THƯ GỞI CHÚA HÀI ĐỒNG
Đây lá thư xin gởi Chúa Hài Nhi
Chúng con là những thai nhi bất hạnh
Những thai nhi mà mẹ cha lãng tránh
Những thai nhi đời cô quạnh Chúa ơi!
Giữa bầu trời chúng con mãi dạo chơi
Bởi chúng con chẳng có nơi nương tựa
Tim mẹ cha - giờ đây đã đóng cửa
Cả thế gian chỉ toàn lửa hư danh.
Nạn phá thai, con người rất nhiệt thành
Nên chúng con bỗng hóa thành ma đó
Mặc chúng con, dầu lớn hay thật nhỏ
Mẹ cha con vẫn quyết bỏ con đi.
Đời khó nhọc chúng con chẳng biết chi
Chẳng biết khóc, hẳng biết gì sầu khổ
Có vài đứa thì hóa thành thuốc bổ
Để bồi sức những con hổ mặt người.
Ngày lại ngày người nở nụ cười tươi
Có ngờ đâu những thai người bị giết
Bởi vì đâu? Chúng con bị hủy diệt
Dưới mồ sâu chúng con biết kêu ai?
Nếu con người cứ hoài nạo phá thai
Thì lòng người sẽ trở nên trai đá
Tình yêu người sẽ trờ thành xa lạ
Sống với nhau bằng dối trá giả hình.
Người với người lòng thiếu một niềm tin
Đời cô độc chỉ riêng mình một cỏi
Cả thế gian ... chỉ toàn là dấu hỏi
Niềm tin người tan vào cỏi hư không.
Hài Đồng ơi, con mòn mỏi trông mong
Mơ con người mở rộng lòng ra đó
Tình yêu người đừng như là ngọn gió
Cũng đừng là hoa cỏ chóng tàn phai
Chúng con mơ người đừng nạo phá thai
Để nghĩa trang thôi những hài nhi khóc
Những nấm mồ vô danh không còn mọc
Bé thơ được cất tiếng khóc chào đời.
Chúng con mong, mẹ cha bỏ cuộc chơi
Sống với nhau bằng những lời chân thật
Yêu thương nhau bằng tình yêu duy nhất
Để cuộc đời thôi chồng chất niềm đau.
Mơ mồ hoang thôi lạnh lẽo u sầu
Mơ thai nhi được bắt đầu sự sống
Những thai nhi có được quyền hy vọng
Cất tiếng khóc chào cuộc sống làm người.
Hài Đồng ơi! Ơi hỡi Hài Đồng ơi!
Chúa con ơi! Xin nghe lời con nguyện
Chuyện sát nhân xin Chúa cho tan biến
Để con người sống chỉ biết yêu thương.
HoaBangTuyet