HÃY MỘT LẦN BƯỚC QUA CHỜ ĐỢI !....
Cô bé bao nhiêu tuổi nhỉ, hìhì...chắc là thấy mình già he lên tưởng tượng ai đó cũng già phải không, thế là hóa thành tình già hìhìhì...
Cô Bé Ngốc
Có một cô bé ngốc
Tưởng tượng một ông già
Với lời ca êm ái
Sao mượt mà vậy ta!
Có một cô bé ngốc
Tương tư một ông già
Đêm bàng hoàng giấc mộng
Anh bao nhiêu tuổi à!
Có một cô bé ngốc
Và một ông già ngốc
Tơ vương nhau lăn lóc
Đầu xanh...chớ bạc nhe!
Hobac
Em bảo em đi xa ! Ừ ..mà bấy lâu vẫn xa kia mà sao mình lại ngỡ ngàng và ...như vậy ! Cái lạnh năm nay sao khác vậy nhỉ....nghe nói cũng nhiều nơi nắng ấm kia mà. Đêm rơi xuống khoảng không gian đầy ắp ánh đèn sao không sáng được hỡi em. Ngày tháng ngọt ngào nơi nào không biết,,,chỉ nhớ câu thơ của Dimitrova (Bulgaria ): "Năm tháng ngọt ngào hơn Năm tháng đắng cay hơn Nhìn lớp trẻ nhậm những vị ngọt ngào thuở trước Như ngọn lửa cháy bùng trên sóng nước Nghĩ cho cùng Em có lỗi đâu Anh ! " , Đúng vậy ai có lỗi đâu em ...chỉ biết rằng mỗi chúng ta đều không nghĩ tới: Hãy một lần bước qua chờ đợi ! Để hôm nay không ân hận đó EM ! Em đã đặt tay lên trái tim anh Em vẫn bảo từ nơi này tất cả Gió tình em thổi vào từng chiếc lá Đừng để lá rụng hoài phí những ngày xanh.! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/71BC514E55854FB2968E3BE7D375FA41.jpg[/image]
Cái lời nhắn trên Y!M sao đẹp và lẻ loi vậy! Anh không vui mà lại thấy thêm buồn vì nỗi nhớ cồn cào nơi sâu thẳm...cái duyên đời không nói nổi hộ lòng nhau.Anh vẫn đang ở đây...nơi không gian thẳm xa đến khôn cùng , mà nơi đó có một người đang còn đợi chờ một niềm tin tưởng mong manh cho cả thế gian này. Em ơi , gót hồng trong trẻo bước chân...Em sẽ được bước vào niềm vui ở một hướng khác...ngược ngọn gió online vùng tung toả tóc mây líu ríu tiếng lòng ...Em ơi đừng cho giọt lệ ướt my tràn vào trong con tim rạo rực tuổi thanh xuân nghe em !Anh nhớ một chiều bên Hồ Trúc Bạch :
Gió mơn man cuối chiều đẫm sương
Gió mượn sóng gợn tình trong nhung nhớ
Cành lá lay nói giùm trong hơi thở
Nghiêng nắng chiêu cho ánh mắt phiêu diêu !
Anh ơi ,thơ anh xao xuyến quá…
Để cái hư vô không thể hư vô
Để sóng xa chạy mãi đến với bờ
Ru trảng cát mơ màng vào giấc mộng !
Thơ lại hát khi gió chiều lồng lộng
Mây tím xa không dám dạt trôi
Biển lặng im trong ngầm đáy bồi hồi
Bao cánh hải âu dệt đan trời vẫn sáng !
Anh quay gót bỏ lại sau cánh cửa
Khung trời xưa với những bão giông
Con thuyền em bởi đã sang sông
Không thể quay đầu,
dù biết trước là dòng thác đổ....
Một ngaỳ mới lại bắt đầu.Một ngày chờ đợi cái diễm ảo lại bắt đầu.Bâng khuâng hoài không biết nói từ đâu.Chỉ duy nhất một điều anh nhớ thật,vì hư vô trải khắp thế gian này.Bâng khuâng hoài không kết thúc nơi đâu vì một buổi náng xiên bên vạt cỏ ....Gió may về không mát nổi lòng ai.Nhẹ nhàng như chiếc lá mong manh...ý tưởng dồn nén đã trở thành giông bão,trong lòng em cánh cánh mối tơ vò,nhớ đến nhau mà không bước nổi ra ngoài đời để sống , vì ngày nào...lại trở lại cái hư vô!
Đến bao giờ....Có một lần em bước qua chờ đợi !
Tạ Ơn Em Từ Nay!
Em khóc đó ư đang khóc ư!
Khóc vì nỗi nhớ vướng ưu tư
Hay Thu chờ đợi ai không tới
Lẻ vắng lòng em ảo thực hư
Em khóc đó ư đang khóc ư!
Làm sao em hết khóc bây giờ
Ngoài kia giăng phố mưa nhiều lắm
Trống trải hồn ai lối bơ vơ
Em khóc đó ư đang khóc ư!
Khóc hộ ta với những tương tư
Ngập trào nghèn nghẹn bờ môi lạnh
Và góc vai kia buốt tạ từ
Hobac
Em ơi ! Hãy một lần tự bước
Qua đợi chờ để đến với anh yêu
Đừng như sáo lượn mỗi chiều…
Để dây đời phải buông câu …đứt rồi !
Cánh hồng năm xưa phương đi đi mãi
Mùa hè lại qua mà không quay lại
Để nhắn thầm lời từ biệt trên môi…
Anh ơi…Em vẫn thấy bồi hồi …
Xao xuyến lạ
Dù hai …mỗi người mỗi ngã
Theo cánh phượng hồng
bay bay… bay bay
Năm tháng ngọt ngào em để lại
Cho ngẩn ngơ lòng chốn ấy bâng khuâng
Nếu ai cũng có một lần…
Mắt buồn dõi mãi cánh hồng lặng bay !!!...
2007!
Khoảnh khắc này !
Giọt tình ai uống mà say
Sao anh em lại vẫn say bao lần
Gót hồng thanh thản bước chân
Cho anh cho cả vạn lần nhớ Em !
Trời xa nào em cách biển với anh
Gửi nỗi nhớ theo sóng cồn nơi ấy
Để những lúc cô đơn em sẽ thấy
Biển yêu thương luôn khắc khoải đợi chờ ...
Biển của em và biển nhớ lại là anh...
Khi ngọn sóng bạc đầu trong thương biển
Vẫn ầm òa hát với bản tình ca...
Với một cánh buồm biết biển để đi xa !
Biển là em tung bọt trắng từng đêm
Gió ngăn ngắt thổi vào em từng buổi...
Ơ đôi mắt của bỉên hiền không mỏi
Ôm cả biển trời trong lồng ngực yêu thương !
2007!
.....
Em sẽ về trong khắc khoải nhớ mong
Nghe tiếng gọi hòa cùng con gió
Mùa Xuân về ngập tràn đâu đó
Mà chênh vênh một thóang thấy thiếu nhau
Tiếng chuông chiều đã bị xé nhàu
Cái nắng dịu sao mà đau đớn thế
Gió có miên man cành lá lay lay
Sao đắng đót những ngày xa cách !?
Em đang ở nơi đâu ?
Dưới gầm trời chống chếnh
Con thuyền nhỏ đã bao lần lênh đênh
Không một phút bình yên cho em và tôi hò hẹn..!..
Cái gì đến em ơi sẽ đến
Dù bão giông mưa gió phủ phàng qua
Dù bao điều ngăn cách hai ta...
Em vẫn hiểu cái điều anh đã nói...
Một điều... tiếng nói của con tim !
2007!
Mấy ngày rồi sao anh chẳng online?
Để em ngồi đêm đêm bên phím đợi.
Nick add rồi, Yahoo chẳng sáng
Anh ở đâu, Xuân....của lòng em???
Thử Câu Chờ Đợi... Anh ở nơi đâu?...mắt ướt môi mềm
Bắt chước người ta em thử câu...chờ đợi
Nhưng...chỉ một lần hồn thấy như mệt mỏi
Người bên ni chờ, bên nớ vắng...hụt hẫng_ Đau! Anh, có phải yêu và đợi bắt buộc đi đôi nhau?
Sao con tạo cứ bày trò chơi quái ác...
Để biết bao tâm hồn phải buồn đau tan nát
Bởi mấy khi... chờ và đợi có kết quả đâu! Được mất, hợp tan...bao chuyện cơ cầu
Tuy đã biết, làm sao tránh đau đầu, anh nhỉ?!
Có nhũng đêm trầm tư ngồi suy nghĩ
Nhớ lại câu thơ Xuân Diệu viết thuở xưa... Làm sao mà nói hết cho vưà
Để cắt nghiã chữ tình yêu từ muôn thuở
Hễ được gần thì vui, xa nhau thấy nhớ
Yêu từ áng mây trôi nhè nhẹ, cơn gió hiu hiu... Hương vị tình yêu có lúc nồng say, có lúc buồn thiu
Khi đã vướng cảm thấy đời buồn nhiều vui ít
Muốn nuông chiều để được hoài quấn quít
Nào có giữ được lâu...chỉ mộng mị chiêm bao Khi thức tỉnh, hồn đau, dạ cồn cào
Dòng nước mắt thay những nghẹn ngào muốn nói
Còn lại gì...ngoài kỷ niệm từng trao gởi
Tâm hồn em giờ đang cô độc lắm anh ơi... Sương Anh
Ngày mai không xa xôi
Chỉ cần trời lại sáng…
Dù anh hiểu rồi sẽ là rất nóng…
Gió cát rát lòng
Một khỏang trống nao lòng
Cái khoảng trống ngày mai anh sẽ vượt
Dù khoảng trống buồn…
Buồn đến mênh mông!
Sa mạc một ngày em có biết không?
Đắng đót một đời thấy thiếu
Đi trong hoang vu rồi anh mới hiểu
Tình yêu đâu rồi nâng cánh em tôi!
Dù trong chơi vơi những ngày nắng đổ
Cơn mưa với bão lòng cát rát trong đêm
Đâu đó êm đềm câu thơ
Giọng hát mộng mơ về tình yêu trong nắng mới!
Hàm chứa bao lần câu hỏi
Anh chỉ biết rằng
Trên hoang mạc bơ vơ..
Có người vẫn chờ
Tình yêu sẽ đến…
Đến trong niềm tin … Đến tự con tim !
21/9/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/3A30650C76CC4A4FA587A9F63FBE7002.jpg[/image]
Chờ đợi ư?
Ngày thu trước anh đi hẹn sẽ sớm trở về, mà sao biền biệt trong kí ức của em. Anh đi rồi, không một lời nhắn gửi. Bỏ em lại đây bơ vơ trong miền nhớ.
Đến ngày hẹn ước anh chẳng về, những chiều buồn tê lạnh trong em, ngồi đan chiếc khăn mà nước mắt lăn dài trên má. Chờ!
"Chờ Anh Nhé!" - 3tiếng ngoạt ngào làm sao mà anh chẳng nói. Ngay đến cái quyền chờ đợi người mình yêu anh cũng không dành cho em. Anh khước từ mọi lời hứa, mọi lời yêu. Anh chối từ chẳng cho em cái quyền "Đợi".
Một lần bước qua chờ đợi!
Em ngàn lần chờ đợi anh. Dù anh chẳng cần.
1000ngày đã qua 1/3
Nhưng lời hứa xưa đã phôi pha mất rồi.
Nhé anh, xin đừng yêu em nữa
Đừng coi em là tâm điểm cuộc đời
Em biết rằng mỗi đứa sẽ một nơi
Em không thể là bờ
Cho thuyền anh đậu bến ....
Và như thế bến tình không neo đậu
Một con thuyền bé nhỏ đó là anh...
Hãy bước qua đi em...Chờ đợi...
Để cho anh một bến đợi... nơi em !
..."Đừng vội dỗi em anh nhé
Làm buồn trang thơ của em
Đừng giận cái buồn vô cớ
Làm đau giọt nắng bên thềm...
Đừng trách gì em anh nhé
Lời yêu cất cánh bay đi...
Anh đi rồi anh lại về...
Để em có anh ,anh nghe !.."
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: