Tình muôn thuở
Thơ ngọt ngào... sao thấy giọt châu rơi
Nỗi nhung nhớ nhuộm tím lời thương mến
Nỗi khao khát vương môi mềm mặn thế
Hay, trí tâm thấu cách trở quan san...
Ta biết người bên đó chẳng có xuân
Biết người nhớ Tết cổ truyền dân tộc
Ta những muốn gửi nắng vàng ấm áp
Có ngờ đâu... khơi lại nỗi niềm riêng
Nhưng, người ơi... tình thân từ trong tim
Dù thế nào cũng đã tròn mộng ước
Dù không thực... nhưng lòng ta trọn vẹn
Dấu ấn này trọn kiếp chẳng mờ phai
Chẳng cần chi phải soi mắt, kề vai
Chẳng sức mạnh nào mạnh bằng ý chí
Nghĩ về nhau... ta có tình muôn thuở
Ngày nối ngày... thơ thỏa nỗi đợi mong
_______________________
ONLY
Ta Có Tình Muôn Thuở
Nghĩ về nhau ta có tình muôn thuở
Mắt môi trao dù vẫn ở hai nơi
"Tình yêu" ơi nghe say đắm tuyệt vời
Lâng lâng mộng hồn tìm nhau đắm đuối
Tình bên thơ hình như không đoạn cuối
Xuyến xao hoài như mãi tuổi đầu xanh
Thơ theo nhau qua thác núi cùng ghành
Cho trọn vẹn mà ngỡ như vẫn thiếu
Xuân nơi đây dù nắng không rọi chiếu
Dù ngỗn ngang đang nặng trĩu cõi lòng
Vì xa quê nên có lắm hoài mong
Nhưng an ủi bên tình thơ người viết
Giọt châu rơi những khi lòng luyến tiếc
Nhớ nhung về nên khôn xiết chạnh tim
Phá vỡ đi cái phút chốc im lìm
Để người phải chạnh hồn theo ngòi bút
jacaranda