NỖI NIỀM - Thơ: Nguyễn Thành Dũng
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 22 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 327 bài trong đề mục
thaianh49 09.08.2008 17:54:28 (permalink)
0
NGHỊCH LÝ
 
Nước mắt vui chảy xuôi
Nước mắt buồn chảy ngược!
Ta khóc bằng mắt người
Mà không cầm lòng được...
 
Cây vun trồng càng cao
Càng dày thêm bóng mát
Sao tình nghĩa con người
Vun trồng mà xơ xác?
 
Nhiều khi xa cách nhau
Lại thấy yêu, thấy nhớ
Mà khi tay trong tay
Lại hoài nghi, bóng gió?
 
Người ta xích gần lại
Nối vòng tay chân thành
Mà sao em cứ mãi
Ngày càng xa rời anh?... 
  
  
          KHOẢNG CÁCH TỰ ĐẾN
 
Thơ anh nồng thắm đến xiêu lòng
Để bao cô gái nhớ với mong
Trái tim anh có bao rung động
Đâu còn riêng mình...để em mong.!
 
Nên chi dù ở giữa tay vòng
Tựa vào ngực anh những đêm đông
Em vẫn lo hoài tim anh đập
Gần lắm...Nhưng đâu phải tương phùng.?
 
Em sợ những lời thơ nhớ nhung
Anh trao gưỉ hết các bạn lòng
Còn đâu da diết riêng em nữa
Nên khoảng cách mình...cứ thế cách ngăn.!
 
Hihi,Thành Dũng ui.! Lâu rồi Thái Anh không có cơ hội chọc phá Thành Dũng...Thứ bảy này ,mình gặp may rùi...hihi,T.A chọc bạn chút nhé
Chúc thứ bảy bạn và gia đình khỏe ,vui
        Thái Anh
 
nguyễn thế duyên 10.08.2008 00:50:10 (permalink)
0
Tôi vừa vào trang thơ sưu tầm. Thấy bạn có vẻ thích cổ thi xin gửi bạn một bài thơ nữa theo tôi là cực kì hay. Nhưng rất buồn là tôi lại cũng không biết tên bài và tên tác giả vì bài này tôi được người ta đọc cho nghe. Đây cũng là một bài thơ hiếm rất ít người biết
Lô sơn vân phủ Triết giang chiều  (Mây  chiều phủ trên  đỉnh Lô sơn  bên dòng Triết giang)
Bất đáo bình sinh hận bất tiêu      (Không đến được cả đời hận không nguôi)
Đáo đắc hoàn lai vô xứ ảnh         (Đến được rồi hóa ra cũng bình thường thôi)
Lô sơn vân phủ triết giang chiều
  Bài này không phải đời đường, có lẽ là đời Tống
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2008 18:29:55 bởi nguyễn thế duyên >
bietaiaibiet 11.08.2008 09:32:44 (permalink)
0

Cảnh Sa Pa trong sương sớm

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2012 12:46:45 bởi bietaiaibiet >
Trạc Tuyền 11.08.2008 12:20:29 (permalink)
0
Chúc vui vẻ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2008 18:44:50 bởi Trạc Tuyền >
NgonGioDem 11.08.2008 15:20:29 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

Tôi vừa vào trang thơ sưu tầm. Thấy bạn có vẻ thích cổ thi xin gửi bạn một bài thơ nữa theo tôi là cực kì hay. Nhưng rất buồn là tôi lại cũng không biết tên bài và tên tác giả vì bài này tôi được người ta đọc cho nghe. Đây cũng là một bài thơ hiếm rất ít người biết

Lô sơn vân phủ Triết giang chiều  (Mây  chiều phủ trên  đỉnh Lô sơn  bên dòng Triết giang)
Bất đáo bình sinh hận bất tiêu      (Không đến được cả đời hận không nguôi)
Đáo đắc hoàn lai vô xứ ảnh         (Đến được rồi hóa ra cũng bình thường thôi)
Lô sơn vân phủ triết giang chiều
Bài này không phải đời đường, có lẽ là đời Tống

 
Chào anh Nguyễn Thanh Dũng!
Chào anh Nguyễn Thế Duyên!
Chào tất cả các anh, các chị thi hữu khác!
 
Gió xin phép được phụ chú thêm đôi nét về bài thơ "Lô Sơn Yên Vũ" của Tô Đông Pha.
Tô Đông Pha (1037–1101) tên thật là Tô Thức (ông nội là Tô Tự, cha là Tô Tuân em trai là Tô Triệt). "Tô Đông Pha cùng cha và em là ba trong số tám đại văn hào lớn nhất (bát đại gia) Trung Quốc suốt bảy thế kỷ từ thế kỷ VII đến XIII. Ông giỏi cả cổ văn lẫn thơ, phú. Tất cả các tác phẩm của ông cộng lại khoãng 1 triệu chữ. Riêng về thi từ, ông có khoãng 1700 bài. Còn cổ văn của ông là "thiên hạ vô địch", cứ hạ bút là thành văn, không cần lập dàn ý, cứ như là "hành vân, lưu thủy". Âu Dương Tu mà hôm nào nhận được 1 bài văn của ông thì vui sướng cả ngày, còn vua Thân Tôn hay đọc bài của ông trong bữa ngự thiện, quên gắp cả thức ăn." (Trích dẫn nguồn từ: Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)
 
"Lô Sơn Yên Vũ" thực ra có khá nhiều phụ bản rất khó có thể xác định được đâu là nguyên tác, đâu là dị phẩm. Gió không nghiên cứu chuyên sâu về Tô Đông Pha nên không dám bình loạn xin đưa thêm ra đây một vài bản nguyên hán và bản dịch như sau:
 
Nguyên hán:
Lô Sơn Yên Vũ Triết Giang triều
Vị đáo thiên ban, hận bất tiêu
Đáo đắc nguyên lai vô nhất sự
Cô Sơn Yên Vũ Triết Giang triều

Phỏng dịch:
Mây nước Lô Sơn, Sóng Triết Giang
Chưa đến, muôn đời, hận chưa tan
Đến tận đầu non tâm trống lặng
Mây nước Lô Sơn, sóng Triết Giang

 
Bản thơ chữ hán mà anh Nguyễn Thế Duyên post ở trên có lẽ gần sát hơn với bản Gió sẽ post dưới đây (gió lấy nguồn tại Thivien.net)
 
Lô sơn
 
Lô sơn yên toả Chiết giang triều,
Vị đáo sanh bình hận bất tiêu.
Đáo đắc hoàn lai vô biệt sự,
Lô sơn yên toả Chiết giang triều.

 
Núi Lô (Người dịch: Trúc Thiên)
 
Khói toả Lô Sơn, sóng Chiết Giang,
Khi chưa đến đó luốn mơ màng.
Đến rồi, hoá cũng không gì lạ,
Khói toả Lô Sơn, sóng Chiết Giang

 
Gió rất tiếc không thể post lên đây được nguyên văn chữ hán để các bạn đọc tìm hiểu sâu hơn. Theo như lời phụ chú đăng trong thivien.net thì: "bài thơ này theo một số tài liệu Phật giáo Việt Nam cho rằng của Tô Đông Pha, tuy nhiên hiện vẫn chưa tìm thấy trong các tư liệu của Trung Quốc cũng như trong các tập thơ của Tô Đông Pha". Nhưng thôi thì Gió cứ tạm cho là của Tô Đông Pha. Tài liệu Phật Giáo chắc là đáng tin hơn là không có tài liệu nào nhắc tới. Giờ thì có lẽ Gió đã phần nào giúp anh Nguyễn Thế Duyên biết được thêm đôi nét nguồn gốc xuất xứ của 1 bài thơ hay mà anh thích.
Chúc anh luôn vui và có nhiều thi hứng trong cuộc sống! .
Thân mến!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2008 15:39:41 bởi NgonGioDem >
hoangau 12.08.2008 00:42:36 (permalink)
0






<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2008 22:13:14 bởi hoangau >
bietaiaibiet 14.08.2008 16:01:46 (permalink)
0
BÚA RÌU DƯ LUẬN...
 
Lòng ta đâu phải bánh chưng
Mà mang ra bóc cho từng người coi...
 
Xin đừng miệng lưõi, người ơi
Yêu nhau như thế bằng mười phụ nhau
 
Lời không xát muối mà đau
Trăm ngàn câu chẳng lọ câu thật thà!
 
Dư luận hành hạ người ta
Những lời bóng gió mà ra búa, rìu!
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 22:16:03 bởi bietaiaibiet >
thaianh49 17.08.2008 04:06:21 (permalink)
0

CẢM ƠN
 
Một ngày nắng đẹp, trời xanh
Chim hót trên cành: "có khách ghé chơi!"
 
Sỏi ai ném động ao tôi
Để vầng trăng vỡ rụng rơi một mình
 
Người đi xa khuất bóng hình
Có thương cây trúc góc đình tương tư?...
 
Nguyễn Thành Dũng
 
 
Trúc xinh trúc đứng bên đình *
Tương tư sao đứng một mình trúc ơi.?
 
Có con sáo nó sang chơi
Muốn vin cành trúc...hót lời tương tư
 
Mặt hồ phẳng lặng gương soi
Trúc đà có sáo...Gương soi...sóng hờn
 
Bạn Thành Dũng ơi.! sao mà bạn lại khiêm tốn vậy nè.?
T.A  còn giận và ghen tỵ...TD nhận Thanh Khiết là đồng hương... T.A ở rất gần bờ hồ mà chả được nhận đồng hương...Tức buồn muốn chít luôn à
T.A
 

bietaiaibiet 18.08.2008 19:28:12 (permalink)
0
ƯỚC GÌ...
 
Ước gì thành trái dâu da
Trái non bỏ lại, trái già tặng em
 
Ước gì thành một con thuyền
Sóng to, sông rộng -  đưa em sang bờ
 
Ước gì hóa những áng thơ
Em đi gửi nhớ, em chờ gửi thương...
 
Ước gì thành một con đường
Chân em ngày tháng vẫn thường đi qua
 
Ước mình thành sông Ngân Hà
Đêm em xuống tắm, sao sa góc trời...
 
Nhưng mơ chỉ để... mơ thôi
Biết em có biết một người thầm yêu?
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 22:51:55 bởi bietaiaibiet >
bietaiaibiet 19.08.2008 13:06:11 (permalink)
0
XIN CHỚ LÃNG QUÊN
 
Đôi lúc nhớ em, tôi cũng tìm đến rượu
Muốn uống say để có thể quên
Em ngày ấy... lại về trong nỗi nhớ
ký ức xưa thức dậy êm đềm...
 
Như kẻ mộng du, tôi lạc vào dĩ vãng
Em bên tôi... chìm đắm... một trời đêm...
Hình như khóc mà như không khóc đấy!
Hay lệ nghẹn dòng chảy ngược về tim?
 
Em ra đi - tôi trở thành tay trắng
Phía sau tôi vỡ vụn một khoảng trời!
Tôi như kẻ ăn mày trở lại đời khất thực
Chiếc bị nghèo đựng nỗi nhớ đơn côi...
 
Nhưng đừng thương tôi mà mủi lòng em nhé!
Tôi có gì đâu để vun đắp cho em
Chỉ xin một điều này: mong em đừng quên lãng
Thủa hồn nhiên, khờ dại của đôi mình...
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2008 10:14:45 bởi bietaiaibiet >
bietaiaibiet 20.08.2008 10:05:09 (permalink)
0
SÔNG - BIỂN VÀ ANH - EM
 
Dòng sông nào khác chi người
Cũng khi trong, đục - kiếp đời trầm luân...
 
Mang phù sa đến âm thầm
Đắp bồi bờ bãi xa gần chốn quê
 
Dẫu còn điều tiếng khen, chê
Đi đâu sông vẫn nhớ về biển xanh....
 
Dòng sông nào khác chi anh
Sau lầm lỗi lại trong xanh, ngọt ngào!
 
Cuộc đời dù có ra sao
Sông anh rồi cũng tan vào biển em...
 
 
SuongAnh 20.08.2008 13:58:00 (permalink)
0

Trích đoạn: bietaiaibiet

SÔNG - BIỂN VÀ ANH - EM
 
Dòng sông nào khác chi người
Cũng khi trong, đục - kiếp đời trầm luân...
 
Mang phù sa đến âm thầm
Đắp bồi bờ bãi xa gần chốn quê
 
Dẫu còn điều tiếng khen, chê
Đi đâu sông vẫn nhớ về biển xanh....
 
Dòng sông nào khác chi anh
Sau lầm lỗi lại trong xanh, ngọt ngào!
 
Cuộc đời dù có ra sao
Sông anh rồi cũng tan vào biển em...
 
 


 
 
TÌNH TA NHƯ SÔNG - BIỂN
 
Biển - sông hoà hợp thành dòng
Đôi ta tình cũng mênh mông dạt dào
 
Tình như con sóng khát khao
Ngày đêm ru cát ngọt ngào yêu thương
 
Dòng sông cứ mãi miên trường
Đi đâu cũng nhớ đại dương mà về
 
Êm đềm sông lượn quanh đê
Chở che đùm bọc mái quê hiền lành
 
Sông - biển ví tưạ em - anh
Dầu nghìn vạn dặm chẳng đành xa nhau...
 
Sương Anh
 
Anh trai nè, cũng như anh thôi...em bất ngờ...thăm anh đó hihihihihi...chúc anh cùng với nhũng vần ca dao lục bát ngày càng thêm ngọt ngào ha....
bietaiaibiet 21.08.2008 17:43:48 (permalink)
0
VÌ AI?
 
 Vì khuya đèn mới cạn dầu
Thấy tàn bấc cháy đỏ đầu mà thương
 
Vì ngày đêm mới vấn vương
Ngẩn ngơ ngõ tối, nẻo đường hắt hiu
 
Vì nắng lắm mới mưa nhiều
Vỡ òa bóng nước, mái chiều rưng rưng...
 
Vì xuân hoa nở tưng bừng
Để rồi héo hắt khóc từng cánh rơi...
 
Vì cây gió mới rã rời
Chắt chiu chút sức tàn hơi lay cành.
 
Vì ai mà xót xa mình
Phù sinh lời hẹn, mối tình rong rêu?...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 19:20:15 bởi bietaiaibiet >
bietaiaibiet 23.08.2008 10:38:12 (permalink)
0
ĐÊM TRẮNG
 
(Kính tặng hương hồn mẹ già)
 
Nghĩa trang thôn ở góc cánh đồng xa
Đêm yên tĩnh dưới ánh trăng mờ trắng
Miền quê tôi chìm trong yên lặng
Dải sương mờ  quấn nhẹ lớp khăn tang...
 
Con trở về lòng ngập nỗi xốn xang...
Thay cho mẹ chiếc áo lần sau cuối
Tiếng cuốc, xẻng bập vào tim đau nhói!
Lật ván thiên, con chết lặng đứng nhìn...
 
Lặng lẽ mẹ về... mờ ảo... dịu êm...
Âu yếm nhìn như hồi con còn bé
Đôi chân này đã chai dầy, nứt nẻ
Quang gánh nuôi con mòn cả nẻo đường
 
Bàn tay nào mẹ đã dắt con?
Chập chững đi những bước đầu lẫm chẫm...
Nhớ lần con hư, giận con, mẹ đánh
Rồi lại thương, ôm con chặt, khóc òa!
 
Khi trưởng thành, con lại đi xa
Mẹ lầm lũi, lưng còng, đầu bạc trắng...
Những lúc nhớ con, ra đầu thôn mẹ ngóng
Có miếng ngon, trái chín... lại nhắc tên...
 
Sóng thời gian cứ khắc nghiệt xô lên
Bờ trán mẹ - những vết hằn dâu bể...
Cầu trời đất! nếu như người có thể
Xin lấy bớt tuổi con cho ngày tháng mẹ dừng...
 
Chẳng thể cầm lòng... lệ cứ rưng rưng..
Con ân hận về một thời nông nổi
Con bật khóc về những lần lầm lỗi!
Khi biết thương thì mẹ đã không còn...
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2008 10:56:34 bởi bietaiaibiet >
bietaiaibiet 25.08.2008 09:46:00 (permalink)
0
HAI ĐOẠN DÂY BƠ  VƠ...
 
Vì chưa biết độ bền của sợi dây tình yêu
Nên ngày ấy tôi mới nông nổi thế:
Chẳng nhường nhau - mỗi người một phía
Tôi và em mang ra kéo co...
 
Tình yêu kia ai biết trước bao giờ
Tưởng bền chắc, nào ngờ mong manh quá!
Dây đứt rồi - mỗi người mỗi ngả
Mỗi người cầm một đoạn đứt xác xơ...
 
Tôi và em từ dạo ấy đến giờ
Lớp lớp sóng tháng năm đẩy dần xa nhau mãi...
Những lúc nhớ em, muốn tìm dây nối lại
Đâu rồi? - hai đoạn đứt bơ vơ...
 

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2008 23:27:03 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 22 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 327 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9