Tình Mãi Còn Vương !!!
Nhớ Anh ... Anh về nhớ lại ... ghé thăm em
Thăm chốn vườn xưa ngọn cỏ đêm
Bờ Mây bến Gió ... Thuyền hư ảo
Có Mắt chờ trông đêm nối đêm
Từ độ cách xa ... vắng bóng người
Địa đàng in dấu nét chơi vơi
Đời không còn tiếng thơ nhân ái
Hoa chẳng còn dâng hương lã lơi
Cũng bởi vì yêu quá đó thôi
Nghe tiếng lá rơi cũng nhớ rồi
Xưa anh bảo Mắt em buồn thế
Giờ anh có cảm ... lệ đang rơi
Em biết làm sao kể chuyện lòng
Vai người ngàn dặm ... tựa như không
Tim xao xuyến mãi quên không nở
Đành thôi năm tháng chỉ hoài mong
jacaranda
Mộng Trong Nỗi Nhớ Lời vụng mong tìm đổi ước mơ Biết em từ dạo "Bước Vào Thơ" Họa vần họa cả dòng lưu luyến Họa đoạn "Tình Yêu", khúc "Đợi chờ" Nỗi nhớ nào sâu hơn nhớ em Trông sao tìm đôi mắt êm đềm Ngỡ, mùa xuân thắm, đôi môi mọng Nhìn bóng mây ngàn nhớ tóc em Hương nhớ trong anh mãi vẫn còn Nụ cười duyên, đổ mấy rừng non Dáng gầy nghiêng cả hồ thu biếc Theo gót chân ngà hoa cỏ mong Mộng ngủ bên hoa vẫn chập chờn Dấu bao nỗi nhớ dưới chăn đơn Trong giấc mơ nào, đôi bướm trắng Bên nhau trao trọn mảnh tình son
Thư Cho Anh ... Chiều cuối tuần Mưa dầm dề ngăn lối
Đứng bên song nhìn màn tối buông dần
Ước được nghe nhịp bước của bàn chân
Mang anh đến sưởi lòng đang băng giá
Chiều cuối tuần ...Bolsa Mưa tầm tả
Phố hoang vu hai ngã vắng bóng người
Chỉ tiếng Mưa buồn bã cứ rơi rơi
Như em khóc đợi người xưa ... vậy đó ...
Thứ Hai sang ... Nắng ngập vàng trước ngõ
Dường biết em lòng vò võ nhớ mong
Nắng đã lên để sưởi ấm cõi lòng
Trời xanh biếc như tô thêm hy vọng
Anh ... cuối tuần, biển có tràn dậy sóng ?
Tuyết có rơi ? Nắng cháy bỏng làn da ?
Hay muôn Hoa đua chen sắc đậm đà ?
Nên chẳng nhớ ... Phượng gầy bên sắc Tím
Thư cho anh, muốn ghi thêm kỷ niệm
Sao lòng em cứ chết lịm giữa dòng
Muốn anh vui nên em giấu hoài mong
Sao câu viết ... chẳng tô hồng được ý ...
jacaranda r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 17:09:26 bởi Huyền Băng >
Đọc Thơ Em... Đã mấy ngày tuyết vẫn chưa ngừng đổ Trắng phố buồn... băng đóng khắp dòng sông Gió chẳng thôi...lạnh se sắt cõi lòng Anh tựa cửa nhớ em...hồn tê tái Tuyết vẫn rơi cho nắng về e ngại Để hàng phong khô nhớ mãi ngày mưa Lá thu phong chìm trong đống tuyết thừa Hồn chắc đã tìm mùa xuân năm cũ Calgary hoa tuyết không ngưng phủ Anh vẫn hoài mơ ngủ nắng bên em Nhớ ngày nao ngồi ngắm ánh trăng đêm Trao hơi ấm dưới tàn hoa phượng tím Đọc thư em viết trên màu mực tím Nghe buồn dâng từ bốn góc cô phòng Cánh buồm nào đưa anh trốn mùa đông Để được đến nơi em hồng nắng ấm Cuối tuần nhớ em chiều đi rất chậm Chỉ một giờ ngẫm ngỡ mấy mùa thu Đọc thư em giữa băng tuyết mịt mù Nên thư lạnh co ro bao dòng chữ. r
Chờ hoài không thấy Ja hát nên CN viết một bài nhạc mới rồi tự hát luôn (tự biên tự diễn tự...ăn cà chua...)Ja nghe thử đi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 17:12:08 bởi Huyền Băng >
Tâm Sự Với Anh ... Nhận thư em ... anh có nghe lòng ấm ?
Hay thêm buồn lệ đẫm mực Tím loang ?
Tuyết vẫn rơi như ngăn bước chân chàng
Cho em nhớ ... bên này Mưa rũ rượi
Chưa hết Thu mà Đông sao lại tới ?
Để con Tim nghe vời vợi nhớ mong
Lạnh ngoài kia có bằng lạnh trong lòng ?
Đông lẻ bóng ... đêm không ai đối ẩm
Tự nâng ly rồi tự mình suy ngẫm
Tự hồn say, tự lẩm bẩm chuyện đời
Chợt thấy tình yêu nhớ cũng đầy vơi
Như con nước ... có khi ròng khi lớn
Tự khi nào hình bóng anh lởn vởn
Trong con Tim chai sạn đến khô cằn
Suốt bốn mùa ... nó chỉ biết đóng băng
Giờ lại nhớ, và còn luôn khắc khoải ...
Nhớ người ta, nên hồn em cứ mãi
Đi vào mơ để gửi gấm chuyện lòng
Bên song buồn có đôi Mắt chờ mong
Dù em biết ... anh chẳng bao giờ tới
Thư cho anh ... biết bao lần chẳng gởi
Nhưng lại mong nó tới được tay người
Đêm nay hồn ... con sóng dạt ngàn khơi
Nghe trống trãi, buồn em sâu thăm thẳm
jacaranda Dạ, cám ơn anh đã cho ja nghe anh hát ... more nha
Calgary ... có phải ở C.n.d. ?
Hai Cuộc Đời... Chung Tâm sự Trời vẫn lạnh... tuyết rơi cứ rơi trắng xóa Anh đã ngồi đọc mãi bức tâm thư Tâm sụ em mang anh nỗi thẫn thờ Như mạch máu đông trên ngàn băng lạnh Gió đầu mùa mang nỗi buồn canh cánh Thương thu đi để lạnh buốt hồn ai Sao mùa đông không đến chỉ một ngày Để xuân thắm sười tình trong nắng ấm Chén rượu nồng đêm nay sao cay đắng Tình vẫn hồng sao trống vắng về đây Lẽ nào anh đang sống kiếp đọa đày Để hai đứa kiếp này xa vĩnh viễn Anh nhớ quá ngày bên nhau quyến luyến Đi dưới hàng phượng tím lúc chiều mưa Thương vai em ướt đẫm... mấy cho vừa Và đôi mắt xưa nhìn anh trìu mến Ôi nỗi buồn có lần nào không đến Để anh còn viết lại khúc nhạc vui Hát nhau nghe xua tan bớt ngậm ngùi Làm ngắn lại ngàn trùng từng cách trở Đêm vẫn dài nhưng sao bằng nỗi nhớ Lá tình thư viết dở khóc nghẹn ngào Giọt lệ nào mình đã khóc cho nhau Sao nỡ rớt nhạt nhòa trang mưc tím.
Đêm Bình Yên ... Đêm bình yên, nhưng lòng ta dậy sóng
Nỗi nhớ tràn ... một hình bóng xa xưa
Tiếng đàn rung theo những ngón tay vừa
Chạm cung phím ... lướt qua hồn đau nhói
Đêm bình yên, sau cơn Mưa rơi vội
Một mình ta với le lói ánh đèn
Tiếng Dương Cầm hằng đêm vẫn thân quen
Ly rượu đỏ làm cay thêm bờ Mắt
Love-Story khúc dạo đầu réo rắc
Đưa hồn buồn hiu hắt đến tận đâu
Mưa thôi rơi mà sao Mắt vẫn sầu
Buồn ngây dại ...biết người ta có nhớ ?
Đêm bình yên, chỉ mình ta than thở
Ơi người xưa! anh đang ở phương nào ?
Em bây giờ đang trên đỉnh thương đau
Bên giá lạnh ... ôm buồng tim vỡ nát
Hay là anh đã quên rồi khúc nhạc ?
Những ngày xưa thơm ngát buổi hẹn đầu
Hoàng hôn về Mây Tím cả nương dâu
Trao rất vội, làn Môi nào ... trao vội
Để nhớ nhung theo về bên ...mỗi tối
Người ra đi, em mong mỏi đợi chờ
Mỗi lá thư em kể một giấc mơ
Tình chan chứa ... mong người đi vẫn nhớ
jacaranda r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 17:14:27 bởi Huyền Băng >
Dạ Khúc Chiều buông chậm, ánh tà dương dần khuất Tuyết nhẹ bay phủ lấp lối đông gầy Tiếng vĩ cầm như văng vẳng đâu đây Ôi Dạ Khúc ru hồn vào thương nhớ Đêm sắp đến lạnh theo từng hơi thở Căn gác buồn trăn trở những suy tư Nhớ nhung ai trang giấy trắng ơ thờ Nằm lặng lẽ chơ vơ bên bút mực Đêm nghe tiếng nhạc lòng buông thổn thức Cho tâm tư hối thúc nỗi sầu riêng Ngọn đèn khuya hiu hắt rọi bên hiên Lúc chợt sáng, chợt mờ như nức nở Ai đang hát khúc nhạc tình dang dở Để lòng anh trổi dậy những niềm đau Sao tình yêu không mang lại nhiệm màu Giúp đôi lứa kề bên nhau suốt kiếp Đêm vẫn dài...bao nỗi sầu nối tiếp Mộng ngày xanh thoáng ẩn thoáng hiện về Tiếng đàn cầm lúc bổng lúc lê thê Làn gió lạnh về chi thêm nhức nhối Anh thèm khát về bên em mỗi tối Dạo em nghe dạ khúc của ngày xưa Hát nhau nghe những tình khúc đợi chờ Để em biết... anh ngàn năm vẫn nhớ Calgary ở C.n.d. đó Ja. hôm qua -41 độ C. Lạnh chịu hết nổi.
Thả Hồn Về Lại Chốn Xưa ...
Em thả hồn mình theo áng Mây
Lang thang khắp chốn kiếp lưu đày
Tìm trong cơn mộng ngày xưa ấy
Chỉ thấy nỗi buồn đang bủa vây ...
Em đặt trái Tim giữa đất trời
Lắng nghe vũ trụ hát chơi vơi
Nhờ Mưa tưới lại hồn khô héo
Nhờ Gió tìm anh ... giữa dòng đời
Nghe tiếng lũ Chim réo gọi nhau
Dòng xưa Tuyết đổ lấp trắng phau
Sông xưa bến chẳng đò qua lại
Lạc loài đơn bóng ...nhói lòng đau
Thế gian em phải đến nơi nào ?
Mới tìm lại được nửa tình nhau ?
Màu tang trắng thuở ... ngày Đông đến
Nay vẫn mùa Đông ... Tuyết trắng phau
Em về lại mộng, chốn yêu đương
Thăm lại giàn Hoa Tím ven tường
Nhụy khô, hoa rũ ngàn cỏ úa
Đôi tiếng Quạ buồn ... kêu tang thương
jacaranda
Xin lỗi Ja nhe, mấy hôm nay ngồi dậy ko nổi. Cho CN thiếu nợ mai mốt khỏe rồi CN trả. Weekend vui vẻ.
Chờ Nhau...Mùa đông Mùa đông đã đến phải không em Tuyết đã rơi tô trắng xóa thềm Từng cơn gió buốt luồn qua cửa để lạnh dòng thơ suốt mấy đêm Anh tìm trong giấc mộng ban chiều Hình bóng em về giữa tịch liêu Môi tìm năm xưa dường đã nhạt Má hồng như cũng vắng màu yêu Em có còn yêu anh lắm không? Còn chờ anh đến mỗi đêm đông Khi gió bấc về đem cơn lạnh Khi nắng không mang ấm sưởi lòng Anh vẩn chờ em ở chốn đây Thả buồn theo những áng mây bay Nhiều đêm trở giấc dường như thấy Tiếng gót chân quen vọng lối này Biết đến khi nào em ghé thăm Một mùa đông hay mấy trăm năm Ngưu, Chức hàng năm còn gặp lại Sao tình đau mãi...nỗi xa xăm Thanks Ja
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 03:41:16 bởi Cạn Nguồn >
... Mãi Chờ Nhau Có tiếng Gió qua như thở dài
Thương người giá lạnh, buốt hồn ai
Trăng khuya vỡ nát bên song cửa
Thơ sầu hiu hắt ... khói sương bay
Em nhắn về đâu nỗi nhớ nhiều ?
Gửi ai dòng lệ khóc cô liêu ?
Làm sao anh biết em đã đến ?
Chờ đợi buồn giăng lên hắt hiu
Có yêu nhau lắm ...chỉ hoài mong
Phiến Gió trên cao thấu chuyện lòng
Anh làm sao hiểu, ngàn dư lệ
Rơi xuống làn Môi ... phút chờ trông
Đêm càng tĩnh lặng để chơi vơi
Xâm chiếm hồn em ... Tim nghẹn lời
Một chiếc Lá rơi lòng chợt cảm
Người xưa về lại tự ngàn khơi
Ta mãi đợi nhau, mãi chờ nhau
Một lần gặp lại giữa chiêm bao
Cũng là duyên kiếp tình ta đó
Đêm lại tàn đêm ... mộng xuyến xao
jacaranda
Vẫn ước Mơ... Lần nào em đến...một ngày đông Kể chuyện anh nghe dưới nắng hồng đôi mình chắc hẳn còn vui lắm Hoa nụ tình yêu đỏ cánh đồng Vẫn biết là mơ mộng hảo huyền Tinh mình lỡ phận lắm vô duyên Trăm ngàn ngã rẽ trăm ngàn rối Lận đận bao năm chẳng một thuyền Từng mảnh sẩu rơi rớt chốn đây Nghe như vụn vỡ quả tim gầy Trưa nay tuyết lạnh trời u ám Mong ở nơi em nắng vẫn đầy Em biết rằng anh nhớ lắm không? Nhớ đôi môi nhỏ nụ hôn nồng Tóc mây dài thoảng hương bồ kết Đôi mắt say thu, má ửng hồng Anh kiếm nguồn vui trong dáng hình để quên nỗi nhớ giữa chênh vênh Chẳng biết bao giở em ghé lại Cho anh chiêm ngưỡng nụ cười xinh
Nuốt Lệ ... Em muốn gửi anh ... giọt Nắng Hồng
Sưởi đời cô quạnh những mùa Đông
Gửi làn Môi nóng ... đêm giá rét
Nhưng chỉ là mơ, anh biết không ?
Em muốn dâng anh cuộc đời này
Nhưng hồn trỉu nặng những đắng cay
Niềm đau chất ngất từ muôn kiếp
Dường chỉ em mang ... lắm đọa đày
Chẳng còn nguyên vẹn một trái Tim
Làm sao em dám bước chân tìm
Dâng người đau xót ? hay than oán ?
Đành thôi năm tháng ... cứ lặng im
Vẫn biết còn yêu ... nhưng lại thôi
Tình ơi hai lối đã ngăn rồi
Đêm nằm đối Nguyệt chờ Mây đến
Gửi chút niềm riêng ... theo Mây trôi
Kiếp này duyên số, chẳng có nhau
Tơ hồng rối rắm một niềm đau
Hai phương trời lạ, chung mơ ước
Nuốt lệ chờ se duyên kiếp sau ...
jacaranda
Hai Trái Tim Vỡ... Một dải Ngân Hà hai trái tim Gặp nhau không đặng mãi đi tìm Một đời một kiếp...bao ngàn kiếp Vẫn mãi như hai chiếc bóng chìm Một lần nào đó kiếp mai sau Ta sẽ về chung một chuyến tàu Kể lại nhau nghe câu chuyện cũ Tình ta hẳn giống thuở ban đầu Em vẫn lạnh lùng như gió đông Và anh cũng băng giá tâm hồn Dĩ vãng nào trao tình khắc nghiệt để giờ xa cách mấy con sông Còn lại cho nhau được những gì Mấy dòng thơ nhuộm nét sầu bi Hay là nửa khúc ca dang dở để giữ trong nhau sau biệt ly Gợi lại đi em kỷ niệm vui Cười tươi trong những giấc ngủ vùi Tưởng tượng đôi ta tình vẫn thắm Vẫn yêu vẫn nhớ mãi không thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 01:50:55 bởi Cạn Nguồn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: