BÀI THƠ THÁNG GIÊNG
Ừ thôi, sắc hoa đào
Tháng giêng đã tận, màu hoa nhạt rồi
Ừ thôi, mùa qua mùa
Dường như hờ hững, ngày vui chóng tàn
Lời yêu chú Cuội cung vàng
Đã như lời gió bên ngàn cứ bay
* * *
Lấy gì mà đo tình yêu
Trong đôi mắt đẹp ta đang chết chìm
Lấy gì mà tặng tình yêu
Đủ sâu, đủ nặng cho vừa lòng ta
Ta đem cân lấy chính mình
Sao trông cân lượng thiếu nhiều thế ư!
Ngữa trông trời đất xa-gần
Cúi trông hai chiếc bóng gần mà xa
Ta chỉ đo được lòng ta
Sao yêu thương quá lại thêm nặng lòng
Ưu tư ta thắt mấy vòng
Những thương, những nhớ tròng vào cổ ta
Để rồi nào lừa, nào la
Ta lôi, ta kéo chính ta trên đường
Đạo là gì, Đời là gì?
Đạo yêu tu hết mấy đồng đời ơi
Ai bảo tim vàng nhà tranh?
Tim vàng thì bán, nhà tranh một mình
Cân mà chi, đo mà chi
Khi yêu cứ thế mà yêu đủ rồi
Tháng giêng đám cưới nhà người
Xác mai vàng rắc lối người đi qua
Ừ thôi, ta về nhà ta
Cười lên mấy tiếng, ủ chăn khóc một mình,
Rồi thôi ….