đôi nét như nghìn mảnh vỡ Mực tuôn trào than thở vì đâu ? Nghe trong gió tiếng thương sầu Nỉ non khắc khoải buốt câu … thơ tình Chỉ là phút cho mình trăn trở Nẻo đi về gặp gỡ bèo mây Gió sương hát điệu sum vầy Hoa lòng đã nở theo ngày nắng lên Ta cứ ngỡ mình ên ta viết Những bài thơ tha thiết …gợi xưa Ngờ đâu bên ấy cũng mưa Vấn vương theo cánh lá đưa bên thềm Có những lúc trời đêm rất dịu Ánh Trăng hiền …sao thiếu bàn tay ? Ân cần một thoáng kề vai Nụ hôn lên mái tóc dài thướt tha … Xin hãy để nhạt nhòa kí ức Gió ru hồn đánh thức mà chi Hương thầm giữ lại trên mi Ngàn năm, giấc mộng phân ly ...chẳng về Jacaranda Một chút gì lãng mạn Cho hồn đi lang thang Vướng vào thơ sợi nhớ Để rồi …nghe miên man .
Nghẹn ngào Ta nói xa người trong đêm vắng Rồi nghe lòng chất nặng niềm riêng Bởi lời ai cứ ngả nghiêng Hay vì đã chẳng còn tin nữa rồi Bên kia đó tiếng người nức nở Giọng oán hờn như cứa vào tim Phận đời bảy nổi ba chìm Cầu duyên lỡ nhịp có tìm nhau không Nay còn lại mùa đông lạnh giá Trúc đào viên tơi tả gió lùa Lầu tây quạnh vắng song thưa Áo khăn cũng nhuộm đủ mưa nắng đời Thôi đành quyết buông lơi phận số Như kiếp này chẳng nợ gì nhau Dòng tương chảy ngược về đâu Này mang cho hết giọt sầu đơn côi Và còn lại giữa đôi bờ nhớ Mộng hoàng hoa vạn thuở luyến lưu Cầm lên một đóa vô ưu Tưởng quên mà vẫn nghẹn ngào phân ly ONLY
Thêm nỗi sầu da diết Ru giấc tình chênh chao Thơ pha màu diễm tuyệt Đưa người về bên nhau nhé Jacaranda
Đêm Tâm Sự Tôi nói với “thơ” chuyện của lòng Mộng đời xin khép thả về sông Xui chi ai nhặt về thắm thiết ... Từng câu ghi khắc trọn vào lòng Tôi nói với “đêm” chuyện tóc tơ Bờ vai băng giá ... chăn hững hờ Giọt buồn lăn xuống đời dâu bể Gió buốt làn môi ...đi vào mơ Tôi nói với “người” trên nẻo mây Rằng xuân rồi sẽ ghé sang đây Để cho hoa tím thôi sầu nhớ Cho mộng lòng tôi một chút say ... Gió thoảng làn mi, mắt cay cay Tôi ngóng trời xa suốt đêm dài Tiếng côn trùng khóc ngoài ...đâu đó Xé nát hồn tôi đến tận mai ... Khi nắng lên cao trời cũng sáng Lòng tôi che giấu vạn ngôn từ Đêm ấy tôi ghi dòng tản mạn Có người thao thức ...cũng dường như ... Jacaranda R
Có giấc mơ chẳng đến Cho buồn tận ngàn sau Có lời thơ ...về bến Cho người còn bên nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2019 02:39:54 bởi Nguyệt Hạ >
Thanh xuân Câu chuyện ngàn năm còn nguyên đó Theo dòng ký ức lững lờ trôi Người đã thiết tha rồi hẹn hứa Đổi cả thanh xuân lấy một thời Là để yêu thương và nhung nhớ Đưa người khắp nẻo chốn nhân gian Là để cho đi thêm lần nữa Được dấu môi hôn mộng địa đàng Rồi lại như bao lần xưa cũ Vơ vẩn ưu tư chuyện đá vàng Rồi khép lại tháng ngày dang dở Mắt lệ từng đêm mơ tình lang Thôi … người đừng rời xa người nhé Nắng mưa như thế đã đổi dòng Ta vẫn hiểu cuộc đời dâu bể Thì chẳng phiền chi chuyện có - không Còn viết cho nhau còn chuyện kể Dấu tình in lại giữa muôn trùng Xin được trăm năm nơi trần thế Để tạ ơn người phút tương phùng ONLY Jacaranda Là như men say đêm mơ màng Là như uyên ương mùa hoa vàng Này đây thơ ru miền thiên đàng Người ơi theo ta tình mênh mang
Kể Chuyện Trong Đêm Hôm qua nắng vàng trên thảm cỏ Cánh hồng thơm lan tỏa mùi hương Ôm dòng thơ mới thân thương Tay ve vuốt chữ mà tương tư vần Bên song cửa mấy lần chim hót Rộn ràng vui thánh thót vì đâu ? Ta quên mất nỗi âu sầu Khép đôi mắt ngủ bên câu thơ tình Chiều chậm xuống lặng thinh ...êm ả Tôi ước gì mây hóa thành ai ! Dìu tôi dạo phố đêm này Ngụm kem mát lạnh, vòng tay ấm nồng Sâu trong trái tim hồng tôi giấu Một niềm riêng ai thấu lòng tôi ? Triền miên một bóng xa xôi Ngàn năm không tỏ, để rồi vấn vương Trăng ngã bóng bên đường dịu mát Soi rõ từng hạt cát dưới chân Đêm này thơ đủ ái ân ? Buồn vui tôi kể mấy lần ...cho ai ! Jacaranda Nhìn trăng tôi kể chuyện đời Nhìn mây tôi thả bao lời thơ đêm Nguyện trời ban phút êm đềm Nguyện người ta cứ ngọt mềm ...ru tôi
Miên khúc Ta nghe lại đôi dòng tâm sự Vẫn ngọt ngào quỳnh nở giữa khuya Này trăng vui bước thiên di Này hoa e ấp hẹn thề gió mây Rồi nghĩ lại tháng ngày mưa nắng Với muôn vàn cay đắng nhớ nhung Vì người xa đến vô cùng Vì ta ao ước mình chung một đường Rồi cứ mãi vấn vương chờ đợi Hoa héo tàn giữa buổi phân ly Lệ còn thấm nặng bờ mi Đông qua hè tới… người đi chưa về Ngày mai nếu hẹn thề dang dở Còn lại gì giữa nợ và duyên Có người cứ mãi gọi tên Cách lòng xa mặt … hờn ghen thế nào Xin chút nắng pha màu hoa cỏ Chốn bụi hồng rực rỡ mấy khi Ảo huyền miên khúc vô vi Ru người trong mộng tứ bề an yên ONLY Jacaranda Tím màu hoa ấy còn nguyên Ai xui quân tử thuyền quyên nặng tình Một trời thương nhớ thanh bình Ngát hương phiêu lãng giữa mênh mông này
Ôm Giấc Mơ Say
Ta về ôm giấc mơ say Ru hiu hắt mượt trên vai ...xõa buồn Dòng miên khúc trào tuôn ngây dại Dưới trăng vàng tình mãi còn vương Hẹn thề ướt đẫm mùi sương Hai phương cách biệt biết đường nào chung ? Đi về phía tương phùng hư ảo Quên chuyện đời thay áo tình thơ Rồi ta đặt bút vẩn vơ ... Ngôn từ trôi dạt sang bờ xa xăm Nâng chén nguyệt trăm năm bến nhớ Thuyền cô đơn trắc trở vần câu Đêm nay có lục bát sầu Có bài song thất ý sâu khôn lường ... Ai đã biết nhìn gương đối bóng ? Ai đã sầu như sóng lênh đênh ? Mùa thu sớm đã về bên Buồn liêu xiêu lá vàng trên ngọn đồi Theo năm tháng hồn trôi phiêu bạt Tuổi chất chồng thơ hát an nhiên Tìm trong giây phút ưu phiền Niềm vui ẩn hiện trong yên phận người
Jacaranda
“Sắc son một nét bâng quơ Người đi ai giữ niềm mơ cho mìmh ? Gót sầu còn thắm màu trinh Khép hồn tơi tả ru tình trong thơ “
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: