thơ ...ÁngMâyBuồn
Say !
Đêm xuống sầu lên rượu ngất say
Tình mong quên lãng tháng năm ngày
Rưng rưng cuốn trọn niềm chua chát
Quay quắt ôm tròn nỗi đắng cay
Thề ước tình yêu sương ảo ảo
Hẹn hò tơ tóc gió lay lay
Đơn côi chốn cũ hoài cô lẻ
Nhân thế ai người trả nợ vay.
ÁngMâyBuồn..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2007 22:56:12 bởi ÁngMâyBuồn >
Say !
Đêm buồn rũ bóng uống cho say
Để lãng quên đi những tháng ngày
Sống kiếp tha hương nhiều đắng chát
Làm thân viễn xứ lắm chua cay
Lời thề chẳng khác màn sương phủ
Tiếng hẹn nào hơn ngọn gió lay
Dáng nhỏ bơ vơ thầm lặng lẽ
Ai nào thấu hiểu nợ thương vay ! ÁngMâyBuồn !
Cô Đơn !
Mưa về phủ lấp cánh hoa rơi
Nước cuốn nương theo giấc mộng đời
Nỗi nhớ loanh quanh không thể cạn
Niềm đau lẫn quẫn chẳng hề vơi
Mây bay lãng đãng trên đồi núi
Gió thổi miên man giữa biển trời
Bóng nhạn cô đơn sầu viễn xứ
Chim buồn lẻ bạn khóc thương ơi ! ÁngMâyBuồn !
Thói Đời !
Ngán ngẩm trò đời ở thế gian
Giàu sang miệt thị kiếp cơ hàn
Đè người khốn khổ vang lời oán
Giẫm kẻ nghèo hèn dậy tiếng than
Trọng phú khinh bần mua chức tước
Vong tình phụ nghĩa bán tâm can
Tham tiền tráo trở ai ngờ được
Đạo đức lương tri khó nghĩ bàn. ÁngMâyBuồn !
Ly Xứ !
Dòng đời mỏng mảnh tựa màn sương Lại lắm chua cay bấy đoạn trường Đất khách xa xôi tình vướng bận Quê người diệu vợi lệ sầu vương Mơ ngày gió thuận mừng mong ước Mộng buổi mưa hòa thỏa nhớ thương Hạnh phúc bên nhau lòng rộn rã Đậm đà thắm thiết nghĩa quê hương. ÁngMâyBuồn !
Duyên Tình Lỡ !
Gác vắng đêm buồn nhẹ lướt qua
Tường vôi trắng xoá chỉ riêng ta
Trăng treo đỉnh núi sầu cô lẻ
Gió thổi thềm loan bóng nhạt nhòa
Chẳng vẹn tơ duyên đành cách biệt
Không tròn mộng ước phải chia xa
Thì thôi khép lại trang tình lỡ
Nhắc đến đau lòng...giọt lệ sa ÁngMâyBuồn !
Hạnh Phúc Nơi Đâu..!
Mỏi gót đi tìm hạnh phúc đâu
Lòng sao trĩu nặng nỗi âu sầu
Buồn duyên bạc phước ngàn cay đắng
Lỡ phận hồng nhan vạn khổ đau
Nguyện ước muôn đời..ghi giữ mãi
Lời thề trọn kiếp..khắc in sâu
Đừng ham bắt bóng..mai khi lỡ
Nuối tiếc thì mình..đã mất nhau.
ÁngMâyBuồn..! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 15:32:50 bởi Huyền Băng >
Chiều Thu !
Gió lạnh chiều thu phiến lá bay
Hồng loang vạt nắng dáng hao gầy
Hồn đơn lặng đứng trên triền dốc
Bóng lẻ im nằm dước gốc cây
Mấy độ sen tàn thương chẳng vợi
Bao mùa cúc nở lệ thêm đầy
Miên man nỗi nhớ...người phương ấy
Khắc khoải mong chờ..mỗi phút giây
ÁngMâyBuồn..!
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 15:31:17 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: