Tình Mãi Còn Vương !!!
Tự Tình Trăng Dưới ánh trăng mờ ...soi niềm riêng
Từ trong mê khúc thoát ưu phiền
Ai người sẽ thấu hồn hoa tím ?
Hay chỉ gió buồn ru miên miên ?
Hoa tự tình trăng ... giữa đêm đông
Nhờ trăng ru lại khúc mê lòng
Niềm riêng năm tháng còn đâu đó
Tận đáy tim sầu ... trăng biết không ?
Trăng ghé về soi nơi vườn sau
Hương thầm nhè nhẹ nét thanh tao
Du dương ve vuốt từng nụ búp
Hoa nở bình yên giữa ngọt ngào
jacaranda R Dạ, hôm nay hoa tím ngắm trăng cả đêm ... mà vẫn không thể vào mơ được CN ạ ... Thôi thì ... CN làm trăng đở một bữa nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 03:43:19 bởi Viet duong nhan >
Trăng Nhớ
Hờ hững trăng lên dậy nỗi niềm
Nơi này bên ấy nhớ vô biên
Trên khung của nhỏ còn chiếc lá
Chờ gió xuân về mộng lạc tiên?
Ngọn cỏ lạnh sương thay áo bạc
trăng buồn man mác áng trăng mờ
Mấy mùa bướm tím phai màu nhớ
Mơ thoát hồn về lại lối mơ
Trăng ghé bên anh, trăng nhớ ai
Vườn khuya cây rũ bóng u hoài
Nguyệt cầm văng vẳng cung sầu úa
Gợi mãi câu thề hẹn buổi mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2011 23:14:57 bởi Cạn Nguồn >
Trăng Đi Trăng ghé bên anh ... trăng biết đâu
Em ngồi đợi mãi trắng canh thâu
Bài thơ chưa viết mà sao Tím
Như thể từng trang kết chuỗi sầu
Đêm cứ lặng rơi bên nỗi niềm
Cỏ buồn thêm nặng giọt sương đêm
Mơ xưa còn vướng theo tầm Mắt
Để bóng anh làm thương nhớ thêm
Em giận Trăng rồi ... giận cả anh
Trăng đi hiu hắt mộng tình xanh
Anh làm vương vấn nghìn tơ rối
Em biết làm sao ... vỗ mộng lành
jacaranda
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2011 07:58:47 bởi jacaranda >
Trăng Xa Cách
Trăng đến rồi mai trăng lại đi
Lòng đêm vương mắc mỗi chu kỳ
Tình ta cũng thế tan rồi hợp
Chỉ tội cho nhau lúc biệt ly
Lạnh tuyết đêm về nhạt ánh trăng
Thềm khuya sương tỏa mộng không lành
Chong đèn soi lại niềm nhung nhớ
Để thấy trăng buồn lên mấy canh
Anh trộn trăng khuya với nỗi niềm
Gởi làn gió ngược đến bên em
Nhờ hôn lên mắt môi thương nhớ
Ươm trọn hương trăng đến tóc mềm Ja đọc thơ xong nhớ uống thuốc ngừa Flu nghen, coi chừng bị lây CN đó.
Lặng ... Lặng nghe anh hát đêm này
Bài thơ tình cũ của ngày năm xưa
Ngày mà tình lạnh như Mưa
Và em như thể cũng vừa biết đau
Giọng anh buồn giữa ngọt ngào
Khiến hồn em chạnh ... xuyến xao nhớ người
Nhạc trầm xa vọng biển khơi
Đưa em vào mộng ... của thời ... rất xa
Đất người cái xứ phồn hoa
Cao lương, mỹ vị, lụa là thiếu chi
Vậy mà như thiếu điều gì
Xui em tìm đến tình thi trải lòng
Gửi tình vào khoảng hư không
Ngỡ tan theo gió mây hồng ... vậy thôi
Rồi ngày ... Tim hết đơn côi
Từ trong hư ảo ... đến rồi ... tình anh
Thơ dạt dào, nốt nhạc xanh
Điểm hồn Cỏ dại ... mấy nhành đơm bông
Lời anh hát xoáy vào lòng
Thơ em Tím bỗng dưng hồng giấc đêm
jacaranda Dạ, CN chưa kịp lây thì ja cũng đang cảm đây muh ... đầu mùa có đi chích ngừa rồi, nhưng vẫn bệnh liên miên hà . Cả ngày hôm nay ja ngồi nghe CN hát (nghe tới nghe lui nhảo băng hết trơn rồi )... xem coi có khỏi cần uống thuốc hôn nè ... ráng gượng đến tối một chút, chứ uống sớm thì ... ja không chống nổi cơn buồn ngủ ah
Nghe một hồi ... viết thành bài "Lặng ..." hahaha . CN đọc xong phải mau hết bệnh đó nha
Chuyện Lòng
Chuyện lòng em kể hôm nao
Hồn anh như gió lao xao đôi bờ
Một bên là gió vu vơ
Kia bờ là gió thẩn thờ từng đêm
Lời thơ ai gói dịu êm
Đêm nay đọc lại nhũng mềm tim anh
Biết rằng hư ảo mong manh
Mà sao tim lỡ chòng chành chiều nay
Buồn em như nắng cuối ngày
Buồn anh từ thuở mây bay chằng về
Từ anh quên cả đam mê
Ngày đi hời hợt đêm về quạnh hiu
Vui thơ chẳng được bao chiều
Thả buồn, thơ đọng bấy nhiêu nỗi buồn
Từ em gởi những lời thương
Đêm đêm dịu bớt đoạn trường đã qua
Đọc bài lục bát "Lặng" của Ja, xém chút CN uống nước "Tắc" rồi. may mà xứ CN ở "Thông " tương đối khá nhiều.Dù vậy bài này CN hơi thơm mùi "bí". Ja khỏe chưa? Hôm nay đi làm tứ chi rã rượi. Ngủ 1 giấc bi chừ bớt nhiều rồi.
Ai Xui Anh Đến ... Ngỡ tình theo Gió bay xa
Nào ngờ Gió lại la đà ... tình sang
Con Tim một thoáng mơ màng
Chợt quên giây phút lỡ làng ...xa xưa
Từng đau, lạnh giữa cơn Mưa
Buồn theo chiếc Lá lưa thưa cuối mùa
Nhủ lòng đã hết ganh đua
Cửa Tim khép lại ...chịu thua chữ tình
Ngày về bên Tháng lặng thinh
Ai xui anh đến để mình ... dệt mơ
Chừ em cứ phải thẩn thờ
Đêm chờ đọc những bài thơ vô thường
Hư vô một cõi em vương
Nhớ người thương dáng khói sương ... mơ hồ
jacaranda ja hôm ni thấy khoẻ chút, nên ra ngoài thả bộ ... thời tiết còn thất thường quá, bỗng dưng đổ mưa, làm ướt chút ... vậy mà bị lạnh, tay cóng hết ... vô nhà mở lò sưởi cái tay cho bớt cóng, nhưng vẫn gõ bàn phím không được nhanh như mọi khi ... trời cứ chợt nắng chợt mưa, chỗ của ja hôm ni 53 độ F ... có lẽ vì chưa khoẻ hẳn nên ... nhiệt độ như vậy mà ja còn la lạnh ah ... hihihi
Mai Em ... Mai em từ giã cõi thơ
Biết người ta có bơ vơ cung đàn ?
Hay Thuyền đã có bến sang ?
Dây tơ đã có mây ngàn thướt tha
Mai em cất bước rời xa
Đường khuya lối nhỏ Trăng tà cô đơn
Sao đêm đưa Mắt dỗi hờn
Sầu em gửi cả vào cơn Mưa đời
Chút gì còn đọng chơi vơi
Em xin kết lại thành lời ...đêm nay
Nâng ly anh hỡi cùng say
Rượu còn chưa thấm sao cay phận người
jacaranda
Trích đoạn: jacaranda
Ai Xui Anh Đến ...
Ngỡ tình theo Gió bay xa
Nào ngờ Gió lại la đà ... tình sang
Con Tim một thoáng mơ màng
Chợt quên giây phút lỡ làng ...xa xưa
Từng đau, lạnh giữa cơn Mưa
Buồn theo chiếc Lá lưa thưa cuối mùa
Nhủ lòng đã hết ganh đua
Cửa Tim khép lại ...chịu thua chữ tình
Ngày về bên Tháng lặng thinh
Ai xui anh đến để mình ... dệt mơ
Chừ em cứ phải thẩn thờ
Đêm chờ đọc những bài thơ vô thường
Hư vô một cõi em vương
Nhớ người thương dáng khói sương ... mơ hồ
jacaranda
ja hôm ni thấy khoẻ chút, nên ra ngoài thả bộ ... thời tiết còn thất thường quá, bỗng dưng đổ mưa, làm ướt chút ... vậy mà bị lạnh, tay cóng hết ... vô nhà mở lò sưởi cái tay cho bớt cóng, nhưng vẫn gõ bàn phím không được nhanh như mọi khi ... trời cứ chợt nắng chợt mưa, chỗ của ja hôm ni 53 độ F ... có lẽ vì chưa khoẻ hẳn nên ... nhiệt độ như vậy mà ja còn la lạnh ah ... hihihi
Vì...Thơ!
Mình cùng một cõi hư vô
không hình không bóng mà tơ vướng lòng
Đời anh cả một mùa đông
Ngỡ rằng đã tắt lửa lòng từ lâu
Ngày qua ngày cạn đêm sâu
Mùa qua mùa chở niềm đau trở về
Sớm xuân quên đợi trưa hè
Chiều thu chưa tắt đã về đêm đông
Tìm thơ thả hết nỗi lòng
Để rồi trôi lạc giữa dòng thơ em
Máu hồng lại trở về tim
Niềm vui ngỡ mất hằng đêm đến tìm
Từ đêm đã chẳng còn đêm
Từ anh tìm thấy con tim thuở nào Bây giờ CN ko còn là Cạn nguồn nữa rồi, chắc CN đổi nick thành "đứt nguồn" quá.
Trích đoạn: jacaranda
Mai Em ...
Mai em từ giã cõi thơ
Biết người ta có bơ vơ cung đàn ?
Hay Thuyền đã có bến sang ?
Dây tơ đã có mây ngàn thướt tha
Mai em cất bước rời xa
Đường khuya lối nhỏ Trăng tà cô đơn
Sao đêm đưa Mắt dỗi hờn
Sầu em gửi cả vào cơn Mưa đời
Chút gì còn đọng chơi vơi
Em xin kết lại thành lời ...đêm nay
Nâng ly anh hỡi cùng say
Rượu còn chưa thấm sao cay phận người
jacaranda
Sau... Em Từ Giã...
"Mai em từ giã cõi thơ"*
Để anh lại với giấc mơ biết buồn
Dòng thơ cũ nghiêng nằm nghe giá lạnh
Nét chữ buồn lên tím mảnh trời mơ
Chiều đong đưa trên con phố sương mờ
Để tiếc nuối giăng tơ trong ngõ vắng
Ngày khắc khoải, những trưa về nhạt nắng
Đêm quên đi, văng vẳng tiếng ca buồn
Mây hững hờ thêm tội mảnh trăng suông
Lòng gió bão sầu vương trên phím nhạc
Những giấc mộng hoang vu như sa mạc
Trở về tìm khi gió trở lạnh đông
Chỉ còn anh và một khoảng hư không
Say với gió quanh gốc thông cằn cỗi
Cung đàn lỗi phím tơ rồi
Từ đây khép lại những lời ca xưa * Trích từ Jacaranda
Vì...Thơ!
Mình cùng một cõi hư vô
không hình không bóng mà tơ vướng lòng
Đời anh cả một mùa đông
Ngỡ rằng đã tắt lửa lòng từ lâu
Ngày qua ngày cạn đêm sâu
Mùa qua mùa chở niềm đau trở về
Sớm xuân quên đợi trưa hè
Chiều thu chưa tắt đã về đêm đông
Tìm thơ thả hết nỗi lòng
Để rồi trôi lạc giữa dòng thơ em
Máu hồng lại trở về tim
Niềm vui ngỡ mất hằng đêm đến tìm
Từ đêm đã chẳng còn đêm
Từ anh tìm thấy con tim thuở nào
Bây giờ CN ko còn là Cạn nguồn nữa rồi, chắc CN đổi nick thành "đứt nguồn" quá.
Mưa Cuối Tuần ... Anh ơi chiều cuối tuần
Mưa về giăng lối nhỏ
Hồn em như chạnh nhớ
Lời thơ đó năm xưa ...
Xưa anh bảo vì Mưa
Đưa hồn anh lạc lối
Lời kinh đang xám hối
Chợt hóa bụi tình xa
Bây giờ Tim thật thà
Đêm về nghe thiết tha
Anh mơn man từ vận
Cho tình thơ đơm Hoa
Vuốt câu chữ mượt mà
Anh gieo vần Lục Bát
Tung tăng như khúc nhạc
Anh gói trọn Thất Ngôn
Phải chăng anh từ tốn ?
Cứ bảo mình Cạn Nguồn
Em bao lần khốn đốn
Tìm chữ họa ...chênh chao
Ngoài trời Mưa, Gió lao xao
Bài thơ anh viết ngọt ngào Tim em
jacaranda Vậy ... có phải như cọng dây ... đứt thì ... mình cột nó lại ha CN ?
Tâm Sự
Những dòng thơ muộn viết hôm nay
Như nắng ngà say lúc cuối ngày
Chẳng giúp được gì cho dĩ vãng
Mà làm vương víu bước tương lai
Thơ cạn nguồn vui nên thế thôi
Hay đâu những lúc bó chân ngồi
Những khuya đỏ mắt nhìn con chữ
Gọi kỷ niệm về để mặn môi
Buồn đến buồn đi để lại buồn
Dòng thơ gợi nhớ cõi sầu buông
Thà anh không biết, không nên biết
Chắc nỗi buồn tan với bụi đường
Sau... Em Từ Giã...
"Mai em từ giã cõi thơ"*
Để anh lại với giấc mơ biết buồn
Dòng thơ cũ nghiêng nằm nghe giá lạnh
Nét chữ buồn lên tím mảnh trời mơ
Chiều đong đưa trên con phố sương mờ
Để tiếc nuối giăng tơ trong ngõ vắng
Ngày khắc khoải, những trưa về nhạt nắng
Đêm quên đi, văng vẳng tiếng ca buồn
Mây hững hờ thêm tội mảnh trăng suông
Lòng gió bão sầu vương trên phím nhạc
Những giấc mộng hoang vu như sa mạc
Trở về tìm khi gió trở lạnh đông
Chỉ còn anh và một khoảng hư không
Say với gió quanh gốc thông cằn cỗi
Cung đàn lỗi phím tơ rồi
Từ đây khép lại những lời ca xưa
* Trích từ Jacaranda
Bởi ... Sầu em cứ để gió đưa
Về phương giá rét nghe Mưa tự tình
Có những lúc thơ em như hấp hối
Buồn nghiêng nghiêng bên lối phủ đầy sương
Anh hỡi anh, "yêu" có phải diệu thường ?
Sao em thấy ... dường như đau lần nữa
Muốn quên lãng, nhưng con tim rực lửa
Nhớ nhung nào đang mở cửa... tình si
Soi cuộc đời, đâu còn nữa xuân thì
Bao trái đắng oằn say bên giấc điệp
Chẳng bao giờ ta bên nhau trọn kiếp
Nên sầu giăng như mắc cưỡi trong em
Nếu lời thơ gieo vận chẳng êm đềm
Là nỗi nhớ đang từng cơn xâu xé
jacaranda
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Tâm Sự
Những dòng thơ muộn viết hôm nay
Như nắng ngà say lúc cuối ngày
Chẳng giúp được gì cho dĩ vãng
Mà làm vương víu bước tương lai
Thơ cạn nguồn vui nên thế thôi
Hay đâu những lúc bó chân ngồi
Những khuya đỏ mắt nhìn con chữ
Gọi kỷ niệm về để mặn môi
Buồn đến buồn đi để lại buồn
Dòng thơ gợi nhớ cõi sầu buông
Thà anh không biết, không nên biết
Chắc nỗi buồn tan với bụi đường
Biết Làm Sao Để ... Em sẽ lặng im ngồi bên anh
Uống dòng tâm sự thuở đầu xanh
Ngày ta hai đứa còn chưa biết
Vần thơ hai ngã ... vắng thâu canh
Kể hết đi anh dĩ vãng nào
Từng làm chua xót giấc chiêm bao
Em không mạnh mẽ như tùng bách
Nhưng trái tim em chứa ngọt ngào
Nếu bởi vì em ... gây đắng cay
Để tim anh đón lấy đọa đày
Trời ơi! em biết làm sao để
Trả hết cho anh món nợ này ...
jacaranda
Mông Lung ... Giận anh gõ cửa con Tim
Để em cứ phải đi tìm giấc mơ
Lạc đường giữa cõi tình thơ
Thẹn thùng em đứng ... ngẩn ngơ tìm người
Giận anh buông gió lã lơi
Hôn bừa lên để rối bời Tóc Nâu (*)
Xuyến xao len lỏi canh thâu
Nhớ người em biết ... tìm đâu bây chừ ?
Giận anh ... tẩm mật vào thư
Chữ câu ngọt lịm ... tương tư em rồi
Anh đem Gió thả lên Môi
Bảo :"Hôn em đó" ... xa xôi nụ tình
Mông lung, huyền diệu ... trắng tinh
Đóa hoa tình ái, trầm mình giữa "Thơ"
jacaranda (*)Cưng TN ui, mượn nick của cưng xài đở tí nha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: