ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!
...........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 16:31:15 bởi Mỹ Trinh >
Vu vơ Người về nhặt nắng buổi chiều Chợt nghe gió hát hiu hiu bên lòng Bên này bên ấy còn mong Bên nào ấp ủ tình nồng thiên thu ... Người đi canh cánh lời ru Mây sa sương phủ trăng vu vơ sầu Chức - Ngưu sum họp mùa ngâu Người đi kẻ ở biết đâu tương phùng ... ONLY
Tự cảm Ta vụng dại nên yêu thương đi mất Hạnh phúc đợi chờ đã khuất tầm tay Thu sắp về... thu trải nắng cho ai Chỉ mình ta chơi vơi bên dĩ vãng Từ muôn thuở tình vẫn là trái đắng Tình dở dang... đau đớn gấp bội phần Ta yêu người... ta khao khát thành thân Người yêu ta... ta với người cùng khóc Ngang trái ấy chưa vô vàn vị ngọt Ta biết ta yêu sâu đậm thật lòng Ta biết người dâng hiến vẹn nguyên trinh Hợp rồi tan chẳng qua là định mệnh Thì mặc kệ chuyện mất còn, duyên nghiệp Ta cứ yêu như đã thuộc về nhau Phút giây nào cũng tha thiết ngọt ngào Phút giây nào cũng ngàn vàng in dấu Và mãi mãi người là nguồn thi hứng Cho ta say với nốt nhạc cung đàn Cho ta quên những bão tố trần gian Cho ta mơ chốn thiên đàng không tưởng Gọi tên người giữa tứ bề gió lộng Ta như nghe nước mắt chảy ngược dòng Ta biết người đang khắc khoải thương mong Còn lòng ta thì trùng trùng cuộn sóng Hỏi cao xanh có thấu niềm hoài vọng... Sao nỡ gây cách trở với chia ly Sương mù giăng khắp nẻo bước người đi Tuyết lạnh giá phủ vây đường trở lại Bến đợi chờ quạnh hiu mùa thu tới Lá vàng bay chới với giữa dòng trôi Lời hẹn nào tái hợp kiếp luân hồi Với một dấu hồng son bên ngực trái Ta yêu người... ta không chờ ngày ấy Muốn của nhau ngay khi ở kiếp này Mặc hóa công bày khổ ải chông gai Ta vẫn cứ mượn thơ dâng tình ái Ta vẫn cứ nói lời yêu bỏng cháy Cho thuyền mây phải run rẩy buông lơi Theo gió đi tận cuối đất cùng trời Để hai nửa được vẹn tròn tìm thấy _____________________ ONLY
Bài thơ hay lắm Onlyyou. Đã lâu không ghé, giờ vào nhà Only phá nè
NGƯỜI LÀ AI
Người la ai mang giọt buồn nức nở
Để ta nghe tim ứa vỡ lệ sầu
Mới ươm tình đã nghe những niềm đau
Người là ai giữa đêm thâu ta nhớ?
Người là ai mang tim lòng lạnh vỡ
Ta hoài mong một thuở bước bên người
Ta lặng thầm mơ những cánh hoa tươi
Một mai kia ta bên người mãi mãi
Tình yêu nào vương giọt sầu tê tái
Để tim người còn mãi một niềm đau
Ta ước mơ giúp người vơi những sầu
Để chợt thấy thu úa màu thay lá.
Cũng đành vậy ta người chia đôi ngả
Đời buồn vui tất cả đã xa mờ
Chỉ còn lại mộng ước chuyện tình thơ
Chỉ còn lại một đôi bờ ảo ảnh.
Biết về đâu giữa đêm sầu giá lạnh
Ta lang thang cô quạnh ngắm trăng tàn
Người và ta cách một chiếc cầu sang
Nên giọt nhớ còn vô ngàn ngăn cách. HoaBangTuyet
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/36301/DA890E7DFB314FD58619696C126E48C5.jpg[/image]
Vẫn như là...
Cánh cửa cuộc đời mới vừa hé mở
Ta vội vàng nuôi mộng lớn... ra khơi
Gặp sóng dữ... thuyền tròng trành nghiêng đổ
Ta lẻ loi trôi dạt giữa biển đời
Mộng hải hồ không e ngại chông gai
Dâu bể đoạn trường đã nếm nhiều rồi
Ở phía trước có muôn ngàn lối
Ta chỉ mong phải chọn một lần thôi
Ta chọn con đường lấp lánh mặt trời
Có vòng tay, có nụ cười chờ đợi
Trải hoa hồng đưa đón bước trang đài
Ta bất chợt lạc giữa miền sáng tối
Ta bỗng thấy thời gian trôi quá vội
Phút bên nhau... thương nhớ chẳng đủ lời
Mang tình yêu trọn vẹn hiến dâng người
Tim trỗi nhạc ghép thành vần nức nở
Như chưa lần khóc biệt ly dang dở
Hoa tình yêu cứ thắm đỏ nồng nàn
Cứ đam mê, cứ phơi phới xuân hồng
Gây nên nỗi bị đất trời ghen ghét
Như chưa lần qua đông sầu hiu hắt
Ấm vòng tay... tan chảy cả tuyết băng
Ngọt làn môi... mặt đất hóa thiên cung
Hết trăm năm... hẹn tương phùng kiếp khác
Như chưa lần gặp trái ngang xa cách
Lá mùa thu bắc Ô Thước tìm nhau
Giữ lửa lòng trong luyến ái khát khao
Duyên gặp gỡ đã định tình mai trúc
Như chưa lần sợ hoa tàn nắng tắt
Nhận và cho... vậy cũng đã đủ nhiều
Mây mơ màng dạo bước giữa ngàn sao
Gió vương vấn thì thào cùng cây cỏ
Như đã từng... vai kề vai tình tự
Hát ru nhau chờ quỳnh nở, trăng lên
Giấu làm sao yêu cháy bỏng hờn ghen
Ngăn sao nổi lệ nhớ nhung tha thiết
Sẽ mãi mãi là của em duy nhất
Người yêu ơi... anh mong thấy em cười
Thêm một lần được đón ánh ban mai
Là một lần sống vì em... người hỡi!
______________________
ONLY
Thơ của Hoa Băng Tuyết khiến người ta thèm quá này Hoa ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2008 10:29:16 bởi onlyyou >
hihihihi Only, tiếp nữa nè. chúc vui cuối tuần hen Thu Đã Về
Anh đã nghe thu về trước ngỏ
Sao lặng sầu đứng đó mà chi
Buồn vui cứ mãi ôm ghì
Mặc cho em đợi tim si khóc thầm
Anh đã nghe nhạc trầm tự khúc
Kìa thu về tấu khúc hoài mong
Tình anh như gió mùa đông
Để em mãi đợi buốt lòng người ơi.
Anh đã biết màu thời gian úa
Em lặng sầu đóng cửa tim yêu
Sao không về giữa những chiều
Để em lặng lẽ cô liêu đợi chờ.
Anh còn nhớ tình thơ năm cũ
Sao để nó héo rủ đợi chờ
Còn đâu đâu những mộng mơ
Còn chăng kỷ niệm lệ mờ mi cay.
Anh vẫn thế tháng ngày phiêu bạc
Giữa thu tàn, câu hát sầu buông
Mình em ngồi giữa chiều buồn
Mặc cho mắt lệ mãi tuôn giọt sầu.
Em đã biết thu tàn thu tới
Nên em chờ emđợi người ơi
Mặc thu vàng, lá thu rơi
Vẫn hoài mơ mãi khung trời có nhau. HoaBangTuyet 24/08/2008
Ngày ta có nhau Phố Hà Nội rợp màu cờ đỏ Gió hiu hiu mà ngỡ quân reo Mùa thu chiến thắng năm nào Còn vương hào khí năm châu nghiêng mình Kỷ niệm ngày hòa bình độc lập Niềm vui chung lan khắp trời Nam Chỉ anh đếm lá âm thầm Hôm nay đã được tròn năm yêu người Một năm qua bời bời thương nhớ Tơ hồng se duyên nợ tri giao Dù cho cách trở thế nào Vẫn không tắt nổi khát khao dâng tình Thu quyến rũ lung linh nắng tỏa Gió vờn mây lơi lả phiêu bồng Em trao nguyên vẹn trắng trong Anh say ngơ ngẩn trùng trùng đam mê Rồi mỗi độ đêm về trăng sáng Nghĩ đến em... cuộn sóng ghen hờn Tội cho gối chiếc chăn đơn Đâu hương trầm ngải, tay ôm ấm nồng Anh tìm thơ mơ màng môi thắm Anh gửi thơ thăm thẳm nhớ thương Gặp nhau chi để vấn vương Yêu em... dâu bể đoạn trường... vẫn yêu Anh chờ đợi mùa thêu áo cưới Được tình đầu - tình cuối thiên thu Còn đây êm ái khúc ru Một lần em tặng đủ cho cả đời ____________________ ONLY Ngày hôm nay thì Hà Nội thật sự đã vào mùa thu tháng tám rồi Hoa Băng Tuyết à. Phố mơ màng, người cũng mơ màng. Niềm vui, tình yêu như bản nhạc, như màu vẽ làm tăng thêm vẻ quyến rũ của mùa thu. ONLYYOU chờ Hoa về đây tiếp nữa nè, Hoa ơi!
Hoa Băng Tuyết mến, lâu quá mới gặp Onlyyou ơi, Phuongxa ghé qua đây chọc anh nè!
Thu tiễn em Ai rắc ngoài hiên mớ thu vàng Cửa chiều bỏ ngõ, gió lang thang Em tôi may áo viền mây trắng Để dành mai sớm bước sang ngang. Bẻ nhánh heo may cắm trên đồng đâu rồi diều giấy giữa mênh mông? Em giữ mùa mưa - bong bóng nước Mai gánh xuống đời - tan vỡ không? Bao lá vàng rơi gói chẳng vừa Chuyện tình ấp ủ chớm thu xưa Ghi trong nhật ký mùa hương cốm Vốn liếng theo chồng: cả đám mưa! Tôi đứng nghe chiều xuống lặng thinh Tay bắt bàn tay tiễn đưa mình Đường xa vạt ráng còn vương vướng Nhìn qua, thấy bóng... thảm hơn mình! Phuongxa
Thu qua mấy mùa Một mùa thu nữa mới vừa sang Có đủ heo may lẫn lá vàng Hoàng hoa đón nắng cười duyên dáng Thêm một thi nhân thả mơ màng Em mười tám tuổi... sắp sang ngang Bỏ lại sau lưng lạnh hôn hoàng Rủi - may phận số làm sao đoán Nguyện thề trọn kiếp vẹn tào khang Thương kẻ tình si lỡ mùa trăng Hết đời chưa tắt mộng chị Hằng Thơ viết đêm ngày thay áo ấm Mực nhuộm mắt môi tím ròng ròng Còn bao thu tới để mà mong Để nhớ thương nhau ở trong lòng Năm tháng không phai màu son thắm Tình sống trong tim... tình mãi nồng ______________________ ONLY Phuongxa em! Mời em ở lại đón thu vàng Trải lá em nằm đợi chờ trăng Phấn hương còn đọng trong nếp áo Vòng tay quân tử mộng bình an
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2008 17:49:36 bởi onlyyou >
........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 16:46:00 bởi Lam Hồng Minh >
Tận Tôi mang tình gói trọn vào câu chữ Có lẽ nào từ, ý biết ngụy trang Trái tim côi còn phủ trắng vành tang Và nước mắt chưa một lần gian dối Định mệnh nào khéo đưa đường dẫn lối Mịt mùng xa mà tới được với nhau Cắn môi đau rồi vẫn ngỡ chiêm bao Muôn cay đắng lẫn ngọt ngào đồng khởi Không thể trách đời vốn nhiều ngang trái Chẳng dám than phận mỏng lắm đọa đày Bởi thế thời là: phúc bất trùng lai Thì đành phải tự thân mình đứng dậy Đành chịu đau để khắc ghi mãi mãi Trong bàn tay có ngón ngắn ngón dài Được - mất gì cũng chỉ vậy mà thôi Đến cuối cùng lại trở về cát bụi Mộng yêu đương lặng chìm trong sầu tủi Em và tôi chia lối bởi vì đâu Phải chăng tôi chưa xứng mặt anh hào Hay quá khứ không thể nào bôi xóa Kể làm chi những yêu thương mong nhớ Nói thế nào tình cũng dở dang rồi Tiếc nuối nhiều sao bằng nước mắt rơi Giữ cho nhau lời tạ ơn sau cuối Em phương ấy đừng hờn chăn giận gối Lụa là kia còn vời vợi hương ai Mắt môi kia còn khao khát bời bời Muôn lỗi tại tơ trời se sai mối Mặc kệ tôi giữa lạnh lùng đêm tối Đày xác thân trong chìm nổi hồng trần Lệ đàn ông mặn hơn máu vạn lần Nhưng tôi vẫn vì em mà thao thức Mặc kệ tôi dưới thu tàn nắng tắt Đắp mộ hoa thương xót cánh chim chiều Đợi mỏi mòn trong khắc khoải cô liêu Yêu mãi yêu... dù em không chịu hiểu Mặc kệ tôi... mặc kệ tôi... đừng níu Còn được gì khi đã thiếu tình thân Không có em... ngày lịm tắt giữa chừng Không có em... thơ sai vần lạc điệu Tìm lại mình bằng men say của rượu Tôi dường nghe gió reo réo gọi tên Nghĩ cho nhau thì nhất định phải quên Nỗi niềm riêng phải ngủ yên dĩ vãng Vĩnh biệt tình yêu ngọt ngào lãng mạn Vĩnh biệt mùa thu kỷ niệm chiều nao Mặc kệ tôi viễn mộng thuở ban đầu Mặc kệ tôi với niềm đau chôn giấu ONLY Lam Hồng Minh ơiiiiiiii được thấy em mừng muốn khóc, tôi viết ngay bài thơ để khỏa lấp nỗi sợ em vội vàng đi mất. Trong mạng lưới toàn cầu huyền ảo này, không cách núi ngăn sông, không ranh giới thời gian và khoảng cách vậy mà sao khó thăm nhau đến vậy ư. Em có thể nào giúp tôi hiểu cái sự "được phép" ấy có nằm trong ý niệm tình người yêu nhau không. Thơ này tôi viết với em để gọi là thơ thôi nhé, đối xử với thơ ấy ra sao là quyền của em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 00:39:42 bởi onlyyou >
...........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 16:47:08 bởi Lam Hồng Minh >
Ngày ta có nhau
Phố Hà Nội rợp màu cờ đỏ
Gió hiu hiu mà ngỡ quân reo
Mùa thu chiến thắng năm nào
Còn vương hào khí năm châu nghiêng mình
Kỷ niệm ngày hòa bình độc lập
Niềm vui chung lan khắp trời Nam
Chỉ anh đếm lá âm thầm
Hôm nay đã được tròn năm yêu người
Một năm qua bời bời thương nhớ
Tơ hồng se duyên nợ tri giao
Dù cho cách trở thế nào
Vẫn không tắt nổi khát khao dâng tình
Thu quyến rũ lung linh nắng tỏa
Gió vờn mây lơi lả phiêu bồng
Em trao nguyên vẹn trắng trong
Anh say ngơ ngẩn trùng trùng đam mê
Rồi mỗi độ đêm về trăng sáng
Nghĩ đến em... cuộn sóng ghen hờn
Tội cho gối chiếc chăn đơn
Đâu hương trầm ngải, tay ôm ấm nồng
Anh tìm thơ mơ màng môi thắm
Anh gửi thơ thăm thẳm nhớ thương
Gặp nhau chi để vấn vương
Yêu em... dâu bể đoạn trường... vẫn yêu
Anh chờ đợi mùa thêu áo cưới
Được tình đầu - tình cuối thiên thu
Còn đây êm ái khúc ru
Một lần em tặng đủ cho cả đời
____________________
ONLY
Ngày hôm nay thì Hà Nội thật sự đã vào mùa thu tháng tám rồi Hoa Băng Tuyết à. Phố mơ màng, người cũng mơ màng. Niềm vui, tình yêu như bản nhạc, như màu vẽ làm tăng thêm vẻ quyến rũ của mùa thu. ONLYYOU chờ Hoa về đây tiếp nữa nè, Hoa ơi!
Đọc thơ của Onlyyou làm cho Hoa nhơ Hà Nội quá. Nhớ một năm Hoa lang thang quanh Hà Nội vào ngày sinh nhật của mình, buồn nhớ chơi vơi. Nơi ấy giờ là một kỷ niệm khó quên của Hoa. Một Chiều Thu Hà Nội Có một thu vàng Hà Nội phố Ngẫn ngơ ai cố nhủ lòng mình Đừng buồn lệ đẫm môi xinh Vẫn nghe nghe trái tim mình nhói đau .