Vần Thơ Biết Khóc
NGOẠI ƠI!
Cháu đi tìm lại bóng bà (*)
Trong ngàn ký ức xưa xa thưở nào
Cháu tìm trong khúc ca dao
Bờ mi đọng lệ nghẹn ngào cháu mơ.
Cháu tìm về lại tuổi thơ
Bà ơi có biết giấc mơ nguyên còn
Ngày ngày bà vẫn chiều con
Mặc cho con nhóc lon ton chạy đùa.
Cháu bảo rằng, cháu là vua
Còn bà chăn vịt mau lùa về đi
Bà làm việc, chắu nhằng nì
Bà ơi bà hỡi làm chi vậy bà ?
Tại sao bà thái rau ra
Cho heo ăn để làm ra cái gì ?
Cho heo ăn để làm chi
Cho heo ăn lớn làm gì bà ơi?
Thôi bà cho cháu thái chơi
Cháu không để nó vãi rơi đâu bà.
Trả lời cháu mệt bà la
" Hỏi chi hỏi lắm hỏi cha mày kìa "
Cháu nhăn mặt ... lệ đầm đìa
Thế là bà chịu bà chìa đôi tay
Ôm vào lòng ... bà dỗ ngay
Cái con này thiệt là hay quá trời.
Nước đau mà sẵn để rơi
Thôi thôi mau nín đi chơi đi nào
Cháu le lưỡi, gật đầu chào
" Ba chân bốn cẳng " chạy nhào ... lang thang...
Giờ nhớ bà, lệ tuôn hàng
Lật trang ký ức với ngàn buồn vui
Nhớ tháng ngày, sầu ngậm ngùi
Cơm không đủ trắng, toàn mùi bo bo...
Riêng phần cháu bà vẫn lo
Cơm thơm gạo dẻo không cho độn gì
Giờ nhớ bà, lệ ứa mi
Làm sao quên được những khi còn bà.
Có lần tại cháu mà ra
Bà mắng các cậu "sao mà ác chưa ?"
Phần cơm cháu... sao chẳng chừa
Con bé vốn thích ngắm mưa nhìn trời !
Cháu là thế, vốn ham chơi
Vừa ăn vừa ngắm mưa rơi đó mà
Đến khi cơm hết... bà la
Đổ thừa tại cậu ... cháu bà hết cơm.
Cháu thường thích nghịch đóng rơm
Thích bà kể chuyện thằng bờm ... thạch xanh
Giờ nhớ bà, lệ chảy quanh
Nhớ bà lệ bỗng hoá thành thơ con.
HoaBangTuyet
19/01/10
(*) Tựa đề một bài thơ của anh Lương Thế Phiệt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 16:45:13 bởi Hoa Băng Tuyết >
Bạn thân mến ! Tình cờ một người bạn cho tôi địa chỉ một trang web, http://www.hayyeuthuongnhau.org Đây là trang web của một linh mục, tôi nghĩ trong này chắc toàn bài chia sẻ, suy niệm , gương đức ai, gương thánh nhân, những thông tin về Giáo Hội chứ gì ... khi nào rảnh, cần bài suy niệm lời Chúa, cần tâm hồn tĩnh lặng hãy vào. Và rồi, những trang viết về Ngõ Cụt? - Chuyện Thứ 2 - Chuyện "Mua Trinh" .......
Hình ảnh em hiện ra trước mắt tôi, tôi vừa đọc, vừa khóc...vừa khóc vừa viết, đang viết tôi phải dừng vì ... Có những bài thơ tôi chỉ cần làm trong 5 phút, những bài thơ cầu nguyện thì tôi tốn nhiều thời gian hơn một tí... nhưng để hoàn thành được bài viết này tôi phải mất 2 tuần... chỉ vì có những lúc tôi đang gõ gõ bàn phím phải đứng lên, đi rửa mặt, kiếm việc khác làm để quên.... Cám ơn em đã cố sống để vươn lên giưa cuộc đời... nếu là ta... chắc ta... hãy cố lên em nhé, hãy nhớ rằng đau đó giữa ngàn người vẫn còn vài người sẽ cầu nguyện cho em. Bạn mến, tôi viết bài này cũng với một mong muốn, hãy cầu nguyện cho em nhiều thật nhiều nếu bạn đọc được những dòng viết này của tôi. Hãy nhớ rằng đau đó trong những ngỏ tối của cuộc đời có các em - những đứa trẻ bất hạnh đang cần một lời cầu nguyện, một bàn tay, một tấm lòng để giúp em can đảm hơn trong cuộc sống tương lai. Cám ơn Linh mục Martino Nguyễn Bá Thông đã cho con có được một tâm tình cầu nguyện, chúc Cha sức khoẻ và bình an. ================**************===============
TUỔI THƠ EM... NGƯỜI ƠI... XIN HÃY TRẢ !
Tuổi thơ ta, dẫu đắng cay chua xót Vẫn còn kia, vị ngọt có mẹ cha Có tình thương dấu ái của ông bà Chỉ riêng em chẳng mái nhà để sống. Tuổi thơ em chẳng có quyền hy vọng Cũng là người sao chẳng giống người ta Như dã thú người xé nát em ra Mặc cho em, mãi khóc la kêu gọi. Nhớ về em, trái tim ta đau nhói Nhìn Chúa rồi thầm hỏi Chúa nơi đâu Có hay con ... mi đang ứa lệ sầu Khi dòng chữ đang nhuộm màu máu lệ. Đã có lúc, con nhìn đời mặc kệ Bởi con biết mình chẳng thể làm gì Con nhìn đời buông tiếng " Mặc kệ đi" Đời là thế chẳng có gì than thở? Đã có lúc con nhủ thầm đừng nhớ Vì sợ đêm trăn trở mộng vỡ oà Đời là thế như mây gió thoảng qua Nhớ làm gì chỉ chan hoà lệ đắng. Nhưng Chúa ơi ... chiều nay lệ hoài vẫn Muốn ngăn mà sao mằn mặn trên môi Từng dòng chữ con đọc đã xong rồi Mà sao lệ vẫn không thôi rơi đó. Thương thương quá những đứa em bé nhỏ Tuổi thơ em chẳng có một niềm vui Ngày đắng cay đêm tủi nhục ... ngậm ngùi Hỏi ai thương giúp em vùi chua xót?
Tuổi thơ em chẳng có lời dịu ngọt Em van nài, chẳng ai xót ai thương Mới chín tuổi trở thành "gái đứng đường" Mười sáu tuổi phải tha phương cầu thực. Hỡi ai người có bao giờ ray rứt Có hay chăng một hiện thực buốt lòng Ngày em vui ? Tất cả chỉ là không Hạnh phúc ơi ! Nghe buốt lòng quá đỗi. Cuộc đời em ... một bức tường đen tối Người mua em ... để xua đuổi vận xui Người đoạn đành coi em ... một trò vui Người xả xui ... em ngậm ngùi .... rơi lệ. Em nài van, em lạy ... người mặc kệ Sức nhỏ nhoi em đâu thể làm gì TIẾT TRINH em ... người lấy ... hỏi được chi? Sao để em, đời ôm ghì ám ảnh.
Trời không giá... sao lòng ta ớn lạnh Nhớ thương em đang lâm cảnh ... rợn hồn Ta không thể... đến giúp em vùi chôn Không giúp em nhìn hoàng hôn quê mẹ. Ta chỉ biết ôm niềm đau lặng lẽ Ta khóc gào hỏi Chúa sẽ làm chi? Phép lạ đau, Chúa hỡi, tặng con đi! Để quay ngược thời gian, vì em đó. Quá khứ kia, sẽ không như làn gió Nó còn kia, trong tim nhỏ em tôi Chỉ một cách, ngược thời gian lại thôi Trả em về với đôi môi xinh mộng. Trả em về với tuổi thơ hy vọng Được nô đùa với cuộc sống tươi xinh Chứ không phải lặng lẽ khóc một mình Nơi xứ lạ không chút tình thân ái. Phép lạ đau? Ngược thời gian quay lại Phép lạ đâu, con gọi mãi Chúa Trời! Không phép lạ, đành phải gọi ...NGƯỜI ƠI... TRẢ LẠI EM - MỘT CUỘC ĐỜI - NGƯỜI NHÉ! TUỔI THƠ EM... TRẢ LẠI NHÉ ... NGƯỜI ƠI ! HoaBangTuyet
23h30 20/01/10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 16:44:06 bởi Hoa Băng Tuyết >
***
„CUNG CHÚC TÂN XUÂN“
Xuân về khai nhụy khắp muôn nơi
Vui con đất mẹ đón lộc trời
Chúc cho non nước hưng-thái-phát!
Chúc người tài-phúc nhất trần đời!
Đinh Phương
_________________
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: