Học trò yêu dấu !
Tôi và em
Cơ duyên nào tao ngộ
Tôi và em
Đạo thầy trò được bao lâu
Để hôm nay
Nhìn sâu trong mắt nhau
Tim run rẩy
Tay đan tay nhiều khao khát.
Giờ học đầu tiên
Em thẹn thùng, thầm kín
Giấu ánh mắt mơ màng hứa hẹn
Có biết chăng...
Trái tim tôi chẳng chịu nghe lời
Bài tôi giao
Theo giáo án soạn từ lâu
Mà sao thấy
Ý và từ mênh mang quá...
Ngày qua ngày
Càng tăng thời gian gặp gỡ
Cũng nghĩa là
Tôi đánh mất bản thân mình
Em thông minh
Tôi giao bài nhiều hơn nữa
Như ngọn lửa
Tình bừng lên... đẹp như thơ.
Hỡi, người yêu dấu ... em có biết?
Nhớ thương em... tôi lạc hoang miền
Em giận hờn... tôi mất niềm tin
Lòng quặn thắt... tình ca hụt hẫng.
Bởi xa xôi... duyên đành lỗi hẹn
Sầu chơi vơi... tôi trốn cõi riêng
Nghĩ về em... thao thức triền miên
Chìm biển mặn... ưu phiền vẫn đọng.
Tôi những muốn biến thành sương khói
Tan hư không... theo dấu chân em
Dẫu nhạt nhòa nhưng thấy bình yên
Thấy an ủi khi nhìn em sống.
Tặng cho em ái tình cõi mộng
Tặng cho em dịu ngọt hoan ca
Tôi yêu em...như thế đã phải là...
là sâu đậm,
là thiết tha,
là bất biến...
____________________________
ONLY
Sương Anh ơi... nàng ngoan như thế từ hồi nào vậy...???
Cô Phuongxa của nàng đã dạy nàng như thế... có phải không...?