Nhớ người ta mà người ta đâu biết
Người hững hờ tôi chết từng khúc tim
Bản tình ca nhàu nát trong lặng im
Nến cháy mãi cũng nhòa tia hi vọng
Là con trai không có ai được khóc
Dẫu giọt sầu cứ chảy mãi vào trong
Đời lận đận duyên kiếp thì long đong
Đến chữ yêu cũng lòng vòng vô nghĩa
Nếu biết trước yêu là điều thấm thía
Thà ta về vui với văn rượu thơ
Nhả chút gấm từ kén tằm mộng mơ
Dệt thi ca quên hết cả tình hờ ...
Nhưng khổ nào hơn cái khổ nghiện đâu
Yêu người ta yêu đến mức nghiện rồi
Người xa cách hoa mắt vì nhớ khói
Lúc bên người say ngây ngất trên môi
....
Hỡi thuốc lào yêu dấu của tôi ơi