Tình Mãi Còn Vương !!!
Em Ước Đi ...
Em ước đi ... nhưng bao giờ mới thật
Chuyện cuộc đời sống chân chất làm vui
Khi xuôi tay nhắm mắt xác thân vùi
Theo cát bụi hồn tan như mây khói
Em ước đi ... một xác phàm vương tội
Sống nhọc nhằn nên ước vội tàn phai
Cuộc đời ơi, thương dáng vóc hình hài
Con tim nhỏ mang suối tình nức nở
jacaranda
Trích đoạn: SuongAnh
Hihihihihihi...dzui wá ta ơi.....hai Anh cuả SA vì cái lọ dầu marque Con Cọp mà hờn dỗi nhau ha....thôi thôi, cho em Sương xin nha....
LÀM HÒA
Thôi thôi ta hãy làm hoà
Cùng nhau tay nắm hát ca vang trời
Hờn chi tội lắm anh ơi!
Hết buồn hết giận cho đời thêm vui
Thu về lòng thấy ngậm ngùi
Mỗi người mỗi ngã nụ cười héo hon
Vắng nhau mất nụ cười dòn
Mất luôn tiếng sáo ví von trưa hè
Tình vui đầy ắp đam mê
Vì đâu lại để hẹn thề phai phôi
Tình trần hai đưá duyên đôi
Một lòng gìn giữ mãi ngời xinh tươi
Sương Anh
Ừa Dzui lắm cưng ơi, có hủ dầu mà cứ rượt bắt... chứ thực sự thì tình nồng thắm lắm .... hai cưng nè Duyên tình đượm thắm nụ cười
Không buồn chẳng giận vì đời có em
Ba người vui vẻ êm đềm
Thơ trao nồng ấm tình thêm đậm đà
Em ơi Hè đã đi qua
Thôi đừng luyến tiếc để mà làm chi
Ba đứa xúm lại ... rù rì
Đâu còn buồn nữa đêm thì qua mau
jacaranda
Em Ước Đi ...
Em ước đi ... nhưng bao giờ mới thật
Chuyện cuộc đời sống chân chất làm vui
Khi xuôi tay nhắm mắt xác thân vùi
Theo cát bụi hồn tan như mây khói
Em ước đi ... một xác phàm vương tội
Sống nhọc nhằn nên ước vội tàn phai
Cuộc đời ơi, thương dáng vóc hình hài
Con tim nhỏ mang suối tình nức nở
jacaranda
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/9695C15879A247EABEE021DBD642F204.jpg[/image]
KẾT ƯỚC
Đi đến cuối cuộc đời, em vẫn ước
Dù duyên tình đưa đẩy ngược giòng nhau
Anh biết không thương nhớ chửa phai màu
Màu chung thuỷ tự khởi đầu giấc mộng.
Mộng đôi mình đã ươm bằng lệ nóng
Được mơn man bằng gió lộng vầng mây
Được sáng soi bằng ánh dịu trăng gầy
Bằng nhịp thở con tim ngày còn đập...
Em vẫn ước hình bóng anh cùng khắp
Vây hồn em tràn ngập giấc mơ xa
Như bướm hoa một thuở dệt chan hoà
Đỉnh hạnh phúc tràn thiết tha trao gởi.
Vì ước mơ nên hai hồn chung lối
Thoát khổ sầu nhân thế, tội tình mang
Thân xác ta sẽ hoá bụi tro tàn
Chỉ còn lại hồn thênh thang kết ước.
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 03:37:36 bởi Tóc nâu >
Nguyện Cầu Với Gió ...
Lời ru đêm tôi trao em ngày đó
Vẫn còn êm bên lối cỏ thân quen
Bến sông xưa ... đò leo lét ánh đèn
Chèo xuôi ngược bao mảnh đời vất vả
Đời xa quê ... tôi trao em tất cả
Bến Ninh Kiều ... ôi mấy ngã tình yêu
Nhớ làm sao cái sông nước buổi chiều
Hoàng hôn rớt ... trôi nhanh tìm sóng bạc
Quê tôi đó Miền Tây đồng lúa ngát
Em Hà Thành ... đêm hồn lạc vào thơ
Đến bên tôi ai biết trước chữ ngờ
Nâng hoa tím ... em bảo quà gặp mặt
Rồi từng đêm nỗi sầu dâng khóe mắt
Tình em buồn hồn se sắt đau thương
Chỉ trách tôi ... không phép lạ diệu thường
Ban hạnh phúc, cho em ... người em nhỏ
Chấp đôi tay ... tôi nguyện theo làn gió
Cầu đời này, em đừng có thương đau
Đấng thiêng liêng, hãy ban phép nhiệm màu
Em hạnh phúc ... đường tương lai muôn thuở
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2008 03:31:26 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Tóc nâu
Em Ước Đi ...
Em ước đi ... nhưng bao giờ mới thật
Chuyện cuộc đời sống chân chất làm vui
Khi xuôi tay nhắm mắt xác thân vùi
Theo cát bụi hồn tan như mây khói
Em ước đi ... một xác phàm vương tội
Sống nhọc nhằn nên ước vội tàn phai
Cuộc đời ơi, thương dáng vóc hình hài
Con tim nhỏ mang suối tình nức nở
jacaranda
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/9695C15879A247EABEE021DBD642F204.jpg[/image]
KẾT ƯỚC
Đi đến cuối cuộc đời, em vẫn ước
Dù duyên tình đưa đẩy ngược giòng nhau
Anh biết không thương nhớ chửa phai màu
Màu chung thuỷ tự khởi đầu giấc mộng.
Mộng đôi mình đã ươm bằng lệ nóng
Được mơn man bằng gió lộng vầng mây
Được sáng soi bằng ánh dịu trăng gầy
Bằng nhịp thở con tim ngày còn đập...
Em vẫn ước hình bóng anh cùng khắp
Vây hồn em tràn ngập giấc mơ xa
Như bướm hoa một thuở dệt chan hoà
Đỉnh hạnh phúc tràn thiết tha trao gởi.
Vì ước mơ nên hai hồn chung lối
Thoát khổ sầu nhân thế, tội tình mang
Thân xác ta sẽ hoá bụi tro tàn
Chỉ còn lại hồn thênh thang kết ước.
Tóc nâu
*
Gởi Gió...
Tình không còn ước hẹn mùa giao ước
Chỉ còn là kỷ niệm chất trong tim
Nghìn nhớ thương ghé về đau chiều tím
Mộng trăm năm tan rã một lần đầu
Em vẫn đợi gió chiều mang giai ngẩu
Gởi bài thơ bên lối nhỏ đường xưa
Có khi nào anh nghe gió đong đưa
Là em đó kỷ niệm về ve vuốt
Em vẫn đó bên dòng đời xuôi ngược
Dõi bóng anh sương khói ở ngàn xa
Như gần lằm những lần nắng la đà
nụ hôn gió ghé lên vai lên tóc...
Chỉ là mơ nên nhiều khi em khóc
Biết trăm năm không duyên nợ trầu cau
Triệu bài thơ em kết lại ngọt ngào
Hồn trong gió thênh thang lời kết ướt
Lam Hồng Minh
Anh ja, anh Tóc ơi... đừng có nói LHM không biết hai anh là ai nhen, anh là con trai, con gái...làm gì..ở đâu LHM cũng biết hết đó...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2008 05:01:41 bởi Lam Hồng Minh >
Buồn Trắng Canh Thâu ...
Bỗng dưng sao lại dại khờ ?
Tin người lầm lỡ để giờ ... buồn hiu
Sắt se cơn gió buổi chiều
Heo may thu chớm ... lạnh nhiều vậy sao ?
Hay vì tại dạ nao nao ?
Buồn rơi bao lệ ... đọng vào tận tim
Tin chi để nỗi khổ tìm
Tin chi để xác thân chìm vực sâu
Bây chừ đang trắng canh đầu ...
Canh sau cũng vẫn ... nỗi sầu còn đây
Lòng tôi người hỡi có hay ?
Nỡ đem dao cắt ... xót đầy lòng nhau?
Làm sao để chẳng phai màu ?
Nghĩa xưa tình cũ ... bên nhau bao ngày
Người ơi ! ai đúng ai sai ?
Phân làm sao tỏ, khỏi ray rức lòng ?
Ô kìa Mây trắng như Bông
Thì ra trời đã sáng trong khi nào ?
Buồn rơi bao lệ thì sao ?
Thơ ơi ta gửi gấm vào buồn vui ...
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 20:00:33 bởi Huyền Băng >
Gởi Gió...
Tình không còn ước hẹn mùa giao ước
Chỉ còn là kỷ niệm chất trong tim
Nghìn nhớ thương ghé về đau chiều tím
Mộng trăm năm tan rã một lần đầu
Em vẫn đợi gió chiều mang giai ngẩu
Gởi bài thơ bên lối nhỏ đường xưa
Có khi nào anh nghe gió đong đưa
Là em đó kỷ niệm về ve vuốt
Em vẫn đó bên dòng đời xuôi ngược
Dõi bóng anh sương khói ở ngàn xa
Như gần lằm những lần nắng la đà
nụ hôn gió ghé lên vai lên tóc...
Chỉ là mơ nên nhiều khi em khóc
Biết trăm năm không duyên nợ trầu cau
Triệu bài thơ em kết lại ngọt ngào
Hồn trong gió thênh thang lời kết ướt
Lam Hồng Minh
Anh ja, anh Tóc ơi... đừng có nói LHM không biết hai anh là ai nhen, anh là con trai, con gái...làm gì..ở đâu LHM cũng biết hết đó...
Xa Rồi Ngày Ấy ...
Lời em viết ... làm tim tôi sướt mướt
Nụ hôn nồng như đang lướt qua môi
Biết làm sao ... bao nhiêu chuyện đã rồi
Thời gian cũng khó mà quay trở ngược
Hãy thứ tha cho lần tôi cất bước
Sẽ chẳng buồn ... nếu hiểu được lòng tôi
Tình bây giờ đã vạn lý xa xôi
Mong em vẫn ... như lần tôi đã gặp
Tâm hiền hòa ... môi nụ cười e ấp
Đẹp dịu dàng ... nụ hoa sắp chào xuân
Để tôi về mà hồn cứ bâng khuâng
Lưu luyến mãi, mơ ngày chung đôi bóng
Nhưng em ơi ... bỗng đâu trời dậy sóng
Để bây giờ hình với bóng ngăn đôi
Biết em buồn, lệ đắng vướng bờ môi
Đêm làm bạn bên vần thơ thổn thức
jacaranda LHM ui... nghe cưng nói biết anh Tóc anh ja là ai... ở đâu... hic... làm run quá hà... thơ dzê bỗng chạy đâu mất tiu hết rồi .... mai mốt cưng đừng hăm he dzậy, để anh ja được dzê tự nhiên chút ha Chúc cưng luôn vui nhé
Trích đoạn: jacaranda
Buồn Trắng Canh Thâu ...
Bỗng dưng sao lại dại khờ ?
Tin người lầm lỡ để giờ ... buồn hiu
Sắt se cơn gió buổi chiều
Heo may thu chớm ... lạnh nhiều vậy sao ?
Hay vì tại dạ nao nao ?
Buồn rơi bao lệ ... đọng vào tận tim
Tin chi để nỗi khổ tìm
Tin chi để xác thân chìm vực sâu
Bây chừ đang trắng canh đầu ...
Canh sau cũng vẫn ... nỗi sầu còn đây
Lòng tôi người hỡi có hay ?
Nỡ đem dao cắt ... xót đầy lòng nhau?
Làm sao để chẳng phai màu ?
Nghĩa xưa tình cũ ... bên nhau bao ngày
Người ơi ! ai đúng ai sai ?
Phân làm sao tỏ, khỏi ray rức lòng ?
Ô kìa Mây trắng như Bông
Thì ra trời đã sáng trong khi nào ?
Buồn rơi bao lệ thì sao ?
Thơ ơi ta gửi gấm vào buồn vui ...
jacaranda
ĐÊM TRẮNG SẦU
Chia ly với những ngậm ngùi
Người nơi bến mới bỏ tui dại khờ
Đêm ngày góp nhặt vần thơ
Trao về nơi ấy những chờ những mong
Vườn tình tui vẫn đứng trông
Con đò ngày ấy nhớ không nẻo về
Một mình cô lẻ bóng quê
Giữa đời chật hẹp lê thê tháng ngày
Ô kìa cơn gió heo may
Một mùa thu tới chẳng hay chẳng tường
Ôm hoài nỗi nhớ niềm thương
Thấy đời đen bạc chán chường làm sao...
Buồn Trắng Canh Thâu ...
Bỗng dưng sao lại dại khờ ?
Tin người lầm lỡ để giờ ... buồn hiu
Sắt se cơn gió buổi chiều
Heo may thu chớm ... lạnh nhiều vậy sao ?
Hay vì tại dạ nao nao ?
Buồn rơi bao lệ ... đọng vào tận tim
Tin chi để nỗi khổ tìm
Tin chi để xác thân chìm vực sâu
Bây chừ đang trắng canh đầu ...
Canh sau cũng vẫn ... nỗi sầu còn đây
Lòng tôi người hỡi có hay ?
Nỡ đem dao cắt ... xót đầy lòng nhau?
Làm sao để chẳng phai màu ?
Nghĩa xưa tình cũ ... bên nhau bao ngày
Người ơi ! ai đúng ai sai ?
Phân làm sao tỏ, khỏi ray rức lòng ?
Ô kìa Mây trắng như Bông
Thì ra trời đã sáng trong khi nào ?
Buồn rơi bao lệ thì sao ?
Thơ ơi ta gửi gấm vào buồn vui ...
jacaranda
r
Đêm Dài Không Ngủ Buồn ai con chữ ngậm ngùi
Câu thơ chẳng thấy nét vui ngày nao
Nhớ ai mà hồn xôn xao
Mắt không chịu ngủ thi thào cùng đêm Chờ ai ngóng đợi hiên thềm
Vào ra thắt thỏm chăn mền bỏ không
Đợi ai phai nhạt má hồng
Trâm buông lược bỏ bên song ngóng hoài Hờn ai chẳng biết hờn ai
Dòng châu rơi rụng lăn dài má môi
Dỗi ai mà tứ thơ rơi
Xót xa hồn cỏ bên đồi ngẩn ngơ Thương ai viết mãi chữ chờ
Tim đèn lụn tắt câu thơ chưa tròn
Yêu ai giữ dạ sắt son
Dẫu ai thay đổi đây còn mãi yêu... Sương Anh Anh JA chung tình dữ hén...dzị thì em Sương hổng dại mà bỏ đi, đeo wài cho đến khi nào anh sợ phải chạy trốn thì thôi hihihihihihi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 20:59:26 bởi Huyền Băng >
Dấu Yêu Buồn ...
Hỏi vì sao ... trời ban cho tình lỡ
Để bây chừ nức nở dưới trời thu
Hỏi vì sao mây giăng mắc sương mù
Để thơ khóc ... vì xa người yêu dấu
Đêm từng đêm buồn tôi ai có thấu ?
Nhớ nhung nào đang cào cấu từng cơn
Nếu thơ tôi có pha chút dỗi hờn
Người nên hiểu vì quá yêu nên thế ...
Bản tình ca chứa chan đầy chất Huế
Quán ven đường ...đôi chiếc ghế uyên ương
Mắt nhìn nhau, đôi ta đã ngầm thương
Nay xa cách vấn vương đường kỷ niệm
Thu lá bay rơi vàng như phù phiếm
Dấu yêu buồn ... hồn lạc kiếm tìm nhau
Mỗi thu về che giấu nỗi khát khao
Tôi nhặt lá ... ngỡ thư tình ai viết
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 23:51:08 bởi Huyền Băng >
Xa Rồi Ngày Ấy ...
Lời em viết ... làm tim tôi sướt mướt
Nụ hôn nồng như đang lướt qua môi
Biết làm sao ... bao nhiêu chuyện đã rồi
Thời gian cũng khó mà quay trở ngược
Hãy thứ tha cho lần tôi cất bước
Sẽ chẳng buồn ... nếu hiểu được lòng tôi
Tình bây giờ đã vạn lý xa xôi
Mong em vẫn ... như lần tôi đã gặp
Tâm hiền hòa ... môi nụ cười e ấp
Đẹp dịu dàng ... nụ hoa sắp chào xuân
Để tôi về mà hồn cứ bâng khuâng
Lưu luyến mãi, mơ ngày chung đôi bóng
Nhưng em ơi ... bỗng đâu trời dậy sóng
Để bây giờ hình với bóng ngăn đôi
Biết em buồn, lệ đắng vướng bờ môi
Đêm làm bạn bên vần thơ thổn thức
jacaranda LHM ui... nghe cưng nói biết anh Tóc anh ja là ai... ở đâu... hic... làm run quá hà... thơ dzê bỗng chạy đâu mất tiu hết rồi .... mai mốt cưng đừng hăm he dzậy, để anh ja được dzê tự nhiên chút ha Chúc cưng luôn vui nhé
Vẫn Như Ngày Ấy....
Biết làm sao giữ tròn ngày hôm ấy
Mái tóc xanh còn nguyện vẹn lời thề
Biết làm sao khi cuộc đời đưa đẩy
Em giờ đây ngủ thức những cơn mê
Vẫn ngày ấy dù chân mình cất bước
Tay nắm tay đi qua những tháng ngày
Vẫn ngày ấy như say vầng trăng khướt
Sao bây giờ thu đón lá tàn phai...
Như xa mãi... xa rời ngày hôm ấy
Như luyến lưu chân cát bụi hình hài
Hay còn đây... vẫn hoài ngày hôm ấy
Chờ đợi đưa nhau hứng giọt nắng mai...
Vẫn như ngày ấy đêm còn thổn thức
Có phai chăng người hởi mùa thu đi
Vẫn như mãi tim em còn ray rứt
Từ thuở nào khi đời đã chia ly...
Lam Hồng Minh
Anh Ja anh Tóc ui.... anh run anh sợ thì chỉ có cách dọn nhà đi nơi khác thôi đó, nếu như anh còn muốn dzê nhe... hihi....
còn nếu như "Vẫn Còn Như Ngày Ấy" thì khỏi cần dzê mà chỉ cần dụ khị cho kẹo bông gòn thui hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2008 07:18:08 bởi Lam Hồng Minh >