Con chó phóc nhà tôi
Tung Son 13.09.2007 03:46:05 (permalink)
Con chó phóc nhà tôi

Andy Tran

Tôi không biết nhà tôi có duyên nuôi chó không , chớ gì mang về nhà tôi con nào con nấy chừng vài tháng là ngắc ngủm .
Từ dạo những năm 1988 , bà nhà tôi qua Mỹ được hơn một năm thì sinh con bé Cathy . Nó được mấy tháng thì bắt đầu húng hắng ho . Ho riết mặt mũi đỏ gay , thở không nổi rồi khò khè . Bà nhà tôi nhìn nó , mặt tiu nghỉu rồi lắc đầu :
- Chắc lại bị suyễn sữa như con Mì xào nhà anh Hai tui . Nghe nói muốn chữa hết hết bệnh này , phải về Việt Nam kiếm cho nó một cắc kè nuốt vào bụng . Khỏi bệnh ngay .

Tôi chưa thấy mặt mày con tắc kè xanh đỏ như thế nào , nhưng tôi chắc chắc nó phải to hơn con thạch sùng , mà con thạch sùng này hay bò lẳng quẳng trên trần nhà . Nó dài và to như ngón tay trỏ tôi mà biểu con bé mấy tháng nuốt . Tôi không dám tin và cũng dám cho cháu thử cái món thuốc quí giời đánh này .

Gia đình bên nội tôi chả thấy ai ho , chỉ có ông cụ nhà tôi hút thuốc lào ngày đêm ho sù sụ . Tôi không biết ông già tôi có đau đớn hay không thì không biết , nhưng nhìn con bé mới mấy tháng thở không đủ hơi , lòng tôi như chùng lại như dây đàn đứt dây .

Một người bạn trong hãng Radio Shack nghe tôi kể lể , tội nghiệp  nhắc nhở tôi một ông ông thầy lang trên thành phố Dallas : " Thầy coi hay lắm , bốc thuốc uống vài chục thang , đảm bảo bệnh suyễn giảm ngay . "  Thầy lang bắt mạch con bé nhà tôi , rồi thủng thẳng phán : " Bệnh này cũng dễ chữa thôi , cháu nó bị khí giời mà bị bệnh . Ông bà cứ chịu khó mang cháu lên đây thường xuyên , uống mấy thang thuốc gia truyền của thầy . Thầy bảo đảm cháu sẽ khỏi bệnh ngay . Không cần về Việt Nam cho tốn công tốn của . Đây là mấy lọ thuốc trị suyễn , cháu chưa nuốt được hả . Ông bà cứ nghiền ra pha với nước lạnh , cho cháu uống ngày ba lần . Vâng , không có chi . Xin ông bà hai trăm đô . "

Hai trăm đô hồi những năm 90 bây giờ cũng bằng 400 . Lương tháng tôi lãnh về hơn 800 đô một tháng . Tiền mướn một căn apartment một phòng ba trăm bao ga nước rác . Thế mà ông ta chơi phéng gia đình tôi hết hai trăm đô , với vài lọ thuốc Bắc mà lại " Made in China " .

Nếu như con Cathy nhà tôi khỏi bệnh thì tôi không nói , kể lể làm chi . Nó cứ vậy mà ho mà hắng . Sốt ruột tôi mang cháu lên một ông bác sĩ chuyên khoa về dị ứng , đốc tờ Kim So Leh , người Nam Hàn , bây giờ hay gọi là Hàn Quốc . Tên ổng So Le , chớ chân cẳng ổng đi đứng bình thường như mọi người . Đợi ngoài phòng khám chừng một giờ , chả là bệnh nhân của ổng đông lắm . Tôi cứ tin tưởng như vậy , thầy y sĩ mát tay chắc chắn bệnh nhân mới tới khám . Đốc tờ Kim chẩn bệnh xong , phán một câu :
- Cháu đang uống sữa loại nào . Enfamil hả ? Ông bà về nên đổi sữa cho cháu . Sữa bò uống không tốt . Mua sữa dê mà cho cháu bú . Mua ở đâu à ! Bán đầy các chợ .

Ngài phán có một câu , chẩn đoán bệnh không tới năm phút . Năm mươi đô . Lúc về tôi ghé qua chợ Minyard gần nhà , mua ba lon sữa dê , nhủng nhỉnh bé như lon sữa đặc Ông Thọ gì đó . Tôi nhớ là một lon sữa Enfamil một đô , còn lon sữa dê vào khoảng  hơn hai đô một lon . Mang về nhà pha vào bình tu , đưa cho nó bú . Bú được vài hơi , nó nhè ra , lắc đầu nhứt định không chịu bú tiếp . Tôi lấy làm lạ , tự nhủ chẳng lẽ sữa chua , hư rồi chăng , bèn mở nắp bình , hửi thử . Sữa dê này hôi thiệt , không thơm tho như sữa bò . Dê với bò cùng loại nhai cỏ , mà chả hiểu tại sao mùi vị lại khác nhau như vậy .
Các ngài y sĩ bận bịu khám cho bệnh nhân , nên không có thời giờ giải thích cho bạn . Tôi biết sơ sơ bệnh suyễn này cũng qua lời dặn dò của bà  Nguyễn , vợ đốc tờ Lee trên Dallas . Họ ổng giông giống như người Đại Hàn , nhưng ổng gốc Tàu sinh ở Đài Loan . Bà vợ làm nghề điạ ốc , không hiểu sao lại gặp ông bác sĩ này . Bà bỏ nghề bán nhà bán cửa , về phụ giúp chồng trong phòng mạch . Là người Việt chính tông , bà vừa phụ giúp chồng vừa thông dịch cho bệnh nhân đa số là người Việt đa số tiếng Anh tiếng u không rành , vả lại toàn là những danh từ y khoa rắc rối khó hiểu .

Dạo đó con bé nhà tôi lên mấy tuổi còn húng hắng ho . Sau khi thử Skin Test , tức là bôi cả trăm loại thực phẩm thức ăn lên tay hay trên lưng .  Chỗ nào mà đỏ ửng lên là anh đó gây ra dị ứng , vợ ngài đốc tờ nói :
- Cháu nó bị dị ứng với con gián , đậu phụng , bụi trong nhà , dust mite . Ông bà có nuôi chó nuôi mèo trong không ? Chớ nhá .

Tôi sực nhớ ra là cái nhà tôi mướn là một căn duplex , hai gian . Gia đình tôi bốn người ở một bên , bên kia bà chủ nhà cho người khác thuê . Có thể nói loại nhà Duplex này ngày xưa chính phủ Mỹ xây cho các gia đình quân nhân , nhà ở chia làm làm hai và chung một sân sau . Có những đêm chợt thức giấc , bước sang bồn tắm gián Mỹ lúc nhúc chạy lăng quăng đầy phòng . Thằng con trai lớn nhà tôi gãi đầu , biểu :
- Bố à , con thấy con Cathy hay  đuổi theo mấy con gián đó bố à .
- Sao con lúc đó không nói cho bố biết ?
- Má nói mấy con gián có gì mà sợ , nên con thôi .

Bẳng đi mấy năm . Có một dạo trên đài ti vi cứ chiếu đi chiếu lại phim hoạt họa Tintin . Con bé nhà tôi thích con Milou lông trắng của chú Tintin lắm (Mỹ dịch ra là con Snowy) , cứ vòi vĩnh bà nhà tôi mua chó về nuôi . Cái gì chứ thứ đó tôi nhứt  định không chịu .

- Con không nghe lời bác sĩ biểu hở con . Ông dặn là con bị dị ứng a lợt di vì lông chó lông mèo đó con . Bây giờ con hết đâu  , mà chó với mèo . Thế con có muốn uống sữa dê nữa không ?

Nó lắc đầu , ngoe nguẩy chạy vào phòng với má nó .

Ấy vậy mà đã hơn 18 năm . Gia đình tôi dọn về một khu nhà gần đấy . Nhà riêng biệt , không chung chạ chung vách với ai . Nhà chung tường , cứ nhà bên này xịt thuốc trừ gián , chúng ngửi hơi thuốc đâm sợ , lánh nạn qua nhà bên kia , khi nào hết mùi thuốc lại di tản về . Chẳng những vậy chúng lại lôi thêm các đoàn tù binh gián mới về , đông đảo ra phết .

Xưa thầy giáo cô giáo xem tướng tôi rồi biểu tôi rất vững lập trường . Ai biểu sao thì mặc , tôi cứ vậy . Vào năm 1960 còn học lớp Nhì , bây giờ đổi thành lớp bốn , thầy Ngọc tôi hằng quí mến , một hôm thầy gọi tôi đứng dậy khảo bài cửu chương : " Bốn lần sáu là mấy " . Tôi ung dung trả lời : " Dạ , là hai mươi bốn . " Thầy Ngọc bước xuống bàn tôi đứng , biểu tôi đưa bàn tay và quất vào bàn tay hai hay ba thước kẻ đau điếng . Tôi tức mình mà nói không được , chẳng lẽ tôi nhớ sai hay sao . Thầy quay sang một trò khác , và lập lại cùng câu hỏi đó . Bạn kia xanh mặt , ấp úng : " Hai mươi lăm , dạ không hai mươi sáu . "  Cả lớp lúc đó im phăng phắc , một tiếng động cũng nghe rõ mồn một . Bấy giờ thầy cầm thước giao cho tôi và biểu : " Trò hãy khẻ vào tay nó vì tật không chịu học bài . " Tôi lắc đầu , tỏ vẻ không làm . Có gì đâu , mình mà đánh nó , đến giờ ra chơi , nó kiếm cách đục thấy cha mình .

Cậu con trai đầu lòng tôi bây giờ đã lớn , đi làm có tiền , không ở với bố mẹ nữa . Năm ngoái nó xách về hai cái bồn kiếng về nuôi cá kiểng .  Ba đứa em gái nó thích lắm , tôi mặc kệ không nói gì , miễn là đừng bắt tôi lau chùi bồn cá . Nếu mà có nuôi cá trong hồ , tôi chỉ muốn nuôi mấy loại cá rô cá shad . Khi nào cần đi câu cá sọc dưa , striper bass là có sẵn , đỡ mất công đi chài mồi ngoài hồ nuôi  vịt . Nhưng mà cậu con trai cứng đầu như tôi , nhứt định không chịu cho tôi nuôi cá rô . 

Một hôm nó mang về nhà tôi một con phóc nho nhỏ , lông màu đen tuyền , phía trên đôi mắt long lanh có hai mảng lông vàng nhỏ , tựa như có thêm hai mắt y như chàng Vương Tiễn trong truyện Tàu , mà hình như ông này chỉ có ba mắt thôi . Tôi hỏi nó giống gì vậy ?
- Chi quá quà bố .

Bà nhà tôi mỉm cười , nói :
- Giống này bên Việt Nam gọi là chó phóc , hay sủa lắm . Bữa nào  con mang nó đi chặt đuôi trông đẹp hơn .
Ngồi kế bên cậu con trai tôi , cô Doanh Doanh bạn gái nó phản đối :
- Không được bác ui , nó đau tội nghiệp nó lắm .

Tôi không có ý kiến gì với mấy chó Chiquaqua chi hóa hòa này , giống chó người ta biểu là lai giữa loài chó không lông của Tàu với giống Toltec , và Axtec Techichi bên Trung Mỹ khi loại chó Tàu vượt qua eo biển Bering Trait vào Mỹ châu . Mỗi lần tôi cỡi xe đạp đi chợ Việt Nam hay ghé qua tiệm cho mướn phim Hồng Kông , vừa đi ngang nhà một người Mỹ nào đó , bỗng có con chó phóc nho nhỏ nhảy xồ ra sủa cắn ăng ẳng . Bực mình lắm , lúc trở về tôi tìm được một khúc cây nhỏ , con chó nhỏ đó phóng ra định hù tôi . Thấy tôi huơ huơ cây gậy , hoảng hồn cong đuôi chạy mất .

Bà nhà tôi ân cần hỏi thăm :
- Nó tên gì vậy con ? Lulu , Tô Tô hay Kiki ?

Con Linda nhà tôi toe miệng cười :
- Nó tên là Xi pé sồ ( Special) .

Bà nhà tôi lấy tay vẫy nó :
- Lại đây Bé sồ , Bé sồ .

Con chó mới được mấy tháng , bé như con mèo con nhút nhát không dám tới gần bà nhà tôi , chỉ đưa mắt nhìn quanh . Con bé Linda nhà tôi nài nỉ :
- Anh Hai à ! Cho nó ở đây một tuần , nó dễ thương quá .

Cả nhà tôi quây quần bên con chó phóc đen nhỏ . Đứa thì lấy tay sờ đầu , đứa gãi lưng cho nó . Con chó nằm phơi bụng , tỏ vẻ sung sướng lắm . Trước khi ra về cậu con tôi cùng bạn gái nó trao cho nhà tôi một gói thực phẩm cho chó :
- Má chỉ cho nó loại này thôi , tuy nó hơi cứng như cereal nhưng mà dễ ăn . Nhứt là má đừng cho nó nhai xương , nó bị hóc đó má . Má phải lấy thịt mới cho nó ăn .

Dặn dò kỹ như vậy mà cậu con trai tôi chưa yên tâm , nó trao cho bà nhà tôi một tấm nệm trông giông giống như một cái gối .
- Má phải cho nó ngủ trên cái này . Đừng cho nó nằm đất , không tốt nha má .

Qua mấy ngày sau , nó quanh quẩn bên góc bàn ăn nhà tôi chờ ăn . Bà nhà tôi cứ bẻ nhỏ miếng thịt gà hay mấy miếng thịt kho Tàu , xong cười với tôi :
- Bây giờ nó ăn quen mấy thứ này , Cho nó ăn loai thực phẩm Dog Food , nó chỉ ngửi ngửi rồi ngoe nguẩy đuôi bỏ đi .

Ban đêm cho nó ra ngủ ngoài patio có vây cửa sổ xung quanh . Sáng sớm dậy trong nhà bật đèn là nó quào cửa đòi đi vô . Mở cửa một cái là nó chạy phóc lên bộ ghế sa lông ngồi chễm chệ trên lòng con gái út tôi . Mắt nó chăm chú nhìn lên màn hình  ti vi . Tôi chẳng biết nó có hiểu gì không , nhưng thỉnh thoảng nó cứ gật đầu , mắt chơm chớp liếc nhìn tôi .

Đầu mùa xuân năm nay tôi xin được mấy nhánh lá mơ về trồng . Bạn đừng nghĩ gì xa xôi quá . Tôi chỉ muốn thêm vài loại rau mới trong thực đơn đai ết của tôi mà thôi . Nhưng không hiểu tại sao nhà có trồng lá mơ hay còn gọi là lá thối **** thối địch gì đó , tự nhiên trong nhà lại có chó .  Bên Mỹ này không như bên Hàn Quốc , Tàu hay Việt Nam bà con còn lai rai cầy tơ , họ mà bắt được thì phiền lắm . Chỉ cần đá nó hay đấm thú vật một vài cái , bạn có thể bị lôi ra toà vì tội hành hạ súc vật . Mới đây tôi mở ti vi xem tin tức , một luật mới của tiểu bang Texas ban hành : " Không được xích chó mèo ở vườn sau quá ba giờ đồng hồ. " Kẻ nào vi phạm , bắt được sẽ bị trừng trị . Phạt cách nào thì chưa rõ , nhưng bị mấy ông cảnh sát tới làm phiền thì chán lắm .

Sáng hôm sau ra vườn , con cho phóc Bé Sồ lóc chóc vẫy đuôi theo sau . Gặp bà hàng xóm hế lô chào nó , nó há mõm sủa vang lên . Ông Mỹ đàng sau vẫy tay chào , nó cũng ăng ẳng ngậu lên .
- Mày có im không Bé Sồ .

Bên cạnh nhà có nuôi một con chó lông vàng hung , giống chó vện nhà ta , nhưng to lớn cỡ chừng ít nhứt sáu chục cân Anh , mặt mũi dữ tợn . Nó thấy tôi là gầm gừ xông tới đòi cắn . May mà nhà tôi với bên đó cách nhau cái giậu kẽm sắt . Nó gừ gừ vậy thôi . Lúc nó còn bé tôi thương tình hay quăng cho nó vài cục xương , nhưng từ dạo ấy tôi ghét lắm . Một cục xương cũng không cho . Mỗi lần ra vườn tưới rau cho vợ , tôi cầm vòi xịt nước , con chó hình như có linh tính biến mất tận đâu đâu . Tôi giả tiếng nó sủa gâu gâu , dụ nó ra để xịt nước . Nó khôn lắm chẳng bao giờ ló mặt ra .

Con Bé Sồ giương mắt nhìn con chó vện lông vàng , ngần ngừ một tí rồi cất tiếng sủa ăng ẳng . Sủa can đảm không lùi bước . Nếu so sánh lực lượng hai bên thật  không cân xứng , một con hai mươi mấy ký , một con chưa đầy một ký . Đêm nằm còn nhớ mẹ nó cứ rên ư ử . Con chó vện bỗng dưng gặp  bạn mới  sủa inh ỏi , đứng nghệch mặt lên , im lặng chờ xem sao . Bên kia chủ nhà hàng xóm nghe tiếng chó sủa vang , bèn bước ra xem . Con vện vàng thấy chủ bước tới , lấy le sủa lại vài tiếng . Con Béc Sô giựt mình thụt lui , bám vào chân bà nhà tôi , quay lại gâu gâu tiếp , tỏ vẻ không hề khuất phục .

Giống chó Chihuahua trung bình vào khoảng sáu cân Anh , khoảng hai kí lô bảy . Cao chừng mười đến hai mươi phân . Nó thuộc loại giống nhỏ con nhất thế giới . Bên Mỹ người ta (hội AFC , American Kennel Club) chia ra làm hai loại : loại lông mượt và loại lông dài . Màu sắc từ đen tuyền , trắng , đỏ hung , nâu , kem và xanh đậm . Chó Chihuahua được khen ngợi bởi lòng dũng cảm , trung thành và dữ tợn . Vì nó bé bỏng nên trẻ nít thích bồng ẵm nó , cưng chiều hay ôm vào lòng . Giống chó này đặc biệt không hề run sợ trươc đối thủ nặng kí hơn nên thường bị thương tích khi lâm trận với nhau (cẩu quyền ), nôm na gọi là cắn lộn .

Cuối tuần cậu con trai tôi xách hai con chó Chihuahua khác , một con lông vàng nâu một con lông nâu sậm ,  mặt mũi hiền lành như con nai tơ . Mắt tròn xoe , mõm lại dài . Gặp tôi vào nhà cứ sủa vang lên .

Con Linda nhà tôi cười thích chí :
- Con chó Cô cô này hay lắm bố , gặp con gái không bao giờ sủa , trừ con trai thôi .
Hừ ! Chó tới nhà tôi không chào hỏi , không vẫy đuôi mà còn gầm gừ . Mày liệu hồn đấy , vườn nhà tao có trồng sẵn lá mơ đấy con .

Tuần sau cậu con trai tôi xách cả ba con chó phóc về nhà nó , viện lẽ cô bồ nó nhớ con chó đen Bé Sồ . Tưởng làm sao , nó mang trả lại con này cho nhà tôi . Tôi nghe bà nhà tôi kể chuyện là lúc xách con chó đen này về , gặp hai con kia , gầm gừ sủa vang xông lại đòi cắn hai con kia . Tức mình cô bồ nó phát cho nó một trận , mắng vốn là bên đây chiều chuộng nó quá đâm hư thân mất nết . Thật là oan , có lẽ vì con Bé Sồ sủa con chó vện hàng xóm suông miệng , nên gặp nhau ăng ẳng  vài tiếng làm quen chăng .

Vào một buổi sáng vợ chồng tôi ra vườn dọn cỏ , làm cho nó ngăn nắp lại . Bên vưòn sau nhà hàng xóm Mỹ , ngoại trừ một vài cái chậu bông vạn thọ mẫu đơn nở vàng rực , sân cỏ cắt bằng  như một thảm xanh nhạt màu .

Muốn phân biệt nhà nào là Mỹ nhà nào là Việt cứ nhìn ra sân sau thì biết ngay .  Bên trái nhà tôi là một gia đình người Việt mới dọn về đây chừng mấy tháng . Khu vườn bên đó cũng như bên tôi , góc kia vài chậu tắc , cam , thanh long chỗ kia vài chậu ớt Mễ ớt Thái . Hàng giậu kẽm lan man ngọn mướp ngọn bầu . Riêng nhà tôi cho bầu leo lên cả nóc nhà kho (shed) , mỗi lẫn muốn ăn bầu luộc phải bắc thang leo hái xuống . Vài cái xẻng cái cuốc dựng cheo leo  bên góc dậu . Kia bình tưới thuốc trừ sâu , nọ vương vải vài giỏ ni lông .

Con chó phóc đen theo chân bà nhà tôi , quanh quẩn bên đám cỏ bên cạnh chậu khế . Bà nhà tôi bỗng suýt xoa :
- Trời ơi ! Sao chỗ này lại có đám kiến . Bé sồ tránh ra . Úi trời ơi ! Sao mặt mày lại sưng lên thế . Vô đây tao tắm rửa cho mày rồi xức thuốc nhé .

Đang rửa chén trong nhà , tôi chợt thấy con Bé Sồ vùng chạy lung tung , nhảy lên bộ sa lông , vụt qua gầm bàn ăn . Xong mệt quá nó nằm lên cái gối dành cho nó .

Chiều đến mấy đứa con tôi đi học về . Con Linda bật cười , nói :
- Má à ! Mặt con Bé Sồ tức cười quá , nhìn giống như anh hề .
- Nó bị kiến cắn đó con . Để má bôi thuốc cho nó . Nó đang đi chảy , đừng cho nó ăn bậy bạ gì nghe .

Tôi xen vào :
- Lấy thuốc cầm tiêu chảy , Pepto Bismol  . Cho nó uống nửa thìa cà phê thôi .

Nghe tin con chó đen bị bệnh không ăn uống , cậu con trai và cô bồ vội vã chạy xe xuống .
- Tội nghiệp con Béc sồ của tui quá .

Ôm con chó vào lòng nựng nịu  , cô Doanh Doanh quay sang cậu con trai tôi no'i :
- You ngày mai đưa nó đi khám bác sĩ . Coi kìa ! Thấy con cưng của mommy nước mắt đầm đìa chưa .

Tôi từng nghe ông bà kể lại trâu bò trước khi đưa vào lò sát sinh , có con vùng vằng , có con ứa nước mắt khóc . Biết mình sắp sửa đi đầu thai kiếp khác . Hoắc giả trên đài Animal Planet , loài cá sấu con cũng hay khóc . Bây giờ nghe lũ nhỏ nhà tôi biểu con Bé Sồ  khóc , nước mắt quanh vòng mắt tôi nghĩ con người và súc vật đều có những linh tính như nhau .

Mấy ngày sau vợ chồng tôi đang coi phim bộ Những cuộc tình trên mảnh vườn xanh do Hồng Kông sản xuất , con bé út Linda chạy vào mếu máo :
- Má à ! Anh hai biểu con Bé sồ chết rồi , con buồn quá má .

Tôi lẳng lặng không nói lời nào , lòng hơi buồn một tí  . Cứ thấy nó nằm chèo queo , không lăng xăng như lúc trước , không ăn không uống . Bà nhà tôi gọi phôn cho cậu con trai :
- Mày có cho nó uống thuốc không ?
- Có má . Con đưa nó đi khám bác sĩ thú y .Hết sáu mươi lăm đô . Mũi thuốc chích ba mươi mấy đô , mà cũng đi đời . Bây giờ con định đi chôn nó nhưng con ở a pạc măng không tiện . Con bạn con nó biểu mang đi thiêu .
- Bao nhiêu vậy con ?
- Chừng sáu chục .

Tôi nghĩ với bao ấy tiền có thể giúp nhiều người dân nghèo khổ ở quê nhà . Chỉ cần hai mươi lăm xu Mỹ có thể nuôi một người (Lời các vị trong các hội bác ái nói ) .

Bà nhà tôi chép miệng , thở dài :
- Má có một bà bạn trong hãng may . Bả nói không cần đưa đi khám bác sĩ . Cho nó uống root beer (nước xá xị ) vài lần là nó hết bệnh . Xưa nhà bả nuôi chó bán nên biết khá rành về cách nuôi .
- Vậy hả má ! Chắc nó phải cho hai con Cô cồ , La Tề uống root beer mới được . Hôm qua đến giờ tụi nó cũng đi chảy như con Bé sồ . Con Linda đâu rồi má ?
- Nó chạy vào phòng khóc i ỉ một hồi rồi ra ngoài xơi một tô spaghetti ngoài bàn kìa . 

Andy Tran
12.9.07

Còn tiếp ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 02:36:25 bởi Tung Son >
#1
    Tung Son 19.09.2007 00:01:57 (permalink)
    Con chó phóc nhà tôi

    Một hôm chị Ba Bến Tre mời vợ chồng tôi qua bên nhà chỉ ăn giỗ chồng chỉ chết được ba năm . Trong bàn tiệc ngồi giữa bàn là chị Hai Súng , người tầm vóc vừa phải , ăn nói nhẹ nhàng . Khi nghe bà nhà tôi kể chuyện mấy con chó , chị Ba Súng rươm rướm nước mắt , tâm tình :
    - Các anh chị biết không , lúc em mới qua đây chân ướt chân ráo . Lúc em còn ở nhà mướn , nuôi một con chó lông xù , lông trắng dài mượt như thế này . Đây này em có giữ tấm hình của nó đây .
     
    Chúng tôi liếc mắt nhìn vào , con chó loại Terrier xinh xắn chừng sáu tháng , trên đầu có kẹp miếng nơ đỏ . Mắt tròn xoe , mũi hinh hỉnh trông rất dễ thương . Thỉnh thoảng trên các đài ti vi hay chiếu những chương trình thi đua Chó đẹp (Dog Show) , đủ loại chó , có loại Sheperd như Bẹc giê Đức , Terrier lông xù , Peking , Hound giống chó săn chân dài thườn thượt  ....
     
    - Nó sao vậy hả chị Hai Súng ? Tui cũng thường gặp chị đi đâu cũng bồng bế trên tay mà .
     
    - Thì các anh chị cũng biết , em bán hàng ở tiệm Việt Nam từ sáng đến tối . Ảnh đi làm xa không có giờ săn sóc nó . Con cái lại không có . Chỗ em làm có thằng Tư Hột Vịt nó cứ nài nỉ em bằng được : "Thôi chị Hai Súng ơi , đưa con chó xù cho em nuôi dùm . Chứ chị để con chó lạc lỏng bơ vơ ở nhà tội nghiệp lắm chị Hai Súng ơi . Nhà em có đầy đủ hết , nè ! Chuồng cao , nệm ấm , thực phẩm Dog Food loại tốt nhứt em mới mua ở chợ tuần rồi , em còn giữ rì xít (receipt = biên lai) . " . Nó năn nỉ quá sức làm em mũi lòng . Em mới nói nó là : " Mày săn sóc nó đàng hoàng nghe mậy , lạng quạng tao thiến mày đó . " Nó cười hì hì rồi ôm con chó về nhà nó . Hôm Tết vừa rồi em nhớ con chó xù lông trắng quá bèn lái xe tới nhà nó chơi .  Hỏi thăm con chó đâu , nó nhe răng chỉ lên bàn ăn : " Tí nữa mời cả anh chị vào xơi tiệc . " Em biểu nó thôi được rồi , tiệc tùng lúc nào mà chả có . Chó của chị đâu ? Ối trời ơi ! Sao mày lại thui vàng nó nằm chình ình trên bàn vậy . Con Tô Tô của tui .
     
    Cả bàn tiệc ai nấy đều lắc đầu cười thầm .

    - Sao thằng ấy ác nhơn thất đức vậy ? Xin chó người ta về nuôi , ai dè làm vậy . Chỉ có báo cảnh sát không ?
    - Tiếng Anh tiếng u mình đâu có rành . Gọi cho họ nói tầm bậy tầm bạ nó tưởng mình thích nhậu thịt chó mới phiền .
    - Thế rồi chị còn gặp cái thằng Tư Hột Vịt không ?
    - Mẹ nó chứ, gặp em nó cứ chui chủi trốn biệt .
     
    Chiều về đến nhà , tôi đang loay hoay rửa mấy cái chén trong bồn và nghe tiếng mở cửa ga ra xe . Con bé thứ ba nhà tôi tay ôm một con chó Chihuahua lông đen tuyền nhỏ nhắn nằm cuộn tròn trên tay .
     
    - Nè ! Bà ơi ! Linda ơi ! Ra mà xem con chó mới .
    Cả nhà tôi xúm lại , người rờ đầu rờ tai con chó . Nó giương đôi mắt lồi nhìn quanh quẩn . Miệng còn đang ứ hứ.
     
    Con bé Linda cười híp cả mắt lại :
    - A ! Chắc nó đang nhớ đến má nó . Má à ! NÓ giống con Bé Sồ quá má . Mình gọi tên là gì má . Hay là Bô boa nha .
    Dạo này không hiểu làm sao vài tiệm giải khát chế ra loại nước sinh tố mới Boboa . Chỉ cho thêm vài cục bột năng made in China , nấu lên màu đen thui óng ánh gọi là Trân Châu cho nó sang trọng . Có vậy mà một ly Boboa họ bán đến ba đô , ba đô rưỡi .
     
    - Ừ ! Mai má đi chợ trời kiếm về cái chuồng thiệt đẹp chó nó . Thy à ! Ai cho con vậy ?
    - Dạ , tại vì bạn con , con Mì xèo đó má . Nhà nó có chó đẻ bảy tám con , nuôi không nổi nên cho bớt .
    Con Linda khều tay , nói nhỏ bên tai tôi :
    - Không có đâu bố , chỉ nói với con là tại chỉ nhớ con chó Bé Sồ , cứ vô lớp học sụt sùi khóc . Con bạn của chỉ thấy vậy tội nghiệp tặng không cho chỉ đó .

    Con bé Thy nhà tôi nghe được , càu nhàu :
    - Linda cũng vậy khác gì Thy đâu . Hôm qua còn giọt ngắn giọt dài mà .
     
    Còn tiếp 

    Andy Tran
    18.9.07
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 02:36:51 bởi Tung Son >
    #2
      Tung Son 22.09.2007 03:55:27 (permalink)
      Con chó phóc nhà tôi

      Nghe tin nhà chúng tôi có con chó con  mới , cậu con trai tôi và cô bồ nó vội vã tới xem . Doanh Doanh ôm chầm lấy con chó , xoa lên đầu nó nức nở :
      - Ô ! Con Bé Sồ của mommy !

      Linda vội vàng lên tiếng chỉnh :
      - Con này em đặt tên nó là Bô boa rồi . Phải gọi nó là Bô Boa , đừng gọi Bé Sồ nữa .

      Doanh Doanh ngưng tiếng khóc , xoa miệng :
      - Thôi đổi cho ngộ con Cô Cồ lông dzàng . Linda không chịu hả ? Thêm con Dachshund nữa .
      - Em không thích hai con đó đâu . Mà tại sao lại đổi ?
      - Tại chúng hay oánh lộn lắm .

      Tôi ngó bà nhà tôi mỉm cười , con dâu tương lai gốc Tiều Châu này mai mốt có về làm dâu còn phải nghe những câu tiếng Việt lạ kỳ tức cười  .

      Dachshund là loại chó lùn, chân thấp ngủn lưng dài gấp đôi chiều cao , nên thường được gọi đùa là " Two dogs long " . Nặng nhứt chừng 7 đến 12 ký lô . Tai quặp và rủ xuống hai bên . Loại này rất trung thành , thường được nuôi làm giống chó kiểng , hay thú yêu trong nhà .

      Ngày xưa có một câu chuyện vui về giống chó Dachshund này :
      " Thuở thế giới còn đang thời kỳ Chiến Tranh Lạnh giữa Mỹ và Liên xô . Hai anh này thấy tốn tiền tốn bạc vào cuộc vũ trang lực lượng bèn ngồi với nhau bàn ra một phương cách giải quyết mới : Đấu chó . Trong năm năm mỗi bên tuyển lựa gầy giống làm sao để đưa ra một tuyển cẩu to con khỏe mạnh . Bên nào thắng sẽ đè đầu bên kia , winner takes all .

      Người Liên xô  tìm đưọc một giống chó lai giữa hai giống Dobermans và Rottweilers . Sau cùng qua nhiều lần lai giống với giống sói sáu nanh của xứ Mông cổ lạnh giá , họ chỉ giữ lại con nào to nhứt khỏe nhứt , cho uống sữa voi pha với steroid cực mạnh . Và để giữ cho con chó này khỏi nhảy bổ ra cắn tầm bậy , người ta phải dùng đến hai lực sĩ đô vật điền kinh thế giới mới kềm hãm nó lại được .

      Đến ngày khai đấu trận cẩu quyền , người Mỹ dắt ra  một con chó Dachshund lạ lùng nhốt trong cái lồng sắt dài . Nó thủng thẳng bò từ từ ra với thân dài loẳng quẳng ba thước .

      Cả thế giới quan sát hai đối thủ tranh tài giữa hai cường quốc này , đều không khỏi thương hại cho con chó Mỹ này , to con lưng dài nhưng chậm chạp như rùa bò trái ngược với con chó Liên xô tai vễnh răng nhọn hoắc hung hăng sủa ầm ĩ . Khi cửa chuồng được mở , con chó sói Liên xô nhảy chồm tới vồ định cắn cổ con chó lưng dài , thì bỗng dưng con chó Mỹ há miệng táp nguyên chó sói Liên xô vào họng . Ăn chi mà không chừa đến một miếng nào vương vải sót lại .

      Anh Liên xô mắt tròn xoe , thắc mắc gào :
      - Thiệt không hiểu nổi . Chúng tôi đã mất bao năm lặn lọi mới tìm được giống cho sói tốt nhất , hung dữ nhứt đến loài cọp beo còn phải sợ . Mà sao lại đến thế này , chưa đầy một hiệp bị xơi tái nguyên con ?
      Anh Mỹ cười toe toét :
      - Có chi đâu , chúng tôi cũng mất bấy năm tìm được những bác sĩ giải phẩu danh tiếng thế giới về để hoá trang con cá sấu sông Nile thành con chó lưng dài Dachshund này .

      Bà nhà tôi bỗng lên tiếng :
      - Nghe cháu mua cho má cháu một con lông xù đến hơn ba trăm đô phải không  ? Dzà ! Uổng tiền quá . Bác có bà bạn trong hãng may nói ở đường Lancaster có chỗ cho free chó . Họ chích ngừa đàng hoàng , thiến đâu đó rồi mới cho người xin . Đâu nghe nói chừng 85 đô , còn có giấy khai sinh nữa .

      Doanh Doanh đưa mắt sang cậu con trai tôi , hai đứa vội đứng dậy và ra xe . Chừng đâu hai tiếng , hai cô cậu trở về tay không .
      - Con mới tới đó thấy một con chó xù lông trắng nhỏ xinh lắm . Nhưng người khác tới trước xin rồi .

      Qua mấy ngày sau con Linda xòe đưa tôi một miếng giấy , trên biên mấy chữ : "Give a kiss to her " (Gởi nụ hôn đến nó .) và nói :
      - Đây là của cô giáo dậy lớp 4 gởi cho con Bô Boa .
      - Sao cô giáo của cô biết , chắc con lại khoe ầm ĩ lên phải không ? Thế con có định xách con chó cho cổ xem không ?
      - Không được bố , nhà trường cấm mang chó đến . Con nghe nói nếu dắt chó ngang qua trường phải cầm tấm biển : "Beware of dog " (Coi chừng chó dữ ) .

      Tôi liếc nhìn xuống con chó phóc đang vẫy đuôi đang chăm chú nhìn ti vi :
      - Con này mà dữ gì , hù nó , nó chạy ngay .

      Linda cứ lắc đầu , nói :
      - Con nghe mấy đứa bạn nói lại hồi nào trong lớp có party . Mỗi đứa mang một món quà vào lớp học . Thằng John bố nó bán kẹo đầu đường cầm đưa cho cô giáo và cô giáo lắc lắc cái hộp đoán : "Phải kẹo sô cô lát không ? " Dạ , đúng . Sao cô biết hay quá vậy ? Con nhỏ Lisa má nó bán hoa ngoài chợ đưa một gói lên . Cô giáo xoay xoay cái hộp : "Trong này là những cành hoa hồng phải hông ? Còn em kia , Don bố bán rượu bia đầu phố . Để cô xem , hình như trong hộp này chảy ra ít nước . Cô nếm thử một tí , rượu sâm banh ? Thằng bé Don đó ngây người : "Ồ ! Thưa cô không . " Cô giáo tiếp tục nói : " Hay là rượu nho ? " Cuối cùng cô giáo buông xuôi : "Cô chịu thua rồi , trong này là cái gì vậy con ? " Là con chó con . "

      Tôi cười lớn , nói :
      - Vậy thôi tốt nhứt con để nó ở nhà .

      Đã hơn chín giờ tối , bà nhà tôi đi ra ngoài phòng khách thúc giục con Linda đi ngủ sớm để mai còn đi học . Bả quay trở vào , khều tôi :
      - Ông ra mà xem , nuôi chó để chó trông nhà , chứ bây giờ nhà mình con Linda còn đang ôm chó ru nó ngủ .

      Ầu ơ !
      Đêm khuya nhà trống canh ba
      Mẹ mày đi vắng còn tao với mày
      Vện ơi vện ngủ cho say
      Nửa đêm gà gáy có mày với tao

      Andy Tran
      21.9.07
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2007 02:37:22 bởi Tung Son >
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9