Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Phong trần buộc mối tơ duyên
Cỏi lòng em cởi thuyền quyên....nửa vời
Chát chua một vạt tình rơi
Cay cay giọt đắng nhuốm lời hờn đau
Đâu rồi nồng đượm trầu cau
Có chăng bờ dậu bí bầu leo chung..
Quãng Nhẫn
Quả huynh tinh ý lắm nhe! Đệ nhớ không nhầm thì trong Hát Quan Họ dân gian có lệ đã là liền anh, liền chị thì chỉ có duyên đối hát thôi thì phải?
(Người ơi người ở em về) mà huynh!
Mộng Đời Cay Đắng
Đời buồn chẻ mộng xăm xoi
Hẻo đôi hạt đắng với vài múi khô
Nãy nòi cũng muốn ươm mơ
Cành teo, cội lụi dất dờ đầu truông
Khát thèm thấm giọt mưa nguồn
Nắng vương tà vỡ , se luồn gió đau
Rẻ chê mây dạt qua đầu
Lạnh lùng cây bạn , ôm sầu quả côi
Đốt hồn sương khói lên trời
Cao Xanh buông ánh trăng rơi mà rằng :
Trách gì miệng bảy, mồm năm
Đời không vun luống, thì mầm nào vươn.
09/2007
Quãng Nhẫn
Mộng Tình Chửa Khơi
Con chim lại đậu cành côi
Nước sông lại mặn cho môi biển đầy
Mộng tình vẫn đấy chửa khơi
Khát thèm rồi cũng lệ rơi lệ nhòa
Ân tình mấy đủ nở hoa
Nồng duyên nào nữa mới qua đoạn sầu
Bên trời tà nắng rầu rầu
Ngọn tre cũng lặng gió câu ngồi nhìn
Phất phơ hồn đốt khói im
Thổi cho tan biến nhói tim não nùng
Trăm năm mưa gió bão bùng
Đục trong ai biết giăng khung đánh phèn
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 11:46:56 bởi Huyền Băng >