HÃY MỘT LẦN BƯỚC QUA CHỜ ĐỢI !....
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 32 bài trong đề mục
BichPhuong 02.09.2007 18:01:16 (permalink)
0
Mời các bạn giao lưu cùng chủ đề :Hãy một lần bước qua chờ đợi !
Bằng thơ ...bằng văn xuôi...văn vần...hình ảnh đáng được đón chờ...


 

"Đến khi nào, khi ánh bình minh
Chợt nhuốm màu tình em vẫy gọi
Hãy một lần bứơc qua chờ đợi
Để vô tình em nhìn thấy... hình anh ..!!.!"



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/8B855D6F0D0646E99CB45863AD9EA2FB.jpg[/image]
Attached Image(s)
#1
    BichPhuong 02.09.2007 18:38:02 (permalink)
    0
    Tại sao ?! Tại sao mình không một lần như hôm nay...Hôm nay không còn là mình hôm qua..vì cảm giác lột xác chính mình.... Đúng lúc đang nghĩ về anh...thì chuông reo lên...Không còn lạnh lùng như bao lần khác ,em lao về chiếc máy để bàn Em đây ! Anh àh ! ...rồi như vốn xưa...mình lại lặng im không nói ...Đầu dây bên kia vẫn thấy ngập ngừng...Rồi sợ như bị chìm vào lạnh cóng Em vùng lên :Anh đang ở đâu !...Hãy chờ em...Em đến ngay mà...
    Tôi vội vàng chạy đi không cần chuẩn bị gì ...cái giản đơn bình dị của em như nói với anh bao điều không nói được...Anh đang đứng đó góc phố bên cái Công viên bao lần không dám tới..Em sà vào anh như một chiếc lá mong manh liệng nhanh về thảm cỏ xanh...Anh dang tay đến bất ngờ đón em...tay trong tay...Không nhạt nhòa sương đêm , không có cái lạnh đầu Đông ...không có gì cả chỉ có anh và em trong thảm sáng đủ nhìn thấy nhau mà ánh trăng còn dành lại cho Anh và Em !...
    #2
      BichPhuong 02.09.2007 18:41:16 (permalink)
      0
       
      !!!.....???...

      Em lạnh lắm nhưng anh nào biết
      Em khát khao đến cháy bỏng lòng
      Nhớ anh nhiều thương sao cho hết
      Người dưng ơi tình tựa hư không ...

       
      Lạnh lùng quá khi thành phố mưa
      Buồn hiu hắt nỗi sầu the thắt
      Tình duyên chắt chiu từng nhỏ nhặt
      Em cần anh - cần cả một cuộc đời!

       
      Quá lâu rồi đôi bàn tay lơi
      Em không nắm , em nhớ nhiều hơn thế
      Em giá như ...giá anh đến khẽ
      Khơi lòng em - ấm lấy lòng anh ...

       
      Chiều nay thành phố buồn vắng tênh
      Mưa rải nhẹ trên mái hiên vắng vẻ
      Anh còn có chút gì quên hay nhớ
      Về đi anh - Em đứng đợi chờ !!!...

      #3
        BichPhuong 03.09.2007 08:29:02 (permalink)
        0
        Hàng ngàn cây số...Tín hiệu bậy sáng...Ôii anh đây rồi.!...Anh ơi,em chờ anh .! Anh cũng đợi em!
        Đêm buông xuống tự khi nào không rõ nữa . Chỉ biết rằng đèn YM bật sáng !
        Em không thể ngồi bên này nói chuuyện mãi đâu anh...Em muốn bay về...Em muốn bay qua chờ đợi !
        Sao anh lại lạnh lùng cả với Em!? Sao anh lại để em mãi mãi dại khờ với cái buồn với cái nhớ không mang tên người ơi !
        Anh àh ! Em chấp nhận tất với cái nghĩ của Em ! Em muốn bước qua bao nỗi dại khờ và chờ đợi...

        Một ngaỳ mới lại bắt đầu.Một ngày chờ đợi cái diễm ảo lại bắt đầu.Bâng khuâng hoài không biết nói từ đâu.Chỉ duy nhất một điều anh nhớ thật,vì hư vô trải khắp thế gian này.Bâng khuâng hoài không kết thúc nơi đâu vì một buổi náng xiên bên vạt cỏ ....Gió may về không mát nổi lòng ai.Nhẹ nhàng như chiếc lá mong manh...ý tưởng dồn nén đã trở thành giông bão.trong lòng em cánh cánh mối tơ vò,nhớ đến nhau mà không bước nổi ra ngoài đời để sống , vì ngày nào...lại trở lại cái hư vô!
        Đến bao giờ....Có một lần em bước qua chờ đợi !
        Cái đêm tĩnh lặng đến ghê người ngay ở chốn đô thành làm lạ cho ngay cả em....Em như chỉ lọt thỏm trong im lặng...Muốn hô lên,la lên hét lên mà không cưỡng lại cái sự im lặng của chính mình .Mâu thuẫn đến cô đơn....

        Em rủ xuống vì đơn côi nơi phố vắng
        Dù người xe vẫn tập nập lại qua
        Không gian nén xuống chực vỡ oà
        Hai chân nặng muốn vùng lên trong cuộc chạy
        Ôi ! Hàng lý nhẹ nhàng sao tim nặng buồn vui ?!
        #4
          hobac 03.09.2007 09:28:51 (permalink)
          0


          Hãy  nói với nhau em
          Một  điều đừng bối rối
          Lần  tìm trong tiếng gọi
          Em  có nghe bồi hồi

          Bước  tình yêu lanh canh
          Qua  cùng mùa ngọt lành
          Chờ  em ru nắng hạ
          Đợi  em ướp xuân xanh

          Hobac




          #5
            BichPhuong 03.09.2007 10:45:49 (permalink)
            0
            Ước gì em được chờ đợi,để một lần em được bước qua ... Cái giằng xé trong em nó sao mà lạ thế,sợ mất anh và em sợ cả mất mình !Rồi suy nghĩ mung lung đã trở thành quen giấc..khi anh vào mộng đẹp thì em bước vào bối rối,chỉ vì em quen giấc ý mà...
            Thao thức suốt đêm thâu chỉ để ngày mai em lại buồn vì không dám...Sợ hư vô nối tiếp cái hư vô...Chiều sau lại quá thẩn thờ không một tiếng chuông dù réo lên ở con "dế" cô quạnh chốn buồn nản của em...Anh đi đâu đã xa gì trong tâm tưởng anh đang ở bên đầu giây phía trước...Còn em ngồi đối diện cái hư vô!
            Đến bao giờ em ...Em bước dược qua một chút đợi chờ ....(???)


            Đã bao lần em muốn qua chờ đợi
            Để đến với anh những buổi cuối tuần
            Nhưng khỏang cách sao mà xa vời vợi
            Để hai đứa mình trông đợi mỏi mòn trông
             
            Anh ơi, còn nhớ em không ?
            Sao anh cứ bắt mỏi mong anh hoài
            Đợi chờ đâu có riêng ai
            Hãy vui hãy bước ra ngoài hư vô
             
            Thôi mà anh em vẫn đợi chờ…
            Cái sẽ đến từ anh trong nắng đợi
            Gió đã thổi đem về bao lời nói
            Ngọn online chia sẻ nỗi lòng anh….
             
            Giọt nắng bên thềm đây đó lanh canh
            Sương ướt lạnh một miền gió thổi
            Hạt mưa sa chấp chới nỗi buồn vui
            Em gởi cho anh mong đợi ngậm ngùi…
             
            Đợi chờ anh, để bước qua chờ đợi !
            #6
              la boi 03.09.2007 13:34:40 (permalink)
              0
              Đợi chờ, có khó lắm không? Khi nơi đây, màn đêm đã phủ xuống bên thềm.
              Ta thèm khát chút tỉnh lặng cho hồn thư thả đi rong. Rong ruỗi về chốn xa xôi nào?
              Đợi đêm đến để có em trong giấc mộng mơ. Đợi ngày sang cho vàng nỗi nhớ.
              Đợi chờ, có khó lắm không hỡi những kẻ đang trông chờ nhau?
              Ta chỉ biết mình cũng đang chờ trông ai đó. Chờ một tiếng cười, chờ một tay nắm.
              Chờ đợi, chờ tình yêu đến đậu bên đời cô quạnh này.
              Chào màn đêm, cho ta bước qua ngưỡng cửa cơn mộng mị, để bước vào thế giới ảo.
              Nơi ấy, ai đó đang chờ ta đến cùng....
              #7
                BichPhuong 03.09.2007 21:53:34 (permalink)
                0
                Chờ đợi mãi rồi Xuân cũng đến...Đến với mọi người và đã đến với em! Ôi sao mà đẹp như mộng như mơ trong cõi lòng em... Thôi thúc và như nhắn nhủ một ngày mới đã đến rồi..như nói với em điều gì trong hương sắc mùa Xuân...Xuân vẫn đẹp như bao mùa Xuân trước nhưng Xuân nay có cái ấm áp của hương Xuân dịu êm và chói sáng long lanh trong mắt em.bừng sáng trong khỏang trống như vừa được lấp đây...Cám ơn mùa Xuân ,cám ơn anh !
                Khởi động một ngày mới trong mùa Xuân mới sao dâng tràn bao suy nghĩ ...mà sao chẳng thấy nặng nề gì như những lần suy nghĩ trước...Ồ đẹp thật, bình minh sảng khoái ,cái ưu tư đang phải chạy trốn tìm...
                Mùa Xuân cho em cơ hội để một lần được bước qua CHỜ ĐỢI !


                Xuân lại về ...Em thêm một tuổi nữa mất rồi anh
                Khoảng trống thời gian cứ cứa sâu vào nỗi nhớ
                Em bơ vơ, khắc khoải với bóng hình anh trong từng hơi thở
                Biết đợi chờ...Có thật anh sẽ mãi bên em?
                #8
                  BichPhuong 04.09.2007 08:20:58 (permalink)
                  0
                  Sao lại thể đừng nghĩ đến EM ! Em nói vậy như cột anh vào trí nhớ để đong hoài những tháng năm yêu !Đừng như vậy em ơi chờ đợi là đợi chờ hai đứa "ngốc nghếch" nhớ về nhau !
                  Mỗi lần em bật sáng cái Y!M :Câu đầu tiên sao em nói thế ư ?Em có nhớ đâu mà gởi nhiều tin nhắn vậy sao mở đầu là thế hỡi em ...(?)
                  Sao đợi chờ ,...Chờ đợi lắm gian nan !Để chút ít thời gian cuối cùng làm quà cho cuộc sống...mà đợi chờ trong huyền ảo mông lung !Rồi em lại nhớ tới thơ của anh !...

                  Đừng em ! Đừng yêu trong chơi vơi
                  Thực ảo khôn cùng Xuân không tới
                  Để lòng nhau nhau đau đáu ở phương trời
                  Chông chênh…chông chênh vời vợi khóc…
                   
                  Biển có xa ửng hồng trong mắt ngọc
                  Sóng có bạc đầu cũng hát những lời yêu
                  Sóng sánh dập dìu nào có chi nhiều
                  Biển vẫn thức với trăng ngàn gió biển!
                  #9
                    hobac 04.09.2007 23:13:00 (permalink)
                    0
                    Cảm xúc mới mẻ, thanh nguyên tràn tới trong tâm tưởng/ hát ca/ vui đùa/ nhộn nhip/ lãng du...chông chênh/ chống vắng/ cô liêu/ sầu muộn/ tái tê...

                    Em và tôi, hình ảnh cũ... hai đầu một dòng sông/ con nước gửi cho nhau/ con nước ngầu ngầu/ bạc thếch thời gian...

                    Em và tôi, hai sắc cũ... buông lơi giữa dòng đời/ tơ vương trao bốn mùa/ tơ vương vợi vợi/ bạc thếch thời gian...

                    Khi nào nhỉ! thời gian dừng lại/ khi nào nhỉ! không gian đứng im...
                    Huyền hoặc... huyền hoặc nỗi nhớ/ huyền hoặc yêu thương

                    ...và ta bước qua chờ đợi!!!

                    Gót Thời Gian

                    Thời gian
                    vướng víu gót anh
                    vướng víu gót em
                    ngày thanh xuân nhạt
                    hương men đời nhạt

                    Thời gian
                    líu kéo gót anh
                    líu kéo gót em
                    tình yêu ngan ngát
                    nồng nàn ngan ngát

                    Thời gian
                    ...thời gian
                    lần tìm gót anh
                    lần tìm gót em
                    ta đi... lần tìm nhau
                    và thời gian...tan vỡ muôn mầu

                    Hobac

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 04:50:48 bởi hobac >
                    #10
                      BichPhuong 05.09.2007 16:32:00 (permalink)
                      0

                      Hạnh phúc buồn là hạnh phúc đắng cay
                      Sao lại thế hỡi người sao lại thế ?
                      Đến với nhau một lần chẳng được
                      Rồi chia li, rồi nước mắt hoen sầu
                       
                      Hạnh phúc buồn xin giấu vào mắt nhau
                      Để một hôm đi trên đường xa ngái
                      Mắt cứ nhắm mà tim thổn thức
                      ....Vọng về tình thăm thẳm xa xôi !
                       

                      Em ơi ! Tháng năm quẫy gọi
                      Gào lên trong mỗi lúc phong ba
                      Nắng sớm đến chỉ là nắng nhạt nhòa
                      Hòang hôn tím lại là nắng gắt…
                       
                      Hay Thượng đế đã bao lần sắp đặt
                      Cho chúng ta biết.. bước qua đợi chờ…(!!!)
                      #11
                        BichPhuong 06.09.2007 18:57:49 (permalink)
                        0
                        Sao mà nghe buồn vậy?Phút đợi chờ đâu chỉ tính tháng năm....Mà chỉ biết miệt mài chờ đợi với khoảng buồn này đến khoảng buồn khác,vì gặp nhau đâu chỉ mỗi nỗi buồn...Cái trăn trở cái tình yêu cháy bỏng...cái niềm vui xen lẫn cái tủi hờn...em chỉ sợ rồi em gục ngã... vì đợi chờ không tính phút tính giây !
                        Nỗi nhớ một mùa Đông được nhớ như một mùa Đông thì không phải...cái lạ kỳ mùa đông được nhớ bằng chính caí ấm áp của mỗi người! Sao đẹp thế một mùa lả chả những nhớ thầm...âm ỉ những ước vọng ...trống vắng những lời thơ như mộng mơ trong câu chuyện cổ tích..là cú hích cho hai tâm hồn đồng điệu xích lại gần nhau...là câu đầu tiên của một ai chòng ghẹo cái liếc nhìn một cõi hư vô...Ôi tất cả làm mùa Đông lạnh giá trở thành hành trang bước tới một mùa Xuân.
                        Mỗi lần như thế...Bậu cửa em ngồi tạc tượng vào năm xưa để như vậy...gởi về quá khứ nhưng nỗi niềm cánh cánh nhớ thương nhau...Cành táo... xưa không còn nữa nhưng mùa đông gởi tới mùa Xuân bao ước vọng..Để Xuân thì luôn nhớ tới mùa Đông...Và trở thành NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG !Để rồi em có cả một mùa Xuân ...Em bước qua chờ đợi !

                        MONG MANH
                         
                        Có thể nào phố vắng chỉ vì anh
                        Lá xào xạc nghe buồn lên khoe mắt
                        Anh ra đi yêu thương còn nhỏ nhặt
                        Những dại khờ nông nổi tuột qua môi.
                         
                        Hạnh phúc mà non trẻ có vậy thôi
                        Em chợt hiểu mình chỉ là cô bé
                        Lời yêu kia dịu dàng và rất nhẹ
                        Cũng chỉ là vô nghĩa trước hồn anh.
                         
                        Trái tim kia đỏ thắm những mong manh
                        Anh thay đổi cùng cái nhìn thay đổi
                        Ngày kia bước chân em yếu đuối
                        Anh vẫn về thanh thản bước thời gian...
                         
                        Thôi vậy nhé! Gói chặt những dối gian
                        Em giữ lại những gì là kỷ niệm
                        Anh hãy bước điềm nhiên như anh đến
                        Đâu có gì vương víu phía sau anh!
                                                             2007!
                        #12
                          BichPhuong 07.09.2007 08:07:57 (permalink)
                          0

                          Em ơi, cho anh mượn vần thơ của em
                          Gắn vào cảm xúc
                          Của nơi anh một thời không có được
                          Đã chơi vơi một khoảng trống vô hình ! 

                          "Hãy một lần bước qua chờ đợi", câu nói này lại khiến trái tim ta nhức nhối....Cánh cửa thời gian bị mở toang, kỷ niệm xưa lại ùa về, chen lấn, buồn đến day dứt...Đợi chờ ư? Để làm gì khi mọi chuyện đã xa? Khi tất cả đã cố tình bị vùi chôn vào quên lãng thì hãy để nó nằm yên dưới huyệt đạo! Dựng lên làm gì khi nó chỉ còn là một khhung xương??? Đợi chờ ư? Người đã muốn ta chờ đợi ,ừ chờ đợi, nhưng kết quả ta nhận được gì ngoài những đắng cay, ngoài sự phản bội, ta cảm nhận thấy thế, dù Người chối bỏ và đã quỳ xuống chân ta cầu xin sự tha thứ, cầu xin lại tình yêu của ta???Đợi chờ ư? Người không đáng để ta phải đau khổ như thế! Người muốn dày vò ta bằng những cuộc vui, bằng hơi men và tự đày đoạ bản thân mình ư? Đừng, đừng làm thế! Người sẽ chỉ nhận được ở ta một cái cười khẩy cùng ánh nhìn thương hại thôi . Ai đã thương ta những tháng ngày ta quằn quại trong nỗi đau ấy??? Ai đã vực ta dậy để bước tiếp chặng đường dài phía trước ấy??? Chẳng ai cả! Mình ta thôi! Ta trở nên mạnh mẽ và tàn nhẫn, tàn nhẫn với sự chông chênh của Người! Ta giờ là thế đấy! Học được sự mạnh mẽ từ nỗi đau, từ những lần vấp ngã, ta vẫn ngẩng cao đầu và nhìn đời bằng ánh nhìn khinh bạc. Nhưng ta sẽ không vì thế mà mất đi niềm tin vào cuộc sống đâu! Ta sẽ vẫn đợi, một người mang lại cho ta niềm tin, mang lại cho ta sự bình yên cho tâm hồn đầy giông bão....Cần phải sống bằng hy vọng mà, ta nghĩ thế, và ta sẽ vẫn chờ đợi....

                          #13
                            hobac 07.09.2007 09:30:30 (permalink)
                            0
                            Yếu Mềm


                            Con tim yếu mềm
                            Bàn chân yếu mềm
                            Hồn em yếu mềm
                            Trong tâm cào xé

                            Cảm xúc yếu mềm
                            Bơ vơ yếu mềm
                            Hồn anh yếu mềm
                            Chai sạn nỗi đau

                            Yếu mềm chờ nhau
                            Giận hờn trách móc
                            Lâu lâu em khóc
                            Lâu lâu anh buồn

                            Ừ! một ván đời
                            Em mạnh mẽ thêm
                            Em tàn nhẫn thêm
                            Khinh bạc chơi vơi

                            Ừ! một ảo ảnh
                            Anh vẽ mầu xanh
                            Anh tô mầu đỏ
                            Chìm đắm xuân xanh

                            Khoảng cách khoảng cách
                            Đâu phải thời gian
                            Khoảng cách khoảng cách
                            Không gian tâm hồn

                            Hai ta hai phía
                            Sợi hồng mong manh
                            Một ngày em thả
                            Tan vỡ mộng lành

                            Hobac

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2007 09:48:11 bởi hobac >
                            #14
                              BichPhuong 08.09.2007 07:55:48 (permalink)
                              0
                              Đêm nay em buồn ! Em buồn vì suy tư bao điều anh nói cùng em... Sao trong giây lát đó anh lại nói hết được lòng em trong khoảnh khắc chờ đợi diệu kỳ này anh...Em có ngờ đâu trước khi đi vào giấc ngủ mỗi đêm anh lại suy nghĩ về anh nhiều đến thế...
                              Cái đêm Đông sao phủ phàng đén kinh người ...vòng tay trong tưởng tượng của em sao thôi thúc vậy...Em như thôi miên giữa vòng đời thông rộng mà ngột ngạt với em khi em nghĩ đến anh...
                              Đêm như chìm xuống...Giấc nhủ không đến với em như em tưởng đâu anh....Trên thế giới ảo xa vời như rất gần kia anh có biết hay chăng (?)...Em như muốn vùng lên gồng người để lao ra ngoài cánh cửa chạy đến bên anh...Nhưng đến đâu trong thế giới ảo diệu kỳ này....Một đêm diệu vợi thật không anh...
                              Cái màn hình vừa tối lại ,em lại vùng lên bật sáng và tiếp tục tìm anh.... Thế giới của anh sao ẩn sâu thế...Không thấy anh đâu..!!!...Ước gì anh lại khởi động trở lại bên em...
                              Anh ơi !Mai em lại tìm anh... lại tìm anh anh nhé! Để tỏ đường cho em được bước qua đợi chờ Của EM !

                               
                               
                              "Anh đã xa tuổi xuân sang dạo ấy
                              Tóc sương pha bạc mái thời gian
                              Anh vẫn hiểu em chẳng dối gian
                              Dù mạng ảo nhưng tình em rất thực
                              Em đã yêu anh - vươn lên cõi thực
                              Gạt phăng đi khoảng cách xa xăm
                              Nhưng em hỡi ...
                              Hai thế hệ - anh không khỏi băn khoăn ...
                              Và cuộc sống đâu chỉ dành hai đứa
                              Em hãy đi đi, xin đừng lần lữa
                              Đừng thắp lên ngọn lửa yêu thương
                              Xin đừng để anh lại phải vấn vương
                              Bóng hình em đi vào từng giấc ngủ
                              Với anh đây vậy là đã đủ
                              Quãng đời kia còn được bao nhiêu!"...
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 32 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9