Tình Mãi Còn Vương !!!
Tô Vàng Gót Thơ Em về ôm ấp mộng chung
Cây si anh trổ riêng vùng Tim em
Làn Môi khóe Mắt êm đềm
Cho nhau anh nhé ... kẻo đêm mộng tàn
Biết không anh, Thu lại sang
Một trời nhung nhớ ... tô vàng gót thơ
Nói đi anh, sẽ mãi chờ
Nàng thơ năm tháng vào mơ tự tình
Đừng đem chiếc Lá làm tin
Để từng Thu đến tự mình đánh rơi
Ta chờ nhau cuối đường đời
Dìu nhau chân bước rong chơi địa đàng
Hỡi anh khi Nắng chói chan
Là khi Mưa ngủ rừng hoang xa mờ
Khi Chim non, hót lời Thơ
Là khi Xuân ấm về tô đất trời ... jacaranda NỬA GIẤC MƠ HỒNG
Giữa rừng mơ sắc rạng ngời Hương nồng bát ngát, muôn lời gió ru Dịu dàng điệp khúc mùa thu Ngất ngây chim nhỏ- khắc, lưu tâm hồn. Lời ca tiếng hát đọng tồn Loanh quanh sóng biếc dập dồn lòng ta Đậm màu nhung gấm, ngọc ngà... Lâng lâng tấc dạ để mà mộng mơ. Nửa cuộc đời mất tuổi thơ Còn đâu vụng dại đợi chờ... bàn tay... Đọng tâm tư nỗi mê say Giấc nồng tao ngộ - hôn ai- thỏa lòng. Tình em ví đóa hoa hồng Tình anh con nước xuôi dòng bể khơi Chữ yêu đành phải buông lơi Cất sâu, kín, kỉ ở nới đáy lòng. -LL-
Tri Âm
Đắng cay pha chút ngọt ngào
Cuộc đời một giấc chiêm bao ngỡ ngàng !
Cõi tình lắm nẻo đa đoan
Đường tình dâu bể muôn vàng xa xôi
Nhìn qua bèo dạt hoa trôi
Thuyền tình đâu dễ buông xuôi theo dòng
Đi qua năm tháng chờ mong
Đón lời thơ với tấm lóng tri âm.
Nghinh Nguyên
Xin Cứ Là Tri Âm Thế nhân ... dâu bể thăng trầm
Đêm về tay vắt trán nằm miên man
Đôi chân giẫm mấy bẽ bàng ?
Mà sao gót đã nhuộm ngàn xót xa
Nợ duyên chẳng nối tình ta
Thì thôi xin cứ chỉ là "Tri âm"
Một ngày Tóc bạc hoa râm
Về trong kỷ niệm ... thì thầm tiếng thơ
jacaranda
CHỢT...
Đôi khi mắt lim dim
Giấc mơ bổng êm đềm
Đượm bao điều kì diệu
Thân thương chợt vụt tìm.
... Là Thế Nhé Thì thôi ... là thế nhé
Cứ mộng giữa ban ngày
Em một lần chợt ghé
Nhẹ bước như bài thơ
Nán lại giữa đời anh
Tựa bờ vai cành lá
Mượn anh chút mộng lành
Để quên ngày vất vả
Thì thôi ... là thế nhé
Chút cảm xúc mong manh
Sao quên vội chẳng đành
Nên ghép vào ký ức
Ta còn nhau mãi đấy
Mặc thế sự đổi thay
Trên dòng đời xuôi ngược
Tình vẫn mãi còn đây ...
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Tri Âm
Đắng cay pha chút ngọt ngào
Cuộc đời một giấc chiêm bao ngỡ ngàng !
Cõi tình lắm nẻo đa đoan
Đường tình dâu bể muôn vàng xa xôi
Nhìn qua bèo dạt hoa trôi
Thuyền tình đâu dễ buông xuôi theo dòng
Đi qua năm tháng chờ mong
Đón lời thơ với tấm lóng tri âm.
Nghinh Nguyên
Xin Cứ Là Tri Âm
Thế nhân ... dâu bể thăng trầm
Đêm về tay vắt trán nằm miên man
Đôi chân giẫm mấy bẽ bàng ?
Mà sao gót đã nhuộm ngàn xót xa
Nợ duyên chẳng nối tình ta
Thì thôi xin cứ chỉ là "Tri âm"
Một ngày Tóc bạc hoa râm
Về trong kỷ niệm ... thì thầm tiếng thơ
jacaranda
Khúc Tự Tình Cuộc tình như mảng phù vân Đường đời giong ruổi một lần đi qua "Nợ duyên chẳng nối tình ta" Đắng cay pha với thiết tha ngọt ngào Cách chia nỗi nhớ chác chao Để người theo bóng trăng sao tìm người Trở về một giấc mơ thôi Nghìn trùng xa cách phương trời mờ xa Rồi ! Chỉ còn một mình ta Ngồi ôn kỷ niệm người qua đời mình ! Nghinh Nguyên
Khúc Tự Tình Cuộc tình như mảng phù vân Đường đời giong ruổi một lần đi qua "Nợ duyên chẳng nối tình ta" Đắng cay pha với thiết tha ngọt ngào Cách chia nỗi nhớ chác chao Để người theo bóng trăng sao tìm người Trở về một giấc mơ thôi Nghìn trùng xa cách phương trời mờ xa Rồi ! Chỉ còn một mình ta Ngồi ôn kỷ niệm người qua đời mình ! Nghinh Nguyên Biết Làm Sao... Biết làm sao ... thôi lặng thinh
Chỉ đành quay mặt để tình ra đi
Đau thương nhưng chẳng níu ghì
Em về giấu lại những tì vết xưa
Đã bao tháng Nắng ngày Mưa
Mà sao vẫn đậm như vừa hôm qua
Kết vần tha thiết mặn mà
Gửi người chung cõi ... gọi là "tri âm"
Mình ta với bóng trăm năm Ôm chầm ký ức... thì thầm tiếng Thơ
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Khúc Tự Tình
Cuộc tình như mảng phù vân
Đường đời giong ruổi một lần đi qua
"Nợ duyên chẳng nối tình ta"
Đắng cay pha với thiết tha ngọt ngào
Cách chia nỗi nhớ chác chao
Để người theo bóng trăng sao tìm người
Trở về một giấc mơ thôi
Nghìn trùng xa cách phương trời mờ xa
Rồi ! Chỉ còn một mình ta
Ngồi ôn kỷ niệm người qua đời mình !
Nghinh Nguyên
Biết Làm Sao...
Biết làm sao ... thôi lặng thinh
Chỉ đành quay mặt để tình ra đi
Đau thương nhưng chẳng níu ghì
Em về giấu lại những tì vết xưa
Đã bao tháng Nắng ngày Mưa
Mà sao vẫn đậm như vừa hôm qua
Kết vần tha thiết mặn mà
Gửi người chung cõi ... gọi là "tri âm"
Mình ta với bóng trăm năm
Ôm chầm ký ức... thì thầm tiếng Thơ
jacaranda
Mưa Chiều Mưa chiều rơi những giọt buồn Gợi bao thương nhớ cội nguồn xưa xa Nẻo mòn lá rụng thu qua Ân tình rồi cũng phôi pha tháng ngày Ngồi nhìn từng hạt mưa bay Mang theo hoài niệm ngất ngây nỗi niềm Theo từng nhịp đập con tim Mà nghe hồi ức kiếm tìm dấu xưa.. Nghinh Nguyên
NHỊP CẦU ĐÔI PHƯƠNG
Nhịp cầu ta nối liên thành
Cho lòng nhung nhớ dỗ dành sóng yêu
Phương xa cơn gió hiu hiu
Giử về thông điệp… trăm điều lòng em.
Đừng buồn lá rụng bên thềm
Thu tàn đông đến ta tìm về nhau
Như đôi chim Hạc thì thào
Rộng giương cánh nhỏ bay vào cõi mơ.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 07:59:34 bởi SĨ ĐOAN >
NỬA GIẤC MƠ HỒNG
Giữa rừng mơ sắc rạng ngời Hương nồng bát ngát, muôn lời gió ru Dịu dàng điệp khúc mùa thu Ngất ngây chim nhỏ- khắc, lưu tâm hồn. Lời ca tiếng hát đọng tồn Loanh quanh sóng biếc dập dồn lòng ta Đậm màu nhung gấm, ngọc ngà... Lâng lâng tấc dạ để mà mộng mơ. Nửa cuộc đời mất tuổi thơ Còn đâu vụng dại đợi chờ... bàn tay... Đọng tâm tư nỗi mê say Giấc nồng tao ngộ - hôn ai- thỏa lòng. Tình em ví đóa hoa hồng Tình anh con nước xuôi dòng bể khơi Chữ yêu đành phải buông lơi Cất sâu, kín, kỉ ở nới đáy lòng. -LL- ... Lỡ Làng Đời Nhau Hiểu rằng tình chỉ hư không
Lời thơ em chỉ thỏa lòng khát khao
Làn Môi là giấc chiêm bao
Bờ vai em tựa ngọt ngào Gió đêm
Chân anh tiếng Lá rơi thềm
Nụ hôn là những bóng đêm miên trường
Còn gì cho nữa để thương ?
Nửa vòng trái đất dặm trường núi non ?
Là mơ thôi ... sao héo hon
Nhớ nhung chất ngất ... mõi mòn đợi mong
Trái tình tan đắng vào lòng
Em buồn như thể dòng sông nhớ Đò
Tình em biết lấy gì đo ?
Đành như Thu chết ... mùa cho Lá vàng
Niềm riêng một khối đeo mang
Nghìn thu anh hỡi ... lỡ làng đời nhau
jacaranda
Mưa Chiều Mưa chiều rơi những giọt buồn Gợi bao thương nhớ cội nguồn xưa xa Nẻo mòn lá rụng thu qua Ân tình rồi cũng phôi pha tháng ngày Ngồi nhìn từng hạt mưa bay Mang theo hoài niệm ngất ngây nỗi niềm Theo từng nhịp đập con tim Mà nghe hồi ức kiếm tìm dấu xưa.. Nghinh Nguyên ... Dấu Vết Chiều Mưa Lần theo dấu vết chiều Mưa
Ta về thăm lại phố xưa tuổi nào
Đâu hàng cây lá lao xao ?
Muộn màng tia Nắng nhuốm vào mênh mông
Đâu rồi những khóm Hoa Hồng ?
Hương đưa ngan ngát dịu lòng những đêm
Bàn tay mơn tóc thơm mềm
Trăng non nũng nịu hôn đêm sương mờ
jacaranda
... Lỡ Làng Đời Nhau Hiểu rằng tình chỉ hư không
Lời thơ em chỉ thỏa lòng khát khao
Làn Môi là giấc chiêm bao
Bờ vai em tựa ngọt ngào Gió đêm
Chân anh tiếng Lá rơi thềm
Nụ hôn là những bóng đêm miên trường
Còn gì cho nữa để thương ?
Nửa vòng trái đất dặm trường núi non ?
Là mơ thôi ... sao héo hon
Nhớ nhung chất ngất ... mõi mòn đợi mong
Trái tình tan đắng vào lòng
Em buồn như thể dòng sông nhớ Đò
Tình em biết lấy gì đo ?
Đành như Thu chết ... mùa cho Lá vàng
Niềm riêng một khối đeo mang
Nghìn thu anh hỡi ... lỡ làng đời nhau
jacaranda DÀNH CHÚT ÂN TÌNH Trước sau, sau trước, trước sau... Một màu son sắt thắm bao nghĩa tình Dẫu cho cách biệt bóng hình Dư âm ngày ấy bên mình sinh sôi. Lỡ rồi duyên nợ đành thôi Giữ bao kỉ niệm vun bồi kiếp sau Sải chân tình mãi tuôn trào Hành trang, khúc hát...đan vào tim anh. Côn trùng rỉ rả thâu canh Mộng xưa dìu dịu lấp nhanh ưu sầu Tình ta tan mấy nhịp cầu Tim hồng lắng đọng duyên đầu dở dang(!) Ân tình mãi mãi vương mang Nuôi mầm hạnh phúc đợi nàng ngàn sau Dang tay ôm cả trời cao Nhốt em trong đấy gọt trao mộng lành. -LL-
Trích đoạn: jacaranda
Mưa Chiều
Mưa chiều rơi những giọt buồn
Gợi bao thương nhớ cội nguồn xưa xa
Nẻo mòn lá rụng thu qua
Ân tình rồi cũng phôi pha tháng ngày
Ngồi nhìn từng hạt mưa bay
Mang theo hoài niệm ngất ngây nỗi niềm
Theo từng nhịp đập con tim
Mà nghe hồi ức kiếm tìm dấu xưa..
Nghinh Nguyên
... Dấu Vết Chiều Mưa
Lần theo dấu vết chiều Mưa
Ta về thăm lại phố xưa tuổi nào
Đâu hàng cây lá lao xao ?
Muộn màng tia Nắng nhuốm vào mênh mông
Đâu rồi những khóm Hoa Hồng ?
Hương đưa ngan ngát dịu lòng những đêm
Bàn tay mơn tóc thơm mềm
Trăng non nũng nịu hôn đêm sương mờ
jacaranda
Nơ Tình Nợ tình khó trả dễ vay đã vương vấn phải đọa đày hồn ta thành sầu bể khổ bao la thời gian đâu dễ xóa nhòa dấu yêu Mười lăm năm phận Thúy Kiều Tiền Đường những tưởng đã tiêu nợ trần ! Biết rằng yêu chỉ một lần Sống tình đời đã mấy lần đi qua buốn vui cay đắng xót xa ai người yêu chẳng đi qua lối này Nợ tình càng trút càng đầy biết tu cõi phúc nhưng đây cõi trần rằng đời là chốn phù vân nhưng ta sống giữa gian trần như ai Bao nhiêu tình sử nối dài chàng Trương mang xuồng tuyền đài chư tan. Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 20:50:35 bởi nghinhnguyen >
NHỊP CẦU ĐÔI PHƯƠNG
Nhịp cầu ta nối liên thành
Cho lòng nhung nhớ dỗ dành sóng yêu
Phương xa cơn gió hiu hiu
Giử về thông điệp… trăm điều lòng em.
Đừng buồn lá rụng bên thềm
Thu tàn đông đến ta tìm về nhau
Như đôi chim Hạc thì thào
Rộng giương cánh nhỏ bay vào cõi mơ.
-sd- Ta Đón Nhau Ta đón nhau, đi vào "Thơ"
Trở về thăm lại bến bờ ngày xưa
Anh có nghe, tiếng sóng đưa
Mái chèo thon thả nhịp vừa nhẹ khua
Xa xa đàn trẻ nô đùa
Đẹp thay sắc tím hoa Mua rộn ràng
Lá vàng rơi khẽ ... mùa sang
Tựa đầu nghe Nắng mơ màng sắc Thu
jacaranda
Ừ..Anh Về...
Đã lâu rồi mình chẳng tìm nhau
Biết anh chờ Gió ở cõi nào
Vần thơ em vụn.. đâu dám ngỏ
Ừ...anh về tìm lại trăng sao
Em vẫn là em cô gái xưa
Dệt thơ úa mộng không biết đùa
Đường đi xa lắc đi không tới
Quanh co về qua lối ướt mưa
Ừ..anh về nhé.. thăm phố hoa
Đèn em le lói màu nhạt nhòa
Chữ vần không đủ tô xanh nét
Môi khuya lạnh ngắt những ngày xa.
Lam Hồng Minh Thấp Thoáng... Từ dạo ấy ... theo đời trôi nổi
Như Chim di đường mỏi cánh bay
Ta về ghé lại chốn này
Sao ai hờn dỗi để ngày lê thê
Thu muôn kiếp... vẫn là như thế
Lá vàng bay như để sầu vơi
Ta là hạt Cát bên đời
Nhìn ai chẳng dám ngỏ lời con Tim
Phố xôn xao ... chân ta tìm kiếm
Tiếng chuông sầu vọng điểm ngân nga
Dường ai ... thấp thoáng bóng xa
Áo bay lối mộng đôi tà quyện Mây
jacaranda
Nơ Tình Nợ tình khó trả dễ vay đã vương vấn phải đọa đày hồn ta thành sầu bể khổ bao la thời gian đâu dễ xóa nhòa dấu yêu Mười lăm năm phận Thúy Kiều Tiền Đường những tưởng đã tiêu nợ trần ! Biết rằng yêu chỉ một lần Sống tình đời đã mấy lần đi qua buốn vui cay đắng xót xa ai người yêu chẳng đi qua lối này Nợ tình càng trút càng đầy biết tu cõi phúc nhưng đây cõi trần rằng đời là chốn phù vân nhưng ta sống giữa gian trần như ai Bao nhiêu tình sử nối dài chàng Trương mang xuồng tuyền đài chư tan. Nghinh Nguyên Mênh Mông Đời Sầu Chuyện xưa, tích cũ mơ màng
Em về lối mộng nhớ chàng thuở xưa
Sóng tình rẽ nước thuyền đưa
Xót xa nhưng cũng lấp vừa chữ yêu
Vay chi để khổ đủ điều
Trả làm sao hết những chiều đợi mong
Đắng cay em nén vào lòng
Trái tim năm tháng mênh mông nỗi sầu
Dẫu buồn đau, chẳng hận đâu
Đường trần em bước qua cầu bởi duyên
Mơ ngày an phúc tâm thiền
Trút bao khổ nhọc về miền hư vô
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: