Tình Mãi Còn Vương !!!
Anh Về Hôm Nay Mảnh gương vỡ không còn hàn gắn lại Anh đã dùng soi lại kỷ niệm xưa Những ngày mưa, ngày nắng, những buổi trưa Những đưa đón, những đợi chờ buồn bã Anh về hôm nay, thấy ngàn xa lạ Lạ lối xưa, lạ góc phố hẹn hò Hàng cây gầy guộc lạ xác lá khô Đông vừa đến lạ thêm mùa thu cũ Anh về hôm nay, đường tình sương phủ Em đi rồi, trăng ngủ giấc cô đơn Vườn yêu xưa hoa cỏ khóc giận hờn Con bướm biếc nhớ em hồn hóa đá Anh về hôm nay, tìm em các ngả Phượng tím rơi khóc theo bước chân anh Chim Hoàng Oanh buồn đậu mãi trên cành Hồn lạc lõng giữa không gian dịu vợi Thế là hết, tình đã ngoài tầm với Nhớ em nhiều chỉ để nhớ mà thôi Một lần nào em lẻ bóng đơn côi Xin hãy ghé thăm anh trong giấc mộng
Chỉ Là Giấc Chiêm Bao ... Anh có nghe trùng dương cuồn cuộn sóng ?
Tiếng Hạc buồn lạc lõng khóc trong đêm ?
Gió vi vu xao xác Lá rơi thềm
Và hương Tóc nhẹ mềm vương lên gối ?
Trăng đêm nay ngủ yên sau màn tối
Chỉ còn anh mòn mỏi nhớ một người
Đôi mắt buồn thăm thẳm nỗi chơi vơi
Tay nâng phím dệt cung sầu réo rắc
Tình là gì ? mà xa nhau mấy khắc
Đã tang thương đau khổ đến vô ngần
Tình là gì ? mà hai chữ ái ân
Cứ khắc mãi vào tim không phai nhạt
Kỷ niệm xưa, anh dạo đàn ... em hát
Những Hè về Tím ngát một màu hoa
Cánh Phượng rơi, rơi theo gió la đà
Ôi điệp khúc thần tiên ... đâu còn nữa
Vẫn còn đây trái tim yêu rực lửa
Những khát khao của đôi lứa hôm nào
Ôi nghẹn ngào ... đây chỉ giấc chiêm bao
Nên nuối tiếc tràn dâng lên khóe mắt
jacaranda
Nguyện Ước Sau Dang Dở Tình mình giờ chỉ còn sầu chất ngất Mỗi chiều về tràn ngập nỗi cô đơn Mới hôm nao dành dỗ những giận hờn Bỗng một chốc xa vời bao dấu ái Ai đã tạo ra những điều oan trái Cho đôi ta ngàn kiếp phải xa nhau Sao tình yêu đồng nghĩa với niềm đau Để bao kẻ yêu nhau không cùng lối Anh nhớ mãi mỗi lần em hờn dỗi Mây lang thang để gió cũng buồn lây Anh nhặt về cành phượng tím thơ ngây Em nhoẻn miệng cười lên...ôi duyên dáng Nhưng giờ đây em đã như cánh nhạn Bỏ trời mơ, bỏ bạn, bỏ hẹn hò Ngày em đi, anh dưới bóng trăng mờ Đàn lại những bản tình ca dang dở Thôi gom lại những mảnh tình đã vỡ Làm hành trang mang theo kiếp lãng du Một ngày nào trước khi trổ hoang vu Nguyện ước cuối... xin gặp em lần nữa.
Thương Màu Phượng Tím ... Anh mãi là anh của thuở nào
Dù đời chỉ là giấc chiêm bao
Em mãi là em cành phượng tím
Mơ màng bên tiếng gió lao xao
Đừng oán than chi khi nhịp đời
Gõ vào Tim những nỗi chơi vơi
Khi đôi tay vẫn ... còn tay trắng
Và Thu man mác lá thu rơi
Anh mãi là anh của lòng em
Lời thơ trong gió mát êm đềm
Ru lên khóe Mắt đêm không ngủ
Ru dòng kỷ niệm ...để nhớ thêm
Hạnh phúc dù không nắm bàn tay
Dù không bên cạnh đêm lẫn ngày
Vẫn như ta đã chung nhịp thở
Ru mộng bình yên ... như Mây bay
Cứ mãi là anh như thuở nào
Ngọt ngào ... trầm lặng ... trước như sau
Thương màu phượng tím và yêu mãi
Dù cho nghịch cảnh có lao đao ...
jacaranda
Phượng Tím... Màu Kỷ Niệm Ước vọng gần nhau vẫn ngút ngàn Bao đêm ôm tiếc nhớ miên man Anh tìm trên lá thư ngày cũ Dòng chữ nghiêng hòa lệ chứa chan Phượng tím ngập tràn trên lối xưa Màu hoa kỷ kiệm thuở mong chờ Xa rồi những buổi chiều đưa đón Tình đã chìm sau bóng tìm mờ Em về nơi ấy có vui không Xin nắng bên em vẫn nắng hồng Mong tuyết đừng rơi trên xứ đó Vui đường em bước giữa trời đông Giá buốt theo anh nặng bước tìm Lần theo từng mạch máu trong tim Thương yêu giăng kín từng khe nhỏ Nghẹn tắc hôm nao gió lạnh về Một lần trở lại giấc chiêm bao Tay nắm tay nhau tự lúc nào Bay theo vũ trụ vào hư ảo Tình vẫn còn đây... vẫn dạt dào
Xa Rồi Mùa Phượng Tím Em ra đi giữa mùa thu Anh về đông thả sương mù Đã không còn gặp nhau nhắn nhủ Xa mất rồi cả những lời ru Em đi mờ khuất ngàn khơi Anh về bóng tối xuống đời Đôi ta giờ không còn mong đợi Chờ đón nhau về giữa mưa rơi Năm tháng trôi qua miệt mài Anh tìm chưa thấy ngày mai Lần nào giấc mơ về lại Bao giờ ước hẹn tương lai Bao giờ bên nhau mãi mãi Giờ còn trong nhau kỷ niệm Đông sang khơi lại nỗi niềm Những Hẹn hò bên đồi phượng tím Nhạt nhòa theo cánh tím phượng buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 15:28:46 bởi Cạn Nguồn >
Phượng Tím... Màu Kỷ Niệm Ước vọng gần nhau vẫn ngút ngàn Bao đêm ôm tiếc nhớ miên man Anh tìm trên lá thư ngày cũ Dòng chữ nghiêng hòa lệ chứa chan Phượng tím ngập tràn trên lối xưa Màu hoa kỷ kiệm thuở mong chờ Xa rồi những buổi chiều đưa đón Tình đã chìm sau bóng tìm mờ Em về nơi ấy có vui không Xin nắng bên em vẫn nắng hồng Mong tuyết đừng rơi trên xứ đó Vui đường em bước giữa trời đông Giá buốt theo anh nặng bước tìm Lần theo từng mạch máu trong tim Thương yêu giăng kín từng khe nhỏ Nghẹn tắc hôm nao gió lạnh về Một lần trở lại giấc chiêm bao Tay nắm tay nhau tự lúc nào Bay theo vũ trụ vào hư ảo Tình vẫn còn đây... vẫn dạt dào Mong Ước Ngọt Ngào ... Nghiêng nghiêng đôi nét mực tím sầu
Vu vơ em viết ... có ngờ đâu
Anh về ôm ấp và thương mến
Giờ đã mờ hoen chẳng liền câu
Kỷ niệm ngày xưa quá dễ thương
Ngày nào anh cũng nói chung đường
Đón đưa, đưa đón ngàn hoa Tím
Mềm gót chân hồng ... êm gió vương
Bỗng dưng trời lại nổi Gió Đông
Tuyết trắng vùi Hoa ...tuyết trắng đồng
Dìm theo tất cả ngàn tươi thắm
Để lại đời anh khoảng hư không
Thôi thế là thôi ... hết nẻo tìm
Tình ta còn lại khoảng trời im
Ngàn hoa tim tím còn đâu nữa
Nhớ nhau anh hỡi khắc vào Tim ...
Nét chữ nghiêng xưa gợi thuở nào
Để hồn sống dậy những xuyến xao
Vu vơ em viết lời thương mến
Mong ước người ta ... gửi ngọt ngào
jacaranda
Từ Độ Xa Nhau Bao giờ trở lại tuổi ngu ngơ Chỉ biết yêu trong nỗi dại khờ Yêu như chiếc lá yêu xuân thắm Mộng đẹp theo về mỗi giấc mơ Phiêu lãng anh đi vạn dặm trường Thời gian trải xậm tóc pha sương Bao nhiêu thương nhớ dường như đã Mờ nhạt dần sau những đoạn trường Từ độ không còn đưa tiển nhau Em mang bao ước mộng về đâu Đã mấy thu đi chưa gặp lại Còn không môi tím, tóc thơm nâu Lần đó đi ngang đồi phượng tím Bàng hoàng chợt nhớ dáng em xưa Từng gốc cây loang ngàn cánh nhỏ Tím hồn anh biết mấy cho vừa Kỷ niệm như con sóng dạt dào Đêm nay về lại những hư hao Tay nào gom trọn vùng nuối tiếc Để khoảng trời mơ vẫn ngọt ngào
... Anh Biết Không ? Em như chiếc Lá nhỏ trên cao
Anh như Xuân đến thắm cành Đào
Lá non e ấp màu xanh biếc
Xuân nhẹ vờn quanh ... Lá khẽ chao
Xuân - Lá bên nhau chưa trọn tình
Hạ về ra rã tiếng cầu kinh
Phượng chưa trổ hết cành thương nhớ
Nàng Ve đã khóc tủi phận mình ...
Lá chỉ muốn tình Xuân ấm thôi
Buồn ơi! Thu đã đến đây rồi
Nhạt phai hương sắc ngày đưa tiễn
Hai đứa lìa nhau ... lệ đắng Môi
Em về chốn ấy chỉ mùa Đông
Nhớ anh tan nát cả cõi lòng
Còn đâu âu yếm ngày xưa đó
Vô vọng người ơi! anh biết không ?
jacaranda
Bên Ấy... Nơi Đây Bây giờ bên ấy hẳn mùa đông Mưa tuyết về em lạnh lắm không? Áo ấm tặng nhau anh vẫn khoác Hương áo gợi lòng những nhớ mong Con đường tình cũ lá còn bay? Hàng phượng còn lưu luyến gót giày? Mình xa nhau mấy mùa em nhỉ? Nhung nhớ nhau quên cả tháng ngày Chiều ở nơi đây nắng rất buồn Vắng em mây trốn trả trời sương Gió mùa đông cũ như dao nhọn Hằn mãi trong tim bao vết thương Anh vẫn gặp em trong giấc mộng Vẫn đôi môi tím, tóc thu huyền Mắt em vẫn đẫm màu ly biệt Để mãi tình ta lỗi bến, thuyền
Tìm Nhau Trong Mơ ... Cũng bởi xa anh nên Nắng hồng
Lạnh lùng phai nhạt tựa gió Đông
Bốn mùa tuyết phủ Tim băng giá
Nhớ nhung tràn lấp đến mênh mông ...
Tóc xõa mùa Thu ... Gót giẫm sương
Đường tình cát bụi ấy còn vương
Cớ sao năm tháng người đi mãi
Hay đã từ lâu ... chẳng còn thương ?
Để gốc phượng buồn thôi ra hoa
Hoàng hôn ru mãi dưới hiên nhà
Trăng nằm khóc dưới ... làn mây tím
Ru điệu chờ mong nhớ người xa
Ta nợ gì nhau đây hỡi anh ?
Mà sao chia cắt dạ chẳng đành
Trong mơ cũng muốn tìm nhau lại
Sưởi ấm làn Môi ... em với anh ...
jacaranda
Gặp Nhau Trong Mộng... Giấc mộng đêm nào ta gặp nhau Tay hâm tay ấm thuở ban đầu Đôi mắt nhung dâng sầu cố kết Lòng anh quặn thắt mấy niềm đau Em vẫn còn buồn anh lắm sao? Vai còn nặng gánh nỗi lo nào Anh tìm trong dáng em gầy guộc Những nét thơ ngây đã nhạt màu Giấc mộng tàn rôi đêm vẫn chưa Thương em tôi biết mấy cho vừa Một lần xa cách ngàn đêm nhớ Biết đến khi nao hết đợi chờ Kỷ niệm còn vương giọt nắng hồng Gửi lại cho em sưởi ấm đông Bao giờ xuân đến thêm lần nữa Về đến anh trao cả tấm lòng
Nhớ Nhé ... Người Ơi Nhớ nhé người ơi khi Xuân về
Nắng hồng sưởi lại nỗi đam mê
Đưa em thăm chốn ngàn hoa Tím
Cùng viếng đồng xanh ngát hương quê
Em sẽ đền anh những ngày qua
Bắt em chờ đợi ... khóc người xa
Đếm trong nhung nhớ ngày trôi mãi
Tóc đổi màu theo những xót xa
Anh biết hay không những Đông tàn
Những mùa Lá chết nhuộm rừng hoang
Chỉ thêm ray rức và nuối tiếc
Sao để tình ta phải sang trang ? ? ?
Em chẳng sao quên được phút đầu
Thơ buồn lạc vận chẳng thành câu
Anh nâng niu ghép vần chăm chút
Để tình vương lại ... những đêm thâu ...
Nhớ nhé người ơi ... Tim khắc sâu
jacaranda
Nhớ Em... Nhìn bóng hoàng hôn anh nhớ em
Nhớ màu áo tím lúc xưa quen
Đôi môi đo đỏ cười mim mỉm
Thỏ thẻ lời "anh Yêu" thật êm
Mưa gió về thêm nỗi nhớ thương
Nửa đêm ôn lại mộng canh trừờng
Tóc em pha sắc hoa màu nhớ
Quyện mải hồn anh nỗi vấn vương
Mắt biếc đưa anh đến đỉnh sầu
Hồn chìm mất nửa bởi vì đâu
Ai đem tinh tú về nơi ấy
Để giải Ngân buồn lặn mãi đâu
Dáng hạc em về mỗi giấc mơ
Thoảng qua trong những lúc trăng mờ
Nhớ em buồn ngóng bên song cửa
Quặn thắt lòng anh lạnh mấy bờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 07:32:00 bởi Cạn Nguồn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: