ONLY nhớ Thanh Hằng yêu dấu!
Say Phai dấu thời gian lạc bóng người Thèm bàn tay ấm phút chơi vơi Miên miên gió thổi đông ùa đến Hối hả mây bay mưa vội rơi Chẳng phải mơ màng say cõi tạm Cũng không mộng tưởng sống muôn đời Mà sao nhớ quá... ơi là nhớ Muốn được tan ra với đất trời ONLY
Ngày cho thơ và cho người tình Anh hạ bút viết đôi dòng cảm xúc Khi chiều về nắng sắp tắt bên song Nghe chơi vơi thổn thức...nhớ vô cùng Ngày tình nhân trôi qua như giấc mộng Dù đã quen với cô đơn trống vắng Tự dỗ mình... không còn dám đợi mong Mà làm sao... nghe biển động sóng dâng Nghe câu chữ chênh chao sai âm luật Muốn nói rằng... yêu... yêu em nhiều lắm Muốn ghép vần... thương... thương đến cháy lòng Nếu như em... vẫn hờ hững lạnh lùng Thì còn đó... thơ đi cùng năm tháng Này là thơ... là đam mê khao khát Giữa hư không vời vợi chẳng lối đường Lạc nẻo đời nhưng còn mãi tơ vương Tìm về em thì thầm tên yêu dấu Này là thơ... là nhịp tim say đắm Trỗi thương ca... gọi từng phút từng giây Em nơi nào... em bên ai hôm nay Có chút gì dành cho anh không, hỡi... Khắp xung quanh vẫn yên bình tươi mới Nét thanh tân tràn dâng ngút ngàn xuân Mùa dấu ái đưa nhau về những lần Thơ thắp lửa... ngọt ngào... ơi... ngày ấy ONLY Cũng hy vọng ký tự thực hiện được sứ mệnh của mình phải không Mỹ Trinh... cho lòng người còn đọng mãi ân tình, cho ngày đến là mỗi ngày thương nhớ, cho tất cả những đôi tình nhân không phải xa nhau nữa... đẹp mãi mùa yêu... nhé
Người tình Ngày tình nhân không em Anh mang nỗi cô đơn đốt cháy từng phiến nhớ Nghe con tim đau rời rã Xuân còn tươi mà lạnh quá... giữa nắng vàng Chẳng thể nào ép lệ chảy vào lòng Anh bật khóc thảng thốt u hoài... như bản đàn cung phím buông lơi niềm xa xót tận cùng òa vỡ kiệt sức hoang mê Ai đón đưa em Ai dỗ giấc lúc đêm về Vòng tay nào đủ yêu thương ân cần lắng nghe chia sẻ Tâm hồn nào đồng điệu soạn khúc tương tư hát buổi giao mùa Cuộc sống bình yên trong mái ấm kia có hứa hẹn cho em những gì em muốn Mất bao lâu để biết bầu trời xanh vẫn xanh Còn đây tình anh mặn nồng trong đại dương nước mắt suốt đời suốt kiếp yêu em mãi gọi Người tình ONLY
Man mác Lồng lộng thềm trăng giọt giọt mau Người buồn thì cảnh có vui đâu Ào ào gió cuốn mây quên lối Lớp lớp mưa trôi đất bạc màu Đã thấy nhân gian đa thế sự Từng nghe tình ái lắm thương đau Dĩ vãng chưa yên bề lịch sử Nên nỗi đa đoan trỗi khúc sầu ONLY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 12:38:25 bởi onlyyou >
Lệ tình nhân Tháng hai nhỏ lệ thương ly cách Mây gió giao tranh nổi bão bùng Xuân vẫn đang còn mà u lạnh Người vắng xa người nát tan lòng Thế là thêm một lễ tình nhân Con tim yếu đuối ngậm ngùi mong Một kiếp trần ai đa đoan mộng Vui ít buồn nhiều... ôi não nùng Rờn rợn cung trầm đêm thanh vắng Sấm chớp liên hồi nghe hãi hùng Trời đất ngả nghiêng cơn cuồng sóng Phím tơ run rẩy đứt giữa chừng Bão tố lan tràn tan hy vọng Thảng thốt giật mình nghĩ mông lung Thời gian hằn lại bao thương tích Cố quên chẳng được... sợ vô cùng ONLY
Những vần thơ Lời thơ xưa anh viết Trong tình yêu ngọt ngào Êm đềm mộng mai trúc Mơ suốt đời có nhau Lời thơ như sắc màu Tô ban mai nắng ấm Vẽ hoàng hôn tím thẫm Đợi chờ trắng canh thâu Lời thơ làm mưa ngâu Bắc nhịp cầu thương nhớ Giữa đôi bờ duyên nợ Là mênh mông biển tình Như ngàn sao lung linh Thơ ru giấc yên bình Đến bên người yêu dấu Vòng tay ôm dỗ dành Thơ nói hộ lòng anh Những lời tình tha thiết Mặn như dòng nước mắt Của những lần hờn ghen Lời thơ xưa ngủ quên Trong đêm sương nguyệt lạnh Còn chơi vơi hiu quạnh Ướp vần thơ hôm nay ONLY
Buồn
Vẫn như còn mãi mà xa mãi
Khép nép em về trong nắng mai
Ngõ buồn dang cánh tay chờ đón
Em vẫn hoài em cái bóng dài
Từng giọt nắng chiều gõ lên vai
Mà nghe thương nhớ vẫn đọa đày
Lời xưa thật ấm sao lòng lạnh
Cũng như giọt nắng chờ hết ngày
Cũng như đêm đi vào ngõ tối
Đếm thầm sương tuyết vết buồn trôi
Thấy anh còn đó tròn hư ảo
Thấy nắng bỏ ngày buồn lên ngôi
Trở về dĩ vãng Đông lạnh hơn
Tàn tro trong đóng bụi giận hờn
Sầu về đọng nước mưa thành đất
Chôn lối mơ xưa hai linh hồn
Mỹ Trinh
Buồn đâu Buồn ở đâu về tắt nắng xuân Liêu xiêu bóng nhỏ nhạt nhòa dần Màn đêm ập xuống cùng mưa gió Hoang lạnh hắt hiu chốn cô phòng Em pha mực tím họa tiếng lòng Buồn len hơi thở chảy thành dòng Châu sa thánh thót đau cung phím Hờn giận yêu thương thoảng hư không Vẫn còn mãi mãi với tháng năm Là một tình yêu chẳng tính toan Buồn dâng chất ngất vì dang dở Nhưng chẳng bao giờ thôi đợi mong Ngày mai sẽ đến với nắng hồng Em hãy mỉm cười đón tình quân Nghiêng vai giũ bụi sầu dĩ vãng Buồn đã ngủ yên cùng mùa đông ONLY
Lệ tình nhân Xuân ngọt ngào thơm hương tình nhân Gió đón đưa mây dạo đường trần Anh say mê mải men thương nhớ Chợt lòng quặn thắt thấy em buồn Con chữ ảo huyền đến vô cùng Em đã nghĩ gì khi ghép vần Mà nghiêng ngả đất trong biển đắng Mà đảo điên trời giữa lũ cuồng Chữ đã biến anh thành tội nhân Như kẻ vô lương rất bạo tàn Gieo rắc tai ương và thù hận Nghìn đời không thoát nỗi nghiệt oan Chữ đã nói rằng... em yêu anh Linh hồn thể xác nguyện hiến dâng Thì... yêu dấu hỡi... sao em nỡ Bắt anh phải hiểu chuyện chiến tranh ONLY
CUỘC CHIẾN
Cuộc chiến của mình không khói lửa
Không bờ ly tuyến , lại mông lung
Không thù, không địch, không giao ước
Mà lại đau thương đến tột cùng...
Em nhốt tâm tình vào ngôn ngữ
Anh thả giận hờn bay khắp nơi
Em ôm sầu khổ trong thầm lặng
Anh mong tàn phá nát khung trời !
Ơi, bao nghi kỵ người thương hỡi
Là bởi do em mộng thảnh thơi
Và anh, không hiểu hay chưa hiểu
Nên đã ngày đêm nặng những lời...
Có phải vì ta quá xa cách?
Hay quá vụng về trước ngõ yêu !
Nên hoài trăn trở, hoài cay đắng
Để những câu thơ lịm muôn chiều...
Cuộc chiến của mình không nhân chứng
Chỉ có hai hồn chịu đựng nhau...
Tóc nâu
Nói dùm người ta của thầy đó nghen !
Hậu chiến Trong yêu thương nhung gấm ngọc ngà Anh đã quen hào hoa phong nhã Sống tín lễ hiếu trung trí nghĩa Xây nghiệp đồ rạng rỡ danh gia Ừ... có thể ta quá cách xa Khác xuất thân, bất đồng lý tưởng Nhưng vẫn chung linh hồn dân tộc Bốn nghìn năm gìn giữ giang sơn Chúng ta cùng nói tiếng Việt Nam Ngọt lời ru văn minh lúa nước Mặt trời đến phương Đông trước nhất Thắp bừng lên sức mạnh kết đoàn Anh chưa từng đòi hỏi chứng nhân Chỉ biết yêu... yêu đến điên khùng Cứ chờ đợi rồi đau thầm lặng Gọi tên người... chẳng biết đúng không Em muốn anh phải hiểu, cảm thông Để làm gì khi tình tắt tiếng Đã yêu rồi... có cần giải biện Khi giờ đây... cuộc chiến đã qua ONLY Hummm, mai này... trò có giúp thầy nữa không...
Thương Nhìn mưa rơi rơi tan tan dần Nghe buồn miên miên len vào lòng Mờ phai hương xuân đang thơm nồng Còn đây tơ vương mong hoài mong Thềm hoa nghiêng nghiêng soi vầng trăng Ngân nga du dương vang cung đàn Mênh mang mênh mang men quỳnh tương Thương ơi là thương... ơi người dưng Yêu vô cùng yêu... tên tình nhân Niềm đau trào dâng trong tim anh Làm sao lìa xa nhau cho đành Xin đau nghìn lần... không quên em Xin không là mình nơi dương gian Say say phiêu du theo mây ngàn Chơi vơi hoang mê qua muôn trùng Tìm em... tìm em... trong mưa giông ONLY
Rét tháng ba Khắp đất trời còn vương xuân mới Rét ngọt ngào đan áo cho ai Cuộn tơ chùng cuốn theo buồn tủi Giọt nhớ thương đọng mãi không phai Mắt xa trông... ngấn lệ lăn dài Người đâu hỡi... có nghe thầm gọi Người đâu hỡi... lòng em tê tái Tháng ba rồi... sao vẫn còn đông Tháng ba rồi mà cứ bão bùng Đêm trở gió canh dài trống vắng Đèn hiu hắt một mình một bóng Áo đan xong... ai mặc... ấm lòng Mưa tiết xuân... nhòa nhạt mịt mùng Không kết hạt mà sao trĩu nặng Mưa bay bay vô cùng vô tận Thấm vào hồn buốt lạnh xót xa Ơi tình ơi... sao quá thiết tha Sao cứ mãi vọng về da diết Tim nhói đau u hoài mỏi mệt Sầu rưng rưng... chưa hết tháng ba ONLY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 22:13:46 bởi onlyyou >
Nhớ Xin một lần gọi tên em tha thiết Lần sau cùng... ơi hỡi... dấu yêu ơi Có những điều chẳng thể nói bằng lời Anh trân trọng khắc ghi vào ngực trái Ơi người yêu... nghe thầm thì gió gọi Khúc tình ca hòa sóng biển lả lơi Bờ cát mịn hôn bàn chân mềm mại Hát ru em... cung điệu nhớ ngàn khơi Hát ru em phút nồng say đắm đuối Cánh chuồn chuồn êm ái đậu bờ vai Lời tình thơ... ơi à ơi... bên gối Giấc an nhiên... em chờ đón ban mai Ơi người yêu... vẫn còn đó khung trời Riêng hai đứa đợi giờ linh tình tự Dòng tên em mở ra miền đất hứa Anh lạc đường... xin trả nợ kiếp sau Người yêu ơi... thôi nhé... mình xa nhau Mong thời gian là phép màu huyền diệu Dõi bước em khắp nẻo đường xuôi ngược Anh xin làm hạt bụi... dẫu đơn côi Gọi tên em trong nhớ nhung vời vợi Anh còn nghe nóng hổi giọt giọt rơi Biết là yêu... yêu mãi chẳng phai phôi Biết là đau... còn đau mãi không nguôi ONLY PS, I Love You
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: