Tình Mãi Còn Vương !!!
Tự khúc
Ta về ôm giấc mơ say Tìm trong thương nhớ chất đầy hư vô Là vẫn biết đôi bờ chia cắt Tình vấn vương quặn thắt cõi lòng Còn đây một sợi tơ hồng Buộc vào tim để chờ mong tháng ngày Đời vẫn cứ đổi thay lặng lẽ Ta ước mình như kẻ vô tri Càn khôn luân chuyển huyền vi Mặc nhiên giữ lại những gì trao nhau Rồi cũng phải tin vào phận số Hai hướng đời gặp gỡ diệu kỳ Nếu mà có lúc quên đi Thì trăng tròn - khuyết cũng vì hóa công Đường đi mãi sắc không không sắc Tiếng tơ đồng lúc nhặt lúc khoan Tình này ngang trái dở dang Vẫn mong trọn kiếp chẳng gian dối người Về nghe mây gió buông lơi Xa miền ký ức cho vơi nỗi niềm ONLY Jacaranda Ngày giữa hạ còn chang chang nắng Mà ngỡ như phủ trắng tuyết sầu Lối về lất phất mưa ngâu Người ơi nhẹ bước qua cầu với ta
Ngày Cứ Mới Cho Đời Ta Cũ
Phải chi đời mãi cứ xuân Để thơ ta hát khúc ân tình đầy ! Ta ngồi ngắm nhìn mây phiêu lãng Trôi lững lờ không oán chẳng than Xòe tay hứng giọt nắng vàng Nhắm đôi mắt lại ... mơ màng về đâu ... Chân đi mãi bao lâu chẳng biết Gót đau rồi rên xiết với ai ? Chuốc sầu để tự ta say Vài ba nét chữ viết bài “tạ ơn” Có những lúc buồn hơn mưa đổ Ngồi nhìn mưa ...mưa khổ hơn ta ? Ừ thôi ta cứ là ta Để cho mưa khóc dùm ta một đời Ngày cứ mới, cho đời ta cũ Xuân đi rồi vai rũ áo thay Ngón gầy, năm ngón, bàn tay ... Dưới tàn nến lụn ...một bài thơ đêm Phải chi đời mãi êm đềm ... Để thơ ta được tăng thêm hương nồng jacaranda Đường phía trước, còn xa ...xa lắm Chiếc cầu dài ai nắm bàn tay ? Dưới chân con nước u hoài Cuốn ta trôi mãi miệt mài ...về đâu ?
Niệm khúc
Ai biết được lòng buồn đến thế Khi mà yêu lại để mình đau Tưởng như ý hợp tâm đầu Nào hay biển hóa nương dâu sớm chiều Tương tư khúc dập dìu cánh nhạn Giữa đôi bờ bỉ ngạn đơm hoa Bóng người hiu hắt nhạt nhòa Trập trùng mây nước dưới tà huy phai Dần qua hết những ngày đông giá Bước ngang cầu nắng hạ vào thu Say trên đỉnh dốc sương mù Vòng tay nào đã hát ru mấy mùa Ôi tha thiết tình xưa nghĩa cũ Bến Tầm Dương vần vũ u hoài Ân ân oán oán tơi bời Quay lưng là đã một đời cắt chia Miền ký ức trăng khuya ngời sáng Lòng hạo nhiên thản đãng gió đưa Ngoài hiên tí tách hạt mưa Lại nghe niệm khúc cho vừa nhớ nhung ONLY Jacaranda Đôi bờ cách biệt giữa lòng đêm Ta giấu hờn ghen dưới mạn thuyền Ơi trăng có hẹn nghìn thu nữa Hỡi người vạn kiếp vẫn còn duyên
Gởi Người Ngàn Dặm
Ta ao ước nắng vàng như lụa Không bao giờ cỏ úa tương tư ... Lời thơ đêm, tỏ thực-hư Gõ trên bàn phím tựa như tiếng lòng Đêm khuya lắm, ngồi trong thinh vắng Nghe cung đàn chết lặng niềm riêng Bút khua trên giấy ưu phiền Mấy lần vò nát ... rồi nghiền dưới chân Ta muốn viết ân cần ... trau chuốt Để cho sầu không buốt tim gan Đối gương thương nét thu tàn Xòe tay đếm lá ... ngỡ ngàng xuân xanh Hơn một tháng ... không đành buông bỏ Cầm bút lên ... ta ngõ gì đây ? Hỡi người ở tận chân mây Hồn ta lỡ khóc lệ đầy dấu xưa Người là nắng, vừa là giông tố ? Sưởi hồn ta ... hay khổ miên miên Tựa vai ta thở vào duyên Thương bài thơ mới ... gởi miền xa xôi ... jacaranda R Ai tu mấy kiếp thành tri kỷ ? Ta với người nay quý vạn lời Chân dung mệnh số ... do tạo hóa Cuối đường thôi nắng cánh hoa rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2019 13:51:45 bởi Nguyệt Hạ >
Tương khúc Người không đến trong lần hẹn cuối Gửi lại lời trăng trối: bình yên Hè chưa kịp gọi nắng lên Đường thu đã viết thành tên: đợi chờ Ta ước hẹn cùng thơ làm bạn Kể nỗi lòng tản mạn vu vơ Từng trang giấy trắng hững hờ Loang loang vết mực sầu ngơ ngẩn sầu Lời chưa hẳn tròn câu đủ ý Chỉ riêng người tri kỷ tỏ tường Đàn này nắn nót cung thương Khúc ru đã soạn ngàn chương mộng lòng Ai biết được tình trong như đã Gửi sang miền đất lạ xa xôi Nếu mà nhung nhớ phai phôi Một mình ta với khúc nôi đoạn trường Đây ngõ hạnh ngàn sương phủ trắng Bước hư vô lạnh vắng bóng người Lại thêm một cánh hoa rơi Hồn thơ giông gió tơi bời vì đâu … ONLY Jacaranda Nghiêng ngả vầng trăng nghiêng ngả thu Lời ai da diết khúc niệm từ Ta mang duyên số in vào chữ Tạ tình một kiếp bạn cùng thơ
Một Vòng Mộng Mị Đâu ai biết, bao nghìn thu nữa Còn nhớ không ? lời hứa ... gió bay Xòe tay ... ta vẽ lên tay Một vòng mộng mị đêm này có nhau Lời ru mới, nỗi đau cũng mới Vết thương này ta gởi vào thơ Lệ vương nét chữ nhạt mờ Tàn đêm trăng khuyết xác xơ thân gầy Ta giờ đã như cây lặng gió Mai ... hạt sầu nở đóa vô ưu Khoe hương sắc dưới sương mù Khóc ta từng chiếc lá thu lìa cành Rồi xuân đến, mùa xanh cũng chớm Bài thơ ta ... khuya sớm lãng quên Người xưa hồn có lênh đênh ? Về theo ký ức gọi tên ... một người Mang mang nhớ, khóc cười ngây dại Chuyện thơ nào ghi mãi vào tim ... Vì ta ... người có đi tìm ... Vần ru thất lạc những đêm ... canh tàn jacaranda Câu lơ lửng ... vần treo lơ lửng Ý không tròn mộng cũng ngã nghiêng Bởi vì ta! Tri kỷ ưu phiền Xin đa tạ ... vì duyên ...vững kết . r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2021 02:59:15 bởi Ct.Ly >
Dạ khúc Mùa thay lá tàn phai ký ức Bước lặng thầm mỗi bước càng đau Ân tình đã gửi về nhau Ngàn năm duyên - nợ trước - sau vẹn tròn Ai khuya sớm mỏi mòn trông ngóng Giữ trong lòng một bóng người dưng Này đây những chuyện đã từng Dù cho cách biệt cũng đừng lãng quên Màu sương khói hằn lên mắt biếc Hỏi thăm người luyến tiếc gì không Lòng ta thương nhớ chất chồng Sao nghe băng tuyết mùa đông thét gào Ai đếm được ngàn sao vạn nắng Trả cho người nghĩa nặng tình sâu Trở về cái buổi ban đầu Đừng vui tao ngộ, đừng sầu biệt ly Ngày và tháng cứ đi lặng lẽ Viết vần thơ cho nhẹ tấc lòng Trăng thu lơ lửng giữa dòng Mênh mang dạ khúc thêm nồng nàn yêu r
ONLY Jacaranda Ta hẹn cùng nhau tự lâu rồi Mặc cho ngày tháng cứ phai phôi Duyên thơ nợ chữ còn nguyên mộng Một cõi thiên thai của riêng người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2021 03:01:12 bởi Ct.Ly >
Bài Thơ Cho Chồng
Tôi viết bài thơ, bài cho chồng Hỏi rằng người ấy có biết không? Đợi khi nhắm mắt, tôi nằm xuống Anh hãy đọc thơ, kẻ má hồng ... Năm ấy lòng tôi còn non lắm Chuyện đời đắng ngọt, biết gì đâu Tháng năm mưa gió, rồi mưa gió Tôi đã già nua với nỗi sầu Anh cũng như tôi, nhìn vất vả... Đếm từng năm tháng dấu phôi pha Có khi là những dòng nước mắt Ẩn chứa niềm riêng, chẳng nhạt nhòa... Rồi tháng ngày qua, qua cũng lẹ Mặn nồng anh cất giữ nơi đâu? Mình tôi ôm lấy vầng trăng lạnh Mơ ước vòng tay...những ngày đầu Anh ạ! Em buồn như chiếc lá Đợi mùa Thu lạnh đến sang Đông Lá rơi "thơ" chết hồn phiêu bạt Ai hiểu lòng ta? kẻ má hồng. jacaranda Dec 20 2021 TB: Viết cho một nỗi buồn mênh mông... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2021 03:06:52 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: