ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!
Hư hao Em hờn em giận bởi vì đâu Bởi nắng mùa xuân rất tươi màu Bởi hoa cùng lá đùa với gió Hay bởi thơ anh quá ngọt ngào Này em... mình cũng đã hiểu nhau Bước đường tình ái vốn chênh chao Một lời chưa ngỏ nhưng lòng vướng Thương mãi thương hoài đến ngàn sau Thì xin em nhé... đừng giận lâu Hồn anh hoang lạnh chất ngất sầu Mỏi mòn chờ đợi rồi lo lắng Mềm môi cay đắng trắng canh thâu Hỡi em... ngày tháng sẽ qua mau Chớ kể tương lai như thế nào Chỉ biết dòng đời tương ngộ khó Đọng lại vô cùng giọt hư hao ONLY
Trống vắng Nghe từng hơi thở lẫn vào sương Cung oán đàn ai vướng đoạn trường Phải người lữ thứ tha hương Đêm đông hiu quạnh nhớ thương quê nhà Nét khuê các đã pha màu tuyết Vẻ trang đài thẹn nguyệt nhường hoa Tháng ngày qua lại lại qua Chẳng còn đâu những ngọc ngà xuân xanh Không thể bắt biển tình im sóng Chẳng làm sao hết mộng thôi mơ Dù cho mây gió hững hờ Chưa từng bôi xóa ngày xưa nồng nàn Tổ Quốc đã vạn lần xa cách Cõi vô thường sắc sắc không không Cũng đành phím lạnh tơ chùng Gửi thân xứ lạ não nùng lắm thay ONLY r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 03:34:02 bởi Huyền Băng >
Mềm Cánh chim bằng bay đã mỏi Cố tìm khoảng sáng mong manh Muốn nghe lời yêu thương gọi Để xua bóng tối mịt mùng Trăm năm lỡ làng bến mộng Đường mây trắc trở bão bùng Lối về nhạt nhòa khói sóng Chẳng tìm đâu bạn tình chung Xa xa triền dốc uốn quanh Rừng đang vào mùa thay lá Không chọn nhưng cần nơi trú Mệt nhoài giấc ngủ chưa thành Ngày mai giữa chốn bụi hồng Vẫn cuộc hành trình đơn lẻ Thả bóng qua cầu quên nhớ Là sẽ không còn đớn đau ONLY
Trích đoạn: onlyyou
Ai hoài
Hà Nội chiều đông tràn nắng vàng
Theo từng cơn gió bước chân hoang
Cái rét ơ hờ luồn tay áo
Như là vết cứa của thời gian
Lòng người đâu nào dám dửng dưng
Tiếng gọi mùa xuân nghe rất gần
Vạn vật xôn xao thay áo mới
Tình riêng hờn tủi luống bâng khuâng
Vẫn là phố ấy với đường quen
Hàng cây cổ thụ dáng nghiêng nghiêng
Vạt cỏ xanh non êm đềm lắm
Mà sao như đã lặng lờ quên
Còn lại điều chi tạ lỗi xuân
Hoa đào năm ngoái đã thôi hồng
Tổ ấm thân thương chưa an giấc
Hà Nội dấu yêu... ai hoài mong
ONLY
Thôi Nhé Anh! Thôi nhé anh, xin đừng buồn chi nưã
Đừng ai hoài bên song cưả muà Xuân
Anh thấy không hoa lá cũng ân cần
Vươn chồi nụ tìm đến gần nhau đó... Cánh thư xinh thay em chờ trước ngỏ
Sao không thèm mở đọc mà hoài ai
Nhìn thiên hạ rồi buông tiếng thở dài
Mà đâu biết tình em cài trong ấy... Ơi anh Hà Nội...nhớ anh...nhớ mãi...
Nhưng Paris em cách trở trùng khơi
Nghe tiếng xuân réo rắc ở bên trời
Nôn nao lắm! biết làm sao anh hỡi... Cho dù đường xa, tình không vời vợi
Thôi nhé anh, đừng hờn dỗi mà chi
Hãy cùng em...đừng bỏ lỡ xuân thì
Gieo hạt mầm cho tình thi nẩy lộc Sương Anh Eo ui...cuối năm sao trông ông Thầy cuả em có vẻ bùn dữ dzị...cho ra một loạt thơ...cảm...hông hà...hèn chi học trò hai hôm nay bị ách xì wài...hổng lẽ thầy sợ năm cũ qua, chuyện tình cũng đi theo lun nên mún níu kéo..."thời gian ơi...xin dừng lại, cho đôi tình nhân yêu trong muộn màng đừng khóc ly tan...." hả....
Mùa xuân chín Như đã thấy xuân đang vào độ chín Nắng tươi hồng, cây óng ả xanh non Thoảng gió đưa hương man mác trong hồn Khắp thiên nhiên căng tràn trề nhựa sống Như đã thấy lời yêu thương nồng ấm Vọng từ em đầy chất ngất nhớ nhung Đến cùng anh qua khoảng cách nghìn trùng Tô thắm lại một khung trời xuân mộng Như đã thấy em ở gần gần lắm Nước dòng Seine hòa nhập với sông Hồng Tháp Eiffel soi bóng xuống Tây Hồ Luxembourg kề quảng trường Tháng Tám Cảm ơn em... dù ở xa vạn dặm Vẫn hướng về ba sáu phố Thăng Long Mời em qua cầu Thê Húc ghé thăm Đền Ngọc Sơn giữa Hồ Gươm xanh thẳm Anh sẽ quên những nỗi đau thầm lặng Quên mùa đông còn băng giá trong lòng Có khi nào lời thơ vướng gió giông Thì cũng tại biển tình cuồn cuộn sóng Cảm ơn em cho anh nguồn hy vọng Thấy tình người thật vô tận vô cùng Nhận cánh thư mà xao xuyến bâng khuâng Nghe rưng rưng lệ vui mừng cảm động ONLY Học trò xươn iêu wi' woái... cho thầy xin xin đi mà... đừng ách xì... thầy đau lòng mà... cũng là vì... là... rằng "Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời... Mà sao không đưa được đoạn đường em đi?... Anh nói sẽ ôm em khi gió đông về...Mà giờ đây một mình em đứng trong mưa..."
Trích đoạn: onlyyou
Hư hao
Em hờn em giận bởi vì đâu
Bởi nắng mùa xuân rất tươi màu
Bởi hoa cùng lá đùa với gió
Hay bởi thơ anh quá ngọt ngào
Này em... mình cũng đã hiểu nhau
Bước đường tình ái vốn chênh chao
Một lời chưa ngỏ nhưng lòng vướng
Thương mãi thương hoài đến ngàn sau
Thì xin em nhé... đừng giận lâu
Hồn anh hoang lạnh chất ngất sầu
Mỏi mòn chờ đợi rồi lo lắng
Mềm môi cay đắng trắng canh thâu
Hỡi em... ngày tháng sẽ qua mau
Chớ kể tương lai như thế nào
Chỉ biết dòng đời tương ngộ khó
Đọng lại vô cùng giọt hư hao
ONLY
Khâu vá hư hao
Những đêm về khâu vá hư hao
Chìm khoảng vắng lau dòng dư lệ
Anh đừng buồn cho lòng tê tái
Cho bài thơ lem dấu hôn mê
Còn đêm này gom trời trăng sao
Mềm quá vòng tay siết ngọt ngào
Em trở lại vá đời cô lữ
Từ kiếp nào cho đến ngàn sau
Còn những nghìn đêm về với nhau
Xin quên anh nhé lau giọt sầu
Vun đất xới tình hoa mai nỡ
Cùng đón xuân hương sắc tươi màu
Màn sương đêm tan trong nắng mai
Hư hao vá lại tay tìm tay
Thơ cận kề thơ mùa tương ngộ
Em ở bên anh tháng ngày dài...
Mỹ trinh
Biết là ông thầy hết buồn rồi nhưng Mỹ Trinh muốn về để chia vui, để cho vui cộng vui sẽ càng vui nhe người thơ.... Cho MT xin đi ...đừng có khóc nữa nha anh....
Mong Chờ đêm xuống cho lòng tĩnh lặng Cho vơi đi những hận cùng sầu Cho mờ phai cay đắng đớn đau Để vần thơ tươi màu ấm áp Lời yêu thương chan đầy nước mắt Giọt hư hao thấm mặn môi mềm Sóng nhớ nhung lớp lớp tầng tầng Chỉ thơ hiểu lòng anh tan vỡ Se chỉ thắm chong đèn khâu vá Những mong là tình nở hoa mơ Đến ngàn sau còn đợi còn chờ Anh với em tròn duyên đôi lứa Gọi xuân về ươm mùa tương ngộ Uống sương rơi trên búp lá non Nghe lời ru tưới mát tâm hồn Anh vẫn mong... còn mong em mãi ONLY Mỹ Trinh ơi... ONLY đâu có khóc đâu... chỉ là cười trong nước mắt mà thôi...người ạ
Vào mùa Hạ đang dần khép cửa Thu đã đến rất gần Hoa phượng tím dỗi hờn Để cổng trường quạnh vắng Tường vôi loang loáng nắng Bàn ghế khẽ trở mình Thấp thoáng bóng học sinh Ôn bài trong thư viện Ngày khai trường sắp đến Em... áo trắng thiên thần Tóc đuôi gà bướng bỉnh Mắt môi cười lung linh Mùa năm nay không anh Xin em đừng buồn nhé Đừng khóc thầm lặng lẽ Khi tình cờ đọc tên Góc giảng đường thân quen Sẽ có thêm người mới Anh lạc loài vô duyên Chẳng dám mong em đợi Lời từ ly sau cuối Theo mùa đông xa rồi Còn vết thương buốt nhói Nằm sâu trong tim côi Cũng xin em đừng hỏi Kẻo bão nổi tơi bời Nghe tiếng lòng anh nói Chỉ yêu em mà thôi ONLY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2009 23:16:44 bởi onlyyou >
Và Anh hãy Mong
Anh mong gì khi cuối tuần chưa dứt
Cô học trò thở nhẹ khỏi trả bài
Xin đừng mong cho chiều về thổn thức
Chủ nhật buồn vì ngày vắng bóng ai
Anh mong chi sách vỡ buồn lạnh ngắt
Nắng không về thứ bảy chớm ngu ngơ
Em nghe như sầu dâng lên mi mắt
Đường chiều nay ôi... vắng vẻ lặng lờ !
Anh đã mong gì khi bóng xuân đi
Ngây thơ chết trên bờ môi vụng dại
Góc khuất bên đời xa xôi trường kỷ
Người xa người lạc lõng góc mờ phai
Và anh hãy mong về phương trời ấy
Có người em lặng lẽ đếm sầu thương
Gởi hồn xa về chốn cũ chiều mây
Tìm quanh quẩn dấu bụi mờ vương vấn
Mỹ Trinh
Mỹ Trinh định hỏi ông thầy ONLY này, thầy có bao nhiêu học trò... ? Đố thầy còn nhớ Mỹ Trinh có học qua trường này chưa hỉ, bây giờ xin vào học có thễ chưa kà....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 23:52:14 bởi Mỹ Trinh >
Phai
Người về phía ấy khuất ngàn mây
Cõi tịnh thiền không lắng đọa đày
Trả hết nợ trần duyên với nghiệp
Xóa sạch dư hương đúng hay sai
Mặc kệ trùng dương chơi vơi sóng
Chẳng màng nhân thế lẻ loi ai
Đoạn trường khép lại câu từ giã
Khóc cười chi nữa cũng tàn phai
ONLY
TÀN
Khóc cười chi cũng đã phai tàn
Mộng xưa chẳng có chút bình an
Trả hết cho người bao ngày tháng
Giữ lại tim côi chút bẽ bàng
hết ý viết tiếp rồi Onlyyou oi
Trống vắng
Nghe từng hơi thở lẫn vào sương
Cung oán đàn ai vướng đoạn trường
Phải người lữ thứ tha hương
Đêm đông hiu quạnh nhớ thương quê nhà
Nét khuê các đã pha màu tuyết
Vẻ trang đài thẹn nguyệt nhường hoa
Tháng ngày qua lại lại qua
Chẳng còn đâu những ngọc ngà xuân xanh
Không thể bắt biển tình im sóng
Chẳng làm sao hết mộng thôi mơ
Dù cho mây gió hững hờ
Chưa từng bôi xóa ngày xưa nồng nàn
Tổ Quốc đã vạn lần xa cách
Cõi vô thường sắc sắc không không
Cũng đành phím lạnh tơ chùng
Gửi thân xứ lạ não nùng lắm thay
ONLY
Hoang Vắng Nghe chừng nỗi nhớ hồn chua xót Tìm đâu vị ngọt quên niềm đau Ta người cách một nhịp cầu Đành thôi lặng lẽ ôm sầu thế thôi. Đông đã tàn tuyết hoa rơi rụng Người xa người hồn cũng sầu vương Xa rồi bóng nhỏ thiên đường Xa luôn bóng nhỏ quê hương đợi chờ. Không thể bắt mưa ngừng rơi đó Không thể bảo nắng bỏ trưa hè Trong miền ký ức chợt nghe Giọt sầu rơi giữa tiếng ve não lòng. Hoang vắng quá những dòng ký ức Lời yêu thương ray rức cả lòng Vô thường sắc sắc không không Gởi vào nỗi nhớ chớm đông lệ nhòa HoaBangTuyet
Hoa ghé vào thăm và chúc xuân Onlyyou luôn nhé. Chúc Onlyyou một năm mới thật nhiều niềm vui-bình an và hạnh phúc nhé! Chúc Xuân Năm cũ bao buồn vui Gởi bay vào trong gió Nếu lời thương chưa ngỏ Giữ lại đó người ơi... Quên đi giọt sầu rơi Cùng bao lời gian dối Buồn vui không có tội Đừng giận dỗi nhé người. Nào mau nhoẻn môi cười Như hoa tươi đang nở Dẫu đời nhiều cách trở Xin hãy nhớ về nhau. Năm cũ bao nỗi sầu Hãy quên mau người nhé Chúc xuân này lòng sẽ Đầy ắp những niềm vui. HoaBangTuyet
Trích đoạn: Hoa Băng Tuyết
Phai
Người về phía ấy khuất ngàn mây
Cõi tịnh thiền không lắng đọa đày
Trả hết nợ trần duyên với nghiệp
Xóa sạch dư hương đúng hay sai
Mặc kệ trùng dương chơi vơi sóng
Chẳng màng nhân thế lẻ loi ai
Đoạn trường khép lại câu từ giã
Khóc cười chi nữa cũng tàn phai
ONLY
TÀN
Khóc cười chi cũng đã phai tàn
Mộng xưa chẳng có chút bình an
Trả hết cho người bao ngày tháng
Giữ lại tim côi chút bẽ bàng
Thì thôi đừng trách đừng hờn oán
Cũng mong không hận không dối gian
Tại thiên nên nỗi tình dang dở
Kiếp này đành chấp nhận ly tan
hết ý viết tiếp rồi Onlyyou ơi
Hoa Băng Tuyết muốn thêm ý nào nữa không
ONLY đã bắt đầu cảm nhận một mùa xuân mà Hoa muốn dành cho ONLY ở đây... xa muôn trùng xa mà như gần quá đỗi... hẹn Hoa một ngày nắng mới... có bước chân lãng khách muốn tìm thăm... mong là Hoa còn để ngỏ cửa đợi chờ... Nơi đây, với bản nhạc còn chưa phai dấu mực... ONLY gửi tới Hoa lời chúc thân thương của năm mới Nhạc xuân Say ngủ cùng mùa đông Quên xuân đã rất gần Lời chúc mừng gửi muộn Những mong người cảm thông Ngón tay dạo bản đàn Vang trong tim lời hát Nốt trầm ngân dìu dặt Từng cung bậc dịu dàng Xuyến xao tiếng thời gian Phím thăng dào dạt sóng Dĩ vãng là khoảng lặng Cứ chờ đợi mông lung Xuân chứa chan hy vọng Hạnh phúc và bình an Xuân đan thơ kết nhạc Giọt mưa nắng nồng nàn ONLY
ONLY .... xin chúc anh một năm an lành vui tươi và hạnh phúc....
Chúc Xuân
Chúc anh lục bát vui xuân
Vàng xanh tím đỏ tình thân đậm màu
Buồn ơi xin vẫy tay chào
Tay trong tay nắm ngọt ngào ước mơ
Chúc anh đầy ắp tình thơ
Nhớ quên như vẫn còn chờ bút nghiên
Chúc xuân về với mọi miền
Bổng trầm thơ hat ru miên man tình
Chúc anh ấm nắng thủy tinh
Mưa rơi tươi mát niềm tin bốn mùa
Xuân về kỷ niệm đong đưa
Đồi xanh gió núi vẫn xưa vẫn hoài...
Hoài thương nắng ấm ban mai
Cỏ thơm đùa gió mây cài tóc thơ
Hương xuân ngan ngát đợi chờ
Vui, vui anh nhé ngu ngơ xuân về...
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2009 01:42:31 bởi Mỹ Trinh >
Và Anh hãy Mong
Anh mong gì khi cuối tuần chưa dứt
Cô học trò thở nhẹ khỏi trả bài
Xin đừng mong cho chiều về thổn thức
Chủ nhật buồn vì ngày vắng bóng ai
Anh mong chi sách vỡ buồn lạnh ngắt
Nắng không về thứ bảy chớm ngu ngơ
Em nghe như sầu dâng lên mi mắt
Đường chiều nay ôi... vắng vẻ lặng lờ !
Anh đã mong gì khi bóng xuân đi
Ngây thơ chết trên bờ môi vụng dại
Góc khuất bên đời xa xôi trường kỷ
Người xa người lạc lõng góc mờ phai
Và anh hãy mong về phương trời ấy
Có người em lặng lẽ đếm sầu thương
Gởi hồn xa về chốn cũ chiều mây
Tìm quanh quẩn dấu bụi mờ vương vấn
Mỹ Trinh
Phố chiều Chủ nhật bây giờ nhạt nhòa trống vắng Không đợi chờ, chẳng mơ mộng hẹn hò Chuông giáo đường vọng từng hồi buồn nhớ Như tiếng lòng nức nở giữa hư vô Chiều bơ vơ như kẻ lạ không nhà Bước lạc lõng bên dòng người hối hả Thấy nhịp thở không còn theo kịp phố Chỉ muốn nghe ai đó gọi tên mình Chiều ơ thờ mỏi mệt dưới sương giăng Lòng cứ nghĩ đến nơi nào xa lắm Bài học cuối ngủ trên cành phượng tím Mấy mươi năm sau nữa sẽ còn gì... Yêu một lần rồi thành kẻ tình si Phố thao thức hoang mê từng đêm lạnh Vẫn hiểu rằng ngày mai trời lại sáng Nhưng dư âm là dòng chảy không ngừng ONLY Mỹ Trinh định hỏi ông thầy ONLY này, thầy có bao nhiêu học trò... ? Đố thầy còn nhớ Mỹ Trinh có học qua trường này chưa hỉ, bây giờ xin vào học có thễ chưa kà....
Học trò của ONLY toàn là những người vừa siêng vừa hiền không à... vậy nên ONLY đau đầu lắm... nhớ quên quên nhớ suốt thôi... Mỹ Trinh nhớ điều gì thì hãy nhắc ONLY với nhé
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: