ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!
Ngũ ngôn Như ngày không có nắng Cây rũ lá xanh xao Trời giăng giăng mây xám Khúc từ ly nghẹn ngào Như đêm chìm giông bão Vần thơ say chén sầu Bóng cúi nhìn trầm lặng Đợi chờ phép nhiệm màu Như biển sóng cồn cào Ru nghìn đời chưa cạn Phút canh tàn nguyệt tận Hoang mang lạc chiêm bao Như muôn nỗi thương đau Tan vỡ mộng tình đầu Buồn miên miên vô hạn Phím tơ thấm máu đào Như nước chảy chân cầu Mỏi mòn trong cõi tạm Nghe lạnh lùng xâm chiếm Khi đời anh vắng em ONLY
Vắng Sầu cay một chén uống chưa say Trăm nhớ nghìn thương rót thật đầy Sương xuống lan tràn đêm vọng nguyệt Lệ rơi lã chã mắt trông ai Vọng tiếng hắt hiu đầu ngọn gió Tưởng hình nhòa nhạt cuối chân mây Không gian huyền ảo u tịch quá Đối bóng gieo vần thơ cảm hoài ONLY Tìm
Tìm về một khoảng nhớ hương say
Tay với tìm tay khoảng trống đầy
Nắng rã buồn hiu chiều quạnh vắng
Trăng hồng ngũ trọ tối chờ ai
Môi yêu khép chặt đời mưa gió
Mắt nhớ đăm chiêu đỉnh trời mây
Mộng khép đường mơ lần ngõ tối
Trăm thương nghìn nhớ nỗi u hoài
Mỹ Trinh Nồng nàn Thơ, họa ru hồn ngẩn ngơ say Còn nghe thương nhớ chất ngất đầy Ước ngọc mơ ngà nao nao dạ Trao tình gửi ý ngả nghiêng ai Xuân trải hương xuân chan chứa nắng Người dõi bóng người ngút ngàn mây Nồng nàn si khúc trăm năm đợi Duyên kiếp luân hồi tìm nhau hoài ONLY
Ấm áp
Vẫn nhớ hôm nào nhắp chén say
Nồng nàn ấm áp vẫn còn đầy
Hương tình thắm thiết hồng xuân mới
Tóc gió ngọt ngào xanh mắt ai
Từ ấy xôn xao lòng trải nắng
Như hoài lưu luyến vọng ngàn mây
Tình xuân sắc biếc hoa hồng nở
Còn mãi trong ta điệu nhớ hoài
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2009 00:23:59 bởi Lam Hồng Minh >
... nghe Lam Hồng Minh gọi Lion yêu dấu còn ngọt ngào hơn nữa cơ... Trinh làm sao gọi Minh về cho ONLY... điiiiiii... nhanhhhhhhhhhhh Lion yêu dấu ơi... Nghe anh gọi ba giò bốn cẳng chạy về cái ù... sau lưng tốc bụi cát mù trời rồi đó... giờ anh đền cho Minh cái gì đi hé ??...
Gọi người yêu dấu
Gọi người yêu dấu thuở ban đầu
Bao mùa lá rụng lấp bể dâu
Còn không anh hỡi mùa yêu dấu
Có hẹn trăm năm đến bạc đầu
Gọi người yêu dấu mãi về đây
Chiêm bao xây mộng chén nồng say
Chờ trăng vàng ngọt soi non nước
Sông núi bên ta tình thật đầy
Gọi người yêu dấu chìm hôn mê
Nhúm lửa mùa đông dưới trăng thề
Bên nhau sưởi ấm tình năm tháng
Chờ gót xuân về dạo sơn khê
Gọi người yêu dấu mê vẫn mê
Đâu quảng xa xôi tình lại về
Chờ Thu mở cửa mơn man gió
Chờ tình vai sánh trên đường quê
Gọi người yêu dấu về thật gần
Tha thiết còn hoài thơ nhạc ngân
Nồng nàn như thuở ban đầu ấy
Và mãi về sau đã bao lần...
Lam Hồng Minh
Anh đền cho em Anh đền cho em vòng tay ôm Yêu thương tha thiết mộng êm đềm Lơi lả trăng mây tràn khao khát Ấm áp đê mê giọt tình vương Anh đền cho em ngọt môi hôn Nồng nàn si khúc điệu nghê thường Xuyến xao từng nhịp tim dồn dập Hơi thở quyện hòa lạc thiên đường Anh đền cho em vạn sắc hương Kiêu sa lộng lẫy chốn cung hoàng Gọi nhau một tiếng ơi... chàng... thiếp Quên hết bể dâu lẫn đoạn trường Anh đền cho em tiếng tơ lòng Khắc khoải đêm về nhớ cùng mong Sầu dâng chất ngất rưng rưng lệ Nghe buồn tê dại lạnh lùng đông Anh đền cho em cánh thư hồng Tim nhỏ máu đào mới viết xong Thơ đong muôn nỗi tình chan chứa Gửi đến ru em say giấc nồng Hỡi em... muốn anh đền nữa không ONLY Lam Hồng Minh đã hài lòng chưa... có đi hoài không nhớ thương gì nữa hay không...
Nhớ nhung Nào em... nâng chén ta cùng say Mắt chìm trong mắt nhớ nhung đầy Chơi vơi mộng mị chờ đợi sáng Khắc khoải mơ màng gọi thầm ai Mòn gót thời gian mưa với nắng Mỏi bước phong trần gió cùng mây Từ bi hỉ xả êm đềm sống Hạnh phúc trăm năm thắm thiết hoài * ONLY * thơ Lam Hồng Minh
Gieo vần sáu chữ gọi thơ Em không về bên anh nữa Cũng chẳng nói lời từ ly Cuộc đời ngược xuôi trăm hướng Làm sao theo dấu thiên di Mắt buồn cạn khô dòng lệ Nghe lòng nguội lạnh ơ hờ Đã đành đắng cay dâu bể Vẫn khó mà quên ngày xưa Khi tình còn dâng chan chứa Con tim yêu quá dại khờ Cứ đau âm thầm lặng lẽ Si si dại dại đợi chờ Người ơi... anh có lỗi gì Yêu em với từng hơi thở Chưa lần dối gian thất hứa Lửa hương ân ái nồng say Cho em xuân mộng trăng mây Cháy bỏng đam mê khao khát Ước mơ đi cùng trời đất Có nhau trọn kiếp ngọt ngào Mãi yêu em như ban đầu Nhớ nhung gửi vào câu chữ Tên em nằm trong thi tứ Anh ghép dòng thơ sáu từ ONLY
Trích đoạn: onlyyou
Còn lại
Theo mải miết dòng trôi không giới hạn
Chợt nhận ra năm tháng chỉ phù du
Thời gian đã in hằn lên vết tích
Còn lại ngọt ngào một thoáng hư vô
Là một thoáng say dập dồn hơi thở
Môi hôn nồng nàn lau giọt châu sa
Chỉ khoảnh khắc...tận cùng yêu thương nhớ
Khoảnh khắc này mãi mãi chẳng phai mờ
Còn lại giấc mơ về ngày tương tụ
Nghiêng lòng đêm hứng sương đọng bờ mi
Sương trinh nguyên trong trắng nụ xuân thì
Soạn thi khúc dạo bản đàn tuyệt mỹ
Hát ru em hết một thời thiếu nữ
Ru mây mưa êm ả bước phiêu bồng
Sương tuyết chơi vơi, sóng gió chập chùng
Vẫn còn lại ngập tràn hương trầm ngải
Và hòa quyện giữa triêu dương rực cháy
Giọt tiêu dao thánh thót chảy về nguồn
Gặp được nhau là ân phước cửu trùng
Hoa tình nhân nở từ trong tiềm thức
Là anh biết em nhớ nhung khao khát
Lời vô ngôn lặp lại mấy ngàn lần
Như vần thơ nhuộm sắc tím hoàng hôn
Còn tất cả... dù nói... quên đi nhé
Còn tất cả... thôi... đừng hờn giận nữa
ONLY
Khi con tim còn gõ nhịp gieo vần là yêu thương thấm vào từng câu chữ... Nói nghìn lần mà không nghe xưa cũ... lời trần tình như thác lũ vọng về... Yêu còn yêu... ơi... nỗi nhớ chia xa...
Rất ngọt ngào Mỹ Trinh à... nhưng... nghe Lam Hồng Minh gọi Lion yêu dấu còn ngọt ngào hơn nữa cơ... Trinh làm sao gọi Minh về cho ONLY... điiiiiii... nhanhhhhhhhhhhh
Ru vào tim anh
Có khi nào anh đọc lại bài thơ cũ
Vết tích buồn nằm đau rát thịt da
Như lằn roi quất vào miền kí ức
Nghe trong tim đau nhói những chiều tà
Gom lại những thật thà làm hương vị
Đắng cay nhiều nên khao khát dâng lên
Một thoáng mơ như sóng đánh vào bờ
Niềm vui ghé bọt tung vài khoảnh khắc
Một thoáng cúi đầu chiều về lạnh ngắt
Nghìn giọt sương rơi lên mảnh vai gầy
Tuyệt vời nỗi đau... tuyệt vời nỗi nhớ
Là những khi thơ khóc ở trên mây
Anh hãy ru em triệu vần thơ nữa
Đưa em về nằm yên ngủ trong tim
Hình bóng em len vào từng mạch máu
Hòa linh hồn hai hơi thở trong nhau
Còn lại đây lửa lòng nguồn âm ấm
Nung tình xưa vần thơ cũ nằm lòng
Còn lại đây khung trời xưa tím thẩm
Màu nhớ nhung pha vào chén rượu nồng
Em đọc hoài những vần thơ hai đứa
Còn nghe anh ray rứt kể về nhau
Bao mùa đông vẫn như chưa đong lạnh
Bao mùa xuân hoa vẫn nở ngọt ngào...
Mỹ Trinh
ONLY ơi... Để cho bé Lam Hồng Minh gọi anh bằng yêu dấu đi nha... Mỹ Trinh làm thơ âm thầm được rồi...Lát nữa bé ấy nghe được sẽ giận anh đấy và giận luôn MT tội nghiệp lắm anh ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2009 06:17:54 bởi Mỹ Trinh >
Vẫn hoài ru em Có những khi nhớ nhung về bên gối Nước mắt rơi tê tái giọt sầu đông Anh lật tìm bài thơ ngày xưa cũ Rồi nghe lòng đau đớn gấp bội phần Từng con chữ là tình nồng vương vấn Của yêu thương thăm thẳm góc buồng tim Thuở ban đầu còn vụng dại luật niêm Chỉ biết nghĩ hiến dâng cho trọn vẹn Để bây giờ vết roi còn hằn sẹo Chẳng dám tin tất cả đã qua rồi Chưa từng quên lời nào đã trao lời Không hiểu nổi... từng viết nhiều đến vậy Ngày vẫn sang sau đêm dài khắc khoải Như thiên thu trời đất chẳng đổi dời Như bốn mùa đủ nắng trải mưa rơi Hỡi vạn vật... sao an nhiên quá đỗi Và em nữa... có nghe anh muốn nói Từng dòng thơ là tiếng gọi tình xưa Anh đã hứa viết cho em vừa đủ Để suốt đời không xa xót giã từ Để suốt đời còn tuyệt vời nỗi nhớ Linh hồn anh gửi lại cõi hư vô Kết vần thơ ru em tròn giấc ngủ Mãi mãi như mình đã thuộc về nhau ONLY Nghe Mỹ Trinh than tội nghiệp mà thơ cũng biết đau nè... ONLY có hiểu mà... tình câm nín mới thật là tình lắm...
Tình ơi Một thuở yêu người thơ với thơ Nhớ thương mòn mỏi tháng năm chờ Nét mực phôi pha cùng sương gió Đọng lại hoàng hôn thoáng hững hờ Đọng lại trong lòng giọt mưa thu Thánh thót đêm về khúc niệm từ Thơ viết đôi dòng còn dang dở Đã nghe trăn trở lỗi đường tơ Thơ viết cho người phía trời xa Heo may cuốn lá gọi giao mùa Không gian nồng đượm hương hoa sữa Mắt buồn dõi bóng trăng nhạt nhòa Thơ dệt tiếng lòng lúc nguyên sơ Bồi hồi xao xuyến nhớ người ta Sóng dâng dào dạt tròng trành chữ Nghiêng ngả chơi vơi vọng thương ca Ngày lại qua ngày mộng ảo hư Tình đầu không tròn vẹn bao giờ Biệt ly từ ấy tim nhỏ máu Viết tiếp vần thơ tặng sau xưa Để mãi mãi còn như từng đã Ấm áp vòng tay riêng cõi mơ Môi hôn đắm đuối say say nữa Cho hết chênh vênh nắng cùng mưa Để được yêu người như từng hứa Dù biết đời này chẳng của nhau Tình đã trao rồi xin cùng giữ Cho thơ đừng nức nở đớn đau ONLY
Yêu em Vẫn cứ mộng như chưa lần tỉnh mộng Say phiêu diêu cùng mây trắng bềnh bồng Qua núi cao và biển rộng mênh mông Muốn tan biến vào khoảng không bất tận Muốn khùng điên để đừng hoài vương vấn Quên ngọt ngào của một thoáng yếu lòng Thôi đợi chờ thôi khao khát nhớ nhung Quên tất cả như chưa từng gì cả Xóa đi hết những chất chồng ân nợ Trả hư vô ý nghĩa của ngôn từ Lời yêu kia chìm lắng cõi hoang vu Để không phải đớn đau vì tan vỡ Để nước mắt không tràn vào giấc ngủ Và con tim thôi nức nở ghen hờn Men đắng cay đừng giết chết yêu thương Nỗi cô đơn tránh xa miền khát vọng Dạo bản đàn nghe chơi vơi trống vắng Phím tơ rung buốt nhói đến khôn cùng Nói làm sao cho hết nỗi đoạn trường Muốn hay không cũng trùng trùng giông bão Giả định như mình đừng xa nhau quá Bước thời gian không lỗi nhịp đêm ngày Thì biết đâu thề hẹn chẳng phôi phai Và như thế tình thơ thành huyền thoại Giả định như cả hai ta thay đổi Em mơ màng trong độ tuổi tròn trăng Anh hào hoa chưa nhuốm bụi phong trần Thiên duyên đó đẹp trăm năm loan phụng Người yêu ơi... em mãi là lẽ sống Là diệu kỳ giữa xuân mộng tình nồng Trong muôn triệu những điều không có thực Anh yêu em là sự thật vĩnh hằng ONLY
"Giọt mưa thu" Nắng tắt chiều buông luống lạnh lùng Đàn ai lỗi nhịp phím tơ chùng Nghe như mưa đổ đêm hoang vắng Tưởng thấy sóng gầm bão mịt mùng Khúc oán nỉ non sầu chất ngất Cung thương se sắt nhớ khôn cùng Người đi từ ấy hồn thơ chết Lỗi hẹn trăm năm giấc mộng chung ONLY
Anh đền cho em Anh đền cho em vòng tay ôm Yêu thương tha thiết mộng êm đềm Lơi lả trăng mây tràn khao khát Ấm áp đê mê giọt tình vương Anh đền cho em ngọt môi hôn Nồng nàn si khúc điệu nghê thường Xuyến xao từng nhịp tim dồn dập Hơi thở quyện hòa lạc thiên đường Anh đền cho em vạn sắc hương Kiêu sa lộng lẫy chốn cung hoàng Gọi nhau một tiếng ơi... chàng... thiếp Quên hết bể dâu lẫn đoạn trường Anh đền cho em tiếng tơ lòng Khắc khoải đêm về nhớ cùng mong Sầu dâng chất ngất rưng rưng lệ Nghe buồn tê dại lạnh lùng đông Anh đền cho em cánh thư hồng Tim nhỏ máu đào mới viết xong Thơ đong muôn nỗi tình chan chứa Gửi đến ru em say giấc nồng Hỡi em... muốn anh đền nữa không ONLY Lam Hồng Minh đã hài lòng chưa... có đi hoài không nhớ thương gì nữa hay không...
Còn Nhớ Còn Thương
Em vẫn hoài quẩn quanh tìm lối cũ
Con đường xưa có bóng dáng thân thương
Những ngày đi lang thang miền lưu lạc
Ngỡ chừng như cùng tận những con đường
Em vẫn hoài chắc chiu từng kỷ niệm
Gởi theo mây nhắn nhủ đến bên người
Nụ hôn xưa thật mềm in trang giấy
Còn lại đây trong quyễn vỡ hương đầy
Từ dạo anh đi bao mùa giông tố
Bầu trời lam mây xám kéo nhau về
Từ dạo anh đi bỏ lại làng quê
Người em gái thẫn thờ gom thương nhớ
Vẫn còn hoài hình bóng anh trắc trở
Cung đàn thương dạo điệp khúc u hoài
Mong anh về tay nắm lấy bàn tay
Xuân như thuở đời chưa hoen ố bụi
Tình năm xưa đã bao mùa tròn tuổi
Tạ ơn người còn mang nặng trong tim
Dấu yêu ơi từ vạn nẻo còn tìm
ân nợ ấy làm sao em quên đươc
Lione yêu dấu ! Vì Lam Hồng Minh đi chậm nên về cũng chậm, nhưng mà nhớ thương thì còn hoài hoài... có lẽ vì vậy nên phải quảy hành trang nặng lắm và về trể hoài.... Lione biết thì đừng có trách nữa nhé...[
Và...
Anh hãy đền cho em triệu vần thơ
Như đã hứa trong những ngày mong chờ
Mùa dấu ái tháng hai về cổ tích
Mùa thương yêu trong trắng như tuổi thơ...
Một phút thôi vòng tay tròn hạnh phúc
Quên hết buồn đau quên hết dại khờ
Anh bên em đón xuân về hoa nở
đền tháng ngày xa thương nhớ vì đâu
Anh đền em nụ hôn như lần đầu
Những ngày nắng quên đông sầu chất chứa
Em khắt vào tim bao lời anh hứa
đền cho nhau vất vả chuyện tình thơ
Và lần nữa hòa chung nhau nhịp thở
Gọi tên nhau dù xa một phút giây
Và lần nữa tim em choáng quá đầy
Hoài thương nhớ bóng mây phù du mộng...
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2009 04:58:36 bởi Lam Hồng Minh >
Kỳ diệu
Nghe anh gọi Tình Ơi ! còn yêu mãi
Cuồng cuộn lòng trên từng khúc thơ rung
Con đường này đưa ta về chung bước
Mưa còn giăng dai dứt... cơn mưa phùn
Có phải lời anh ru như giọt nước
Ầm ỉ tình yêu ray rứt mơ hoang
Giả định nào như không thể đầu hàng
Cho định mệnh bàng hoàng thay con chữ
Người yêu ơi... vẳng trong vần thi tứ
Ôi thiết tha đầm ấm một trời mơ
Huyền thoại nào ẩn hiện dáng người thơ
Trong đêm mộng ôm chiêm bao vời vợi
người yêu hỡi... xin đừng tỉnh mộng
bềnh bồng say theo nhịp điệu sóng tràn
Vỗ từng đêm lên thương nhớ lang lang
Ru biển cạn sông mòn tình vẫn ngập
Người yêu hỡi... nghìn trùng con sóng lấp
Mằn mặn môi người cay đắng đời nhau
Anh đừng khóc em xin anh đừng khóc
Đêm vẫn về đêm mang dấu chiêm bao
Giả định như tình của mình là thật
Anh đôi mươi em đôi tám tròn trăng
Anh đừng Cuội em không phải Hằng
Anh là biển em là trăng sóng sánh
Có bao giờ Biển Trăng xa nhau đặng
Nghìn lần đi nghìn lần lại trở về
Biển tình đêm vàng ngọt dấu hôn mê
Tặng nhau mãi nghìn vạn lần kỳ diệu
Mỹ Trinh
Mỹ Trinh vắng mấy ngày mà đã nghe ONLY gọi người... dồn dập như biển sóng , không biết anh gọi ai nhưng sao không nghe bé Minh lên tiếng ơi ơi dzậy ta.... Vậy Mỹ Trinh nhảy vào ơi đại đi há... bé nào không ơi bé đó lỗ ráng chịu à... phải vậy không ONLY...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2009 06:06:22 bởi Mỹ Trinh >
Thương mãi hoài thương Mùa tình yêu đến cùng xuân phơi phới Nắng trải vàng như mời gọi vuốt ve Trong giây phút say nồng nàn đắm đuối Nghe đất trời rộn rã khúc hoan ca Tặng cho em muôn triệu đóa hoa Hồng nhung đẹp như tình anh chan chứa Nói ngàn lời mà vẫn chưa thấy đủ Yêu thương ơi... này... môi... mắt... vòng tay Yêu thương ơi... giọt nào đọng mi cay Anh nhớ em... suốt đêm ngày khắc khoải Xa vời vợi... anh gọi hoài không tới Đến bao giờ Ngâu trở lại... hỡi em Để mình được của nhau như đã hẹn Trao đam mê dâng hiến nụ xuân hồng Mộng uyên ương ngan ngát hương ngải trầm Liền dấu ái đến tận cùng khao khát Viết vần thơ khi tà dương vừa khuất Anh gửi vào tất cả những vui buồn Sâu miền nhớ là sóng tình dào dạt Gọi tên em nghe ngây ngất ngọt ngào Lam Hồng Minh đã biết rồi mà... nếu là lời yêu thương thì sẽ nói cạn lời... chứ có bao giờ ONLY nỡ làm đau một cọng cỏ đâu... đã yêu... sẽ mãi yêu như ban đầu... Nhưng... Em hỡi... giờ này đang ở đâu Có biết lòng anh chất ngất sầu Em đi mang cả mùa xuân thắm Để lại nắng mưa mặn dòng châu Để lại hồn anh vết thương đau Nhớ nhớ thương thương trắng canh thâu Ngày tháng vô tình phai vết dấu Quan san cách trở biết thế nào Chẳng lẽ mình chấp nhận mất nhau Như quy luật tình đầu cay đắng Yêu một thuở... nghìn năm xa cách Kẻ đến sau tủi phận bẽ bàng Hỏi trời cao... sao quá phũ phàng Nối tơ loan rồi bày ngang trái Đời ngắn ngủi mà nhiều khổ ải Muốn tìm em... anh phải làm sao... ONLY
Nghe chăng em... Nghe chăng em... trong tiếng gọi thiết tha Ơi tình ơi... xin đừng xa anh nữa Nước mắt anh chưa bao giờ mặn thế Có lẽ nào... hết duyên nợ từ đây Nghe chăng em... lồng lộng gió heo may Thu đang đến sau những ngày nắng hạ Dù tất cả đã lùi vào quá khứ Anh vẫn mong say mãi giấc mơ này Bước bên em chiều lất phất mưa bay Giọt mưa thu thấm vai gầy... thương lắm Gom hơi ấm tay cầm tay thật chặt Nghe hoàng hôn khói tỏa mắt cay cay Tiếng ngàn thông hòa sóng biển say say Nghe êm ái như lời ru bên gối Em có thấy bờ môi anh nóng hổi Hôn nồng nàn mê mải... nhớ thương em Có khi nào quá mệt mỏi buồn phiền Em hãy gọi... Tình ơi... Anh sẽ đến Vẫn ngọt ngào, vẫn dịu dàng trìu mến Nhẹ ôm em đưa về cõi bình yên Có khi nào thấy nghiêng ngả chênh vênh Đường phía trước gập ghềnh mờ mịt quá Em hãy tìm trong vô vàn ký tự Một cái tên ngày cũ... khóc cùng anh Lệ vẫn rơi cho ta biết tròng trành Biết run rẩy trước ánh nhìn đắm đuối Biết chờ đợi sau những lần giận dỗi Biết thứ tha khi lầm lỗi dại khờ Có ngờ đâu... anh lại biết làm thơ Và biết khóc trong ghen hờn nhung nhớ Anh sẽ khóc đến khi quên tất cả Dù hiểu rằng mãi mãi chẳng như xưa ONLY Mỹ Trinh nghe được rồi sao hỡi người... những ký tự vu vơ... những dòng chữ nhạt nhòa... người nghe được thật rồi sao...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: