Vỗ Giấc Đêm Mơ
Muốn khép hồn thơ khép tơ lòng
Gieo mình về với cõi hư không
Để tâm yên tịnh thôi buồn nhớ
Con tim vỗ giấc giữa trời đông
Như vết chim di in cát buồn
Gió về xóa hết chẳng còn chi
Lạc tình khắc khoải mong kỳ tích
Mòn mõi giai nhân nét xuân thì
Khép mộng cho mơ thôi tìm về
Nhớ chi người gió nẽo sơn khê
Mắt mi lệ tím buồng tim vỡ
Sầu em thao thức mỗi đêm về
jacaranda
Cho Hồng Lối Mộng
Nỡ đâu ai lại khép tơ lòng
Để tình tôi lạc giữa hư không
Mong ai vơi dịu bao sầu nhớ
Nước mắt tình ai chớ đầy đong
Tôi biết hồn thơ đang chạnh buồn
Hòng mong chia xẻ được ít chi
Thương yêu, tôi xoá bao dấu tích
Hằn ghi thoang thoảng nét dậy thì
Lối nhỏ, đường xưa tôi tìm về
Thăm người yêu cũ, chốn an khê
Hạnh phúc tuôn tràn như bờ vỡ
Vòng tay âu yếm, bước chung về...
Tóc nâu
Tròn Mộng Người Ơi
Một phút buồn khơi dậy tâm tư
Chạnh nghe đau xót tiếng tạ từ
Ai nhớ thương ai cho lòng rối
Lệ rơi nhòa nét lá tình thư
Chia sẻ lòng nhau nhé người xa
Lời thơ người nhẹ tựa như là
Vuốt ve an ủi lòng ta đó
Hoà quyện thăng trầm như lời ca
Người xa ngàn dặm đã về đây
Từ nay chung hát khúc xum vầy
Xuân đến hoan ca xanh lộc biếc
Bàn tay người ấm một bàn tay
jacaranda