Câu Chuyện Tình Thơ
Ngày anh lớn em còn học chữ
Em i tờ... anh viết tình thư
Bài thơ yêu miên man một thuở
Em vẫn là cô bé vô tư
Thời gian trôi em thành thiếu nữ
Anh thành người bán chữ nuôi thân
Cuộc đời xuôi hai đứa về gần
Nhưng tầm tả mưa lòng chẳng dứt
Cứ vất vả chong đèn thao thức
Anh làm thơ viết lách chẳng ngừng
Lời thơ anh từng chữ rưng rưng
Như nhịp thở đời anh đang trãi
Thơ anh viết say hồn em gái
Ru lòng ta mê mãi chẳng ngừng
Luân phiên thay bốn mùa rưng rức
Để hồn nghe ngập cả mùa xuân
Rồi một ngày mưa buồn tầm tả
Khoác áo hồng em lấy chồng xa
Nào biết đâu quê xưa người cũng
Ôm thơ sầu giã biệt tình ta
Người ra đi đồi thông rít gió
Mây giăng sầu nước chẳng buồn trôi
Giả biệt anh người thi sĩ ấy
Như chuyện buồn ngày đó tình tôi
jacaranda