Vần Thơ Biết Khóc
Thay đổi trang: << < 101112 > | Trang 11 của 12 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 168 bài trong đề mục
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 11:49:52 (permalink)
0
KHI CON CÒN MẸ

"viết cho tôi và cho những ai đang còn Mẹ"

Con còn mẹ hạnh phúc lắm mẹ ơi
Nên thương ai một đời vắng bóng mẹ
Con còn mẹ nên nhủ lòng mình sẽ
Cố đỡ đần cho mắt mẹ không sầu.

Con còn mẹ nên những lúc con đau
Quên phiền muộn quên ngày sau mẹ hỡi
Còn còn mẹ nên cứ mỗi ngày tới
Con vẫn cười dẫu chới với sầu vương.

Con còn mẹ nên những lúc đau thương
Nhìn bóng mẹ quên đoạn trường năm tháng
Con còn mẹ nên nhủ lòng sẽ ráng
Dẫu đau buồn không trách oán thở than.

Con còn mẹ nên lúc gặp gian nan
Nghĩ về mẹ lòng lại tràn hy vọng
Nghĩ đến mẹ con nhủ rằng sẽ sống
Thả muộn sầu vào khoảng trống hư vô.

HoaBangTuyet
03/01/10

Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 11:51:55 (permalink)
0
CHA!
 
                      "Tặng VVP và những ai không còn Cha"

Thế là ba cũng ra đi
Để con ở lại ôm ghì nỗi đau
Xưa con mất mẹ lòng sầu
Có cha bên cạnh niềm đau phai nhòa

Giờ cha đi, lệ vỡ òa
Chẳng ai giúp đỡ vượt qua muộn phiền
Chỉ còn đây, bóng cha hiền
Ngày ngày vẫn thế nối liền xót xa.

Khi con mất mẹ còn cha
Giờ cha cũng mất con là mồ côi
Khóc mình đã mất cha rồi
Chẳng ai bên cạnh chia đôi nỗi buồn.

Con cố dấu, giọt sầu tuôn
Nhưng sao lệ vẫn mãi tuôn mắt mình
Có cha bên cạnh vững tin
Có cha có cả ân tình trời cao.

Có cha có những ngọt ngào
Những khi cay đắng nép vào lòng cha
Giờ cha mãi mãi đi xa
Quanh con trống vắng lệ ngà hoài rơi.

Cha ơi cha ở trên trời
Hãy thương phù hộ cho đời chúng con
Cha đi tình vẫn nguyên còn
Chúng con ở lại sắc son một đời

Những gì cha dạy cha ơi
Chúng con nguyện sẽ một đời khắc ghi
Dẫu rằng cha đã ra đi
Vẫ xin nhớ mãi những gì về cha.

HoaBangTuyet
03/01/10
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 11:53:32 (permalink)
0
BAO GIỜ?
 
Hôm Nay trời ngập nắng
Nhưng lại vắng bóng người
Chẳng một nụ hoa tươi
Tiễn đưa người xuống mộ.


Mười thai nhi khốn khổ
Cùng một mộ chung thân
Chết chẳng cùng một chỗ
Lại chôn chung mộ phần.


Em vẫn có người thân
Nhưng mẹ cha chối bỏ
Mạng em chẳng ai cần
Mặc cho em lớn nhỏ.


Mười thai nhi còn đó
Một nấm mồ nhỏ thôi
Tiếng cầu kinh là gió
Vọng phía bên kia đồi.


Chỉ có tiếng thở dài
Của vài người xa lạ
Khóc thương những bào thai
Trách đời sao nghiệt ngã.


Mười thai nhi tội nghiệp
Chung nấm mồ người ơi!
Ngày lại ngày nối tiếp
Có biết bao mảnh đời.


Không khóc lệ vẫn tuôn
Muốn cười sao chẳng được
Bao giờ thì nguyện ước
Đời hết Nạn phá thai?
 
HOABANGTUYET
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 11:54:56 (permalink)
0
THƯ GỞI CHÚA HÀI ĐỒNG
 
Đây lá thư xin gởi Chúa Hài Nhi
Chúng con là những thai nhi bất hạnh
Những thai nhi mà mẹ cha lãng tránh
Những thai nhi đời cô quạnh Chúa ơi!


Giữa bầu trời chúng con mãi dạo chơi
Bởi chúng con chẳng có nơi nương tựa
Tim mẹ cha - giờ đây đã đóng cửa
Cả thế gian chỉ toàn lửa hư danh.


Nạn phá thai, con người rất nhiệt thành
Nên chúng con bỗng hóa thành ma đó
Mặc chúng con, dầu lớn hay thật nhỏ
Mẹ cha con vẫn quyết bỏ con đi.


Đời khó nhọc chúng con chẳng biết chi
Chẳng biết khóc, hẳng biết gì sầu khổ
Có vài đứa thì hóa thành thuốc bổ
Để bồi sức những con hổ mặt người.


Ngày lại ngày người nở nụ cười tươi
Có ngờ đâu những thai người bị giết
Bởi vì đâu? Chúng con bị hủy diệt
Dưới mồ sâu chúng con biết kêu ai?


Nếu con người cứ hoài nạo phá thai
Thì lòng người sẽ trở nên trai đá
Tình yêu người sẽ trờ thành xa lạ
Sống với nhau bằng dối trá giả hình.


Người với người lòng thiếu một niềm tin
Đời cô độc chỉ riêng mình một cỏi
Cả thế gian ... chỉ toàn là dấu hỏi
Niềm tin người tan vào cỏi hư không.


Hài Đồng ơi, con mòn mỏi trông mong
Mơ con người mở rộng lòng ra đó
Tình yêu người đừng như là ngọn gió
Cũng đừng là hoa cỏ chóng tàn phai


Chúng con mơ người đừng nạo phá thai
Để nghĩa trang thôi những hài nhi khóc
Những nấm mồ vô danh không còn mọc
Bé thơ được cất tiếng khóc chào đời.


Chúng con mong, mẹ cha bỏ cuộc chơi
Sống với nhau bằng những lời chân thật
Yêu thương nhau bằng tình yêu duy nhất
Để cuộc đời thôi chồng chất niềm đau.


Mơ mồ hoang thôi lạnh lẽo u sầu
Mơ thai nhi được bắt đầu sự sống
Những thai nhi có được quyền hy vọng
Cất tiếng khóc chào cuộc sống làm người.


Hài Đồng ơi! Ơi hỡi Hài Đồng ơi!
Chúa con ơi! Xin nghe lời con nguyện
Chuyện sát nhân xin Chúa cho tan biến
Để con người sống chỉ biết yêu thương.
 
HoaBangTuyet
trongvan 07.01.2010 12:17:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Hoa Băng Tuyết

BAO GIỜ?

.....
Không khóc lệ vẫn tuôn
Muốn cười sao chẳng được
Bao giờ thì nguyện ước
Đời hết Nạn phá thai?
 
HOABANGTUYET

 
Khỏi chào đời biết đâu là phước
Quá khổ/nghèo sống được vui chăng
Hay cả đời lam lũ thiếu ăn?
Nên chấp nhận số phần: mệnh bạc!
 
Tuy phũ phàng, nhưng là sự thật
Cha mẹ nào lại quá ác tâm?
Nhưng lý do vì sao họ làm?
Chỉ họ rõ, miễn bàn, miễn cãi!
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 17:55:35 (permalink)
0
Cám ơn trong văn đã vào thăm. Còn nhiều nỗi niềm bạn ơi!
 
Ai....
Ai có quyền cướp đi một sự sống
Ai có quyền ươm hy vong ngày vui
Ai có quyền, xua tan những ngậm ngùi
Cho tôi nhé đề chôn vùi sầu khổ...
 
Hoabangtuyet
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 17:57:20 (permalink)
0
CHUYỆN HÀNG NGÀY
 
(viết theo lời kể của những người làm công tác Bảo Vệ Sự Sống ở Thành Phố Huế)
 
Lại thêm thêm mấy nấm mồ
Cũng cô chú ấy đêm vô đây mà
Lại thêm thêm mấy thay ma
Mẹ cha vứt bỏ mới ra thế này.


Có thai đầy đủ chân tay
Có thai nhi chỉ mươi ngày mà thôi
Có thai đầy đủ mắt môi
Đang nằm giữa đóng rác hôi mỗi ngày.


Có Thai nằm dưới gốc cây
Người thương gom góp về đây yên nằm
Mẹ cha nào có ghé thăm
Mấy cô mấy chú âm thầm khóc thương


Đời cơ khổ, lệ không vương
Nhìn thai nhi chết đoạn trường tâm can
Biết tìm đâu, phút bình an
Khi thai nhi chết vô vàn xót thương


Xác con người vứt bên đường
Mặc cho chó gặp xác vương vãi nằm
Cũng có người, đến viếng thăm
Dòng lệ đau xót âm thầm rớt rơi.


Mạng người đau phải trò chơi
Sao người lại trách ông Trời ác nhân
"Thai nhi người chẳng có cần

Mà sao Ông lại hai lần ân ban?"


Giết đứa đầu, lệ tuôn hàng
Nhưng thêm đứa nữa chẳng màn xót xa
Đời sinh viên, sống xa nhà
Giữ con lại chỉ phiền hà mà thôi.


" Đẻ ra vứt trại mồ côi

Đời thêm bất hạnh cút côi tội tình
Thà rằng giết, chớ không sinh
Cho dù đôi lúc lòng mình quặn đau.

Giết thai nhi, có sao đâu?
Chưa là người - nào biết sầu biết khổ
Sinh nó ra đời bão tố
Giết nó đi, chẳng ai lỗ lo gì."


Mẹ giết nó có là chi
Chỉ người lượm xác tim ghì đắng cay
Người lượm xác ngày lại ngày
Chắp tay khấn nguyện lệ đầy tháng năm.
Hoa Băng Tuyết 07.01.2010 18:02:32 (permalink)
0
Mẹ không thể giữ tôi lại bạn ơi
Vì mẹ tôi sợ ông bà tủi nhục
Bao năm qua gia đình thật hạnh phúc
Ông bà luôn nhận lời chúc an lành.


Giữ tôi lại ngày vui sẽ biến nhanh
Những danh giá sẽ tan thành mây khói
Cuộc đời buồn chỉ toàn là dấu hỏi
"Cha tôi đâu"? Mẹ biết nói sao đây?


Cả ông bà, cũng phải chịu tội lây
Giữa nhà thờ phải chắp tay sám hối
Dẫu ông bà, chẳng làm chi nên tội
Nhưng con hư, phải xin lỗi muôn người.


Nuôi con lớn chưa nhận được cau tươi
Chưa được nhận nụ cười người thân chúc
Giờ mẹ cha, lại chịu bao ô nhục
Đời xót xa, có lắm lúc không ngờ.


Không dám để, ông bà vướng tội nhơ
Mẹ lặng lẽ bỏ con thơ mình đó
Chỉ mong sao, chuyện kia như là gió
Ai đâu ngờ vẫn còn đó niềm đau.





Một lần dại, sầu cũng tiếp nối sầu
Trái tim mẹ đã úa màu băng giá
Con người mẹ đã trở nên xa lạ
Mẹ hận thù với tất cả mọi người.


Mẹ ghét nhất những bó hoa nở tươi
Mẹ ghét luôn những nụ cười thân thiện
Mẹ chỉ mong, sầu giết con tan biến
Mong cỏi lòng, ngưng trận chiến thật hư?


Tấm thân mẹ, giờ đây đã mỏi nhừ
Đêm từng đêm vẫn suy tư thầm lặng
Có những đêm mẹ gần như thức trắng
Giọt lệ sầu theo đêm vắng nhòa rơi.


Thương mẹ tôi, phải chua xót một đời
Nếu hôm xưa, mẹ nghe lời giữ lại
Thì hôm nay, không lệ sầu tên tái
Tội giết con, còn nguyên mãi thiên thu.

HoaBangTuyet
trongvan 08.01.2010 08:40:50 (permalink)
0

Ngừa Thai
 
Phá thai giờ rất bình thường
Nhưng ngăn ngừa trước tránh buồn, tránh đau
Con không muốn khó gì đâu?
Cần chi đợi lúc vướng bầu mới lo?
 
Nhiều phương thức dễ quá cơ
Nếu thích tùy tiện, tự do dâm cuồng
Là thân gái vẫn chưa chồng
Làm chi cũng phải đề phòng trước sau
 
Kẽo dại chuốc lấy ưu sầu
Giữ/bỏ? Bỏ/giữ... Ôi sao quá phiền?
Không những thế, lại tốn tiền
Đúng là vụng tính, trăm miền thiệt thua!
 
Đơn giản thế thấu hiểu chưa?
Thời nay đã khác thời xưa rất nhiều
Đam mê xác thịt, thương yêu...
Tất cả lẫn lộn được kêu là “Tình”!

Trọng Văn - 20100108
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 08:42:23 bởi trongvan >
Hoa Băng Tuyết 09.01.2010 10:57:24 (permalink)
0
Chào Trongvan
Cám ơn những vần thơ của bạn. Cuộc sống bây giờ là thế đó... khóc cười cũng chỉ thể thôi, chỉ mong mình giữ được chính mình là vui rồi phải không?
 
Chúc vui.
 
Hoa Băng Tuyết 09.01.2010 11:02:07 (permalink)
0
LẮNG NGHE
 
Con vẫn thế thích lang thang đây đó
Nhìn mây trời và đón gió thu sang
Con vẫn thích, con đường rợp lá vàng
Thích đôi chân, mơ màng dẫm trên cỏ.
 
Con vẫn thích, hoài lang thang đây đó
Để lắng nghe, tiếng ngỏ bao tâm hồn
Rồi lặng thầm, gom đau khổ vùi chôn
Và nguyện cầu – một hoàng hôn thắm đỏ.
 
Con vẫn thế, thich dạo chơi đây đó
Thích đi tìm những con ngỏ bình yên
Con sợ lắm, những sầu khổ triền miền
Nên mong người quên muộn phiền năm tháng
 
Và một hôm, chợt nghe lời than oán
Khi dừng chân bên những nấm mồ hoang
Con lặng người giữa chiều tắt nắng loang
Một nghĩa trang chỉ toàn thai nhi đó.
 
Có nấm mồ giờ đã xanh màu cỏ
Có nấm mồ mới được bỏ vào đây
Có nấm mồ, gai góc đã phủ đầy
Có nấm mồ chứa chục thây ma đó.
  
Chúa con ơi! Đây không là chuyện nhỏ
Mạng sống người sao lại nở bỏ đi
Một thai nhi, người bảo chẳng là chi
Quyết vứt bỏ lòng chẳng gì thương tiếc.
 
Chúa đâu rồi, Chúa ơi! Ngài có biết?
Con của mình người hủy diệt chẳng thương
Núm ruột mình người vứt bỏ bên đường
Thì làm sao, biết thương người cùng khổ?
 
Con lo sợ một ngày mai bão tố
Một tương lai chẳng có chỗ dấu yêu
Một tương lai, thù hận nhiều thật nhiều
Một tương lai, chỉ toàn điểu giả trá.
 
Người với người, sẽ trở nên xa lạ
Chẳng bà con, chẳng thân thích họ hàng
Con của mình – người gởi nấm mồ hoang
Lòng người giờ, chỉ chứa toàn tham vọng.
 
Trái tim người đã trở - nên lạnh cóng
Con sợ lắm những khát vọng không còn
Chúa hãy thương, những kẻ giết bỏ con
Hãy thức tỉnh, những tâm hồn trai đá.
 
Thương thương quá, những thai nhi giờ đã
Hóa thành ma, dưới xác lá nằm yên
Nó không biết đời đắng cay lụy phiền
Nhưng đời nó mãi triền miên nức nở.
 
Giêsu hỡi, Giêsu ơi, con sợ!
Trái tìm người không còn nhớ chuyện gì
Khi con mình người lạnh lùng giết đi
Cỏi lòng người chẳng có gì hối hận.
 
Con chỉ biết chắp đôi tay cầu khấn
Mong cuộc đời không cay đắng Chúa ơi
Mong người đừng, lao vào những cuộc chơi
Rồi để lại những mảnh đời cay nghiệt
 
Con mong sao, mọi người điều hay biết
Nhưng thai nhi bị giết đang nài xin
Mong mẹ cha, thức tỉnh trái tim mình
Hãy giữ lại đứa con mình đi nhé
 
Người ơi người có nghe những em bé
Nơi mồ hoang  đang khe khẻ khẩn cầu
Mong từ giờ, và đến tận ngàn sau
Những thai nhi không không ngậm sầu mà chết

HoaBảnTuyet
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 11:04:14 bởi Hoa Băng Tuyết >
Hoa Băng Tuyết 09.01.2010 11:07:03 (permalink)
0
Chuyện Đời Tôi?
 
Mẹ của tôi con rất trẻ bạn ơi!
Mười sáu tuổi chỉ biết chơi biết học
Mang thai tôi đêm nào mẹ cũng khóc
Vì cha tôi chỉ trêu chọc mẹ thôi.
 
Một mình mẹ không thể giữ lại tôi
Nên đành lòng phải bỏ tôi bạn ạ
Giữa đô thành chỉ toàn người xa lạ
Không gia đình nên mẹ đã giết tôi.
 
Thương mẹ lắm không hận mẹ bạn ôi!
Chỉ ghét cha làm mẹ tôi sầu muộn
Cứ mỗi khi ánh hoàng hôn rơi xuống
Mẹ lặng sầu, tim lòng muốn vỡ ra.
                                                                           
Còn tôi ư? chẳng thể ghét mẹ cha
Khi hai người xa thật xa bạn hỡi
Để vùi quên những nỗi đau dịu vợi
Nào ngờ đâu, lòng chới với muộn sầu
 
Hoài thai tôi, mẹ nào có mong đâu
Nếu chồng biết, sẽ xa nhau mãi mãi
Nhưng nỗi đau muôn đời còn đọng lại
Anh chị tôi – đời tê tái sầu vương.
  
Và thế là mẹ chỉ có một đường
Hủy tôi đi, dẫu đêm trường phải khóc
Mấm mồ hoang, mặc kệ cỏ lau mọc
Mẹ chỉ nhìn nào dám khóc, dám than.
 
Tôi chỉ mong – lòng mẹ lại bình an
Bởi nhiều đêm dòng lệ tràn mi mẹ
Chỉ mong sao ngày vui lại mở hé
Gia đình mẹ, tìm lại được ngày vui.
 
Còn tôi ư! Đời chua xót ngậm ngùi
Mẹ và cha quyết chôn vùi tôi đấy
Hoài thai tôi, cả hai cùng cảm thấy
Một sai lầm  – vì chưa thể lấy nhau.
 
Có người khuyên, giữ lại – vẫn lắc đầu
Bởi mẹ sợ, chưa làm dâu đã chửa
Mẹ sợ lắm nên mẹ đành chọn lựa
Trái tim mình – mẹ đóng cửa yêu thương.
 
Và thế là tôi nằm lại bên đường
Không tên tuổi không đèn hương người thắp
Mẹ vẫn thế, ngày ngày đôi tay chắp
Nhưng làm sao bù đắp Cuộc Đời Tôi?
 
HoaBangTuyet
Hoa Băng Tuyết 09.01.2010 11:32:55 (permalink)
0
Ước  gì…
 
Ước chi tôi có phép màu
Tặng cho mẹ để quên sầu bạn ơi
Để tôi được khóc chào đời
Được tung tăng chạy khắp nơi nô đùa
 
Ước chi tôi được làm vua
Tặng người mẹ trẻ tấm bùa hộ thân
Để tôi được khóc một lần
Được mẹ âu yếm ân cần bảo ban.
 
Ước gì tôi có mỏ vàng
Để cho mẹ sống giữa ngàn gấm nhung
Ước chi cha chẳng lạnh lùng
Thì tôi mãi được sống cùng mẹ cha.
 
Ước chi mẹ có nhiều nhà
Cha không tham của theo bà giàu sang
Thì đời tôi đã bằng an
Nào đâu chịu cảnh lầm than giữa đời.  
 
Ước chi mẹ chẳng ham chơi
Đừng vui sống thử thì đời không đau
Thì tôi không phải muộn sầu
Mồ hoang lạnh lẽo niềm đau mãi còn
 
Ước gì cha mãi sắc son
Thì đời mẹ chẳng héo hon đợi chờ
Cha vui duyên mới làm ngơ
Mẹ buồn mẹ giận hững hờ bỏ tôi
 
Ước thì chỉ ước thế thôi
Đũa thần đâu có xa xôi phép màu
Ước thì ước, chỉ thêm sầu
Phép thần thông biết kiếm đâu bây giờ?
 
Ước thì ước, mơ thì mơ
Mẹ cha vẫn thế đôi bờ chia xa
Và tôi vẫn một thay ma
Mồ hoang giá lạnh là nhà của tôi.
Pleiku
27/10/2009
 
Hoa Băng Tuyết 10.01.2010 13:56:12 (permalink)
0
TÌNH MỘT ĐÊM 2
 
Mẹ cha chẳng phải người quen
Một lần gặp mặt đã nhen nhúm tình
Chẳng cần trao gởi niềm tin
Ngày mai quên hết chuyện mình bên nhau

Ngờ đâu ai có ngờ đâu
Một lần cũng đủ ngậm sầu thiên thu
Trời không một bóng mây mù
Mờ đời tôi lại mịt mù tương lai

Mẹ chẳng biết, cha là ai
Mẹ tìm mẹ kiếm đã vài tháng qua
Để rồi chua xót vỡ òa
Khi tình kia chỉ thoáng qua một lần

Một đêm vui trọn ái ân
Ngày mai quên hết chẳng cần nhớ chi
Cha là ai? Biết làm gì
Ngày mai đôi nẻo tình chia đôi đường

Một đêm trao gởi lời thương
Sáng mai khép lại thiên đường mộng mơ
Nào ai học được chữ ngờ
Một lần nếm đủ vô bờ xót xa

Mẹ chẳng thể sinh tôi ra
Thế là tôi hóa thành ma chốn này
Mẹ tôi vẫn chắp bàn tay
Cầu mong thứ tội từng ngày bạn ơi

Tôi thì không thể tỏ lời
Thứ tha cho mẹ nên đời mẹ đau
Tôi nào có trách mẹ đâu
Chỉ thương cho mẹ niềm đau mãi còn

Tương lai đời mẹ héo hon
Bởi mẹ chẳng thể có con được rồi
Tình một đêm - chỉ thế thôi
Vui trong một phút buồn ôi một đời

Thương thay người thích theo thời
Đua nhau sống thử mong lời gấp hai
Ngờ đâu trong những đêm dài
Giật mình thức giấc chẳng ai bên mình.
 
HoaBangTuyet
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 14:00:09 bởi Hoa Băng Tuyết >
Hoa Băng Tuyết 25.01.2010 16:35:04 (permalink)
0
HẸN ÔNG!
 
Cháu thì ở tận miền Trung
La Ngà ngoại ở muôn trùng cách ngăn ?
Nhớ ngoại nhiều, biết  "mần răng " (làm sao ?)
Hẹn mai hẹn mốt ... bao trăng qua rồi.


Hẹn thì hẹn ... chỉ thế thôi
Nhưng mà ngoại hiểu bảo thôi đi mà
Tại nhà ngoại ở quá xa
Muốn thăm cháu cũng thật là khó ghê.


Nhớ hôm xưa ... cháu nói về
Ngoại ra ... ngoại ngóng ... ủ ê ...đi vào
Hỏi dì - cậu  "cháu nó sao,
Đến bây giờ vẫn chưa vào tụi bây ?


Nấp sau cửa ... cháu bảo ngay
"Chỉ vì khủng bố ... chưa bay được mà"
Ngoại mỉm cười , giả vờ la
Lớn rồi sao vẫn như là trẻ con...


Cháu cải lại ...cháu vẫn còn
Là con bé xíu lon ton ngày nào
Tự nhiên con muỗi bay ào
Tự nhiên lòng bỗng nghẹn ngào nhìn ông


Bà đi rồi, chỉ mình ông
Cái lưng ông cũng đã còng hơn xưa
Ngày xưa ừ nhớ sao vừa
Ngày xưa còn đó cháu chưa quên mà.


Cháu trèo cây ổi sau nhà
Cái quần cháu rách làm ba mảnh rồi
Cháu ngồi vờ khóc ỉ  ôi
Cây ơi cây hỡi trả tôi đi nào


Ông phải dỗ... chẳng có sao
Nín nhanh đứng dậy đi vào với ông
Cháu hỏi lại " Mẹ la không?"
Bật cười ông bảo có ông lo gì ...


Bao năm bao tháng qua đi
Mỗi khi nghe cháu sẽ đi Sài gòn
Ông chờ ...ông đợi... bé con
Cuối tuần hết học lon ton chạy về...


Cháu vẫn thích... được về quê
Bởi ông vẫn đợi cháu về ông chơi
Mỗi khi nhận được giấy mời (*)
Cháu vui hơn cả Bờm lời nắm xôi


Cháu - ông nào có xa xôi
Nhưng vì thời cuộc chịu thôi ông à.
Thôi thì cháu nhịn ăn quà
Chờ khi rảnh rỗi về nhà thăm ông!


HoaBangTuyet
20/01/10

*(Giấy mời đi tập huấn ở Sài Gòn)
Thay đổi trang: << < 101112 > | Trang 11 của 12 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 168 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9