Tình Mãi Còn Vương !!!
Hạnh Phúc Mong Manh ... Ai hát lời buồn chạnh hồn em
Chưa hoàng hôn đến đã màn đêm
Tuyết mênh mông tuyết buồn thêm trắng
Lời vọng lời đau đêm nối đêm
Biết ước mơ gì đây hỡi anh ?
Đông chưa tan biến, Nắng mong manh
Lời ai trăn trối hồn em xót
Chết cả mùa Xuân ... lệ long lanh
Còn ước mong chi khi lệ sầu
Vì ai mà chảy cả đêm thâu
Không anh thơ khóc ... ai dành dỗ ?
Buồn ai san sẻ ? ... gửi về đâu ?
Anh khép cuộc đời ... cạn nguồn thơ
Em nhành hoa tím rũ trong mơ
Còn đâu năm tháng tình chung bước
Hạnh phúc nào tan ...thoáng bơ vơ
jacaranda CN thân mến, hôm nay sao buồn vậy ? Bài thơ của CN đã lấy theo nước mắt của ja rồi đó ... chắc phải phạt CN hát bài nào đó cho ja vui lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 04:29:57 bởi jacaranda >
Xin Một Lần Tha Thứ.
Chỉ vu vơ một thoáng...chỉ ngu ngơ
Mà lỡ để dòng thơ vương ngấn lệ
Gió đông buồn theo lòng người viễn xứ
Tuyết còn rơi như cũng biết ngậm ngùi
Nên lời thơ chưa đem lại niềm vui
Để nước mắt ai rơi nhòa nắng xế
Hối hận anh... mặn theo đôi dòng lệ
Muộn phiền em... giăng kín một trời đông
Dù là thơ...vẫn áy náy trong lòng
Anh có lỗi mong một lần thứ tội
Đừng giận nhé, để đông thôi cằn cỗi
Cho nắng về còn nhớ lối đi xưa
Ta dìu nhau thăm lại quãng đường mơ
Có hoa tuyết, thông xanh niềm hy vọng
Nắng sẽ ấm sẽ hồng trong giấc mộng
Tình lại nồng... tim đỏ rực lòng xuân
Còn mãi nhau trong giấc ngủ...thật gần
Gần hơn cả mười ngón tay đan chặt
Thứ Tha ... Chỉ là thơ ... sao lòng em quặn thắt
Bởi cùng mơ, nên gắn chặc thâm tình
Đọc lời buồn Tim chợt bỗng lặng thinh
Bao dòng lệ tuôn dài theo mực Tím
Chỉ là thơ ... mà lòng em chết lịm
Giấc bơ vơ, chân tìm kiếm ... hồn quen
Lạc nơi nao ? sao chẳng thấy ánh đèn
Em gục ngã giữa quãng buồn tăm tối ...
Là thơ thôi ... anh nào đâu có lỗi
Bởi mùa Đông làm nên khối sầu kia
Hợp rồi tan, khó chấp nhận cách chia
Nên nước mắt em làm anh bối rối
Chỉ vu vơ ... anh nào đâu có tội
Bởi vì em, con Tim nhỏ đa sầu
Để cuối cùng anh cũng nói lên câu
"Anh có lỗi mong một lần thứ tội" (*)
Em gật đầu ... thản nhiên ... không từ chối
Tha cho anh những lời nói vu vơ
Tất cả đều là những áng tình thơ
Theo cảm xúc dâng tràn thôi anh nhé ...
jacaranda (*) Câu thơ của Cạn Nguồn
Xuân Tha Hương
Tết sắp đến rồi, em nhớ nhà không?
Có nhớ tới xuân hồng trên đất mẹ?
Bao thế kỷ xuân vẫn luôn tươi trẻ
Vẫn tô hồng cuộc sống với màu hoa
Vẫn trời xanh vui gió mát chan hòa
Vẫn trẻ nít xuê xua trong áo mới
Trên quê hương, hồn xuân đang khai hội
Những tiếng cười rộn rã đón mùa vui
Nhành cây mai sau một giấc ngủ vùi
Đã đơm nụ xanh tươi trong nắng đẹp
Xuân tha hương không thơm hương gạo nếp
Vắng rộn ràng, náo nức... thiếu người thân
Tết nơi đây khi đến rất âm thầm
Khói hương lạnh mâm quả buồn lơ đãng
Những lời chúc nhòa dần trong dĩ vãng
Người gặp nhau quên bẵng tặng nhau quà
Moi tìm trong ký ức khúc xuân ca
Chỉ để thấy nhạt nhòa thương quê mẹ
Tết sắp đến trên đất người quạnh quẽ
Chẳng nêu xanh...và sẽ chẳng dưa hồng
Đêm ba mươi chân dẵm nát mùa đông
Cố tìm lại xuân nồng trong hương tuyết
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2011 01:25:05 bởi Viet duong nhan >
... Ngỡ Quên Anh không nhắc, chắc là em quên mất
Xuân quê mình mới Xuân thật anh ơi !
Xuân đến gần sao trời mãi Tuyết rơi
Muôn cánh trắng cứ buông lơi khe khẽ
Xuân quê mình rộn ràng lên muôn vẻ
Xuân quê người ... ai thương kẻ tha hương ?
Nhớ ngày xưa em đón Tết miệt vườn
Đêm pháo nổ thương Bà ngồi nấu bánh
Em ngủ gật giữa trời sao lấp lánh
Bà huyên thuyên chuyện kể cảnh thần tiên
Sau Tết ấy ... thân lênh đênh trên biển
Dạt phương trời hồn lạc viễn khơi xa
Xuân cô đơn, không bánh mứt chẳng quà
Chỉ có lệ thay trà đêm giao tiết
Em không nói chắc là anh cũng biết
Nỗi buồn kia ai kể xiết cho ai ?
Hiểu lòng anh cũng ôm mối u hoài
Xuân nay để ... em chúc anh ... anh nhé
Nâng cao ly, mắt thôi buồn quạnh quẽ
Bởi Xuân này đâu lặng lẽ riêng anh
Sẽ có em cùng chung giấc mộng lành
Mơ về chốn trời xanh ... quê hương Mẹ
jacaranda
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2011 01:27:01 bởi Viet duong nhan >
"Một Thời ... " Anh vẫn là anh ... của ngày xưa ?
Của ngày mực tím gió tình đưa ?
"Một thời" e ấp sân trường đợi ?
Nối bước cùng em ... qua cầu dừa ?
Anh vẫn là anh ... có phải không ?
Đường trăm vạn nẻo khó đo lòng
Em yếu mềm như cành hoa tím
Buồn bã còn hơn gió sầu Đông
Bên nét thư xưa ... nhớ hôm nào
Về chung lối nhỏ gió lao xao
Giờ cô đơn quá ... tình tan biến
Còn lại mình em xót xa đau ...
Những tháng năm qua ... khuất nẻo đường
Hỏi người lữ thứ có tình vương ?
Thương nơi chốn cũ sầu đơn bóng ?
Có chạnh hồn khi ... Xuân đưa hương ?
Nếu vẫn là anh của "một thời"
Chắc hẳn xuân này hết chơi vơi
Vòng tay em nhé chiều qua phố
Ngắm cảnh xuân hồng ... Xuân viễn khơi
jacaranda
"Một Thời... Xuân Đợi"
Anh vẫn là anh...vẫn chính anh
Ước mong nối lại chuổi ngày xanh
"Một thời" áo trắng thơ ngây đợi
Trước cổng trường mơ "mộng chẳng thành"
Anh vẫn là anh...không đổi thay
Lênh đênh xuôi ngược tháng quên ngày
Vẫn ôm hoài bão thời thơ dại
cùng bước bên người tay nắm tay
Viễn khơi đếm mãi bước thăng trầm
Mấy chục năm lòng vẫn lặng câm
Bao thu xa khuất bao xuân lỡ
Là bấy nhiêu mùa mộng rối răm
Mực tím, môi hồng nét có phai?
Chờ em chờ mãi một ngày mai
Tim xưa còn giữ màu xuân cũ
Hay đã thay vào bóng dáng ai
Anh vẫn là anh của "một thời"
Về đây gom lại chút hương lơi
Thay màu xuân mới trên tình cũ
Vá áo hẹn hò lỡ... tả tơi
Anh Đã Về ? Anh đã về rồi ... hết giá đông
Xuân nay có lại ánh dương hồng
Sao trong Tim vẫn còn ray rức
Sợ mai tình lại hóa hư không
Anh đã về rồi ... nên lối xưa
Mai vàng đã chớm nụ lưa thưa
Từ trong đôi Mắt ngày xưa ấy
Em thấy tình anh chẳng lọc lừa
Nhưng bởi vì sao anh cứ đi ?
Bạt ngàn sương gió cánh chim di
Hồn em khắc khoải sầu lên Tím
Khóc một niềm riêng ... đau biệt ly
Anh đã về rồi phải không anh ?
Xuân hồng thêm hạt Nắng long lanh
Em nghe hoa lá đơm chồi biếc
Cỏ mọc ven đường cũng thêm xanh
Anh đã về rồi ... đêm nay thôi
Mừng nhau sao lệ đắng trên Môi
Sợ xuân chưa thắm ... tình phai dấu
Sợ những lần ta khóc chia phôi
jacaranda
Bên Nhau Mùa Xuân
Anh về thăm em một chiều xuân
Tình ngỡ xa xôi bỗng thật gần
Đông còn băng đóng trên cây cỏ
Ấm áp...tình tràn qua ngõ thân
Anh đã về theo giấc mộng cuồng
Xếp đầy khăn gói mấy niềm thương
Giấc mơ ngáy cũ như sương thực
Đọng cánh mai vàng vương vấn vương
Lâu lắm...từ khi mình cách biệt
Mùa xuân chưa thật đến bao giờ
Mãi đến chiều nay anh mới biết
Mùa giao em đã đứng trông chờ
Anh đã về như...anh đã về
Lời nào gợi hết những đam mê
Lời nào tỏ hết bao tình ý
Từ độ xuân phai mái tóc thề
Dù biết rồi mai cũng biệt ly
Gần nhau đâu được...mấy xuân thì
Xuân còn xuân lắm...vui em nhé
Đừng để vương sầu trên nét mi
Mơ Xuân Anh đã bước vào ... qua ngõ Xuân
Ngày lại ngày qua em trông chừng
Từ khi tầm ngóng dần xa khuất
Mỗi độ xuân về thấm bâng khuâng
Anh chớ ngại ngùng ... qua lối xưa
Đường chiều còn ướt những cơn mưa
Em còn thương lắm như ngày cũ
Mặc Tóc dần phai trong gió thưa
Ngắm gói hành trang lấm bụi đường
Xếp đầy trong ấy những vần thương
Băng ngang qua dãy rừng sương tuyết
Về lại cùng em ... giấc mộng thường
Anh đã về như ... Xuân đêm nay
Mộng hoang em ngỡ cứ như ngày
Xuân còn xuân lắm ... trên mười ngón
Hoàng Mai nhẹ nở Xuân ngất say
Dù biết thương nhau lâu vậy rồi
Mà sao vẫn thấy mới tinh khôi
Hồn em chất chứa đầy mê luyến
Chấp cánh cùng anh ... mơ có đôi
jacaranda
Chỉ Còn Nhau Mùa Xuân
Em là tất cả một mùa xuân
Là tất cả những gì hằng mơ ước
Là những mầm trồi trên cành xanh mướt
Cho Hoa lòng anh nở giữa đêm đông
Trên tóc em hương xuân luôn còn đọng
Từ mùa xuân nào...sống nỗi xuyến xao
Từ góc phố hò hẹn một chiều nao
Dư hương lao xao khi xuân trở giấc
Đôi mắt em... vườn hoa xuân thắm sắc
Dẫn tới sâu thăm thẳm con đường tình
Để hồn anh... sương sớm dưới bình minh
Chờ tan biến vào cuộc hành trình đầy yêu ái
Nhưng đường tình đã không còn đẹp mãi
Nên nửa đời hoài đợi những mùa xuân
Tìm về nhau khơi lại thoáng hương thầm
Đã phai nhạt theo tháng năm cách biệt
Mùa xuân yêu nhau Mai vàng lộc biếc
Mùa hè xa...nuối tiếc những ngày vui
Mùa thu đi ôm chiếc lá ngậm ngùi
Trong đông lạnh bồi hồi chờ xuân tới
"Mộng Tình Si" Em biết là anh sẽ trở về
Dù đang xa lắc tận nhiêu khê
Hay lênh đênh giữa ngàn hoa sóng
Chẳng thể nào quên thuở đam mê
Anh sẽ cho em những thi vần
Vỗ về trong giấc mộng đêm tân
Thương yêu ngày cũ tràn xuân ấm
Uống cạn môi cùng say lâng lâng
Hương tóc ngày xuân chỉ riêng anh
Vạn lời thương mến đêm mộng lành
Muôn lời hạnh phúc ... điều may mắn
Nói hết cùng anh đêm xuân xanh
Rồi mai khăn gói lại ra đi
Em sẽ giấu anh ... lệ phân kỳ
Hoa Môi sẽ nở dù Tim nhói
Hành trang em gởi "mộng tình si"
Cất kỹ nghe anh để ngày mai
Xuân về đắp lại mộng tình say
Bờ yêu bát ngát hương hoa đợi
Ta lại tìm nhau ... tay trong tay
jacaranda
... Xuân Thẹn Anh đã về rồi ... mãi bên em
Mùa Xuân tuyết lạnh vẫn êm đềm
Cây Mai chưa nụ mà sao thắm
Xuân giữa quê người như ngát thêm
Anh trở về theo tiếng của lòng ?
Chớ đâu có phải bởi sầu Đông ?
Về theo hương nhớ miền ký ức ?
Hay bởi vì chân ... chán rủi rong ?
Chút dỗi hờn em ... để thăm dò
Nửa mừng xen lẫn nửa âu lo
Ai bảo người đi ...chừng lâu ấy
Quên mất người mong lỡ chuyến đò
Nay đã gần nhau trong tấc gang
Kề vai em nối mộng bên chàng
Tay anh nghiêng bút lời thơ viết
Như dắt hồn em ... mơ giấc hoang
Anh vẫn là anh của ngày nào
Thi từ ngọt lịm nét thanh tao
Hồn em bối rối ... từ vận lỡ
Rớt nhịp vần rơi ... thẹn Môi đào
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
... Xuân Thẹn
Anh đã về rồi ... mãi bên em
Mùa Xuân tuyết lạnh vẫn êm đềm
Cây Mai chưa nụ mà sao thắm
Xuân giữa quê người như ngát thêm
Anh trở về theo tiếng của lòng ?
Chớ đâu có phải bởi sầu Đông ?
Về theo hương nhớ miền ký ức ?
Hay bởi vì chân ... chán rủi rong ?
Chút dỗi hờn em ... để thăm dò
Nửa mừng xen lẫn nửa âu lo
Ai bảo người đi ...chừng lâu ấy
Quên mất người mong lỡ chuyến đò
Nay đã gần nhau trong tấc gang
Kề vai em nối mộng bên chàng
Tay anh nghiêng bút lời thơ viết
Như dắt hồn em ... mơ giấc hoang
Anh vẫn là anh của ngày nào
Thi từ ngọt lịm nét thanh tao
Hồn em bối rối ... từ vận lỡ
Rớt nhịp vần rơi ... thẹn Môi đào
jacaranda
Thẹn Xuân...
Anh vẫn chưa về thăm bến xuân
Thềm ga chân dạm đến bao lần
Dường như còn chút gì ngăn trở
Để bước phong vân mãi ngập ngừng
Rằng biết rồi em sẽ muộn phiền
năm dài chờ mãi mất niềm tin
xuân phai sắc úa lên làn tóc
Sầu đọng trên mi mấy nỗi niềm
Giấc mộng xưa đi biệt chốn nào
Đêm anh ngồi nhớ đến xanh xao
Chiêm bao một đỗi chưa hoàn giấc
Đã thấy xuân lay động cánh đào
Rong ruổi đời anh lỡ nổi trôi
Xuân này đành lỗi hẹn em tôi
Gởi ngàn lời chúc theo hương gió
Và nụ hôn từ chốn xa xôi
Thất hẹn mùa qua thẹn dáng xuân
Bù sao được mấy nỗi mong chờ
Xuân sau anh hứa khi về lại
Tặng hết cho người một bến mơ
Anh Cứ Hẹn ... Em ngỡ Xuân này ... ta có nhau
Mai vui khoe sắc bên cành Đào
Ngờ đâu giáp Tết Thơ người viết
Vỏn vẹn rằng anh ..."Hẹn Xuân Sau"
Em vẫn chưa tin nên thì thầm
Người đang muốn thử "em thật tâm ?"
Cứ vui lên nhé người sẽ đến
Chẳng lẽ Xuân nào ... cũng lạnh căm
Sân ga vắng lắm người thưa thớt
Bóng dáng thân yêu khuất nơi nào ?
Anh chơi cút bắt ... trò con nít ?
Có biết em chờ dạ nao nao ?
Tinh tú trên cao ... đã mờ dần
Ngân Hà ru nốt điệu bâng khuâng
Lê đôi chân bước hồn thêm nặng
Xuân lại không anh ... như Xuân nào
Xuân thẹn ... chờ anh ... nên Xuân lơi
Em chờ Xuân tới ... qua nửa đời
Xuân như gần lắm nơi đầu ngõ
Nhưng có bao giờ... Xuân ghé chơi
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: