Thơ Yên Khương
CỎ MAY
Thả bông may theo dòng
Về đâu may ơi
đời con gái
Em đi qua thảo nguyên xanh
Em đi đón ánh nắng hanh một mình
Hoa trôi
trôi
Chẳng còn găm vào nỗi nhớ người ở lại
Trỏ ngón tay xinh
Làm vòng sóng nhỏ
Lan đi…
Người con gái tìm về phía đầu nguồn
Đợi mùa nước ngược
Cười
con nhện nước
nằm không.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 01:05:30 bởi Yên Khương >
Chào Yên Khương , Chào bạn mới đến vườn thơ vnthưquán, Bài của bạn HB đăng vào một topic như đã hướng dẫn trong phần "Bạn muốn tham gia vườn thơ..." Bạn hãy xem hướng dẫn và làm giống như các bạn để việc quản lý được dễ dàng bạn nhé. Với những bài dưới đây, bạn có thể tuần tự nhấp mục trả lời ở cuối topic này để đăng vào. Chúc vui, HB =====
MÙA Em nghiêng mình buông tà áo tím
Tách trăng già ngủ ngọt cau non
Thả gió tơ
lùng mùa gái chín
Viết khúc nhạc lạ viền
trên cỏ khô
Tìm
Người trai
lạc mặt trời
đêm
giấc ngủ nắng
u mê
sau lần áo
Em bỏ lại cuộc vu quy hoa dại
Thả mênh mang mùa gái theo chồng.
=== SƯƠNG MUỐI
Lẫn trong những ngày tháng ma mị
phảng phất núi rừng
sương muối
mịt mù che lối
Sơn nữ
bước chân đi chạng vạng sáng
ngửa cổ
nếm vi mặn chát
đậu bạc mi mắt
nụ cười hà hơi
thắm đằm ánh nhìn lữ khách ========
VU QUY
Đội chiếc nón trắng rộng vành
Ngược cơn giông
Miết mải thoát khỏi căn phòng con gái
Nơi cất giấu những điều bí mật
những cuộc phiêu lưu của tấm thân ngà ngọc tròn trăng
Ve vuốt nụ sen căng mọng hương đêm
Chảy tới miền mưa xuân mướt mát
Lạc mình giữa sa mạc khát khô
Và bình minh
để lại dấu chân trăm ngàn con kiến lửa rủ nhau đi trốn
Em chạy
Cơn giông giật tung chiếc nón
vẫn trắng muốt đêm
những giọt mưa vênh chiều gió
để lại vệt tả tơi…
Người con gái ngây thơ
đội chiếc nón trắng rộng vành bay mất
Giật mình giữa phế hoang cổ tích
Căn phòng vu quy rực đỏ
Em…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 15:26:30 bởi Huyền Băng >
HAI MƯƠI TUỔI - 157 CEN-TI-MÉT
Đi bằng hai chân và vỗ tay
Tôi thấy tôi thấp dần với 157 cen-ti-mét
Mặt trời chẳng ý nghĩa gì
tan bình minh
Đêm tối cũng không hơn một lời thoả hiệp
Hai mươi tuổi
Không thích chơi búp bê
Kể cả những con biết nói tiếng người
Ngồi ước
Nếu sinh không nhầm thế kỉ
Mình sẽ cống hiến
Mình sẽ viết nhật kí
Mình sẽ nổi tiếng
Nhỡ mình hi sinh như những liệt sĩ vô danh thì sao
Khờ khạo
Hai mươi tuổi
Trong mắt mẹ cha mình là “con bé”
Trong mắt người yêu mình là “bé con”
Chẳng lẽ mình bé thật với 157 cen-ti-mét
Ngồi cắn bút làm thơ
Viển vông
Thằng em trai mười một tuổi ào vào lòng thỏ thẻ
“Mẹ bảo ngày xưa bằng chị đã lấy bố rồi”
Hai mươi tuổi
Làm gì để lớn hơn với 157 cen-ti-mét
Tôi
Chạy bằng đôi chân và với tay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 01:11:09 bởi Yên Khương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: