Tình Mãi Còn Vương !!!
Cánh Chim Sầu
Lẻ bóng phòng the ... trớ trêu đời
Nghìn trùng xa cách mãi chơi vơi
Ta về ôm ấp niềm tâm sự
Tỏ với màn đêm ... chẳng cạn lời
Giữ mãi nghe anh ... Tím màu buồn
Chiều vương lên Mắt mấy lần thương
Góc phố đêm mưa còn giá lạnh
Bàn tay đan ngón khép tình vương
Em dõi Mắt trông ... cánh chim sầu
Hỏi rằng chim hỡi bay về đâu ?
Nhắn cho ta nhé người phương ấy
Rằng ta nhớ lắm ... những đêm sâu
jacaranda
ja luôn mong SĐ sẽ luôn vui, và hạnh phúc với những gì mình đang có. Thân mến.
SD chân thành cám ơn bạn, mến chúc bạn thành đạt trên mọi lĩnh vực.
Mến chào.
VỀ VÔ ĐỊNH
Niềm thương nỗi nhớ gửi canh thâu
Tiếng nhạn loanh sương lảnh lót sầu
Vang vọng đêm trường xa vạn dặm
Cô liêu trống vắng biết về đâu?
Đeo đẳng trong ta cuối cuộc đời
Tím gan, thắc ruột...chẳng nên lời
Ngắm trời, soi đất buồn da diết
Chan chứa bao mùa chẳng thể vơi!
Sải cánh về đâu chẳng điểm dừng
Ai người dõi mắt có vui mừng?
Nhắn rằng: nỗi nhớ là vô tận
Mơ ước tương phùng vẹn thủy chung!
-SD-
Lẻ Bóng
Chiếc bóng cuối đường bước cô liêu
Lẫn thẫn buồn vương hạt nắng chiều
Khoảng rộng đêm về đời hiu hắt
Dầy đặt không gian... nỗi đìu hiu !
Một người cúi mặt lau lệ tình
Một người lặng lẽ niệm cầu kinh
Mong đêm về sáng ai còn nhớ
Từ phía chân trời một bóng hình
Người hỡi ra đi hồn còn đầy
Cuộc tình hôm ấy đẩm men say
Có xa mới biết buồn rưng rức
Đêm những tàn đêm lẻ bóng gầy !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2009 04:26:57 bởi Lam Hồng Minh >
Một ngày đẹp, an vui và trìu mến SĐ nhé...
Hãy thả hồn, vui theo làn Gió
Mượn thơ ca lấp ngõ muộn phiền
Đời thường lắm nẽo truân chuyên
Gặp người cảm mến... âu duyên kiếp nào
Khép Lại Niềm Đau Chẳng biết về đâu ...giữa muôn trùng
Để sầu loang Tím những niềm chung
Mỏi cánh chim bay tìm dấu tích
Miệt mài chỉ thấy những mông lung
Bỗng nghe Gió nhắn tiếng dịu hiền
Vô tận tình anh cõi thiên duyên
Ôi niềm hạnh phúc tràn khóe Mắt
Dẫu rằng hai đứa vẫn hai miền
Khép lại niềm đau ... an ủi lòng
Từng đêm ghi lại những hoài mong
Giấy trắng vô tư ... lời yêu Tím
Trao nhau tràn ngập ước mơ hồng
jacaranda Một đời vui, an lành và hạnh phúc bạn jacaranda nha. Ta yêu mến lệ trào khoé mắt Duyên kì ngộ se thắc tình nồng Dẫu cho giông bão xoay dòng Vẹn gìn trung, tín...trọn lòng sắt son! KHƠI DẬY NIỀM THƯƠNG Vượt ngàn bể rộng kết tình thương Lướt sóng phong ba giữa nhật thường Muôn dặm tìm nhau dù cách trở Niềm tin...kết nối dạ đơm hương. Đôi miền đôi xứ... những hoài mong Nắng nhạt du vương ấm cõi lòng Giá lạnh thâu đêm... tình thắm thiết Vần thơ điểm sắc dạ chờ trông...! Khơi dậy niềm thương lẫn đợi chờ Lấp vùi cay đắng thuở bơ vơ Nâng cao cánh nhỏ tìm nơi đỗ Sắc tím - tình riêng... phủ giấc mơ! -SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2009 20:25:04 bởi SĨ ĐOAN >
... Tình Xưa Vẫn Còn Đầy
Bước vào yêu ... chẳng một lần toan tính
Ôm trong tim những thầm kín ai ơi
Ninh Kiều xưa ... con bến vẫn gọi mời
Nhưng Thuyền cũ đã rời từ lâu lắm
Đại dương sâu ... mang nỗi buồn thăm thẳm
Sông lạch sầu ôi ngán ngẫm đợi mong
Xin chuyện xưa cứ khép chặc vào lòng
Như kỷ niệm một thời ta trót dại
Rồi sẽ có... một ngày ta ôn lại
Chút niềm đau, chút ngây dại ngày nào
Ôi cuộc đời như một giấc chiêm bao
Chớp mắt đã ... qua bao nhiêu ngày tháng
Tóc mây xưa ... theo Gió về quên lãng
Vòng tay buồn khép từng mảng hư vô
Nụ hôn trao như con sóng nào xô
Bờ lau lách ... đại dương sâu bí ẩn
Trời Tây Âu ...dường bóng ai thơ thẩn
Đôi mắt buồn làm ngơ ngẩn Gió Mây
Tôi hiểu rồi ... tình xưa vẫn còn đầy
Từng ký ức cứ không ngừng lay chuyển
jacaranda
Mộng Ru
Dường như anh đã về ru niềm nhớ
Mộng thật mềm ru nhẹ rót làn môi
Là mộng thôi sao choáng váng bồi hồi
Tim vụn rã rơi đầy mùa thu vỡ
Anh đã về ru em từng trăn trở
Đã ngàn năm mộng vẫn chưa quên người
Như còn đây môi mắt với nụ cười
Thương nhức buốt chờ chiêm bao vùi mộng
Này mộng hỡi ru đầy em khoảng trống
Cho say mê quên cả lối đi về
Em gom lá vàng thu ướp đam mê
Đem vào giấc tình si làm hành lý
Mộng hãy theo em đi vòng trường kỷ
Chỉ đôi ta không còn nẻo biệt ly
Chỉ tình yêu tô sắc màu diễm ảo
Dài trăm năm mùa hạnh phúc diệu kỳ
Ru nữa đi anh ru tròn mộng mị
Đừng xa em dù giây phút nhỏ nhoi
Em thắp nến lung linh hồng vời vợi
Vùi ngực anh ru mộng suốt đêm dài...
Lam Hồng Minh
... Những Đêm Tình Réo Gọi
Như mời gọi ... lời thơ em tình tứ
Đưa tôi về từng quá khứ miên man
Nơi ngày xưa có Hoa thắm Bướm vàng
Bao kỷ niệm đẹp theo từng trăn trở
Bên ngực tôi ... ấm từng làn hơi thở
Môi em ngoan, Mắt đẹp ngỡ vì Sao
Thực tại rồi ... hay chỉ giấc chiêm bao ?
Hồn mộng mị làm Tim xao xuyến lạ
Ta muốn ru, từng ngọn cây chiếc lá
Và ru em quên tất cả muộn phiền
Nhưng còn ta ... ai ru giấc cuồng điên ?
Bao cay đắng đời cho vì oan nghiệt
Em của tôi ... vẫn Môi hồng Mắt biếc
Ngủ cho say đôi tay nắm bàn tay
Ta cùng nhau đi hết đoạn đường này
Để hạnh phúc dâng theo ngày em nhé
Lời của em ... cứ vang lên khe khẽ
Môi tìm môi đêm lặng lẽ vội qua
Nhớ thương nhiều dù đôi lứa vẫn xa
Ru mãi nhé ... những đêm tình réo gọi
jacaranda
Tìm lại hương xưa Cơn gió lạ đưa ta về thực tại Lấm bụi đường vẫn hối hả ngược xuôi Tìm dấu vết buồn vui đã lấp vùi Khơi bếp lửa cho lòng tươi ấm lại. Thời gian trôi tim hồng dường nhẩn nại Nén niềm đau tìm bới nét nguyên son Hong tâm sự giảm niên dài héo hon Hít khí lành cho vẹn niềm ao ước. -sd-
... Tình Xưa Vẫn Còn Đầy
Bước vào yêu ... chẳng một lần toan tính
Ôm trong tim những thầm kín ai ơi
Ninh Kiều xưa ... con bến vẫn gọi mời
Nhưng Thuyền cũ đã rời từ lâu lắm
Đại dương sâu ... mang nỗi buồn thăm thẳm
Sông lạch sầu ôi ngán ngẫm đợi mong
Xin chuyện xưa cứ khép chặc vào lòng
Như kỷ niệm một thời ta trót dại
Rồi sẽ có... một ngày ta ôn lại
Chút niềm đau, chút ngây dại ngày nào
Ôi cuộc đời như một giấc chiêm bao
Chớp mắt đã ... qua bao nhiêu ngày tháng
Tóc mây xưa ... theo Gió về quên lãng
Vòng tay buồn khép từng mảng hư vô
Nụ hôn trao như con sóng nào xô
Bờ lau lách ... đại dương sâu bí ẩn
Trời Tây Âu ...dường bóng ai thơ thẩn
Đôi mắt buồn làm ngơ ngẩn Gió Mây
Tôi hiểu rồi ... tình xưa vẫn còn đầy
Từng ký ức cứ không ngừng lay chuyển
jacaranda
Niềm Đau Của Cát
Tình chở đầy khoan, sóng tràn ký ức
Lẩn thẩn vào đời bấu víu rong rêu
Đêm Ninh Kiều đèn nghiêng chao sóng nước
Mà thuyền xưa không còn bến ghé chiều
Bờ Hậu Giang nỗi buồn trôi mặt nước
Mang về đâu tình đã gọi Tình Xưa
Lênh đênh nổi hay chìm không ai biết
Chỉ còn nghe quanh quẩn chút hương thừa
Gió rít đau nghe lòng đêm thổn thức
Lang thang hồn vơ vẩn bước chân hoang
Hai cuộc đời chia nhau nửa bẽ bàng
Quay mặt bước cúi đầu dòng định mệnh
Nụ hôn nào ôm vào lòng da diết
Đã Tình Xưa mà tha thiết ngậm ngùi
Bờ sông sâu chảy tình rời bến đổ
Đường đại dương tan loãng chuyện buồn vui
Người xa người như sóng xô lên sóng
Bờ thương đau nghiền nát cõi tâm linh
Tung bọt trắng cát đau niềm đau vỡ
Nằm lặng im khi giông bão đã tàn...
Lam Hồng Minh
LHM thương... tuy giờ vẫn đang hè, nhưng thỉnh thoảng cũng có những ngày âm u, mây nhẹ... Heo may lấp ló nơi ngưỡng cửa rồi...có phải Thu đang về?....ja chúc cưng cùng gia đình những ngày an vui nha Anh Ja mến thương... Ai cũng than hè nóng, nhưng hè đi thì buồn ghê hỉ ? Hè bỏ mình đi là lạnh sắp ùa về rồi, tiếc quá hở anh ? Chúc anh thật nhiều thơ mùa thu cho lòng được ấm lại với những dòng thơ trữ tình nhất của anh. Thương! Hỏi Mùa Thu... Mùa Thu xanh lá nơi nào ?
Nơi đây vàng úa một màu buồn tênh
Lá rơi trên sóng bồng bềnh
Từng con thuyền bé lênh đênh về sầu
Mùa Thu về mãi tận đâu ?
Mang theo nỗi nhớ rầu rầu trong ta
Nhạc rung theo ngón tay ngà
Ngẩn ngơ Chim Vượn, xót xa núi rừng
Khi nào mới lại mùa Xuân ?
Cho Mai, Đào trổ ngập ngừng khoe hương
Bướm Hoa e ấp mộng thường
Nhạc rừng Thiên tấu tình vương đất trời
Lá rơi theo gió lã lơi
Như ngàn cung điệu chơi vơi đang về
jacaranda Thu Vàng
Không có mùa thu xanh lá
Nên thu vàng nắng rời rã mây che
Hè bỏ đi nắng cũng về
Phương trời xa ấy sơn khê lạnh lùng
Mùa thu một cõi mông lung
Tỉ tê xam xám mưa phùn song thưa
Bên thềm đan ngón mùa xưa
Hạ nồng hương lửa gió lùa biển khơi
Xuân còn hun hút xa vời
Lá hoa còn ngủ bên đời gió mưa
Bướm chờ trăm giọt nắng thưa
Nắng không đủ ấm đong đưa mây buồn !
Vàng thu nhuộm sắc buồn vương
Vuốt mềm tay áo em thương anh hoài....
Lam Hồng Minh
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Tìm lại hương xưa
Cơn gió lạ đưa ta về thực tại
Lấm bụi đường vẫn hối hả ngược xuôi
Tìm dấu vết buồn vui đã lấp vùi
Khơi bếp lửa cho lòng tươi ấm lại.
Thời gian trôi tim hồng dường nhẩn nại
Nén niềm đau tìm bới nét nguyên son
Hong tâm sự giảm niên dài héo hon
Hít khí lành cho vẹn niềm ao ước.
-sd-
SĐ thân mến ! ghé thăm SĐ nhưng vườn xưa (Cánh Chim Cô Lẻ), dường như muốn khép cửa... ja chỉ đành dạo quanh rồi ra đi.... ja rất quý mến những dòng thơ mà bạn thân tặng, nhưng vì cuộc sống cứ tất bật... nên ja luôn chậm trễ trong việc họa lại thơ cho bạn, xin bạn hiểu và đừng buồn nhé......Bài thơ nầy ja xin lưu lại trong gian nhà nầy vậy,(vì không biết phải để trong gian nhà nào của bạn thì mới hợp). Xin bạn nhớ một điều, là nơi nầy luôn mở rộng cánh cửa, để đón chào bạn... Mến chúc SĐ cùng gia đình vạn an Sống Lại Tình Xưa ...
Đời ngược xuôi ... đưa ta theo tất bật
Ngỡ tình xưa , nay đã rất xa mờ
Nhưng một ngày ta bắt gặp lời thơ
Khơi sống lại những tro tàn đã nguội
Đóa Hoa thơm ... vẫn nguyên trinh bên suối
Khép hững hờ giấc ngắn ngủi yêu thương
Nay bỗng dưng như có phép diệu thường
Hương lan tỏa... thơm vần thơ mong đợi
Người từ đâu ? mà ươm vần tươi mới
Như sương mai làm sống nhụy ngỡ tàn
Người từ đâu ? mà đến tận rừng hoang
Nâng niu cánh Tím buồn nơi cỏi lạnh
Ta nghe tim, rộn ràng ... hồn ta chạnh
Cánh hoa run theo Gió lạnh hương rừng
Khép làn mi ... ta hưởng tận đêm Xuân
Hư ảo lạ, tình xưa nay sống lại
jacaranda
Tìm lại hương xưa Cơn gió lạ đưa ta về thực tại Lấm bụi đường vẫn hối hả ngược xuôi Tìm dấu vết buồn vui đã lấp vùi Khơi bếp lửa cho lòng tươi ấm lại. Thời gian trôi tim hồng dường nhẩn nại Nén niềm đau tìm bới nét nguyên son Hong tâm sự giảm niên dài héo hon Hít khí lành cho vẹn niềm ao ước. -sd- SĐ thân mến ! ghé thăm SĐ nhưng vườn xưa (Cánh Chim Cô Lẻ), dường như muốn khép cửa... ja chỉ đành dạo quanh rồi ra đi.... ja rất quý mến những dòng thơ mà bạn thân tặng, nhưng vì cuộc sống cứ tất bật... nên ja luôn chậm trễ trong việc họa lại thơ cho bạn, xin bạn hiểu và đừng buồn nhé......Bài thơ nầy ja xin lưu lại trong gian nhà nầy vậy,(vì không biết phải để trong gian nhà nào của bạn thì mới hợp). Xin bạn nhớ một điều, là nơi nầy luôn mở rộng cánh cửa, để đón chào bạn... Mến chúc SĐ cùng gia đình vạn an Cám ơn bạn vẫn còn nhớ và họa lại thơ SD. Bạn vào topic nào cũng được không sao mà. Chúc bạn luôn vui và hạnh phúc. Mến chào, hẹn gặp lai.
Sống Lại Tình Xưa ...
Đời ngược xuôi ... đưa ta theo tất bật
Ngỡ tình xưa , nay đã rất xa mờ
Nhưng một ngày ta bắt gặp lời thơ
Khơi sống lại những tro tàn đã nguội
Đóa Hoa thơm ... vẫn nguyên trinh bên suối
Khép hững hờ giấc ngắn ngủi yêu thương
Nay bỗng dưng như có phép diệu thường
Hương lan tỏa... thơm vần thơ mong đợi
Người từ đâu ? mà ươm vần tươi mới
Như sương mai làm sống nhụy ngỡ tàn
Người từ đâu ? mà đến tận rừng hoang
Nâng niu cánh Tím buồn nơi cỏi lạnh
Ta nghe tim, rộn ràng ... hồn ta chạnh
Cánh hoa run theo Gió lạnh hương rừng
Khép làn mi ... ta hưởng tận đêm Xuân
Hư ảo lạ, tình xưa nay sống lại
jacaranda TẮM HỒN THƠ Từ âm u ta bước ra bóng sáng Mắt mi cay chân khập khễnh run run Dạ ngỡ ngàng nhìn thế giới mông lung Đâu hư ảo, đâu là miền thực thực??? Trăng huyền diệu, gió rì rào thúc giục Tím hoa xinh đã rộ nở bên đàng Hương lan tỏa ru hồn ta mơ màng Chân dạng dỉ - tim hồng còn rớm máu! Bầu trời thanh đã bao mùa nương náo Nay trở về có xa lạ lắm chăng??? Phong cảnh đẹp , lòng nghi ngại bâng khuâng Ôi thế giới con người luôn biến động! Dừng nơi đây kỉ niệm thời ngân vọng Ngập tâm hồn một thuở rất nên thơ Khơi bến mộng tìm lấy chút niềm mơ Phủi vết bẩn tắm hồn thơ thanh bạch. -sd-
Đôi Ta Nào Muốn Tạ Từ Tình xưa chẳng đẹp như thơ
Nên hoài mộng ảo vun hờ giấc Mây
Giả tình ...mơ giấc mộng đầy
Để đời cũng đẹp ... vì đây có chàng
Hỡi người xa mấy quan san
Đừng lay tôi tỉnh để tràn nỗi đau
Bây chừ đang giấc nhiệm mầu
Vòng tay xiết nhẹ, nói câu ân tình
Thời gian bỗng đứng lặng thinh
Dường như thấu hiểu cuộc tình ảo hư
Đôi ta nào muốn tạ từ
Thôi thì cứ để mộng như chim ngàn
Vút cao đôi cánh tình hoang
Bay về nơi chốn thiêng đàng làm thơ
Để tình như bến có bờ
Như Thuyền có sóng cùng mơ giấc vàng
jacaranda
ĐỦ VỪA XÓT XA....
Đôi ta nào muốn tạ từ*
Một lần giông bão gây hư hao đời!
Chỉ còn gom góp thơ rơi
Đọc lên thương nhớ từ nơi hão huyền.
Viết mãi đi, dòng thơ điên
Để cùng say, tỉnh giữa miền mộng mơ.
Cả hai, giăng mãi lòng chờ
Dẫu thời gian đã là bờ bến xa...!
Thu vàng ơi! Đệm hoan ca
Xạc xào lá đổ như ta khóc sầu
Ngọn cỏ buồn nhuốm sương đau
Nghe hồn lạnh toát một màu trắng hoang...
Còn hay quên giấc mơ vàng?!
Ai đem kết nối muộn màng dấu xưa ,
Đôi tay rồi bỗng dưng thừa
Mất rồi...
hụt hẫng...
đủ vừa xót xa !
Tóc nâu
* mượn từ tựa thơ của Jacaranda.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 01:53:37 bởi Tóc nâu >
TẮM HỒN THƠ Từ âm u ta bước ra bóng sáng Mắt mi cay chân khập khễnh run run Dạ ngỡ ngàng nhìn thế giới mông lung Đâu hư ảo, đâu là miền thực thực??? Trăng huyền diệu, gió rì rào thúc giục Tím hoa xinh đã rộ nở bên đàng Hương lan tỏa ru hồn ta mơ màng Chân dạng dỉ - tim hồng còn rớm máu! Bầu trời thanh đã bao mùa nương náo Nay trở về có xa lạ lắm chăng??? Phong cảnh đẹp , lòng nghi ngại bâng khuâng Ôi thế giới con người luôn biến động! Dừng nơi đây kỉ niệm thời ngân vọng Ngập tâm hồn một thuở rất nên thơ Khơi bến mộng tìm lấy chút niềm mơ Phủi vết bẩn tắm hồn thơ thanh bạch. -sd- Cám ơn bạn vẫn còn nhớ và họa lại thơ SD. Bạn vào topic nào cũng được không sao mà. Chúc bạn luôn vui và hạnh phúc. Mến chào, hẹn gặp lai.
ja luôn ghi nhớ và sắp xếp trong đầu, là sẽ họa lại cho bạn thơ nào kế tiếp ( cố gắng không xót ai )... nhưng chỉ vì thời gian hạn hẹp, bài trả lời chậm trễ... các bạn hiểu và không trách, là ja vui lắm rồi...ja luôn vui, khi có được những bạn thơ thông hiểu và không chê trách những lời thơ vu vơ của ja....lời chúc vạn an đến SĐ cùng GĐ nhé Thân mến
Có Phải Xưa...
Hãy để thơ ... hồn nhiên bên trang sách
Tắm gội đời, từng ngỏ ngách con tim
Như rừng sâu suối len lỏi kiếm tìm
Hoa Trinh Nữ khép mình nghe Gió gọi
Đời dẫu buồn ... nhưng yêu thương ngập lối
Buông niềm đau xua bóng tối cuộc đời
Tay vụn về nhặt lấy cánh lá rơi
Ngân khe khẽ ... lã lơi theo tiếng Gió
Hoa Tím xưa ... vẫn bên con suối đó
Mỗi ngày trôi nhìn bóng đỏ tà dương
Đếm tháng năm ghi dấu nỗi đoạn trường
Ôm mơ ước những đêm xuân về lại
Mỗi đoạn đời khó tránh điều tê tái
Nên con tim cứ nghi ngại thực hư
Rồi một lần Tim mở ngỏ vô tư
Thơ gỏ cửa ... vu vơ...người xa lạ
Hoa Tím xưa ... bừng lên theo Nắng Hạ
Suối hiền hòa bên đàn cá bao dung
Có phải Xưa ... mang Xuân ấy về cùng
Nuôi sống lại những gì ta ngỡ mất
jacaranda
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2009 21:01:18 bởi Huyền Băng >
Lẻ Bóng
Chiếc bóng cuối đường bước cô liêu
Lẫn thẫn buồn vương hạt nắng chiều
Khoảng rộng đêm về đời hiu hắt
Dầy đặt không gian... nỗi đìu hiu !
Một người cúi mặt lau lệ tình
Một người lặng lẽ niệm cầu kinh
Mong đêm về sáng ai còn nhớ
Từ phía chân trời một bóng hình
Người hỡi ra đi hồn còn đầy
Cuộc tình hôm ấy đẩm men say
Có xa mới biết buồn rưng rức
Đêm những tàn đêm lẻ bóng gầy !
LHM Một Chút Niềm Tin... Có đau, có khổ ... mới gọi tình
Có chiều có tối mới bình minh
Yêu thương nhung nhớ rồi sanh hận
Thôi tự cho mình ... chút niềm tin
Một chút niềm tin ... sống ở đời
Dẫu rằng duyên số vẫn chơi vơi
Biết đâu kiếp trước từng vương nợ
Kiếp nầy đau khổ thế người ơi
Bóng gầy một bóng ...của riêng ta
Rưng rức niềm đau giữa chiều tà
Trăng chênh chếch bóng buồn nghe lá
Hát điệu tình xa ... Gió la đà
jacaranda
Niềm Đau Của Cát
Tình chở đầy khoan, sóng tràn ký ức
Lẩn thẩn vào đời bấu víu rong rêu
Đêm Ninh Kiều đèn nghiêng chao sóng nước
Mà thuyền xưa không còn bến ghé chiều
Ninh Kiều Ơi ! Biết đến bao giờ, ta đây về lại
Nhìn bến Ninh Kiều cô lái thân quen
Phố ven sông còn leo lét ánh đèn ?
Người thơ ấy ... còn thương Hoa Tim Tím ?
Người ta bảo ... thương hoài cô tóc bím
Để ta chờ ... chờ Tím tuổi thanh xuân
Thời gian qua, đôi tờ giấy dững dưng
Thư chẳng gửi ... thơ tình không một nét
Ninh Kiều ơi ... Hạ buồn, cơn mưa rét
Hồn ta đau, cho Tim nghẹn ... nhớ trào
Ước cuộc đời như một giấc chiêm bao
Để mỗi sớm ... ta bắt đầu ngày mới
jacaranda
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 01:05:47 bởi jacaranda >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: