Tình Mãi Còn Vương !!!
... Phố Nào ? Phố nào một thoáng mưa bay
Cho em hồn chạnh nhớ hoài chuyện xưa
Phố nào Hoa Tím chiều thưa
Nắng nghiêng soi vạt Tóc vừa xõa ngang
Phố nào buông khẽ lá vàng
Xạc xào than thở khóc chàng lỗi câu
Hoàng hôn ... đêm phủ thêm sầu
Phố nào em bước ... về đâu đêm này ?
Phố nào vụt cánh Chim bay
Người quên ước hẹn ...gió lay lắt sầu
Một mình qua ngõ đêm sâu
Hồn nghe đơn lạnh ... nhạt câu duyên tình
jacaranda Phố Mưa
Chiều về phố cũ lặng thinh
Góc mưa ươn ướt giọt tình buồn rơi
Ngày nào rộn rã nói cười
Chen vai trong chiếc dù tươi môi hồng
Chiều nay nghe gió hát rong
Nghe sầu rỉ rã hư không xoáy vòng
Chiều nghiêng còn dốc vào lòng
Phố chìm dĩ vãng trôi dòng yêu thương
Phố chiều lành lạnh khói sương
Nghe ai trách cả con đường ướt mưa
Làm sao quên chuyện tình xưa
Ngậm ngùi phố cũng khóc mưa với mình !
Lam Hồng Minh Anh Ja ! Mới vừa ghé thư quán thấy anh ngồi đó bùn hiu...Lam lẹ lẹ nhảy vào liền, mà đâu có tính làm bài thơ bùn dzị cho anh đâu à, Nhưng đọc thơ anh rồi thơ nó bị dính hơi thơ, nên bùn hiu luôn nà! Bắt đền đó nhen, anh khoẻ không dzậy kưng ? lâu quá rồi Lam mới trở vào TQ lại. Vui lên nha kưng... không được bùn vì làm người ta bùn theo! biết chưa ??
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2009 06:19:04 bởi Lam Hồng Minh >
Ứ Thì...
Ừ thì...em lại ra đi
Kẻo ai níu bóng kéo trì hồn em
Trưa hè gió mát trời êm
Vòng tay mềm mại níu đêm với tình
Ừ thì...một chút duyên xinh
Cho em được giữ bên mình làm tin
Kẻo mai mốt biết đâu xin
Lạc người yêu dấu đi tìm nơi nao?
Ừ thì...mai lỡ xa nhau
Cũng còn một chút tình đầu mà mơ
Em đi cất giữ vần thơ
Khi buồn lấy đọc để ngờ còn yêu
Ừ thì...khi tình xanh rêu
Xin em thơ dệt vần thêu tên người
Ra đi mà héo môi cười
Bởi nào được vẹn tình vui ban đầu
Sương Anh
Anh JA nè, làm sao mừ wên được, em đi là để tìm kím sợi tình bị rớt rơi dó chớ bộ....
chúc anh JA nhiều niềm vui ha
Cưng ui... vậy cưng có tìm được cái sợi tình bị rụng chưa ... tìm được là về ngay nha... kẻo... anh... ja... chờ... ờ... ờ... hihihi ... Như Thoáng Mây Bay Ừ thì ... cũng bởi đêm sâu
Người xa ta nhớ ...biết đâu mà tìm
Một mình uống hết hương đêm
Hồn ta bỗng lạnh ... con tim chợt buồn
Ừ thì ... như thoáng Mây buông
Ảo hư khúc cảm vẫn tuôn lệ lòng
Chẳng là đêm của mùa Đông
Vẫn làm băng giá ... cõi lòng hắt hiu
Ta nghe buồn rớt từng chiều
Rơi dài trên lối ... buồn thiu chốn này
Ai đem sầu nhốt vào đây ?
Mà tim tôi lại chất đầy nhớ nhung
Hai ta có phải nghìn trùng
Kẻ Nam người Bắc ... chẳng chung lối về ?
Một lần lạc chốn đam mê
Vạn lần sầu nhớ ... mơ về lối xưa
jacaranda
Anh Ja ! Mới vừa ghé thư quán thấy anh ngồi đó bùn hiu...Lam lẹ lẹ nhảy vào liền, mà đâu có tính làm bài thơ bùn dzị cho anh đâu à, Nhưng đọc thơ anh rồi thơ nó bị dính hơi thơ, nên bùn hiu luôn nà! Bắt đền đó nhen, anh khoẻ không dzậy kưng ? lâu quá rồi Lam mới trở vào TQ lại. Vui lên nha kưng... không được bùn vì làm người ta bùn theo! biết chưa ??
Hỏng biết nói với cưng sao đây nữa... chỉ là... "Chưa vui lòng đã thấy buồn Chưa sầu mà lệ lại tuôn ướt hồn..." Nên nếu cưng bị buồn lây... thì cho ja xin lỗi hén... hẹn một ngày không mưa, mình cùng đi phố tình tang uống nước mía nha Thèm Lời Ru Để... Ta buồn nên trách Gió đưa
Trách Mây buông thấp, trách Mưa ướt hồn
Trách đời trách cả xóm thôn
Nhưng buồn vẫn đó ... và hồn vẫn đau
Trách người ... ta nở trách sao ?
Thôi thì trách Phố ồn ào bỏ ta
Cô đơn ngồi đợi Ngân Hà
Trời Mây u ám ... vẫn là cô đơn
Đêm nay trong giấc chập chờn
Mưa rơi ướt gối ... ta hờn chi đây ?
Thèm lời ru để hồn say
Về ngày xưa đó ... yêu đầy con tim
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2009 21:27:46 bởi Huyền Băng >
Hồn tôi thiêu rụi giữa oi nồng Dạ rát, tim đau... nát cõi lòng Ngơ ngẩn non cao trời lộng gió Lạc vần, lỗi nhịp khó tươi hồng. -SD- Cùng... Lần trước tôi qua ... tiếng Sáo buồn
Thổi sầu theo tiếng Gió ngàn buông
Bây chừ sao vẫn còn như thế ?
Cung điệu trầm tư ... khiến lệ tuôn
Gió Hạ oi nồng sẽ chóng qua
Thu về người hỡi mộng thiết tha
Cùng tôi nhặt Lá đan niềm nhớ
Viết nốt vần câu ... kết đậm đà
Rồi sẽ cùng nhau ... đón Gió Đông
Tay xiết bàn tay má, môi hồng
Câu thơ se kết không đơn lẻ
Chờ đón Xuân về có phải không ?
jacaranda Tiếng Sáo lòng tôi nặng trĩu buồn Nương theo mây gió - thể nào buông? Tơ lòng rai rứt...vì sao hỡi! Để khúc bi ai mãi rớt tuôn. Ngày mai,quang đảng rạng tươi hồng Nối phím so dây thỏa tấc lòng Chờ nhé người ơi tình thắm thiết Một vần, đôi chữ đủ nên dòng! Tôi về - tiếng gọi bạn thân thương Yêu quá là yêu mãi vấn vương Theo mãi đời tôi...nơi cuối nẻo Cho tròn ân nghĩa...ngát mùi hương. -LL-
Tôi về - tiếng gọi bạn thân thương
Yêu quá là yêu mãi vấn vương
Theo mãi đời tôi...nơi cuối nẻo
Cho tròn ân nghĩa...ngát mùi hương.
-LL-
Hương Hoa Tím Sáo lắt lay đưa ... Gió cũng buồn
Tôi nén lòng tôi lệ vẫn tuôn
Mùi hương Hoa Tím còn vương đó
Như nhắc lòng tôi những chuyện buồn
Ngày mai ai biết ... có tươi hồng ?
Hay cũng mình tôi... chiết bóng không ?
Lạc lõng giữa đời ôi oan nghiệt
Thề xưa hẹn cũ chỉ tôi mong
Nói thế sao tim vẫn cứ chờ
Mong màu áo Tím mãi như mơ
Vòng tay khép kín đêm hò hẹn
Trăng gát đầu non ... thơ đối thơ
jacaranda r
Chúc bạn thơ những ngày an vui. Thân mến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2009 21:26:01 bởi Huyền Băng >
... Xa Xăm Viết nên tâm sự đêm buồn
Từng dòng thơ cũng như tuôn lệ hồng
Ngẫm thương chim Sáo sang sông
Quê người lạ lẫm ... đêm mong quê nhà
Từ lâu vắng Mẹ xa Cha
Tim buồn đau đáu vào ra não nùng
sẻ san ... chẳng tiếng nói chung
Tủi lòng tim vỡ ...mông lung cuộc đời
Nhớ sao tiếng Mẹ hò ơi
Tiếng Cha giờ đã xa vời một phương
Tôi như trẻ lạc trên đường
Cần vòng tay để yêu thương trưởng thành
jacaranda
... Thế Là Hết Thế là hết ... xa nhau từ đấy
Tình em buồn như dãy đồi hoang
Mặc cho cây cỏ úa vàng
Từng vầng Mây xám che ngang đỉnh trời
Thế là hết,xa tầm tay với
Mộng tàn phai cũng bởi vì đâu
Hoàng hôn Tím một màu sầu
Dâng trong tia mắt ngàn câu lỡ làng
Người ta bảo ... dở dang là để
Cuộc tình sau bám rễ sâu hơn
Gặp cơn sóng gió chẳng sờn
Đôi chân sẽ bước vững hơn giữa đời
Sao nuối tiếc, tình xưa trao gửi
Sao muộn phiền tức tưởi miên man
Buồn khi nhớ kẻ phụ phàng
Đau khi nhớ cảnh trái ngang phận mình
Đời dâu bể, làm sao suy tính
Hoa chợt tàn rụng kín lối xưa
Đâu còn theo Gió đong đưa
Trao người sắc thắm lúc vừa ngát hương
jacaranda
Anh Ja ! Mới vừa ghé thư quán thấy anh ngồi đó bùn hiu...Lam lẹ lẹ nhảy vào liền, mà đâu có tính làm bài thơ bùn dzị cho anh đâu à, Nhưng đọc thơ anh rồi thơ nó bị dính hơi thơ, nên bùn hiu luôn nà! Bắt đền đó nhen, anh khoẻ không dzậy kưng ? lâu quá rồi Lam mới trở vào TQ lại. Vui lên nha kưng... không được bùn vì làm người ta bùn theo! biết chưa ??
Hỏng biết nói với cưng sao đây nữa... chỉ là... "Chưa vui lòng đã thấy buồn Chưa sầu mà lệ lại tuôn ướt hồn..." Nên nếu cưng bị buồn lây... thì cho ja xin lỗi hén... hẹn một ngày không mưa, mình cùng đi phố tình tang uống nước mía nha
Hỏng biết bửa nay là nắng hay mưa hả anh Ja, ở bên nhà Lam tối hù rồi nên phải chờ sáng mai mới dạo phố hén, mà hứa khao Lam một chầu nước mía thì không được quên nha tình tang tình tình.....
Thèm Lời Ru Để...
Ta buồn nên trách Gió đưa
Trách Mây buông thấp, trách Mưa ướt hồn
Trách đời trách cả xóm thôn
Nhưng buồn vẫn đó ... và hồn vẫn đau
Trách người ... ta nở trách sao ?
Thôi thì trách Phố ồn ào bỏ ta
Cô đơn ngồi đợi Ngân Hà
Trời Mây u ám ... vẫn là cô đơn
Đêm nay trong giấc chập chờn
Mưa rơi ướt gối ... ta hờn chi đây ?
Thèm lời ru để hồn say
Về ngày xưa đó ... yêu đầy con tim
jacaranda
Em ru...
Em ru lời nắng lời mưa
Có trách thì trách đong đưa giọt đời
Ru anh ấm giọt mưa rơi
Có em ru mãi giọt rời về chung...
Em ru tình mãi về cùng
Buồn thương đắng ngọt nấu nung chín mùi
Em ru buồn trở thành vui
Em ru ru mãi ngậm ngùi trôi xa...
Em ru đêm mộng mượt mà
Ru hoa dạ lý đậm đà hương thơm
Ru mềm gối mộng tay ôm
Ru tình xưa mãi vuông tròn tháng năm
Lam Hồng Minh
... Xa Xăm Viết nên tâm sự đêm buồn
Từng dòng thơ cũng như tuôn lệ hồng
Ngẫm thương chim Sáo sang sông
Quê người lạ lẫm ... đêm mong quê nhà
Từ lâu vắng Mẹ xa Cha
Tim buồn đau đáu vào ra não nùng
sẻ san ... chẳng tiếng nói chung
Tủi lòng tim vỡ ...mông lung cuộc đời
Nhớ sao tiếng Mẹ hò ơi
Tiếng Cha giờ đã xa vời một phương
Tôi như trẻ lạc trên đường
Cần vòng tay để yêu thương trưởng thành
jacaranda Chiều Buồn
Ngóng về quê mẹ xa xăm
Còn ai đâu nữa chỉ thăm nỗi buồn
Chiều về dò bóng cội nguồn
Mới hay nước mắt chảy dòng luân lưu...
Hạ đi gió gọi mùa thu
Về đây ở trọ lá ru cành gầy
Ta như trăm cội hàng cây
Khẳng khiu trơ trọi gió mây lững lờ
Mẹ đâu chờ nữa con thơ
Cha đâu đợi ngõ thờ ơ muôn chiều
Chiều buồn con sáo hẳm hiu
Qua sông từ ấy đã nhiều bão giông...
Lam Hồng Minh Ja ui..... mấy ngày này nhớ nhà mà đọc bài này của anh nữa là cái gún nó gụng luôn rùi anh ui.... huhu...!
Em thấy anh còn bên em ru nhớ
Kỷ niệm dài trăn trở đã nghìn năm
Mùi Hương Nhớ của năm nào xa thẳm
Tiền kiếp về nuôi sống một vầng trăng
Em thấy anh chờ đêm tàn mệt mỏi
Vượt đỉnh đồi mơ hái những giấc mơ
Thấy anh quỵ bên bờ sông thương nhớ
Đêm giật mình thắp lại ánh trăng thơ
... Mộng Thôi Là mộng thôi ... mà đôi ta tìm kiếm
Đã một đời tóc điểm trắng nào hay
Vẫn như còn mùi cỏ ngát hương say
Bao mùa vẫn lắt lay tình thắm gọi
Khi yêu rồi ... chẳng ai là có tội
Chỉ con tim cứ đập vội đập vàn
Hối thúc lòng say đắm những chứa chan
Tự bi lụy ... tự đau khi vắng bóng
Là mộng thôi ... mà đôi khi như sóng
Làm ngữa nghiêng làm cháy bỏng đam mê
Mĩm cười khi ước hẹn nghĩa phu thê
Đôi tay ấm đưa nhau về bến đợi
Là mộng thôi ... nên tình xa vời vợi
Cho đêm buồn bao nghĩ ngợi về quanh
Tim nhớ thương ... vất vả nhưng cũng đành
Bởi ai biểu ... lâu đài xây trên cát
Là mộng thôi ... mà dường như mất mát
Hồn tan thương Tim hát khúc điệu buồn
Như đêm nay ta với lũ chim muôn
Cùng rừng núi ...với ánh Trăng làm bạn
jacaranda Mộng Ru
Dường như anh đã về ru niềm nhớ
Mộng thật mềm ru nhẹ rót làn môi
Là mộng thôi sao choáng váng bồi hồi
Tim vụn rã rơi đầy mùa thu vỡ
Anh đã về ru em từng trăn trở
Đã ngàn năm mộng vẫn chưa quên người
Như còn đây môi mắt với nụ cười
Thương nhức buốt chờ chiêm bao vùi mộng
Này mộng hỡi ru đầy em khoảng trống
Cho say mê quên cả lối đi về
Em gom lá vàng thu ướp đam mê
Đem vào giấc tình si làm hành lý
Mộng hãy theo em đi vòng trường kỷ
Chỉ đôi ta không còn nẻo biệt ly
Chỉ tình yêu tô sắc màu diễm ảo
Dài trăm năm mùa hạnh phúc diệu kỳ
Ru nữa đi anh ru tròn mộng mị
Đừng xa em dù giây phút nhỏ nhoi
Em thắp nến lung linh hồng vời vợi
Vùi ngực anh ru mộng suốt đêm dài...
Lam Hồng Minh
Chiều Buồn
Ngóng về quê mẹ xa xăm
Còn ai đâu nữa chỉ thăm nỗi buồn
Chiều về dò bóng cội nguồn
Mới hay nước mắt chảy dòng luân lưu...
Hạ đi gió gọi mùa thu
Về đây ở trọ lá ru cành gầy
Ta như trăm cội hàng cây
Khẳng khiu trơ trọi gió mây lững lờ
Mẹ đâu chờ nữa con thơ
Cha đâu đợi ngõ thờ ơ muôn chiều
Chiều buồn con sáo hẳm hiu
Qua sông từ ấy đã nhiều bão giông...
Lam Hồng Minh
Ja ui..... mấy ngày này nhớ nhà mà đọc bài này của anh nữa là cái gún nó gụng luôn rùi anh ui.... huhu...!
1,2... có hai cái gún vừa gụng... hihihi... gụng gún mà cũng gụng có đôi, vậy cũng an ủi cưng há Tấm hình của cưng cũng gợi sầu man mác
... Se Thắt Lòng
Rừng còn thương lá nhớ cây
Chim về nơi ấm để xây ân tình
Tại sao chỉ có đời mình
Xa nguồn nhớ cội ... tội tình chi đây ?
Đây sầu để Đó buồn lây
Đó không dám trách dám rầy một câu
Lại còn cùng thức canh thâu
Sẻ chia bao nỗi dãi dầu xa xưa
Ruộng đồng nhớ lắm trời Mưa
Đôi mình nhớ lắm những trưa nắng hè
Bây chừ thăm thẳm núi khe
Nhớ Cha nhớ Mẹ mà se thắt lòng
jacaranda
Cánh Chim Cô Lẻ Giữa trời cô lẻ một cánh chim
Lướt Gió theo Mây ... gửi nỗi niềm
Tháng năm côi cút nghe lòng nhớ
Tình xưa hoài niệm trỉu con tim
Nhưng mà người hỡi ... có biết không ?
Vẫn còn một kẻ cũng hoài mong
Nhớ nhung da diết từng góc phố
Từng mái rêu phong ...khúc chuyện lòng
Kẻ nhớ người mong ... ôi trớ trêu
Trách sao tạo hóa khéo đặt điều
Người đi kẻ ở làm chi để
Đàn ngân hiu hắt giọt cô liêu
jacaranda Chúc SĐ ngày đẹp và bình an nhé. Thân mến
Kính bạn an lành và hạnh phúc
SẢI CÁNH VỀ ĐÂU Lạc lỏng trần ai một cánh chim Lòng thương dạ nhớ mãi trôi chìm Bơ vơ , lẻ bóng buồn li biệt Biết gửi về đâu những nỗi niềm? Làm sao cạn tỏ mối hoài thương? Tạ tội cùng ai bở vấn vương! Hẹn kiếp lai sinh cùng hạnh ngộ Gìn lòng son sắt vẹn uyên ương. Tơ hồng nguyệt lão đắn đo se Hữu phận vô duyên buộc phải nghe Thổn thức tim hồng chan chứa lệ Cung buồn ray rứt lẻ phòng the. -SD-
Em ru...
Em ru lời nắng lời mưa
Có trách thì trách đong đưa giọt đời
Ru anh ấm giọt mưa rơi
Có em ru mãi giọt rời về chung...
Em ru tình mãi về cùng
Buồn thương đắng ngọt nấu nung chín mùi
Em ru buồn trở thành vui
Em ru ru mãi ngậm ngùi trôi xa...
Em ru đêm mộng mượt mà
Ru hoa dạ lý đậm đà hương thơm
Ru mềm gối mộng tay ôm
Ru tình xưa mãi vuông tròn tháng năm
Lam Hồng Minh
Hỏng biết bửa nay là nắng hay mưa hả anh Ja, ở bên nhà Lam tối hù rồi nên phải chờ sáng mai mới dạo phố hén, mà hứa khao Lam một chầu nước mía thì không được quên nha tình tang tình tình.....
Uhm... hong quên đâu... mình sẽ tình tang trên phố Bolsa uống nước mía hén... nhắc đến mới nói nhỏ cưng nghe nè, đừng cười và cũng đừng kể ai nghe ha.... hơn 10 năm rồi ja chưa uống nước mía đó Em Cứ Ru... Em cứ ru ...cho tôi về lại
Cái ngày xưa khờ dại trong ta
Cái thời nhung gấm lụa là
Chỉ về theo giấc mơ ngà giữa đêm
Em ru đi ... cái thời tóc bím
Lần đầu mơ ... mơ kiếm chuyện tình
Ta về cái thuở nguyên trinh
Lần đầu tay nắm mà mình ...thẹn ghê
Em ru tôi ... ru đều như thế
Tôi mơ hoài đâu kể ngày đêm
Để tình ta cứ êm đềm
Vượt ngàn giông bão về đêm mộng lành
Lời em ru ... như thêm đôi cánh
Đưa tình mình vào cảnh thần tiên
Bay đi thăm viếng mọi miền
Xây bao ước vọng nối liền đôi tim
jacaranda
Cánh Chim Sầu Lẻ bóng phòng the ... trớ trêu đời
Nghìn trùng xa cách mãi chơi vơi
Ta về ôm ấp niềm tâm sự
Tỏ với màn đêm ... chẳng cạn lời
Giữ mãi nghe anh ... Tím màu buồn
Chiều vương lên Mắt mấy lần thương
Góc phố đêm mưa còn giá lạnh
Bàn tay đan ngón khép tình vương
Em dõi Mắt trông ... cánh chim sầu
Hỏi rằng chim hỡi bay về đâu ?
Nhắn cho ta nhé người phương ấy
Rằng ta nhớ lắm ... những đêm sâu
jacaranda ja luôn mong SĐ sẽ luôn vui, và hạnh phúc với những gì mình đang có. Thân mến. SD chân thành cám ơn bạn, mến chúc bạn thành đạt trên mọi lĩnh vực. Mến chào. VỀ VÔ ĐỊNH Niềm thương nỗi nhớ gửi canh thâu Tiếng nhạn loanh sương lảnh lót sầu Vang vọng đêm trường xa vạn dặm Cô liêu trống vắng biết về đâu? Đeo đẳng trong ta cuối cuộc đời Tím gan, thắc ruột...chẳng nên lời Ngắm trời, soi đất buồn da diết Chan chứa bao mùa chẳng thể vơi! Sải cánh về đâu chẳng điểm dừng Ai người dõi mắt có vui mừng? Nhắn rằng: nỗi nhớ là vô tận Mơ ước tương phùng vẹn thủy chung! -SD-
ja cám ơn SĐ đã ghé thăm, chúc SĐ cùng gia đình đêm an lành nhé... Thân mến
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: