Nỗi Nhớ Dịu Dàng
Dịu dàng sầu khổ bởi yêu anh
Con tim đau nhói biết vẫn đành
Như dòng sông ánh chiều hoang dại
Như đêm thao thức đợi sang canh
Bạc nước dòng sông chở phù sa
Đêm trăng tỏa xuống dáng ngọc ngà
Yêu ai sầu tím đời con gái
Sầu mà sao vẫn nhớ người ta...
Rồi buổi hoàng hôn gió heo may
Thổi bao lá úa rụng vàng đầy
Dịu dàng nỗi nhớ... ôi em nhớ
Lời thơ theo gió cuốn mây bay
Em trãi lời thơ dáng hình ai
Để bao nhung nhớ theo tháng ngày
Tình yêu anh hỡi như chiếc bóng
Mà sao lắm kẻ cứ mê say
jacaranda